1. Ánh trăng sáng tôi nhớ mãi chẳng quên tên Kinh Thời Mặc. Khi quen nhau lần đầu, anh ấy dùng tiền cướp được của bọn lưu manh mời tôi đi ăn thịt nướng. Đó là một con hẻm nhỏ tối như mực, mỗi lần tôi đi làm gia sư đều phải đi qua con hẻm này. Mặc dù mới chín giờ tối, nhưng con hẻm không có ánh đèn này vẫn có chút rợn người. Lúc hai tên lưu manh kia xuất hiện, tôi rất phối hợp đưa toàn bộ số tiền trong túi. Tôi là một sinh viên nghèo, trong túi chỉ có tám mươi đồng, điện thoại mua ở chợ đồ si mất hai trăm đồng dùng hơn nửa năm, không có gì để tiếc cả. Một trong hai tên lưu manh vừa lục túi tôi vừa chửi thề: "Xui vãi!" Quá ít tiền, gã đánh giá tôi từ trên xuống dưới, trông có vẻ còn có suy nghĩ cướp sắc trong đầu. Đúng lúc này Kinh Thời Mặc xuất hiện phía sau, anh ấy đá hai, ba cú lên người hai tên lưu manh kia. Lúc đó tôi nghĩ anh là người chính trực gặp chuyện bất bình là rút kiếm giúp đỡ, Kinh Thời Mặc lại dễ dàng cướp lấy số tiền trong tay tên lưu manh. Tội phạm chính trực thật sự.…
Truyện chữ
Truyện tranh
Đang cập nhật ...
Truyện Audio
Đang cập nhật ...