"Người anh em, đừng nhìn nữa. Người ta hôm nay kết hôn rồi. Chúng ta đến cả dép của cô ấy cũng không xứng để xách, nhìn nữa thì có ích lợi gì?” “Công trường chỗ tôi còn thiếu một người vác gạch đó, có muốn làm thử không? Ba trăm đồng một ngày.” Bên ngoài nhà ga Giang Đô, dưới một tấm biển quảng cáo khổng lồ, có một thanh niên khoảng hai bốn, hai lăm tuổi đứng đó. Ánh mắt hắn gắt gao nhìn chằm chằm biển quảng cáo, như muốn phun ra lửa Trên bảng quảng cáo là hình ảnh một người phụ nữ tuyệt sắc khuynh thành, khóe miệng hơi nhếch lên. Nở một nụ cười của loại người quyền quý, ánh mắt không vương bụi trần. Thẩm Ngạo Tuyết, hai mươi bốn tuổi, tổng giám đốc tập đoàn Ngạo Tuyết giá trị trăm tỷ. Có gương mặt xinh đẹp tuyệt trần, hơn nữa còn có dáng người như ma quỷ, là người tình trong mộng của tất cả đàn ông Giang Đô. “Ba năm rồi, Thẩm Ngạo Tuyết, cô không nghĩ tới tôi còn sống đi!” Nắm tay Lâm Hiên siết chặt. Ba năm trước, người phụ nữ xinh đẹp khiến tất cả đàn ông đều động tâm này vẫn là vợ…
Chương 1002
Báo Thù Của Rể Phế VậtTác giả: Bán Thân Cho Tư BảnTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình"Người anh em, đừng nhìn nữa. Người ta hôm nay kết hôn rồi. Chúng ta đến cả dép của cô ấy cũng không xứng để xách, nhìn nữa thì có ích lợi gì?” “Công trường chỗ tôi còn thiếu một người vác gạch đó, có muốn làm thử không? Ba trăm đồng một ngày.” Bên ngoài nhà ga Giang Đô, dưới một tấm biển quảng cáo khổng lồ, có một thanh niên khoảng hai bốn, hai lăm tuổi đứng đó. Ánh mắt hắn gắt gao nhìn chằm chằm biển quảng cáo, như muốn phun ra lửa Trên bảng quảng cáo là hình ảnh một người phụ nữ tuyệt sắc khuynh thành, khóe miệng hơi nhếch lên. Nở một nụ cười của loại người quyền quý, ánh mắt không vương bụi trần. Thẩm Ngạo Tuyết, hai mươi bốn tuổi, tổng giám đốc tập đoàn Ngạo Tuyết giá trị trăm tỷ. Có gương mặt xinh đẹp tuyệt trần, hơn nữa còn có dáng người như ma quỷ, là người tình trong mộng của tất cả đàn ông Giang Đô. “Ba năm rồi, Thẩm Ngạo Tuyết, cô không nghĩ tới tôi còn sống đi!” Nắm tay Lâm Hiên siết chặt. Ba năm trước, người phụ nữ xinh đẹp khiến tất cả đàn ông đều động tâm này vẫn là vợ… “Ngươi nói bạn trai của Kim Châu chủ là Lanh Tinh lãnh chủ? Ta không tin, trừ khi ngươi gọi hắn đến.” Vương Thông trầm giọng nói. Tất nhiên hắn sẽ không tin điều này. Dù sao, đó cũng chính là lãnh chủ Lam tinh. Vì để thoát khỏi miếng kẹo cao su này, Kim Linh Khê lấy điện thoại ra, muốn gọi cho Lâm Hiên, nhưng rồi lại có chút do dự. Thấy dáng vẻ do dự của Kim Linh Khê, Vương Thông cười ha ha nói: “Kim Châu chủ, ta biết, hiện tại nữ nhân trên toàn thế giới, ai cũng muốn làm bạn gái của lãnh chủ Lam tinh, ngươi có ý nghĩ này cũng không có gì là lạ, nhưng loại ông chủ lớn như hắn không phải những người nhỏ bé như chúng ta có thể trèo cao được, tuy rằng Vương Thông ta không phải là võ giả, nhưng với tài lực của Vương gia ta, ta nhất định có thể đem lại hạnh phúc cho ngươi.”Kim Linh Khê nhíu nhíu mày, cuối cùng cũng gọi cho Lâm Hiên. Chẳng mất bao lâu, điện thoại đã được kết nối. Kim Linh Khê: “Lâm Hiên, anh đang ở đâu?” “Kim bé bự muốn tôi ở đâu, thì tôi sẽ ở đó.” Lâm Hiên đứng trên tầng cao đối diện, nhìn Kim Linh Khê phía dưới, cười đáp lại. Kim Linh Khê: “Tôi không đùa đâu.” Lâm Hiên: “Tôi cũng không đùa.” “Vậy tôi hy vọng hiện tại anh đứng trước mặt tôi, anh có thể thực hiện không?” Kim Linh Khê cắn răng nói. “Đương nhiên có thể.” “Vậy tôi sẽ đếm đến mười, nếu anh còn chưa xuất hiện, tôi sẽ đồng ý làm bạn gái của người khác.” Kim Linh Khê tức giận nói. Kim Linh Khê dứt lời, thật sự đếm thật. “Mười" “Chín" “...” “Ba" “Châu chủ, ngài đừng xúc động.” Anh Đào thấy thế thì kinh ngạc. Nàng còn tưởng rằng Kim Linh Khê chỉ nói giỡn, không nghĩ đến, thế nhưng nàng ta lại làm thật. “Một" “Anh là kẻ lừa đảo.” Kim Linh Khê tức giận cúp điện thoại. Đương nhiên không phải nàng thật sự muốn đồng ý với Vương Thông. Mà là cố ý tức giận với Lâm Hiên. Tên này, lâu như vậy không đến tìm nàng thì cũng coi như xong, thế nhưng hiện tại còn trêu đùa nàng. “Kim bé bự, cô cứ thế mà nói xấu tôi vậy sao?” Đúng lúc này, một giọng nói trêu tức vang lên. Thân thể mềm mại của Kim Linh Khê khẽ run lên, chậm rãi quay đầu lại. Chỉ thấy một bóng dáng đẹp trai, đang đứng ở phía sau lưng mình. Không phải là Lâm Hiên, thì còn có thể là ai. “Lâm… Lãnh chủ.” Kim Linh Khê vốn định gọi tên Lâm Hiên, nhưng dù sao hiện tại cũng đang đứng trước mặt nhiều người, nàng vẫn nên gọi Lâm Hiên là lãnh chủ. Nhìn thấy Lâm Hiên xuất hiện, vẻ mặt Vương Thông như đang gặp phải quỷ. “Anh, anh thật sự là bạn trai của Kim Châu chủ?” Lâm Hiên trực tiếp qua, ôm lấy vòng eo của Kim Linh Khê nói: “Đúng vậy.” Hắn còn tưởng rằng là người nào muốn cạy góc tường của mình, không nghĩ đến lại là vị Vương công tử này.
“Ngươi nói bạn trai của Kim Châu chủ là Lanh Tinh lãnh chủ? Ta không tin, trừ khi ngươi gọi hắn đến.” Vương Thông trầm giọng nói.
Tất nhiên hắn sẽ không tin điều này.
Dù sao, đó cũng chính là lãnh chủ Lam tinh.
Vì để thoát khỏi miếng kẹo cao su này, Kim Linh Khê lấy điện thoại ra, muốn gọi cho Lâm Hiên, nhưng rồi lại có chút do dự.
Thấy dáng vẻ do dự của Kim Linh Khê, Vương Thông cười ha ha nói: “Kim Châu chủ, ta biết, hiện tại nữ nhân trên toàn thế giới, ai cũng muốn làm bạn gái của lãnh chủ Lam tinh, ngươi có ý nghĩ này cũng không có gì là lạ, nhưng loại ông chủ lớn như hắn không phải những người nhỏ bé như chúng ta có thể trèo cao được, tuy rằng Vương Thông ta không phải là võ giả, nhưng với tài lực của Vương gia ta, ta nhất định có thể đem lại hạnh phúc cho ngươi.”
Kim Linh Khê nhíu nhíu mày, cuối cùng cũng gọi cho Lâm Hiên.
Chẳng mất bao lâu, điện thoại đã được kết nối.
Kim Linh Khê: “Lâm Hiên, anh đang ở đâu?”
“Kim bé bự muốn tôi ở đâu, thì tôi sẽ ở đó.” Lâm Hiên đứng trên tầng cao đối diện, nhìn Kim Linh Khê phía dưới, cười đáp lại.
Kim Linh Khê: “Tôi không đùa đâu.”
Lâm Hiên: “Tôi cũng không đùa.”
“Vậy tôi hy vọng hiện tại anh đứng trước mặt tôi, anh có thể thực hiện không?” Kim Linh Khê cắn răng nói.
“Đương nhiên có thể.”
“Vậy tôi sẽ đếm đến mười, nếu anh còn chưa xuất hiện, tôi sẽ đồng ý làm bạn gái của người khác.” Kim Linh Khê tức giận nói.
Kim Linh Khê dứt lời, thật sự đếm thật.
“Mười"
“Chín"
“...”
“Ba"
“Châu chủ, ngài đừng xúc động.” Anh Đào thấy thế thì kinh ngạc.
Nàng còn tưởng rằng Kim Linh Khê chỉ nói giỡn, không nghĩ đến, thế nhưng nàng ta lại làm thật.
“Một"
“Anh là kẻ lừa đảo.” Kim Linh Khê tức giận cúp điện thoại.
Đương nhiên không phải nàng thật sự muốn đồng ý với Vương Thông.
Mà là cố ý tức giận với Lâm Hiên.
Tên này, lâu như vậy không đến tìm nàng thì cũng coi như xong, thế nhưng hiện tại còn trêu đùa nàng.
“Kim bé bự, cô cứ thế mà nói xấu tôi vậy sao?” Đúng lúc này, một giọng nói trêu tức vang lên.
Thân thể mềm mại của Kim Linh Khê khẽ run lên, chậm rãi quay đầu lại.
Chỉ thấy một bóng dáng đẹp trai, đang đứng ở phía sau lưng mình.
Không phải là Lâm Hiên, thì còn có thể là ai.
“Lâm… Lãnh chủ.” Kim Linh Khê vốn định gọi tên Lâm Hiên, nhưng dù sao hiện tại cũng đang đứng trước mặt nhiều người, nàng vẫn nên gọi Lâm Hiên là lãnh chủ.
Nhìn thấy Lâm Hiên xuất hiện, vẻ mặt Vương Thông như đang gặp phải quỷ.
“Anh, anh thật sự là bạn trai của Kim Châu chủ?”
Lâm Hiên trực tiếp qua, ôm lấy vòng eo của Kim Linh Khê nói: “Đúng vậy.”
Hắn còn tưởng rằng là người nào muốn cạy góc tường của mình, không nghĩ đến lại là vị Vương công tử này.
Báo Thù Của Rể Phế VậtTác giả: Bán Thân Cho Tư BảnTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình"Người anh em, đừng nhìn nữa. Người ta hôm nay kết hôn rồi. Chúng ta đến cả dép của cô ấy cũng không xứng để xách, nhìn nữa thì có ích lợi gì?” “Công trường chỗ tôi còn thiếu một người vác gạch đó, có muốn làm thử không? Ba trăm đồng một ngày.” Bên ngoài nhà ga Giang Đô, dưới một tấm biển quảng cáo khổng lồ, có một thanh niên khoảng hai bốn, hai lăm tuổi đứng đó. Ánh mắt hắn gắt gao nhìn chằm chằm biển quảng cáo, như muốn phun ra lửa Trên bảng quảng cáo là hình ảnh một người phụ nữ tuyệt sắc khuynh thành, khóe miệng hơi nhếch lên. Nở một nụ cười của loại người quyền quý, ánh mắt không vương bụi trần. Thẩm Ngạo Tuyết, hai mươi bốn tuổi, tổng giám đốc tập đoàn Ngạo Tuyết giá trị trăm tỷ. Có gương mặt xinh đẹp tuyệt trần, hơn nữa còn có dáng người như ma quỷ, là người tình trong mộng của tất cả đàn ông Giang Đô. “Ba năm rồi, Thẩm Ngạo Tuyết, cô không nghĩ tới tôi còn sống đi!” Nắm tay Lâm Hiên siết chặt. Ba năm trước, người phụ nữ xinh đẹp khiến tất cả đàn ông đều động tâm này vẫn là vợ… “Ngươi nói bạn trai của Kim Châu chủ là Lanh Tinh lãnh chủ? Ta không tin, trừ khi ngươi gọi hắn đến.” Vương Thông trầm giọng nói. Tất nhiên hắn sẽ không tin điều này. Dù sao, đó cũng chính là lãnh chủ Lam tinh. Vì để thoát khỏi miếng kẹo cao su này, Kim Linh Khê lấy điện thoại ra, muốn gọi cho Lâm Hiên, nhưng rồi lại có chút do dự. Thấy dáng vẻ do dự của Kim Linh Khê, Vương Thông cười ha ha nói: “Kim Châu chủ, ta biết, hiện tại nữ nhân trên toàn thế giới, ai cũng muốn làm bạn gái của lãnh chủ Lam tinh, ngươi có ý nghĩ này cũng không có gì là lạ, nhưng loại ông chủ lớn như hắn không phải những người nhỏ bé như chúng ta có thể trèo cao được, tuy rằng Vương Thông ta không phải là võ giả, nhưng với tài lực của Vương gia ta, ta nhất định có thể đem lại hạnh phúc cho ngươi.”Kim Linh Khê nhíu nhíu mày, cuối cùng cũng gọi cho Lâm Hiên. Chẳng mất bao lâu, điện thoại đã được kết nối. Kim Linh Khê: “Lâm Hiên, anh đang ở đâu?” “Kim bé bự muốn tôi ở đâu, thì tôi sẽ ở đó.” Lâm Hiên đứng trên tầng cao đối diện, nhìn Kim Linh Khê phía dưới, cười đáp lại. Kim Linh Khê: “Tôi không đùa đâu.” Lâm Hiên: “Tôi cũng không đùa.” “Vậy tôi hy vọng hiện tại anh đứng trước mặt tôi, anh có thể thực hiện không?” Kim Linh Khê cắn răng nói. “Đương nhiên có thể.” “Vậy tôi sẽ đếm đến mười, nếu anh còn chưa xuất hiện, tôi sẽ đồng ý làm bạn gái của người khác.” Kim Linh Khê tức giận nói. Kim Linh Khê dứt lời, thật sự đếm thật. “Mười" “Chín" “...” “Ba" “Châu chủ, ngài đừng xúc động.” Anh Đào thấy thế thì kinh ngạc. Nàng còn tưởng rằng Kim Linh Khê chỉ nói giỡn, không nghĩ đến, thế nhưng nàng ta lại làm thật. “Một" “Anh là kẻ lừa đảo.” Kim Linh Khê tức giận cúp điện thoại. Đương nhiên không phải nàng thật sự muốn đồng ý với Vương Thông. Mà là cố ý tức giận với Lâm Hiên. Tên này, lâu như vậy không đến tìm nàng thì cũng coi như xong, thế nhưng hiện tại còn trêu đùa nàng. “Kim bé bự, cô cứ thế mà nói xấu tôi vậy sao?” Đúng lúc này, một giọng nói trêu tức vang lên. Thân thể mềm mại của Kim Linh Khê khẽ run lên, chậm rãi quay đầu lại. Chỉ thấy một bóng dáng đẹp trai, đang đứng ở phía sau lưng mình. Không phải là Lâm Hiên, thì còn có thể là ai. “Lâm… Lãnh chủ.” Kim Linh Khê vốn định gọi tên Lâm Hiên, nhưng dù sao hiện tại cũng đang đứng trước mặt nhiều người, nàng vẫn nên gọi Lâm Hiên là lãnh chủ. Nhìn thấy Lâm Hiên xuất hiện, vẻ mặt Vương Thông như đang gặp phải quỷ. “Anh, anh thật sự là bạn trai của Kim Châu chủ?” Lâm Hiên trực tiếp qua, ôm lấy vòng eo của Kim Linh Khê nói: “Đúng vậy.” Hắn còn tưởng rằng là người nào muốn cạy góc tường của mình, không nghĩ đến lại là vị Vương công tử này.