"Người anh em, đừng nhìn nữa. Người ta hôm nay kết hôn rồi. Chúng ta đến cả dép của cô ấy cũng không xứng để xách, nhìn nữa thì có ích lợi gì?” “Công trường chỗ tôi còn thiếu một người vác gạch đó, có muốn làm thử không? Ba trăm đồng một ngày.” Bên ngoài nhà ga Giang Đô, dưới một tấm biển quảng cáo khổng lồ, có một thanh niên khoảng hai bốn, hai lăm tuổi đứng đó. Ánh mắt hắn gắt gao nhìn chằm chằm biển quảng cáo, như muốn phun ra lửa Trên bảng quảng cáo là hình ảnh một người phụ nữ tuyệt sắc khuynh thành, khóe miệng hơi nhếch lên. Nở một nụ cười của loại người quyền quý, ánh mắt không vương bụi trần. Thẩm Ngạo Tuyết, hai mươi bốn tuổi, tổng giám đốc tập đoàn Ngạo Tuyết giá trị trăm tỷ. Có gương mặt xinh đẹp tuyệt trần, hơn nữa còn có dáng người như ma quỷ, là người tình trong mộng của tất cả đàn ông Giang Đô. “Ba năm rồi, Thẩm Ngạo Tuyết, cô không nghĩ tới tôi còn sống đi!” Nắm tay Lâm Hiên siết chặt. Ba năm trước, người phụ nữ xinh đẹp khiến tất cả đàn ông đều động tâm này vẫn là vợ…
Chương 1001
Báo Thù Của Rể Phế VậtTác giả: Bán Thân Cho Tư BảnTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình"Người anh em, đừng nhìn nữa. Người ta hôm nay kết hôn rồi. Chúng ta đến cả dép của cô ấy cũng không xứng để xách, nhìn nữa thì có ích lợi gì?” “Công trường chỗ tôi còn thiếu một người vác gạch đó, có muốn làm thử không? Ba trăm đồng một ngày.” Bên ngoài nhà ga Giang Đô, dưới một tấm biển quảng cáo khổng lồ, có một thanh niên khoảng hai bốn, hai lăm tuổi đứng đó. Ánh mắt hắn gắt gao nhìn chằm chằm biển quảng cáo, như muốn phun ra lửa Trên bảng quảng cáo là hình ảnh một người phụ nữ tuyệt sắc khuynh thành, khóe miệng hơi nhếch lên. Nở một nụ cười của loại người quyền quý, ánh mắt không vương bụi trần. Thẩm Ngạo Tuyết, hai mươi bốn tuổi, tổng giám đốc tập đoàn Ngạo Tuyết giá trị trăm tỷ. Có gương mặt xinh đẹp tuyệt trần, hơn nữa còn có dáng người như ma quỷ, là người tình trong mộng của tất cả đàn ông Giang Đô. “Ba năm rồi, Thẩm Ngạo Tuyết, cô không nghĩ tới tôi còn sống đi!” Nắm tay Lâm Hiên siết chặt. Ba năm trước, người phụ nữ xinh đẹp khiến tất cả đàn ông đều động tâm này vẫn là vợ… Rời khỏi hoàng cung, Lâm Hiên lại đi đến tòa nhà văn phòng của U Châu Chi Chủ. Từ xa Lâm Hiên đã nhìn thấy, phía dưới toà nhà văn phòng Châu chủ, có một trái tim thật lớn được xếp thành từ vô số hoa hồng. Phía trên tòa nhà còn có một khinh khí cầu. Trên khinh khí cầu treo một tấm biểu ngữ, trên biểu ngữ viết: Kim Châu chủ, ta yêu ngươi, một vạn lần. Mẹ kiếp! Lâm Hiên mở to hai mắt, mẹ nó, thế mà lại có người dám cạy góc tường của hắn? Tuy nhiên, hắn không vội xuất hiện. Hắn thật muốn xem thái độ của Kim Linh Khê. Dù sao, hắn vẫn cảm thấy rất có lỗi với Kim Linh Khê. “Châu chủ, đã gần nửa tháng rồi, ta thấy Vương công tử thật sự rất thích ngươi.” Anh Đào nhìn khinh khí cầu bay lơ lửng bên ngoài, trêu ghẹo nói. Kim Linh Khê nhíu nhíu mày liễu, cuối cùng nhịn không được chuẩn bị đi xuống. “Kim Châu chủ, ta yêu ngươi.” Kim Linh Khê vừa bước ra khỏi tòa nhà văn phòng, lập tức một âm thanh cuồng nhiệt truyền đến. “Vương Thông, anh không cảm thấy phiền à, tôi đã nói rồi, tôi đã có bạn trai.” Kim Linh Khê có chút tức giận nói. Nàng là một nữ tử truyền thống. Đây là lần đầu tiên được người ta thổ lộ như thế, khiến cho nàng cảm thấy vô cùng mất mặt. Sớm biết như thế này, thì lúc tên này bị bắt cóc, trực tiếp để cho bọn xã hội đen giết chết luôn là được rồi. Chỉ mới một tháng trước, con trai của người giàu nhất Long quốc, Vương công tử bị người ta bắt cóc. Chính là Kim Linh Khê đã cứu hắn ra. Ai biết, Vương thiếu gia này sau khi được người cứu ra, thế nhưng lại bị tư thế hiên ngang của nữ tử cứu mình mê hoặc. Vì vậy, hắn bắt đầu điên cuồng theo đuổi. Mỗi ngày đều ở ngoài cổng tòa nhà văn phòng của Kim Linh Khê dùng hoa hồng để bày tỏ tâm ý, dùng khinh khí cầu tán tỉnh. “Kim Châu chủ, ngươi đừng lừa ta, ta đã hỏi thăm rất rõ, cơ bản ngươi không có bạn trai.” Vẻ mặt Vương Thông nhiệt tình nhìn Kim Linh Khê. Nữ tử này, mặc dù chiều cao cao hơn hắn. Nhưng đã để lại cho hắn một ấn tượng vô cùng sâu sắc. Lúc trước, Kim Linh Khê một mình đến cứu hắn, một mình nàng đánh gục mấy tên cướp, tư thế oai hùng kia, quả thực rất cool ngầu. Trong một khắc kia, hắn đã liền quyết định, cả đời này của hắn nhất định phải theo đuổi được nữ nhân này. “Vương công tử, Châu chủ không có gạt ngươi, quả thật nàng đã có bạn trai.” Anh Đào khẽ cười nói. “Không có khả năng, ngươi nói Kim Châu chủ đã có bạn trai rồi, người đó là ai? Ngoại trừ Vương Thông ta ra, còn có ai xứng với Kim Châu chủ?” Vẻ mặt Vương Thông tràn đầy tự tin nói. Là con trai của người giàu nhất Long quốc, đương nhiên hắn rất tự tin. “Này, chính là hắn.” Anh Đào chỉ vào tấm áp phích lớn đặt cách đó không xa. Trên tấm áp phích kia chính là hình của Lâm Hiên. Hiện tại, những tấm áp phích lớn ở khắp Long quốc đều là hình của Lâm Hiên.
Rời khỏi hoàng cung, Lâm Hiên lại đi đến tòa nhà văn phòng của U Châu Chi Chủ.
Từ xa Lâm Hiên đã nhìn thấy, phía dưới toà nhà văn phòng Châu chủ, có một trái tim thật lớn được xếp thành từ vô số hoa hồng.
Phía trên tòa nhà còn có một khinh khí cầu.
Trên khinh khí cầu treo một tấm biểu ngữ, trên biểu ngữ viết: Kim Châu chủ, ta yêu ngươi, một vạn lần.
Mẹ kiếp!
Lâm Hiên mở to hai mắt, mẹ nó, thế mà lại có người dám cạy góc tường của hắn?
Tuy nhiên, hắn không vội xuất hiện.
Hắn thật muốn xem thái độ của Kim Linh Khê.
Dù sao, hắn vẫn cảm thấy rất có lỗi với Kim Linh Khê.
“Châu chủ, đã gần nửa tháng rồi, ta thấy Vương công tử thật sự rất thích ngươi.” Anh Đào nhìn khinh khí cầu bay lơ lửng bên ngoài, trêu ghẹo nói.
Kim Linh Khê nhíu nhíu mày liễu, cuối cùng nhịn không được chuẩn bị đi xuống.
“Kim Châu chủ, ta yêu ngươi.” Kim Linh Khê vừa bước ra khỏi tòa nhà văn phòng, lập tức một âm thanh cuồng nhiệt truyền đến.
“Vương Thông, anh không cảm thấy phiền à, tôi đã nói rồi, tôi đã có bạn trai.” Kim Linh Khê có chút tức giận nói.
Nàng là một nữ tử truyền thống.
Đây là lần đầu tiên được người ta thổ lộ như thế, khiến cho nàng cảm thấy vô cùng mất mặt.
Sớm biết như thế này, thì lúc tên này bị bắt cóc, trực tiếp để cho bọn xã hội đen giết chết luôn là được rồi.
Chỉ mới một tháng trước, con trai của người giàu nhất Long quốc, Vương công tử bị người ta bắt cóc.
Chính là Kim Linh Khê đã cứu hắn ra.
Ai biết, Vương thiếu gia này sau khi được người cứu ra, thế nhưng lại bị tư thế hiên ngang của nữ tử cứu mình mê hoặc.
Vì vậy, hắn bắt đầu điên cuồng theo đuổi.
Mỗi ngày đều ở ngoài cổng tòa nhà văn phòng của Kim Linh Khê dùng hoa hồng để bày tỏ tâm ý, dùng khinh khí cầu tán tỉnh.
“Kim Châu chủ, ngươi đừng lừa ta, ta đã hỏi thăm rất rõ, cơ bản ngươi không có bạn trai.” Vẻ mặt Vương Thông nhiệt tình nhìn Kim Linh Khê.
Nữ tử này, mặc dù chiều cao cao hơn hắn. Nhưng đã để lại cho hắn một ấn tượng vô cùng sâu sắc.
Lúc trước, Kim Linh Khê một mình đến cứu hắn, một mình nàng đánh gục mấy tên cướp, tư thế oai hùng kia, quả thực rất cool ngầu.
Trong một khắc kia, hắn đã liền quyết định, cả đời này của hắn nhất định phải theo đuổi được nữ nhân này.
“Vương công tử, Châu chủ không có gạt ngươi, quả thật nàng đã có bạn trai.” Anh Đào khẽ cười nói.
“Không có khả năng, ngươi nói Kim Châu chủ đã có bạn trai rồi, người đó là ai? Ngoại trừ Vương Thông ta ra, còn có ai xứng với Kim Châu chủ?” Vẻ mặt Vương Thông tràn đầy tự tin nói.
Là con trai của người giàu nhất Long quốc, đương nhiên hắn rất tự tin.
“Này, chính là hắn.” Anh Đào chỉ vào tấm áp phích lớn đặt cách đó không xa.
Trên tấm áp phích kia chính là hình của Lâm Hiên.
Hiện tại, những tấm áp phích lớn ở khắp Long quốc đều là hình của Lâm Hiên.
Báo Thù Của Rể Phế VậtTác giả: Bán Thân Cho Tư BảnTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình"Người anh em, đừng nhìn nữa. Người ta hôm nay kết hôn rồi. Chúng ta đến cả dép của cô ấy cũng không xứng để xách, nhìn nữa thì có ích lợi gì?” “Công trường chỗ tôi còn thiếu một người vác gạch đó, có muốn làm thử không? Ba trăm đồng một ngày.” Bên ngoài nhà ga Giang Đô, dưới một tấm biển quảng cáo khổng lồ, có một thanh niên khoảng hai bốn, hai lăm tuổi đứng đó. Ánh mắt hắn gắt gao nhìn chằm chằm biển quảng cáo, như muốn phun ra lửa Trên bảng quảng cáo là hình ảnh một người phụ nữ tuyệt sắc khuynh thành, khóe miệng hơi nhếch lên. Nở một nụ cười của loại người quyền quý, ánh mắt không vương bụi trần. Thẩm Ngạo Tuyết, hai mươi bốn tuổi, tổng giám đốc tập đoàn Ngạo Tuyết giá trị trăm tỷ. Có gương mặt xinh đẹp tuyệt trần, hơn nữa còn có dáng người như ma quỷ, là người tình trong mộng của tất cả đàn ông Giang Đô. “Ba năm rồi, Thẩm Ngạo Tuyết, cô không nghĩ tới tôi còn sống đi!” Nắm tay Lâm Hiên siết chặt. Ba năm trước, người phụ nữ xinh đẹp khiến tất cả đàn ông đều động tâm này vẫn là vợ… Rời khỏi hoàng cung, Lâm Hiên lại đi đến tòa nhà văn phòng của U Châu Chi Chủ. Từ xa Lâm Hiên đã nhìn thấy, phía dưới toà nhà văn phòng Châu chủ, có một trái tim thật lớn được xếp thành từ vô số hoa hồng. Phía trên tòa nhà còn có một khinh khí cầu. Trên khinh khí cầu treo một tấm biểu ngữ, trên biểu ngữ viết: Kim Châu chủ, ta yêu ngươi, một vạn lần. Mẹ kiếp! Lâm Hiên mở to hai mắt, mẹ nó, thế mà lại có người dám cạy góc tường của hắn? Tuy nhiên, hắn không vội xuất hiện. Hắn thật muốn xem thái độ của Kim Linh Khê. Dù sao, hắn vẫn cảm thấy rất có lỗi với Kim Linh Khê. “Châu chủ, đã gần nửa tháng rồi, ta thấy Vương công tử thật sự rất thích ngươi.” Anh Đào nhìn khinh khí cầu bay lơ lửng bên ngoài, trêu ghẹo nói. Kim Linh Khê nhíu nhíu mày liễu, cuối cùng nhịn không được chuẩn bị đi xuống. “Kim Châu chủ, ta yêu ngươi.” Kim Linh Khê vừa bước ra khỏi tòa nhà văn phòng, lập tức một âm thanh cuồng nhiệt truyền đến. “Vương Thông, anh không cảm thấy phiền à, tôi đã nói rồi, tôi đã có bạn trai.” Kim Linh Khê có chút tức giận nói. Nàng là một nữ tử truyền thống. Đây là lần đầu tiên được người ta thổ lộ như thế, khiến cho nàng cảm thấy vô cùng mất mặt. Sớm biết như thế này, thì lúc tên này bị bắt cóc, trực tiếp để cho bọn xã hội đen giết chết luôn là được rồi. Chỉ mới một tháng trước, con trai của người giàu nhất Long quốc, Vương công tử bị người ta bắt cóc. Chính là Kim Linh Khê đã cứu hắn ra. Ai biết, Vương thiếu gia này sau khi được người cứu ra, thế nhưng lại bị tư thế hiên ngang của nữ tử cứu mình mê hoặc. Vì vậy, hắn bắt đầu điên cuồng theo đuổi. Mỗi ngày đều ở ngoài cổng tòa nhà văn phòng của Kim Linh Khê dùng hoa hồng để bày tỏ tâm ý, dùng khinh khí cầu tán tỉnh. “Kim Châu chủ, ngươi đừng lừa ta, ta đã hỏi thăm rất rõ, cơ bản ngươi không có bạn trai.” Vẻ mặt Vương Thông nhiệt tình nhìn Kim Linh Khê. Nữ tử này, mặc dù chiều cao cao hơn hắn. Nhưng đã để lại cho hắn một ấn tượng vô cùng sâu sắc. Lúc trước, Kim Linh Khê một mình đến cứu hắn, một mình nàng đánh gục mấy tên cướp, tư thế oai hùng kia, quả thực rất cool ngầu. Trong một khắc kia, hắn đã liền quyết định, cả đời này của hắn nhất định phải theo đuổi được nữ nhân này. “Vương công tử, Châu chủ không có gạt ngươi, quả thật nàng đã có bạn trai.” Anh Đào khẽ cười nói. “Không có khả năng, ngươi nói Kim Châu chủ đã có bạn trai rồi, người đó là ai? Ngoại trừ Vương Thông ta ra, còn có ai xứng với Kim Châu chủ?” Vẻ mặt Vương Thông tràn đầy tự tin nói. Là con trai của người giàu nhất Long quốc, đương nhiên hắn rất tự tin. “Này, chính là hắn.” Anh Đào chỉ vào tấm áp phích lớn đặt cách đó không xa. Trên tấm áp phích kia chính là hình của Lâm Hiên. Hiện tại, những tấm áp phích lớn ở khắp Long quốc đều là hình của Lâm Hiên.