cô ấy là Băng Băng là một học sinh cấp 3 đang học tại trường X. Cô là học sinh giỏi toàn diện đều được Bạn bè và thầy cô đều yêu quý. Trong giấc mơ hàng đêm không hiểu sao cô luôn thấy một hoàng cung tráng lệ, một bóng đen gọi trở về. Dường như cô không thuộc về thế giới này. Đôi lúc khi còn tỉnh dậy còn có những giọt nước mắt trên má. Tim nhói đau. Tại sao lại vậy ???? Cô và lũ bạn thân rất thích nghiên cứu về các đồ vật cổ xưa. Lần này họ rủ nhau đi xem một khu di tích vừa mới được phát hiện. Băng cảm thấy nơi này rất quen thuộc như trước kia mình từng sống ở nơi này vậy. Tất cả các bức tranh từng đồ vật. "Ôi! Sao người con gái lại giống tôi vậy". Băng đầu đau choáng váng. " Này cậu làm sao thế " " Mình thấy khó chịu xin lỗi mình về trước" Cô trở về nhà và chạy lên phòng mình. Cảm thấy mệt mỏi và muốn đi ngủ. Ở đây Băng cũng quen một người bạn trai tên là Lâm. - được mệnh danh là soái ca của trường. Bố của anh là tổng giám đốc của hãng hàng không. Anh biết nấu ăn lại thân thiện,…
Chương 135: 135: Buông Bỏ
Ái Phi Nàng Định Chạy Đi Đâu VậyTác giả: Bình MinhTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Ngược, Truyện Sủngcô ấy là Băng Băng là một học sinh cấp 3 đang học tại trường X. Cô là học sinh giỏi toàn diện đều được Bạn bè và thầy cô đều yêu quý. Trong giấc mơ hàng đêm không hiểu sao cô luôn thấy một hoàng cung tráng lệ, một bóng đen gọi trở về. Dường như cô không thuộc về thế giới này. Đôi lúc khi còn tỉnh dậy còn có những giọt nước mắt trên má. Tim nhói đau. Tại sao lại vậy ???? Cô và lũ bạn thân rất thích nghiên cứu về các đồ vật cổ xưa. Lần này họ rủ nhau đi xem một khu di tích vừa mới được phát hiện. Băng cảm thấy nơi này rất quen thuộc như trước kia mình từng sống ở nơi này vậy. Tất cả các bức tranh từng đồ vật. "Ôi! Sao người con gái lại giống tôi vậy". Băng đầu đau choáng váng. " Này cậu làm sao thế " " Mình thấy khó chịu xin lỗi mình về trước" Cô trở về nhà và chạy lên phòng mình. Cảm thấy mệt mỏi và muốn đi ngủ. Ở đây Băng cũng quen một người bạn trai tên là Lâm. - được mệnh danh là soái ca của trường. Bố của anh là tổng giám đốc của hãng hàng không. Anh biết nấu ăn lại thân thiện,… "Hoàng Hậu đã mang thai 5 tháng.Thần thiếp muốn người có thể buông bỏ.Đó có lẽ là cái kết đẹp nhất cho 3 người chúng ta.Hoàng Hậu, đứa con cần người"Hoàng đế đặt ly trà xuống, khựng lại vài giây:" Nàng nghĩ mình còn có cơ hội làm lại cuộc đời khi sự trong trắng đã không còn?"Băng là hiện đại, những thứ đó đối với nàng không có quan trọng:" Mất rồi thì sao? Thiếp cũng không cần người phải bù đắp.Cứ cho đó là nợ của thiếp đối với người.Thiếp cũng không cần tái giá, phiêu bạc khắp nơi, dành quãng đời còn lại du sơn"" Nàng căn bản chưa đặt trẫm vào mắt" Nghe những lời của nàng không khỏi kích động, siết chặt bất cứ lúc nào nàng cũng muốn rời khỏi hắn, tại sao chứ?Thiên Băng có hơi to tiếng:" Người đừng cố chấp nữa.Người có từng lắng nghe thiếp chưa, lắng nghe Lãnh Tuyết? Không có người phụ nữa nào chấp nhận chia sẻ phu quân của mình cho người khác"" Từ xưa đến nay, trai năm thê tứ thiếp đó là lẽ thường tình.Trẫm là đế vương há chẳng lại không được?"" Haha" Nàng cười châm biếm, hắn là đế vương lạnh lung, vô tình.Muốn trời được trời, hô mưa gọi gió.Nếu hắn đã không cho mình toại nguyện, vậy còn lí do gì để mình ở lại.Nàng có chút mất mát, trong mắt chứa đựng sự lạnh lẽo, đứng dậy rời đi"Hoàng thượng, người có biết tình yêu là gì không?"Chỉ còn bóng hình cô đơn, đơn chiếc ở trong.Câu nói của nàng liên tục vang trong đầu khiến hắn phải suy nghĩ tìm đáp án:" Người có biết tình yêu là gì không?".................Tin vui truyền đi khắp nơi.Trữ Tú cung trở thành tâm điểm đầy ắp quà mừng: Thái Hậu, Quý nhân, Tần, Thải nữ, Thanh Hoa điện.....Thái Hậu trước đây có chán ghét nhưng cũng thay đổi quan tâm hơn.Dù gì đó cũng là chắt của mình.Thanh Hoa điệnThánh chỉ tới, Tiểu Thuận Tử :" Phụng thiên thừa vận, Nay Hoàng Hậu mang long thai mọi việc trong cung tạm thời giao cho Băng phi xử lí kể cả đợt tuyển tú sắp tới.Khâm thử"" Hoàng thượng vạn tuế, vạn tuế"Thiên Băng lãnh chỉ, ngoài mặt vẫn bình thường nhưng thực ra bên trong là chua chát.Chỉ vì hôm qua nàng muốn rời khỏi mà Đoan Minh Vương đã vẽ thêm việc.Hắn là đang muốn cảnh cáo.Thanh nhi:" Nương nương, Tuyển tú sắp tới"" Ngươi nghĩ ta có thể từ chối không? Thánh chỉ cũng đã ra rồi"," Thanh nhi từ mai phân phó Phủ Nội vụ trình lên sổ sách, Nguyệt nhi xem xét, theo dõi các cung.Có thể nhờ mấy người tâm phúc.Nếu ai gây khó dễ, không cần nể mặt, cứ xử lí thật nghiêm"( Nếu hoàng đế đã muốn nàng làm tròn trách nhiệm của một Phi tần, thì nàng sẽ làm)..
"Hoàng Hậu đã mang thai 5 tháng.
Thần thiếp muốn người có thể buông bỏ.
Đó có lẽ là cái kết đẹp nhất cho 3 người chúng ta.
Hoàng Hậu, đứa con cần người"
Hoàng đế đặt ly trà xuống, khựng lại vài giây:" Nàng nghĩ mình còn có cơ hội làm lại cuộc đời khi sự trong trắng đã không còn?"
Băng là hiện đại, những thứ đó đối với nàng không có quan trọng:" Mất rồi thì sao? Thiếp cũng không cần người phải bù đắp.
Cứ cho đó là nợ của thiếp đối với người.
Thiếp cũng không cần tái giá, phiêu bạc khắp nơi, dành quãng đời còn lại du sơn"
" Nàng căn bản chưa đặt trẫm vào mắt" Nghe những lời của nàng không khỏi kích động, siết chặt bất cứ lúc nào nàng cũng muốn rời khỏi hắn, tại sao chứ?
Thiên Băng có hơi to tiếng:" Người đừng cố chấp nữa.
Người có từng lắng nghe thiếp chưa, lắng nghe Lãnh Tuyết? Không có người phụ nữa nào chấp nhận chia sẻ phu quân của mình cho người khác"
" Từ xưa đến nay, trai năm thê tứ thiếp đó là lẽ thường tình.
Trẫm là đế vương há chẳng lại không được?"
" Haha" Nàng cười châm biếm, hắn là đế vương lạnh lung, vô tình.
Muốn trời được trời, hô mưa gọi gió.
Nếu hắn đã không cho mình toại nguyện, vậy còn lí do gì để mình ở lại.
Nàng có chút mất mát, trong mắt chứa đựng sự lạnh lẽo, đứng dậy rời đi
"Hoàng thượng, người có biết tình yêu là gì không?"
Chỉ còn bóng hình cô đơn, đơn chiếc ở trong.
Câu nói của nàng liên tục vang trong đầu khiến hắn phải suy nghĩ tìm đáp án:" Người có biết tình yêu là gì không?".
................
Tin vui truyền đi khắp nơi.
Trữ Tú cung trở thành tâm điểm đầy ắp quà mừng: Thái Hậu, Quý nhân, Tần, Thải nữ, Thanh Hoa điện.....
Thái Hậu trước đây có chán ghét nhưng cũng thay đổi quan tâm hơn.
Dù gì đó cũng là chắt của mình.
Thanh Hoa điện
Thánh chỉ tới, Tiểu Thuận Tử :
" Phụng thiên thừa vận, Nay Hoàng Hậu mang long thai mọi việc trong cung tạm thời giao cho Băng phi xử lí kể cả đợt tuyển tú sắp tới.
Khâm thử"
" Hoàng thượng vạn tuế, vạn tuế"
Thiên Băng lãnh chỉ, ngoài mặt vẫn bình thường nhưng thực ra bên trong là chua chát.
Chỉ vì hôm qua nàng muốn rời khỏi mà Đoan Minh Vương đã vẽ thêm việc.
Hắn là đang muốn cảnh cáo.
Thanh nhi:" Nương nương, Tuyển tú sắp tới"
" Ngươi nghĩ ta có thể từ chối không? Thánh chỉ cũng đã ra rồi"," Thanh nhi từ mai phân phó Phủ Nội vụ trình lên sổ sách, Nguyệt nhi xem xét, theo dõi các cung.
Có thể nhờ mấy người tâm phúc.
Nếu ai gây khó dễ, không cần nể mặt, cứ xử lí thật nghiêm"
( Nếu hoàng đế đã muốn nàng làm tròn trách nhiệm của một Phi tần, thì nàng sẽ làm)..
Ái Phi Nàng Định Chạy Đi Đâu VậyTác giả: Bình MinhTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Ngược, Truyện Sủngcô ấy là Băng Băng là một học sinh cấp 3 đang học tại trường X. Cô là học sinh giỏi toàn diện đều được Bạn bè và thầy cô đều yêu quý. Trong giấc mơ hàng đêm không hiểu sao cô luôn thấy một hoàng cung tráng lệ, một bóng đen gọi trở về. Dường như cô không thuộc về thế giới này. Đôi lúc khi còn tỉnh dậy còn có những giọt nước mắt trên má. Tim nhói đau. Tại sao lại vậy ???? Cô và lũ bạn thân rất thích nghiên cứu về các đồ vật cổ xưa. Lần này họ rủ nhau đi xem một khu di tích vừa mới được phát hiện. Băng cảm thấy nơi này rất quen thuộc như trước kia mình từng sống ở nơi này vậy. Tất cả các bức tranh từng đồ vật. "Ôi! Sao người con gái lại giống tôi vậy". Băng đầu đau choáng váng. " Này cậu làm sao thế " " Mình thấy khó chịu xin lỗi mình về trước" Cô trở về nhà và chạy lên phòng mình. Cảm thấy mệt mỏi và muốn đi ngủ. Ở đây Băng cũng quen một người bạn trai tên là Lâm. - được mệnh danh là soái ca của trường. Bố của anh là tổng giám đốc của hãng hàng không. Anh biết nấu ăn lại thân thiện,… "Hoàng Hậu đã mang thai 5 tháng.Thần thiếp muốn người có thể buông bỏ.Đó có lẽ là cái kết đẹp nhất cho 3 người chúng ta.Hoàng Hậu, đứa con cần người"Hoàng đế đặt ly trà xuống, khựng lại vài giây:" Nàng nghĩ mình còn có cơ hội làm lại cuộc đời khi sự trong trắng đã không còn?"Băng là hiện đại, những thứ đó đối với nàng không có quan trọng:" Mất rồi thì sao? Thiếp cũng không cần người phải bù đắp.Cứ cho đó là nợ của thiếp đối với người.Thiếp cũng không cần tái giá, phiêu bạc khắp nơi, dành quãng đời còn lại du sơn"" Nàng căn bản chưa đặt trẫm vào mắt" Nghe những lời của nàng không khỏi kích động, siết chặt bất cứ lúc nào nàng cũng muốn rời khỏi hắn, tại sao chứ?Thiên Băng có hơi to tiếng:" Người đừng cố chấp nữa.Người có từng lắng nghe thiếp chưa, lắng nghe Lãnh Tuyết? Không có người phụ nữa nào chấp nhận chia sẻ phu quân của mình cho người khác"" Từ xưa đến nay, trai năm thê tứ thiếp đó là lẽ thường tình.Trẫm là đế vương há chẳng lại không được?"" Haha" Nàng cười châm biếm, hắn là đế vương lạnh lung, vô tình.Muốn trời được trời, hô mưa gọi gió.Nếu hắn đã không cho mình toại nguyện, vậy còn lí do gì để mình ở lại.Nàng có chút mất mát, trong mắt chứa đựng sự lạnh lẽo, đứng dậy rời đi"Hoàng thượng, người có biết tình yêu là gì không?"Chỉ còn bóng hình cô đơn, đơn chiếc ở trong.Câu nói của nàng liên tục vang trong đầu khiến hắn phải suy nghĩ tìm đáp án:" Người có biết tình yêu là gì không?".................Tin vui truyền đi khắp nơi.Trữ Tú cung trở thành tâm điểm đầy ắp quà mừng: Thái Hậu, Quý nhân, Tần, Thải nữ, Thanh Hoa điện.....Thái Hậu trước đây có chán ghét nhưng cũng thay đổi quan tâm hơn.Dù gì đó cũng là chắt của mình.Thanh Hoa điệnThánh chỉ tới, Tiểu Thuận Tử :" Phụng thiên thừa vận, Nay Hoàng Hậu mang long thai mọi việc trong cung tạm thời giao cho Băng phi xử lí kể cả đợt tuyển tú sắp tới.Khâm thử"" Hoàng thượng vạn tuế, vạn tuế"Thiên Băng lãnh chỉ, ngoài mặt vẫn bình thường nhưng thực ra bên trong là chua chát.Chỉ vì hôm qua nàng muốn rời khỏi mà Đoan Minh Vương đã vẽ thêm việc.Hắn là đang muốn cảnh cáo.Thanh nhi:" Nương nương, Tuyển tú sắp tới"" Ngươi nghĩ ta có thể từ chối không? Thánh chỉ cũng đã ra rồi"," Thanh nhi từ mai phân phó Phủ Nội vụ trình lên sổ sách, Nguyệt nhi xem xét, theo dõi các cung.Có thể nhờ mấy người tâm phúc.Nếu ai gây khó dễ, không cần nể mặt, cứ xử lí thật nghiêm"( Nếu hoàng đế đã muốn nàng làm tròn trách nhiệm của một Phi tần, thì nàng sẽ làm)..