Phần 1: Ngày gả cho Tiếu Diễm, lòng ta thấy đau đớn khôn nguôi. Vừa hay tiết trời cũng không tốt, mây mù dẫn tới mưa phùn làm xung quanh mờ tối ảm đạm. “Xui quá.” Ma ma ở Tam Vương phủ không hề nể mặt ta, vừa phủ khăn voan lên đầu là túm ta lên kiệu hoa ngay. Dù sao thì kẻ hèn này cũng chỉ là vợ lẽ mà thôi. Nếu không có quan hệ họ hàng với Tam Vương phi thì làm gì đến lượt ta ngồi lên kiệu hoa này. Mà ta thì chỉ được nâng vào cửa hông Hầu phủ. Ghế đẩu thì trơn trượt mà bọn ma ma và nô tỳ không muốn đỡ ta xuống. Đúng như dự đoán, ta đạp hụt, lúc cơ thể sắp sửa ngã khỏi xe ngựa thì có một khuỷu tay rắn chắc nâng lên. “Đêm nay đào rỗng mắt mấy tên nô tài mù lòa này đi.” Giọng nói trầm lắng vang lên bên tai làm ta giật mình sợ hãi, trong lúc hoảng loạn nắm bừa vạt áo trước của người nọ... Dải lụa nạm ngọc cộm vào tay ta đau đớn. Cả nước chỉ có vài triều thần nhất phẩm có lễ phục mang đai ngọc như thế này thôi. Người này hẳn là Tiếu Diễm, vị phu quân ta chưa từng gặp mặt. Ta nhớ cả đời ta…

Truyện chữ
Truyện tranh

Đang cập nhật ...

Truyện Audio

Đang cập nhật ...