Tác giả:

Dưới màn mưa dày đặc, con đường ngoại ô dài hun hút, bầu trời phía xa như bị mây đen nuốt chửng... Dòng xe hối hả chạy qua. Khung cảnh vô cùng bi thương, cô gái nức nở run rẩy, trên khuôn mặt xinh đẹp đẫm lệ. Trước mắt cô là hình ảnh người đàn ông mà mình yêu thương, lại dang rộng vòng tay ôm lấy một người con gái khác. Tại sao anh không tin em? Em không lừa dối anh! Cô im đi, kể từ giờ tôi không muốn nhìn thấy mặt cô nữa. Người đàn ông mím môi, đôi mắt đầy thù hận, rồi đau lòng cúi đầu nhìn người con gái trong lòng, quần áo không chỉnh tề. Chỉ xém chút nữa đã bị bọn khốn kia hãm hại. Anh ta lắc đầu trong sự thất vọng, xen lẫn đau lòng. Tất cả là do tôi, tôi quá cưng chiều cô cho nên cô mới trở nên tệ hại như ngày hôm nay. Ngạn Tuyết, tôi sẽ không bao giờ yêu người con gái ác độc như cô. Vĩnh viễn không! Màn mưa ngày càng nặng hạt, Ngạn Tuyết lặng người nhìn anh bế cô gái kia xoay lưng rời đi. Trái tim như ai xé toang ra từng mảnh, cô đưa mắt nhìn hai người họ ngày càng khuất xa. Thật…

Chương 25: 25: Có Chút Khó Tiếp Nhận

Trói Buộc Trái Tim Nữ Minh TinhTác giả: Phi YênTruyện Ngôn TìnhDưới màn mưa dày đặc, con đường ngoại ô dài hun hút, bầu trời phía xa như bị mây đen nuốt chửng... Dòng xe hối hả chạy qua. Khung cảnh vô cùng bi thương, cô gái nức nở run rẩy, trên khuôn mặt xinh đẹp đẫm lệ. Trước mắt cô là hình ảnh người đàn ông mà mình yêu thương, lại dang rộng vòng tay ôm lấy một người con gái khác. Tại sao anh không tin em? Em không lừa dối anh! Cô im đi, kể từ giờ tôi không muốn nhìn thấy mặt cô nữa. Người đàn ông mím môi, đôi mắt đầy thù hận, rồi đau lòng cúi đầu nhìn người con gái trong lòng, quần áo không chỉnh tề. Chỉ xém chút nữa đã bị bọn khốn kia hãm hại. Anh ta lắc đầu trong sự thất vọng, xen lẫn đau lòng. Tất cả là do tôi, tôi quá cưng chiều cô cho nên cô mới trở nên tệ hại như ngày hôm nay. Ngạn Tuyết, tôi sẽ không bao giờ yêu người con gái ác độc như cô. Vĩnh viễn không! Màn mưa ngày càng nặng hạt, Ngạn Tuyết lặng người nhìn anh bế cô gái kia xoay lưng rời đi. Trái tim như ai xé toang ra từng mảnh, cô đưa mắt nhìn hai người họ ngày càng khuất xa. Thật… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Đứng bên ngoài cửa Cảnh Tử Phong gõ vài vài cái nhẹ nhàng, sau đó mở cửa đi vào.Bước đến cạnh bàn làm việc , kéo ghế ngồi xuống đối diện anh trai mình.Cảnh Tử Sâm vẫn chưa ngẩng đầu vẫn đang tập trung những tập hồ sơ trong tay.- Anh , em có chuyện muốn nói.Bàn tay cầm cây bút vàng ngưng lại , Cảnh Tử Sâm ngẩng đầu không nhanh không chậm thả bút xuống ,ngả người ra sau.- Chuyện gì ?Cảnh Tử Phong nhìn anh , ánh mắt cẩn trọng xem xét sắc mặt người đối diện.- Là chuyện của Tiểu Nghiêng.Dường như Cảnh Tử Sâm có phần nào suy đoán trước được , anh vẫn im lặng rõ ràng ngụ ý chờ Cảnh Tử Phong nói tiếp.- Tiểu Nghiêng hiện đang bị bệnh , anh có thể đến thăm em ấy không ?Cảnh Tử Phong thấy chân mày Cảnh Tử Sâm nhíu lại ..Anh ta ngưng một chút lại nói tiếp.- Đã lâu rồi anh không còn quan tâm Tiểu Nghiêng như ngày xưa .Em biết anh cảm nhận được tình cảm Tiểu Nghiêng dành cho anh.- Nói xong rồi ?Lúc này Cảnh Tử Sâm mới cất giọng hỏi , Cảnh Tử Phong gật đầu.Anh lạnh nhạt lên tiếng.- Anh không rõ tình cảm Tiểu Nghiêng dành cho anh là gì nhưng anh rất rõ tình cảm của em dành cho con bé.- Anh...!Cảnh Tử Phong không nghĩ Cảnh Tử Sâm lại thẳng thắng vạch trần sự thật anh ta cố né lảng tránh.Có chút khó tiếp nhận.Bỏ qua vẻ lúng túng của em trai , Cảnh Tử Sâm nói tiếp..- Năm ấy anh nợ Tiểu Nghiêng một lời hứa khiến cô ấy lưu lạc chịu khổ một thời gian.Những gì cần bù đắp anh cũng đã cố gắng bù đắp.Nhưng anh rất rõ ràng tình cảm anh dành cho Tiểu Nghiêng chỉ là anh trai đối với em gái Anh cũng rõ tình cảm đơn phương bao năm qua của Tiểu Nghiêng nên mới hạn chế tiếp xúc và gặp mặt để con bé có thể không lún sâu và ngộ nhận.- Còn về em ,.

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Đứng bên ngoài cửa Cảnh Tử Phong gõ vài vài cái nhẹ nhàng, sau đó mở cửa đi vào.

Bước đến cạnh bàn làm việc , kéo ghế ngồi xuống đối diện anh trai mình.

Cảnh Tử Sâm vẫn chưa ngẩng đầu vẫn đang tập trung những tập hồ sơ trong tay.

- Anh , em có chuyện muốn nói.

Bàn tay cầm cây bút vàng ngưng lại , Cảnh Tử Sâm ngẩng đầu không nhanh không chậm thả bút xuống ,ngả người ra sau.

- Chuyện gì ?

Cảnh Tử Phong nhìn anh , ánh mắt cẩn trọng xem xét sắc mặt người đối diện.

- Là chuyện của Tiểu Nghiêng.

Dường như Cảnh Tử Sâm có phần nào suy đoán trước được , anh vẫn im lặng rõ ràng ngụ ý chờ Cảnh Tử Phong nói tiếp.

- Tiểu Nghiêng hiện đang bị bệnh , anh có thể đến thăm em ấy không ?

Cảnh Tử Phong thấy chân mày Cảnh Tử Sâm nhíu lại ..

Anh ta ngưng một chút lại nói tiếp.

- Đã lâu rồi anh không còn quan tâm Tiểu Nghiêng như ngày xưa .Em biết anh cảm nhận được tình cảm Tiểu Nghiêng dành cho anh.

- Nói xong rồi ?

Lúc này Cảnh Tử Sâm mới cất giọng hỏi , Cảnh Tử Phong gật đầu.

Anh lạnh nhạt lên tiếng.

- Anh không rõ tình cảm Tiểu Nghiêng dành cho anh là gì nhưng anh rất rõ tình cảm của em dành cho con bé.

- Anh...!

Cảnh Tử Phong không nghĩ Cảnh Tử Sâm lại thẳng thắng vạch trần sự thật anh ta cố né lảng tránh.

Có chút khó tiếp nhận.

Bỏ qua vẻ lúng túng của em trai , Cảnh Tử Sâm nói tiếp..

- Năm ấy anh nợ Tiểu Nghiêng một lời hứa khiến cô ấy lưu lạc chịu khổ một thời gian.

Những gì cần bù đắp anh cũng đã cố gắng bù đắp.

Nhưng anh rất rõ ràng tình cảm anh dành cho Tiểu Nghiêng chỉ là anh trai đối với em gái Anh cũng rõ tình cảm đơn phương bao năm qua của Tiểu Nghiêng nên mới hạn chế tiếp xúc và gặp mặt để con bé có thể không lún sâu và ngộ nhận.

- Còn về em ,

Image removed.

.

Trói Buộc Trái Tim Nữ Minh TinhTác giả: Phi YênTruyện Ngôn TìnhDưới màn mưa dày đặc, con đường ngoại ô dài hun hút, bầu trời phía xa như bị mây đen nuốt chửng... Dòng xe hối hả chạy qua. Khung cảnh vô cùng bi thương, cô gái nức nở run rẩy, trên khuôn mặt xinh đẹp đẫm lệ. Trước mắt cô là hình ảnh người đàn ông mà mình yêu thương, lại dang rộng vòng tay ôm lấy một người con gái khác. Tại sao anh không tin em? Em không lừa dối anh! Cô im đi, kể từ giờ tôi không muốn nhìn thấy mặt cô nữa. Người đàn ông mím môi, đôi mắt đầy thù hận, rồi đau lòng cúi đầu nhìn người con gái trong lòng, quần áo không chỉnh tề. Chỉ xém chút nữa đã bị bọn khốn kia hãm hại. Anh ta lắc đầu trong sự thất vọng, xen lẫn đau lòng. Tất cả là do tôi, tôi quá cưng chiều cô cho nên cô mới trở nên tệ hại như ngày hôm nay. Ngạn Tuyết, tôi sẽ không bao giờ yêu người con gái ác độc như cô. Vĩnh viễn không! Màn mưa ngày càng nặng hạt, Ngạn Tuyết lặng người nhìn anh bế cô gái kia xoay lưng rời đi. Trái tim như ai xé toang ra từng mảnh, cô đưa mắt nhìn hai người họ ngày càng khuất xa. Thật… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Đứng bên ngoài cửa Cảnh Tử Phong gõ vài vài cái nhẹ nhàng, sau đó mở cửa đi vào.Bước đến cạnh bàn làm việc , kéo ghế ngồi xuống đối diện anh trai mình.Cảnh Tử Sâm vẫn chưa ngẩng đầu vẫn đang tập trung những tập hồ sơ trong tay.- Anh , em có chuyện muốn nói.Bàn tay cầm cây bút vàng ngưng lại , Cảnh Tử Sâm ngẩng đầu không nhanh không chậm thả bút xuống ,ngả người ra sau.- Chuyện gì ?Cảnh Tử Phong nhìn anh , ánh mắt cẩn trọng xem xét sắc mặt người đối diện.- Là chuyện của Tiểu Nghiêng.Dường như Cảnh Tử Sâm có phần nào suy đoán trước được , anh vẫn im lặng rõ ràng ngụ ý chờ Cảnh Tử Phong nói tiếp.- Tiểu Nghiêng hiện đang bị bệnh , anh có thể đến thăm em ấy không ?Cảnh Tử Phong thấy chân mày Cảnh Tử Sâm nhíu lại ..Anh ta ngưng một chút lại nói tiếp.- Đã lâu rồi anh không còn quan tâm Tiểu Nghiêng như ngày xưa .Em biết anh cảm nhận được tình cảm Tiểu Nghiêng dành cho anh.- Nói xong rồi ?Lúc này Cảnh Tử Sâm mới cất giọng hỏi , Cảnh Tử Phong gật đầu.Anh lạnh nhạt lên tiếng.- Anh không rõ tình cảm Tiểu Nghiêng dành cho anh là gì nhưng anh rất rõ tình cảm của em dành cho con bé.- Anh...!Cảnh Tử Phong không nghĩ Cảnh Tử Sâm lại thẳng thắng vạch trần sự thật anh ta cố né lảng tránh.Có chút khó tiếp nhận.Bỏ qua vẻ lúng túng của em trai , Cảnh Tử Sâm nói tiếp..- Năm ấy anh nợ Tiểu Nghiêng một lời hứa khiến cô ấy lưu lạc chịu khổ một thời gian.Những gì cần bù đắp anh cũng đã cố gắng bù đắp.Nhưng anh rất rõ ràng tình cảm anh dành cho Tiểu Nghiêng chỉ là anh trai đối với em gái Anh cũng rõ tình cảm đơn phương bao năm qua của Tiểu Nghiêng nên mới hạn chế tiếp xúc và gặp mặt để con bé có thể không lún sâu và ngộ nhận.- Còn về em ,.

Chương 25: 25: Có Chút Khó Tiếp Nhận