Lúc hiệu trưởng, chủ nhiệm lớp, chủ nhiệm khoa các cấp cùng một nhóm người dũng mãnh xông vào kí túc nữ số 308, Tạ Nhu đang cùng với bạn cùng phòng A Xuân cuộn tròn ngủ trưa trong ổ chăn ấm áp. Bên ngoài mưa to tầm tã, hạt mưa dày đặc rơi trên lá cây, rào rào rung động. Cách đó không xa là mây đen cuồn cuộn, tia chớp trắng xóa mịt mờ. Vôi trên trần nhà bong ra từng mảng lớn, đúng lúc rơi trúng cái đầu hói của thầy hiệu trưởng, ông không để ý mà phủi xuống, bởi trước mặt ông lúc này là một màn khiến người ta vừa khiếp sợ vừa tức giận. Sắc mặt ông âm trầm, giống như những đám mây đen nghìn nghịt nơi xa kia. Những nữ sinh ở cách vách cũng chạy đến, tập trung trước phòng ngủ 308 chờ xem kịch vui. Tạ Nhu thấy nhiều người đến như thế, đầu óc trống rỗng mất vài giây, lúc kịp phản ứng lại liền hét to về phía nhóm người kia: “Đi ra ngoài!” Một đạo tia chớp từ phía chân trời rạch xuống, chiếu sáng rõ ràng lên sườn mặt cô, ánh mắt cô giận dữ tựa như đao, sắc bén nhìn đám người trước mặt. Trưa…

Truyện chữ
Truyện tranh

Đang cập nhật ...

Truyện Audio

Đang cập nhật ...