Tác giả:

Dưới màn mưa dày đặc, con đường ngoại ô dài hun hút, bầu trời phía xa như bị mây đen nuốt chửng... Dòng xe hối hả chạy qua. Khung cảnh vô cùng bi thương, cô gái nức nở run rẩy, trên khuôn mặt xinh đẹp đẫm lệ. Trước mắt cô là hình ảnh người đàn ông mà mình yêu thương, lại dang rộng vòng tay ôm lấy một người con gái khác. Tại sao anh không tin em? Em không lừa dối anh! Cô im đi, kể từ giờ tôi không muốn nhìn thấy mặt cô nữa. Người đàn ông mím môi, đôi mắt đầy thù hận, rồi đau lòng cúi đầu nhìn người con gái trong lòng, quần áo không chỉnh tề. Chỉ xém chút nữa đã bị bọn khốn kia hãm hại. Anh ta lắc đầu trong sự thất vọng, xen lẫn đau lòng. Tất cả là do tôi, tôi quá cưng chiều cô cho nên cô mới trở nên tệ hại như ngày hôm nay. Ngạn Tuyết, tôi sẽ không bao giờ yêu người con gái ác độc như cô. Vĩnh viễn không! Màn mưa ngày càng nặng hạt, Ngạn Tuyết lặng người nhìn anh bế cô gái kia xoay lưng rời đi. Trái tim như ai xé toang ra từng mảnh, cô đưa mắt nhìn hai người họ ngày càng khuất xa. Thật…

Chương 56: 56: Nháo Trong Giờ Ngủ

Trói Buộc Trái Tim Nữ Minh TinhTác giả: Phi YênTruyện Ngôn TìnhDưới màn mưa dày đặc, con đường ngoại ô dài hun hút, bầu trời phía xa như bị mây đen nuốt chửng... Dòng xe hối hả chạy qua. Khung cảnh vô cùng bi thương, cô gái nức nở run rẩy, trên khuôn mặt xinh đẹp đẫm lệ. Trước mắt cô là hình ảnh người đàn ông mà mình yêu thương, lại dang rộng vòng tay ôm lấy một người con gái khác. Tại sao anh không tin em? Em không lừa dối anh! Cô im đi, kể từ giờ tôi không muốn nhìn thấy mặt cô nữa. Người đàn ông mím môi, đôi mắt đầy thù hận, rồi đau lòng cúi đầu nhìn người con gái trong lòng, quần áo không chỉnh tề. Chỉ xém chút nữa đã bị bọn khốn kia hãm hại. Anh ta lắc đầu trong sự thất vọng, xen lẫn đau lòng. Tất cả là do tôi, tôi quá cưng chiều cô cho nên cô mới trở nên tệ hại như ngày hôm nay. Ngạn Tuyết, tôi sẽ không bao giờ yêu người con gái ác độc như cô. Vĩnh viễn không! Màn mưa ngày càng nặng hạt, Ngạn Tuyết lặng người nhìn anh bế cô gái kia xoay lưng rời đi. Trái tim như ai xé toang ra từng mảnh, cô đưa mắt nhìn hai người họ ngày càng khuất xa. Thật… Thái độ của cô lật nhanh hơn lật sách, đưa hai tay trước ngực chấp lại nhau,vẻ mặt đáng thương còn tỏ ra đau đớn..- Xin anh đấy, tôi..tôi còn chưa hết đau..Đêm nay, đêm nay không cần được không..?Cảnh Tử Sâm nhìn vẻ mặt tỏ ra đáng thương của cô, môi anh cong lên.Mới vừa rồi đánh mắng chửi anh không thương tiếc, chỉ một cái chớp mắt đã trưng ra bộ mặt tội nghiệp kia..Anh thả dép ngồi lên giường, kéo chăn đắp qua người dựa lưng vào thành giường, bàn tay nhịp nhịp chỗ bên cạnh.- Qua đây.Anh ra lệnh..Tô Nhược hậm hực trong lòng chửi ba đời nhà Cảnh gia.Nhưng ngoài mặt lại nhẹ giọng cầu xin.- Xin anh mà, đêm nay thôi, cơ thể Tôi chưa thoải mái.Tôi ngủ sopha một đêm rồi mai tính tiếp được không..?Còn cười lấy lòng..- Nha....!Cảnh Tử Sâm nhìn cô vài giây..- Qua đây, đừng để anh ra tay..Thu lại nụ cười, Tô Nhược dùng mọi cách, mắng cũng không được, dỗ ngọt cũng không xong, cô co chân cố chấp trừng mắt lườm anh..- Không qua sao?Anh nhếch môi hỏi lại.Tô Nhược mím môi ngồi yên, nhưng chưa đầy một giây..- A...không...tên khốn này, ui....đau....!Cảnh Tử Sâm chỉ cần ngồi dậy, dùng tay kéo hai chân cô, rất nhanh anh đã đặt cô dưới thân, hôn lên môi rồi cắn nhẹ vào môi dưới cô..- Còn dám bướng nữa không, hửm?Bị anh ép dưới thân thở không nổi, hơi thở hai người quấn quýt vào nhau, sợ anh lại giở trò ức hiếp..Tô Nhược nháy mắt,bàn tay nhỏ vịnh trên vai anh,khuôn mặt xinh đẹp nũng nịu lấy lòng..- Nhưng tôi còn đau thật mà, toàn thân rất mệt.Chân mày cô nhíu nhíu lại, dường như đau thật..Cảnh Tử Sâm ôm cô vào lòng,bàn tay hư hỏng đưa xuống vuốt ve.Tô Nhược vội khép chân lại.- Đừng mà..ưm...!Tô Nhược còn muốn nói gì đó Cảnh Tử Sâm lập tức cúi xuống, dùng môi ngăn lại.Đôi môi đỏ mọng ướt át cứ mấp máy trước mắt, làm người ta muốn ngừng mà không ngừng được.Anh thừa dịp cô kêu lên, đầu lư ỡi chui vào miệng cô, chơi đùa cùng lưỡi cô.Lưỡi anh đảo mọi nơi trong miệng cô, cuốn hết toàn bộ hương thơm.Môi anh rời môi cô, hôn lên cằm, lên vành tai cô, hơi thở ấm áp phả vào tai, thân nhiệt cô nháy mắt tăng vù, khuôn mặt nhỏ nhắn ửng hồng, hơi thở rối loạn.- Đừng...!Tô Nhược khó khăn tránh né nhưng vô ích.Cô vừa mới tắm xong, nên không mặc áo ngực, vì vậy tay anh rất thuận lợi phủ lên ngực cô, lúc này cô bỗng bừng tỉnh, cô vừa định theo quán tính khước từ,Cảnh Tử Sâm đã hung hăng cắn lên môi cô, giọng nói khàn khàn.- Đêm nay tha cho em, ngủ thôi.Tô Nhược vẫn còn ngơ ngác đã bị anh nhét vào chăn ôm chặt vào lòng, cô thở hổn hển không nghĩ lại được anh tha mạng.Ngoan ngoãn nằm im rút vào lòng anh để anh ôm lấy, dưới đùi cô còn cảm nhận vật nào đó cứng ngắt nên chẳng dám nhúch nhích..Cô mở to mắt, cảm giác thật lạ, mới ngày nào mỗi đêm còn ngủ một mình thế mà bây giờ lại ôm ôm ấp ấp với người đàn ông này.Vòng tay này cũng không tệ, vừa hữu lực lại ấm áp.Nhan sắc yêu nghiệt này bao cô gái ao ước.Thôi cứ xem anh là gối ôm thì cũng không tệ.- Em còn nhìn như thế nữa, Anh không ngại lăn lộn với em đến sáng.Tiếng nói trầm ổn vang lên trên đỉnh đầu, Tô Nhược vội nhắm mắt.Nháo cả buổi, có lẽ cơ thể vẫn còn mệt thật không bao lâu Tô Nhược đã chìm vào giấc ngủ.Cảnh Tử Sâm nghe tiếng hít thở đều đều, anh cúi đầu hôn lên tóc cô, mỉm cười kéo chăn lại một lần nữa phủ qua cho hai người.Siết chặt vòng tay cũng nhắm mắt lại an ổn mà hưởng thụ bình yên rồi khoan thaichìm vào mộng đẹp.????????????⬅️⬅️⬅️Nhớ bình luận thật hay nhận quà nhen các tình yêu..????????????.

Thái độ của cô lật nhanh hơn lật sách, đưa hai tay trước ngực chấp lại nhau,vẻ mặt đáng thương còn tỏ ra đau đớn..

- Xin anh đấy, tôi..tôi còn chưa hết đau..

Đêm nay, đêm nay không cần được không..?

Cảnh Tử Sâm nhìn vẻ mặt tỏ ra đáng thương của cô, môi anh cong lên.

Mới vừa rồi đánh mắng chửi anh không thương tiếc, chỉ một cái chớp mắt đã trưng ra bộ mặt tội nghiệp kia..

Anh thả dép ngồi lên giường, kéo chăn đắp qua người dựa lưng vào thành giường, bàn tay nhịp nhịp chỗ bên cạnh.

- Qua đây.

Anh ra lệnh..

Tô Nhược hậm hực trong lòng chửi ba đời nhà Cảnh gia.

Nhưng ngoài mặt lại nhẹ giọng cầu xin.

- Xin anh mà, đêm nay thôi, cơ thể Tôi chưa thoải mái.Tôi ngủ sopha một đêm rồi mai tính tiếp được không..?

Còn cười lấy lòng..

- Nha....!

Cảnh Tử Sâm nhìn cô vài giây..

- Qua đây, đừng để anh ra tay..

Thu lại nụ cười, Tô Nhược dùng mọi cách, mắng cũng không được, dỗ ngọt cũng không xong, cô co chân cố chấp trừng mắt lườm anh..

- Không qua sao?

Anh nhếch môi hỏi lại.

Tô Nhược mím môi ngồi yên, nhưng chưa đầy một giây..

- A...không...tên khốn này, ui....đau....!

Cảnh Tử Sâm chỉ cần ngồi dậy, dùng tay kéo hai chân cô, rất nhanh anh đã đặt cô dưới thân, hôn lên môi rồi cắn nhẹ vào môi dưới cô..

- Còn dám bướng nữa không, hửm?

Bị anh ép dưới thân thở không nổi, hơi thở hai người quấn quýt vào nhau, sợ anh lại giở trò ức hiếp..

Tô Nhược nháy mắt,bàn tay nhỏ vịnh trên vai anh,khuôn mặt xinh đẹp nũng nịu lấy lòng..

- Nhưng tôi còn đau thật mà, toàn thân rất mệt.

Chân mày cô nhíu nhíu lại, dường như đau thật..

Cảnh Tử Sâm ôm cô vào lòng,bàn tay hư hỏng đưa xuống vuốt ve.

Tô Nhược vội khép chân lại.

- Đừng mà..ưm...!

Tô Nhược còn muốn nói gì đó Cảnh Tử Sâm lập tức cúi xuống, dùng môi ngăn lại.

Đôi môi đỏ mọng ướt át cứ mấp máy trước mắt, làm người ta muốn ngừng mà không ngừng được.

Anh thừa dịp cô kêu lên, đầu lư ỡi chui vào miệng cô, chơi đùa cùng lưỡi cô.

Lưỡi anh đảo mọi nơi trong miệng cô, cuốn hết toàn bộ hương thơm.

Môi anh rời môi cô, hôn lên cằm, lên vành tai cô, hơi thở ấm áp phả vào tai, thân nhiệt cô nháy mắt tăng vù, khuôn mặt nhỏ nhắn ửng hồng, hơi thở rối loạn.

- Đừng...!

Tô Nhược khó khăn tránh né nhưng vô ích.

Cô vừa mới tắm xong, nên không mặc áo ngực, vì vậy tay anh rất thuận lợi phủ lên ngực cô, lúc này cô bỗng bừng tỉnh, cô vừa định theo quán tính khước từ,Cảnh Tử Sâm đã hung hăng cắn lên môi cô, giọng nói khàn khàn.

- Đêm nay tha cho em, ngủ thôi.

Tô Nhược vẫn còn ngơ ngác đã bị anh nhét vào chăn ôm chặt vào lòng, cô thở hổn hển không nghĩ lại được anh tha mạng.

Ngoan ngoãn nằm im rút vào lòng anh để anh ôm lấy, dưới đùi cô còn cảm nhận vật nào đó cứng ngắt nên chẳng dám nhúch nhích..

Cô mở to mắt, cảm giác thật lạ, mới ngày nào mỗi đêm còn ngủ một mình thế mà bây giờ lại ôm ôm ấp ấp với người đàn ông này.Vòng tay này cũng không tệ, vừa hữu lực lại ấm áp.Nhan sắc yêu nghiệt này bao cô gái ao ước.

Thôi cứ xem anh là gối ôm thì cũng không tệ.

- Em còn nhìn như thế nữa, Anh không ngại lăn lộn với em đến sáng.

Tiếng nói trầm ổn vang lên trên đỉnh đầu, Tô Nhược vội nhắm mắt.

Nháo cả buổi, có lẽ cơ thể vẫn còn mệt thật không bao lâu Tô Nhược đã chìm vào giấc ngủ.

Cảnh Tử Sâm nghe tiếng hít thở đều đều, anh cúi đầu hôn lên tóc cô, mỉm cười kéo chăn lại một lần nữa phủ qua cho hai người.

Siết chặt vòng tay cũng nhắm mắt lại an ổn mà hưởng thụ bình yên rồi khoan thaichìm vào mộng đẹp.

????????????⬅️⬅️⬅️

Nhớ bình luận thật hay nhận quà nhen các tình yêu..????????????.

Trói Buộc Trái Tim Nữ Minh TinhTác giả: Phi YênTruyện Ngôn TìnhDưới màn mưa dày đặc, con đường ngoại ô dài hun hút, bầu trời phía xa như bị mây đen nuốt chửng... Dòng xe hối hả chạy qua. Khung cảnh vô cùng bi thương, cô gái nức nở run rẩy, trên khuôn mặt xinh đẹp đẫm lệ. Trước mắt cô là hình ảnh người đàn ông mà mình yêu thương, lại dang rộng vòng tay ôm lấy một người con gái khác. Tại sao anh không tin em? Em không lừa dối anh! Cô im đi, kể từ giờ tôi không muốn nhìn thấy mặt cô nữa. Người đàn ông mím môi, đôi mắt đầy thù hận, rồi đau lòng cúi đầu nhìn người con gái trong lòng, quần áo không chỉnh tề. Chỉ xém chút nữa đã bị bọn khốn kia hãm hại. Anh ta lắc đầu trong sự thất vọng, xen lẫn đau lòng. Tất cả là do tôi, tôi quá cưng chiều cô cho nên cô mới trở nên tệ hại như ngày hôm nay. Ngạn Tuyết, tôi sẽ không bao giờ yêu người con gái ác độc như cô. Vĩnh viễn không! Màn mưa ngày càng nặng hạt, Ngạn Tuyết lặng người nhìn anh bế cô gái kia xoay lưng rời đi. Trái tim như ai xé toang ra từng mảnh, cô đưa mắt nhìn hai người họ ngày càng khuất xa. Thật… Thái độ của cô lật nhanh hơn lật sách, đưa hai tay trước ngực chấp lại nhau,vẻ mặt đáng thương còn tỏ ra đau đớn..- Xin anh đấy, tôi..tôi còn chưa hết đau..Đêm nay, đêm nay không cần được không..?Cảnh Tử Sâm nhìn vẻ mặt tỏ ra đáng thương của cô, môi anh cong lên.Mới vừa rồi đánh mắng chửi anh không thương tiếc, chỉ một cái chớp mắt đã trưng ra bộ mặt tội nghiệp kia..Anh thả dép ngồi lên giường, kéo chăn đắp qua người dựa lưng vào thành giường, bàn tay nhịp nhịp chỗ bên cạnh.- Qua đây.Anh ra lệnh..Tô Nhược hậm hực trong lòng chửi ba đời nhà Cảnh gia.Nhưng ngoài mặt lại nhẹ giọng cầu xin.- Xin anh mà, đêm nay thôi, cơ thể Tôi chưa thoải mái.Tôi ngủ sopha một đêm rồi mai tính tiếp được không..?Còn cười lấy lòng..- Nha....!Cảnh Tử Sâm nhìn cô vài giây..- Qua đây, đừng để anh ra tay..Thu lại nụ cười, Tô Nhược dùng mọi cách, mắng cũng không được, dỗ ngọt cũng không xong, cô co chân cố chấp trừng mắt lườm anh..- Không qua sao?Anh nhếch môi hỏi lại.Tô Nhược mím môi ngồi yên, nhưng chưa đầy một giây..- A...không...tên khốn này, ui....đau....!Cảnh Tử Sâm chỉ cần ngồi dậy, dùng tay kéo hai chân cô, rất nhanh anh đã đặt cô dưới thân, hôn lên môi rồi cắn nhẹ vào môi dưới cô..- Còn dám bướng nữa không, hửm?Bị anh ép dưới thân thở không nổi, hơi thở hai người quấn quýt vào nhau, sợ anh lại giở trò ức hiếp..Tô Nhược nháy mắt,bàn tay nhỏ vịnh trên vai anh,khuôn mặt xinh đẹp nũng nịu lấy lòng..- Nhưng tôi còn đau thật mà, toàn thân rất mệt.Chân mày cô nhíu nhíu lại, dường như đau thật..Cảnh Tử Sâm ôm cô vào lòng,bàn tay hư hỏng đưa xuống vuốt ve.Tô Nhược vội khép chân lại.- Đừng mà..ưm...!Tô Nhược còn muốn nói gì đó Cảnh Tử Sâm lập tức cúi xuống, dùng môi ngăn lại.Đôi môi đỏ mọng ướt át cứ mấp máy trước mắt, làm người ta muốn ngừng mà không ngừng được.Anh thừa dịp cô kêu lên, đầu lư ỡi chui vào miệng cô, chơi đùa cùng lưỡi cô.Lưỡi anh đảo mọi nơi trong miệng cô, cuốn hết toàn bộ hương thơm.Môi anh rời môi cô, hôn lên cằm, lên vành tai cô, hơi thở ấm áp phả vào tai, thân nhiệt cô nháy mắt tăng vù, khuôn mặt nhỏ nhắn ửng hồng, hơi thở rối loạn.- Đừng...!Tô Nhược khó khăn tránh né nhưng vô ích.Cô vừa mới tắm xong, nên không mặc áo ngực, vì vậy tay anh rất thuận lợi phủ lên ngực cô, lúc này cô bỗng bừng tỉnh, cô vừa định theo quán tính khước từ,Cảnh Tử Sâm đã hung hăng cắn lên môi cô, giọng nói khàn khàn.- Đêm nay tha cho em, ngủ thôi.Tô Nhược vẫn còn ngơ ngác đã bị anh nhét vào chăn ôm chặt vào lòng, cô thở hổn hển không nghĩ lại được anh tha mạng.Ngoan ngoãn nằm im rút vào lòng anh để anh ôm lấy, dưới đùi cô còn cảm nhận vật nào đó cứng ngắt nên chẳng dám nhúch nhích..Cô mở to mắt, cảm giác thật lạ, mới ngày nào mỗi đêm còn ngủ một mình thế mà bây giờ lại ôm ôm ấp ấp với người đàn ông này.Vòng tay này cũng không tệ, vừa hữu lực lại ấm áp.Nhan sắc yêu nghiệt này bao cô gái ao ước.Thôi cứ xem anh là gối ôm thì cũng không tệ.- Em còn nhìn như thế nữa, Anh không ngại lăn lộn với em đến sáng.Tiếng nói trầm ổn vang lên trên đỉnh đầu, Tô Nhược vội nhắm mắt.Nháo cả buổi, có lẽ cơ thể vẫn còn mệt thật không bao lâu Tô Nhược đã chìm vào giấc ngủ.Cảnh Tử Sâm nghe tiếng hít thở đều đều, anh cúi đầu hôn lên tóc cô, mỉm cười kéo chăn lại một lần nữa phủ qua cho hai người.Siết chặt vòng tay cũng nhắm mắt lại an ổn mà hưởng thụ bình yên rồi khoan thaichìm vào mộng đẹp.????????????⬅️⬅️⬅️Nhớ bình luận thật hay nhận quà nhen các tình yêu..????????????.

Chương 56: 56: Nháo Trong Giờ Ngủ