Tác giả:

cô ấy là Băng Băng là một học sinh cấp 3 đang học tại trường X. Cô là học sinh giỏi toàn diện đều được Bạn bè và thầy cô đều yêu quý. Trong giấc mơ hàng đêm không hiểu sao cô luôn thấy một hoàng cung tráng lệ, một bóng đen gọi trở về. Dường như cô không thuộc về thế giới này. Đôi lúc khi còn tỉnh dậy còn có những giọt nước mắt trên má. Tim nhói đau. Tại sao lại vậy ???? Cô và lũ bạn thân rất thích nghiên cứu về các đồ vật cổ xưa. Lần này họ rủ nhau đi xem một khu di tích vừa mới được phát hiện. Băng cảm thấy nơi này rất quen thuộc như trước kia mình từng sống ở nơi này vậy. Tất cả các bức tranh từng đồ vật. "Ôi! Sao người con gái lại giống tôi vậy". Băng đầu đau choáng váng. " Này cậu làm sao thế " " Mình thấy khó chịu xin lỗi mình về trước" Cô trở về nhà và chạy lên phòng mình. Cảm thấy mệt mỏi và muốn đi ngủ. Ở đây Băng cũng quen một người bạn trai tên là Lâm. - được mệnh danh là soái ca của trường. Bố của anh là tổng giám đốc của hãng hàng không. Anh biết nấu ăn lại thân thiện,…

Chương 71: 71: Hung Thủ2

Ái Phi Nàng Định Chạy Đi Đâu VậyTác giả: Bình MinhTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Ngược, Truyện Sủngcô ấy là Băng Băng là một học sinh cấp 3 đang học tại trường X. Cô là học sinh giỏi toàn diện đều được Bạn bè và thầy cô đều yêu quý. Trong giấc mơ hàng đêm không hiểu sao cô luôn thấy một hoàng cung tráng lệ, một bóng đen gọi trở về. Dường như cô không thuộc về thế giới này. Đôi lúc khi còn tỉnh dậy còn có những giọt nước mắt trên má. Tim nhói đau. Tại sao lại vậy ???? Cô và lũ bạn thân rất thích nghiên cứu về các đồ vật cổ xưa. Lần này họ rủ nhau đi xem một khu di tích vừa mới được phát hiện. Băng cảm thấy nơi này rất quen thuộc như trước kia mình từng sống ở nơi này vậy. Tất cả các bức tranh từng đồ vật. "Ôi! Sao người con gái lại giống tôi vậy". Băng đầu đau choáng váng. " Này cậu làm sao thế " " Mình thấy khó chịu xin lỗi mình về trước" Cô trở về nhà và chạy lên phòng mình. Cảm thấy mệt mỏi và muốn đi ngủ. Ở đây Băng cũng quen một người bạn trai tên là Lâm. - được mệnh danh là soái ca của trường. Bố của anh là tổng giám đốc của hãng hàng không. Anh biết nấu ăn lại thân thiện,… Minh Nguyệt bình tĩnh được, nàng ta hét toáng: Thiên....Thiên...Thiên....!BăngBất ngờ lắm sao???- Âm thanh như quỷ dữ đòi mạngNgười đâu...!Người đâu- ả ta hét sợ hãiSao? Biết sợ rồi sao? Ngươi hết to lên.Ngươi hét khản cổ cũng không ai cứu đâu.Bởi vì tất cả đã bị dính thuốc mê rồi.Haha- tiếng cười Thiên Băng lại càng khiến Minh Nguyệt khiếp sợ hơnNàng ta quỳ , cụp đuôi như chó: Tỉ tỉ, chúng ta là tỉ muội tốt mà.Phải không? Muội biết tỉ vẫn còn niệm tình bao năm chúng ta mà.Băng hất tay nàng ta ra, dùng dao găm đặt lên khuôn mặt xinh đẹp: Ngươi mà cũng nhớ tình thân sao.Minh Nguyệt run rẩy, dao găm lạnh đến cả sống lưng: Đêm nay ta đến đây ko để nghe tỉ muội sâu nặng.Mà để đến đòi mạng.Không biết tỉ đến đòi mạng cho ai?Thiên Băng hết kiên nhẫn, kéo tóc ả: Ngươi còn hỉa ngô, chính ngươi đã giết Chúc Lan muội muội ta.Ngươi còn định ngụy biện sao, muội muội ta đã để lại chứng cứMinh Nguyệt cười ha hả: Vậy thì sao, nàng ta chết càng tốt.Mau nhìn bộ dạng ngươi đi, có khác gì kẻ bị điên.Ta đang mang Long Chủng, ngươi giết ta chắc chắn Hoàng thượng không tha cho ngươi.Long Chủng? Nàng cười khinh bỉ: Ngươi tưởng ta không biết ngươi giả mang thai sao.Ta cũng biết y thuật, có một loại thảo dược, khi uống vào sẽ khiến con người ta có mạch đập như người mang thai.Lúc đó, ta chỉ tha cho ngươi một con đường sống.Nàng nói thầm vào tai: Nhưng người nghĩ ra cho ngươi cũng thật là khôn khéo.Loại thuốc này, có tác dụng phụ là sau này không có khả năng mang thai nữa.HahaMinh Nguyệt sốc nặng: Ngươi nói dối.Vậy sao? Có phải ngươi nghe kế hoạch của Tôn mama.Đáng tiếc, ngươi thông minh một đời.Haiz, lại nghe lời Lãnh Tuyết kia, nào thì mẹ vinh nhờ con, có chỗ dựa dẫm.Liên kết với nàng ta để trừ khử ta?Nhưng không ngờ chính bản thân cũng là một con dối để ả ta lợi dụng.Đã vậy mình bị hạ độc còn không biết.Minh Nguyệt tức đến đỏ mắt, chỉ tay vào mặt nàng: Tất cả do ngươi, ngươi từ xưa đã có cái gì cũng hơn ta.Ngay cả người ta yêu, cũng yêu ngươi.Thiêm Băng nói như tạt nước lạnh vào mặt: Không phải do ta, mà chính bản thân ngươi luôn ganh ghét với người khác.Không hài lòng với những gì mình đang có, tham lam, ích kỉ.Luôn tâm cơ, hại người khiến cho Triệt chán ghét ngươi.Thật đáng thương!Ả ta bị nói trúng tim đen: Ngươi im miệng.Ngươi tưởng mình lúc nào cũng đúng.Nhìn xem ngươi bây giờ cũng giống ta, yêu nhưng không đến được người mình yêu.Ta đáng trách 1 ngươi đáng trách 10, Triệt yêu ngươi, nhưng ngươi lại làm tổn thương chàng.Thông minh thì sao, ngươi biết tất cả kế hoạch.Nhưng thì sao cuối cùng chính ngươi, chính ngươi đã hại chết Chúc Lan.Chúc Lan vì bảo vệ ngươi mà chết.HahaaaaaaVậy thì ngươi hãy đi theo muội muội của ta đi- Nàng rút dao găm định đâm Minh NguyệtKhông cần.Ta không cần bàn tay dơ bẩn của ngươi động vào ta.Minh Nguyệt rút ra trong mình gói Hạc Đỉnh Hồng.Đốc toàn bộ vào miệng.Độc phát tác, máu đen phun ra khỏi miệng: Triệt, thiếp xin lỗi đã ko chờ được chàng.Mong rằng kiếp sau nếu có thể thiếp vẫn muốn ở bên cạnh chàng.Nàng ta chết không nhắm mắt, máu đen trào ra rất đáng sợ..

Ái Phi Nàng Định Chạy Đi Đâu VậyTác giả: Bình MinhTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Ngược, Truyện Sủngcô ấy là Băng Băng là một học sinh cấp 3 đang học tại trường X. Cô là học sinh giỏi toàn diện đều được Bạn bè và thầy cô đều yêu quý. Trong giấc mơ hàng đêm không hiểu sao cô luôn thấy một hoàng cung tráng lệ, một bóng đen gọi trở về. Dường như cô không thuộc về thế giới này. Đôi lúc khi còn tỉnh dậy còn có những giọt nước mắt trên má. Tim nhói đau. Tại sao lại vậy ???? Cô và lũ bạn thân rất thích nghiên cứu về các đồ vật cổ xưa. Lần này họ rủ nhau đi xem một khu di tích vừa mới được phát hiện. Băng cảm thấy nơi này rất quen thuộc như trước kia mình từng sống ở nơi này vậy. Tất cả các bức tranh từng đồ vật. "Ôi! Sao người con gái lại giống tôi vậy". Băng đầu đau choáng váng. " Này cậu làm sao thế " " Mình thấy khó chịu xin lỗi mình về trước" Cô trở về nhà và chạy lên phòng mình. Cảm thấy mệt mỏi và muốn đi ngủ. Ở đây Băng cũng quen một người bạn trai tên là Lâm. - được mệnh danh là soái ca của trường. Bố của anh là tổng giám đốc của hãng hàng không. Anh biết nấu ăn lại thân thiện,… Minh Nguyệt bình tĩnh được, nàng ta hét toáng: Thiên....Thiên...Thiên....!BăngBất ngờ lắm sao???- Âm thanh như quỷ dữ đòi mạngNgười đâu...!Người đâu- ả ta hét sợ hãiSao? Biết sợ rồi sao? Ngươi hết to lên.Ngươi hét khản cổ cũng không ai cứu đâu.Bởi vì tất cả đã bị dính thuốc mê rồi.Haha- tiếng cười Thiên Băng lại càng khiến Minh Nguyệt khiếp sợ hơnNàng ta quỳ , cụp đuôi như chó: Tỉ tỉ, chúng ta là tỉ muội tốt mà.Phải không? Muội biết tỉ vẫn còn niệm tình bao năm chúng ta mà.Băng hất tay nàng ta ra, dùng dao găm đặt lên khuôn mặt xinh đẹp: Ngươi mà cũng nhớ tình thân sao.Minh Nguyệt run rẩy, dao găm lạnh đến cả sống lưng: Đêm nay ta đến đây ko để nghe tỉ muội sâu nặng.Mà để đến đòi mạng.Không biết tỉ đến đòi mạng cho ai?Thiên Băng hết kiên nhẫn, kéo tóc ả: Ngươi còn hỉa ngô, chính ngươi đã giết Chúc Lan muội muội ta.Ngươi còn định ngụy biện sao, muội muội ta đã để lại chứng cứMinh Nguyệt cười ha hả: Vậy thì sao, nàng ta chết càng tốt.Mau nhìn bộ dạng ngươi đi, có khác gì kẻ bị điên.Ta đang mang Long Chủng, ngươi giết ta chắc chắn Hoàng thượng không tha cho ngươi.Long Chủng? Nàng cười khinh bỉ: Ngươi tưởng ta không biết ngươi giả mang thai sao.Ta cũng biết y thuật, có một loại thảo dược, khi uống vào sẽ khiến con người ta có mạch đập như người mang thai.Lúc đó, ta chỉ tha cho ngươi một con đường sống.Nàng nói thầm vào tai: Nhưng người nghĩ ra cho ngươi cũng thật là khôn khéo.Loại thuốc này, có tác dụng phụ là sau này không có khả năng mang thai nữa.HahaMinh Nguyệt sốc nặng: Ngươi nói dối.Vậy sao? Có phải ngươi nghe kế hoạch của Tôn mama.Đáng tiếc, ngươi thông minh một đời.Haiz, lại nghe lời Lãnh Tuyết kia, nào thì mẹ vinh nhờ con, có chỗ dựa dẫm.Liên kết với nàng ta để trừ khử ta?Nhưng không ngờ chính bản thân cũng là một con dối để ả ta lợi dụng.Đã vậy mình bị hạ độc còn không biết.Minh Nguyệt tức đến đỏ mắt, chỉ tay vào mặt nàng: Tất cả do ngươi, ngươi từ xưa đã có cái gì cũng hơn ta.Ngay cả người ta yêu, cũng yêu ngươi.Thiêm Băng nói như tạt nước lạnh vào mặt: Không phải do ta, mà chính bản thân ngươi luôn ganh ghét với người khác.Không hài lòng với những gì mình đang có, tham lam, ích kỉ.Luôn tâm cơ, hại người khiến cho Triệt chán ghét ngươi.Thật đáng thương!Ả ta bị nói trúng tim đen: Ngươi im miệng.Ngươi tưởng mình lúc nào cũng đúng.Nhìn xem ngươi bây giờ cũng giống ta, yêu nhưng không đến được người mình yêu.Ta đáng trách 1 ngươi đáng trách 10, Triệt yêu ngươi, nhưng ngươi lại làm tổn thương chàng.Thông minh thì sao, ngươi biết tất cả kế hoạch.Nhưng thì sao cuối cùng chính ngươi, chính ngươi đã hại chết Chúc Lan.Chúc Lan vì bảo vệ ngươi mà chết.HahaaaaaaVậy thì ngươi hãy đi theo muội muội của ta đi- Nàng rút dao găm định đâm Minh NguyệtKhông cần.Ta không cần bàn tay dơ bẩn của ngươi động vào ta.Minh Nguyệt rút ra trong mình gói Hạc Đỉnh Hồng.Đốc toàn bộ vào miệng.Độc phát tác, máu đen phun ra khỏi miệng: Triệt, thiếp xin lỗi đã ko chờ được chàng.Mong rằng kiếp sau nếu có thể thiếp vẫn muốn ở bên cạnh chàng.Nàng ta chết không nhắm mắt, máu đen trào ra rất đáng sợ..

Ái Phi Nàng Định Chạy Đi Đâu VậyTác giả: Bình MinhTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Ngược, Truyện Sủngcô ấy là Băng Băng là một học sinh cấp 3 đang học tại trường X. Cô là học sinh giỏi toàn diện đều được Bạn bè và thầy cô đều yêu quý. Trong giấc mơ hàng đêm không hiểu sao cô luôn thấy một hoàng cung tráng lệ, một bóng đen gọi trở về. Dường như cô không thuộc về thế giới này. Đôi lúc khi còn tỉnh dậy còn có những giọt nước mắt trên má. Tim nhói đau. Tại sao lại vậy ???? Cô và lũ bạn thân rất thích nghiên cứu về các đồ vật cổ xưa. Lần này họ rủ nhau đi xem một khu di tích vừa mới được phát hiện. Băng cảm thấy nơi này rất quen thuộc như trước kia mình từng sống ở nơi này vậy. Tất cả các bức tranh từng đồ vật. "Ôi! Sao người con gái lại giống tôi vậy". Băng đầu đau choáng váng. " Này cậu làm sao thế " " Mình thấy khó chịu xin lỗi mình về trước" Cô trở về nhà và chạy lên phòng mình. Cảm thấy mệt mỏi và muốn đi ngủ. Ở đây Băng cũng quen một người bạn trai tên là Lâm. - được mệnh danh là soái ca của trường. Bố của anh là tổng giám đốc của hãng hàng không. Anh biết nấu ăn lại thân thiện,… Minh Nguyệt bình tĩnh được, nàng ta hét toáng: Thiên....Thiên...Thiên....!BăngBất ngờ lắm sao???- Âm thanh như quỷ dữ đòi mạngNgười đâu...!Người đâu- ả ta hét sợ hãiSao? Biết sợ rồi sao? Ngươi hết to lên.Ngươi hét khản cổ cũng không ai cứu đâu.Bởi vì tất cả đã bị dính thuốc mê rồi.Haha- tiếng cười Thiên Băng lại càng khiến Minh Nguyệt khiếp sợ hơnNàng ta quỳ , cụp đuôi như chó: Tỉ tỉ, chúng ta là tỉ muội tốt mà.Phải không? Muội biết tỉ vẫn còn niệm tình bao năm chúng ta mà.Băng hất tay nàng ta ra, dùng dao găm đặt lên khuôn mặt xinh đẹp: Ngươi mà cũng nhớ tình thân sao.Minh Nguyệt run rẩy, dao găm lạnh đến cả sống lưng: Đêm nay ta đến đây ko để nghe tỉ muội sâu nặng.Mà để đến đòi mạng.Không biết tỉ đến đòi mạng cho ai?Thiên Băng hết kiên nhẫn, kéo tóc ả: Ngươi còn hỉa ngô, chính ngươi đã giết Chúc Lan muội muội ta.Ngươi còn định ngụy biện sao, muội muội ta đã để lại chứng cứMinh Nguyệt cười ha hả: Vậy thì sao, nàng ta chết càng tốt.Mau nhìn bộ dạng ngươi đi, có khác gì kẻ bị điên.Ta đang mang Long Chủng, ngươi giết ta chắc chắn Hoàng thượng không tha cho ngươi.Long Chủng? Nàng cười khinh bỉ: Ngươi tưởng ta không biết ngươi giả mang thai sao.Ta cũng biết y thuật, có một loại thảo dược, khi uống vào sẽ khiến con người ta có mạch đập như người mang thai.Lúc đó, ta chỉ tha cho ngươi một con đường sống.Nàng nói thầm vào tai: Nhưng người nghĩ ra cho ngươi cũng thật là khôn khéo.Loại thuốc này, có tác dụng phụ là sau này không có khả năng mang thai nữa.HahaMinh Nguyệt sốc nặng: Ngươi nói dối.Vậy sao? Có phải ngươi nghe kế hoạch của Tôn mama.Đáng tiếc, ngươi thông minh một đời.Haiz, lại nghe lời Lãnh Tuyết kia, nào thì mẹ vinh nhờ con, có chỗ dựa dẫm.Liên kết với nàng ta để trừ khử ta?Nhưng không ngờ chính bản thân cũng là một con dối để ả ta lợi dụng.Đã vậy mình bị hạ độc còn không biết.Minh Nguyệt tức đến đỏ mắt, chỉ tay vào mặt nàng: Tất cả do ngươi, ngươi từ xưa đã có cái gì cũng hơn ta.Ngay cả người ta yêu, cũng yêu ngươi.Thiêm Băng nói như tạt nước lạnh vào mặt: Không phải do ta, mà chính bản thân ngươi luôn ganh ghét với người khác.Không hài lòng với những gì mình đang có, tham lam, ích kỉ.Luôn tâm cơ, hại người khiến cho Triệt chán ghét ngươi.Thật đáng thương!Ả ta bị nói trúng tim đen: Ngươi im miệng.Ngươi tưởng mình lúc nào cũng đúng.Nhìn xem ngươi bây giờ cũng giống ta, yêu nhưng không đến được người mình yêu.Ta đáng trách 1 ngươi đáng trách 10, Triệt yêu ngươi, nhưng ngươi lại làm tổn thương chàng.Thông minh thì sao, ngươi biết tất cả kế hoạch.Nhưng thì sao cuối cùng chính ngươi, chính ngươi đã hại chết Chúc Lan.Chúc Lan vì bảo vệ ngươi mà chết.HahaaaaaaVậy thì ngươi hãy đi theo muội muội của ta đi- Nàng rút dao găm định đâm Minh NguyệtKhông cần.Ta không cần bàn tay dơ bẩn của ngươi động vào ta.Minh Nguyệt rút ra trong mình gói Hạc Đỉnh Hồng.Đốc toàn bộ vào miệng.Độc phát tác, máu đen phun ra khỏi miệng: Triệt, thiếp xin lỗi đã ko chờ được chàng.Mong rằng kiếp sau nếu có thể thiếp vẫn muốn ở bên cạnh chàng.Nàng ta chết không nhắm mắt, máu đen trào ra rất đáng sợ..

Chương 71: 71: Hung Thủ2