cô ấy là Băng Băng là một học sinh cấp 3 đang học tại trường X. Cô là học sinh giỏi toàn diện đều được Bạn bè và thầy cô đều yêu quý. Trong giấc mơ hàng đêm không hiểu sao cô luôn thấy một hoàng cung tráng lệ, một bóng đen gọi trở về. Dường như cô không thuộc về thế giới này. Đôi lúc khi còn tỉnh dậy còn có những giọt nước mắt trên má. Tim nhói đau. Tại sao lại vậy ???? Cô và lũ bạn thân rất thích nghiên cứu về các đồ vật cổ xưa. Lần này họ rủ nhau đi xem một khu di tích vừa mới được phát hiện. Băng cảm thấy nơi này rất quen thuộc như trước kia mình từng sống ở nơi này vậy. Tất cả các bức tranh từng đồ vật. "Ôi! Sao người con gái lại giống tôi vậy". Băng đầu đau choáng váng. " Này cậu làm sao thế " " Mình thấy khó chịu xin lỗi mình về trước" Cô trở về nhà và chạy lên phòng mình. Cảm thấy mệt mỏi và muốn đi ngủ. Ở đây Băng cũng quen một người bạn trai tên là Lâm. - được mệnh danh là soái ca của trường. Bố của anh là tổng giám đốc của hãng hàng không. Anh biết nấu ăn lại thân thiện,…
Chương 162: 162: Phần 2 Uẩn Khúc
Ái Phi Nàng Định Chạy Đi Đâu VậyTác giả: Bình MinhTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Ngược, Truyện Sủngcô ấy là Băng Băng là một học sinh cấp 3 đang học tại trường X. Cô là học sinh giỏi toàn diện đều được Bạn bè và thầy cô đều yêu quý. Trong giấc mơ hàng đêm không hiểu sao cô luôn thấy một hoàng cung tráng lệ, một bóng đen gọi trở về. Dường như cô không thuộc về thế giới này. Đôi lúc khi còn tỉnh dậy còn có những giọt nước mắt trên má. Tim nhói đau. Tại sao lại vậy ???? Cô và lũ bạn thân rất thích nghiên cứu về các đồ vật cổ xưa. Lần này họ rủ nhau đi xem một khu di tích vừa mới được phát hiện. Băng cảm thấy nơi này rất quen thuộc như trước kia mình từng sống ở nơi này vậy. Tất cả các bức tranh từng đồ vật. "Ôi! Sao người con gái lại giống tôi vậy". Băng đầu đau choáng váng. " Này cậu làm sao thế " " Mình thấy khó chịu xin lỗi mình về trước" Cô trở về nhà và chạy lên phòng mình. Cảm thấy mệt mỏi và muốn đi ngủ. Ở đây Băng cũng quen một người bạn trai tên là Lâm. - được mệnh danh là soái ca của trường. Bố của anh là tổng giám đốc của hãng hàng không. Anh biết nấu ăn lại thân thiện,… Đoan Minh Triệt lên đường trở về Túy Linh Thiên cùng Thu nhi.Xe ngựa đóng màn, cô gái đeo mặt nạ ngồi cùng bọn họ không ai khác là Thiên Băng.Nàng kéo màn xuống, khởi hànhĐoan Minh Triệt:" Muội đang cảm thấy tội nghiệp hoàng huynh, ko nỡ sao?"Nàng nhếch mép, khinh miệt, vuốt bụng của mình, lóe lên chút tà ác" Tại sao phải thấy tội nghiệp.Hắn căn bản không xứng.Những thứ giờ hắn phải chịu đựng chính là quả báo.So với những gì ta chịu thì căn bản không là gì.Chính hắn đã phản bội lời thề, bỏ rơi ta thì đừng trách sao ta vô tình."( Trái tim nàng đã chết kể từ giây phút nhảy xuống vực.Nàng đã trở thành con người mới, có cuộc sống mới.Thiên Băng đã chết giờ chỉ có Vong Xuyên)Đoan Minh Triệt có chút lạnh người, rét run.Ngày hôm đó, nàng bỏ mê hồn tán, khiến Hoàng đế tạm thời mất võ công, mơ hồ tưởng như nàng về chào tạm biệt.Những câu nói đó nghe có vẻ động viên.Thực ra như là một hình thức giày vò, hắn phải sống cô độc một mình đến cuối đời.Muốn sống không chết không xong.Nhớ lại........May là nàng tính sẵn cả trường hợp không thành công.Lệnh Vệ Ảnh đến chỗ hắn xin ứng cứu.Hắn và Thu nhi đã chờ sẵn nàng ở dưới bên bờ sông.Lúc Băng và Nguyệt nhi rơi xuống, Đoan Minh Triệt thi triển khinh công đạp lên các thành xung quanh đỡ Thiên Băng, Vệ Ảnh thì đỡ Nguyệt nhiNguyệt nhi mắt vẫn còn ướt, trách móc:" Người lại lừa e, e cứ tưởng tiêu rồi chứ.Làm tốn bao nhiêu nước mắt"Thiên Băng vẫn đùa cợt, an ủi:" Ta xin lỗi được chưa? Giờ không phải vẫn còn sống sao?"Thu nhi không hài lòng:" Tỷ làm như vậy quá nguy hiểm.Nhảy từ trên xuống, Nhỡ chỉ cần sai xót trượt tay cái, người và đứa bé sẽ ra sao?"Nàng lại mang tính ngang bướng ra, đấu khẩu:" Đi vào hang mới bắt được cọp.Lao vào nguy hiểm mà được giải thoát.Tại sao không thử đánh cược một lần"3 ngày sau,Đoan Minh Triệt tỏ ra lo lắng báo:"Hoàng huynh đang truy tìm ráo riết ngày đêm.Nếu không thấy nàng nhất định vẫn sẽ đi tìm.Muội định tính sao? "Nàng trầm ngâm, nghĩ cách.Rồi thở dài:" Cách thì có, nhưng sợ huynh có đồng ý không thôi"Triệt vội vàng ngăn lại:" Này không được để nương tử của ta thế thân cho nàng nhé.Ta không đồng ý đâu"Thu nhi huých Đoan Minh Triệt" muội sẽ giúp hết sức có thể.Tỷ đang mang thai cần phải tịnh dưỡng.Cứ giao cho muội"Băng bĩu môi với Triệt, lấy ra lọ thuốc:" Chỉ cần uống viên này, Thu nhi sẽ giống như là đã chết.Mạch ngừng đập, muội sẽ thay y phục của tỷ.Các vệt máu tỷ sẽ cố tạo y hệt"" Ta không đồng ý"- Hắn cắt ngang.Bởi nó quá nguy hiểm.Thu nhi lại không quan tâm, nắm lấy tay nàng:" Muội tin tỷ.Tỷ chắc chắn không để muội gặp nguy hiểm"" Cảm ơn! Thu nhi".
Ái Phi Nàng Định Chạy Đi Đâu VậyTác giả: Bình MinhTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Ngược, Truyện Sủngcô ấy là Băng Băng là một học sinh cấp 3 đang học tại trường X. Cô là học sinh giỏi toàn diện đều được Bạn bè và thầy cô đều yêu quý. Trong giấc mơ hàng đêm không hiểu sao cô luôn thấy một hoàng cung tráng lệ, một bóng đen gọi trở về. Dường như cô không thuộc về thế giới này. Đôi lúc khi còn tỉnh dậy còn có những giọt nước mắt trên má. Tim nhói đau. Tại sao lại vậy ???? Cô và lũ bạn thân rất thích nghiên cứu về các đồ vật cổ xưa. Lần này họ rủ nhau đi xem một khu di tích vừa mới được phát hiện. Băng cảm thấy nơi này rất quen thuộc như trước kia mình từng sống ở nơi này vậy. Tất cả các bức tranh từng đồ vật. "Ôi! Sao người con gái lại giống tôi vậy". Băng đầu đau choáng váng. " Này cậu làm sao thế " " Mình thấy khó chịu xin lỗi mình về trước" Cô trở về nhà và chạy lên phòng mình. Cảm thấy mệt mỏi và muốn đi ngủ. Ở đây Băng cũng quen một người bạn trai tên là Lâm. - được mệnh danh là soái ca của trường. Bố của anh là tổng giám đốc của hãng hàng không. Anh biết nấu ăn lại thân thiện,… Đoan Minh Triệt lên đường trở về Túy Linh Thiên cùng Thu nhi.Xe ngựa đóng màn, cô gái đeo mặt nạ ngồi cùng bọn họ không ai khác là Thiên Băng.Nàng kéo màn xuống, khởi hànhĐoan Minh Triệt:" Muội đang cảm thấy tội nghiệp hoàng huynh, ko nỡ sao?"Nàng nhếch mép, khinh miệt, vuốt bụng của mình, lóe lên chút tà ác" Tại sao phải thấy tội nghiệp.Hắn căn bản không xứng.Những thứ giờ hắn phải chịu đựng chính là quả báo.So với những gì ta chịu thì căn bản không là gì.Chính hắn đã phản bội lời thề, bỏ rơi ta thì đừng trách sao ta vô tình."( Trái tim nàng đã chết kể từ giây phút nhảy xuống vực.Nàng đã trở thành con người mới, có cuộc sống mới.Thiên Băng đã chết giờ chỉ có Vong Xuyên)Đoan Minh Triệt có chút lạnh người, rét run.Ngày hôm đó, nàng bỏ mê hồn tán, khiến Hoàng đế tạm thời mất võ công, mơ hồ tưởng như nàng về chào tạm biệt.Những câu nói đó nghe có vẻ động viên.Thực ra như là một hình thức giày vò, hắn phải sống cô độc một mình đến cuối đời.Muốn sống không chết không xong.Nhớ lại........May là nàng tính sẵn cả trường hợp không thành công.Lệnh Vệ Ảnh đến chỗ hắn xin ứng cứu.Hắn và Thu nhi đã chờ sẵn nàng ở dưới bên bờ sông.Lúc Băng và Nguyệt nhi rơi xuống, Đoan Minh Triệt thi triển khinh công đạp lên các thành xung quanh đỡ Thiên Băng, Vệ Ảnh thì đỡ Nguyệt nhiNguyệt nhi mắt vẫn còn ướt, trách móc:" Người lại lừa e, e cứ tưởng tiêu rồi chứ.Làm tốn bao nhiêu nước mắt"Thiên Băng vẫn đùa cợt, an ủi:" Ta xin lỗi được chưa? Giờ không phải vẫn còn sống sao?"Thu nhi không hài lòng:" Tỷ làm như vậy quá nguy hiểm.Nhảy từ trên xuống, Nhỡ chỉ cần sai xót trượt tay cái, người và đứa bé sẽ ra sao?"Nàng lại mang tính ngang bướng ra, đấu khẩu:" Đi vào hang mới bắt được cọp.Lao vào nguy hiểm mà được giải thoát.Tại sao không thử đánh cược một lần"3 ngày sau,Đoan Minh Triệt tỏ ra lo lắng báo:"Hoàng huynh đang truy tìm ráo riết ngày đêm.Nếu không thấy nàng nhất định vẫn sẽ đi tìm.Muội định tính sao? "Nàng trầm ngâm, nghĩ cách.Rồi thở dài:" Cách thì có, nhưng sợ huynh có đồng ý không thôi"Triệt vội vàng ngăn lại:" Này không được để nương tử của ta thế thân cho nàng nhé.Ta không đồng ý đâu"Thu nhi huých Đoan Minh Triệt" muội sẽ giúp hết sức có thể.Tỷ đang mang thai cần phải tịnh dưỡng.Cứ giao cho muội"Băng bĩu môi với Triệt, lấy ra lọ thuốc:" Chỉ cần uống viên này, Thu nhi sẽ giống như là đã chết.Mạch ngừng đập, muội sẽ thay y phục của tỷ.Các vệt máu tỷ sẽ cố tạo y hệt"" Ta không đồng ý"- Hắn cắt ngang.Bởi nó quá nguy hiểm.Thu nhi lại không quan tâm, nắm lấy tay nàng:" Muội tin tỷ.Tỷ chắc chắn không để muội gặp nguy hiểm"" Cảm ơn! Thu nhi".
Ái Phi Nàng Định Chạy Đi Đâu VậyTác giả: Bình MinhTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Ngược, Truyện Sủngcô ấy là Băng Băng là một học sinh cấp 3 đang học tại trường X. Cô là học sinh giỏi toàn diện đều được Bạn bè và thầy cô đều yêu quý. Trong giấc mơ hàng đêm không hiểu sao cô luôn thấy một hoàng cung tráng lệ, một bóng đen gọi trở về. Dường như cô không thuộc về thế giới này. Đôi lúc khi còn tỉnh dậy còn có những giọt nước mắt trên má. Tim nhói đau. Tại sao lại vậy ???? Cô và lũ bạn thân rất thích nghiên cứu về các đồ vật cổ xưa. Lần này họ rủ nhau đi xem một khu di tích vừa mới được phát hiện. Băng cảm thấy nơi này rất quen thuộc như trước kia mình từng sống ở nơi này vậy. Tất cả các bức tranh từng đồ vật. "Ôi! Sao người con gái lại giống tôi vậy". Băng đầu đau choáng váng. " Này cậu làm sao thế " " Mình thấy khó chịu xin lỗi mình về trước" Cô trở về nhà và chạy lên phòng mình. Cảm thấy mệt mỏi và muốn đi ngủ. Ở đây Băng cũng quen một người bạn trai tên là Lâm. - được mệnh danh là soái ca của trường. Bố của anh là tổng giám đốc của hãng hàng không. Anh biết nấu ăn lại thân thiện,… Đoan Minh Triệt lên đường trở về Túy Linh Thiên cùng Thu nhi.Xe ngựa đóng màn, cô gái đeo mặt nạ ngồi cùng bọn họ không ai khác là Thiên Băng.Nàng kéo màn xuống, khởi hànhĐoan Minh Triệt:" Muội đang cảm thấy tội nghiệp hoàng huynh, ko nỡ sao?"Nàng nhếch mép, khinh miệt, vuốt bụng của mình, lóe lên chút tà ác" Tại sao phải thấy tội nghiệp.Hắn căn bản không xứng.Những thứ giờ hắn phải chịu đựng chính là quả báo.So với những gì ta chịu thì căn bản không là gì.Chính hắn đã phản bội lời thề, bỏ rơi ta thì đừng trách sao ta vô tình."( Trái tim nàng đã chết kể từ giây phút nhảy xuống vực.Nàng đã trở thành con người mới, có cuộc sống mới.Thiên Băng đã chết giờ chỉ có Vong Xuyên)Đoan Minh Triệt có chút lạnh người, rét run.Ngày hôm đó, nàng bỏ mê hồn tán, khiến Hoàng đế tạm thời mất võ công, mơ hồ tưởng như nàng về chào tạm biệt.Những câu nói đó nghe có vẻ động viên.Thực ra như là một hình thức giày vò, hắn phải sống cô độc một mình đến cuối đời.Muốn sống không chết không xong.Nhớ lại........May là nàng tính sẵn cả trường hợp không thành công.Lệnh Vệ Ảnh đến chỗ hắn xin ứng cứu.Hắn và Thu nhi đã chờ sẵn nàng ở dưới bên bờ sông.Lúc Băng và Nguyệt nhi rơi xuống, Đoan Minh Triệt thi triển khinh công đạp lên các thành xung quanh đỡ Thiên Băng, Vệ Ảnh thì đỡ Nguyệt nhiNguyệt nhi mắt vẫn còn ướt, trách móc:" Người lại lừa e, e cứ tưởng tiêu rồi chứ.Làm tốn bao nhiêu nước mắt"Thiên Băng vẫn đùa cợt, an ủi:" Ta xin lỗi được chưa? Giờ không phải vẫn còn sống sao?"Thu nhi không hài lòng:" Tỷ làm như vậy quá nguy hiểm.Nhảy từ trên xuống, Nhỡ chỉ cần sai xót trượt tay cái, người và đứa bé sẽ ra sao?"Nàng lại mang tính ngang bướng ra, đấu khẩu:" Đi vào hang mới bắt được cọp.Lao vào nguy hiểm mà được giải thoát.Tại sao không thử đánh cược một lần"3 ngày sau,Đoan Minh Triệt tỏ ra lo lắng báo:"Hoàng huynh đang truy tìm ráo riết ngày đêm.Nếu không thấy nàng nhất định vẫn sẽ đi tìm.Muội định tính sao? "Nàng trầm ngâm, nghĩ cách.Rồi thở dài:" Cách thì có, nhưng sợ huynh có đồng ý không thôi"Triệt vội vàng ngăn lại:" Này không được để nương tử của ta thế thân cho nàng nhé.Ta không đồng ý đâu"Thu nhi huých Đoan Minh Triệt" muội sẽ giúp hết sức có thể.Tỷ đang mang thai cần phải tịnh dưỡng.Cứ giao cho muội"Băng bĩu môi với Triệt, lấy ra lọ thuốc:" Chỉ cần uống viên này, Thu nhi sẽ giống như là đã chết.Mạch ngừng đập, muội sẽ thay y phục của tỷ.Các vệt máu tỷ sẽ cố tạo y hệt"" Ta không đồng ý"- Hắn cắt ngang.Bởi nó quá nguy hiểm.Thu nhi lại không quan tâm, nắm lấy tay nàng:" Muội tin tỷ.Tỷ chắc chắn không để muội gặp nguy hiểm"" Cảm ơn! Thu nhi".