Mùa này là mùa khiến người ta móc hầu bao để quay cuồng cả đêm trong cơn mê tình rồi đường ai nấy đi. Sau khi đăng câu này trên trang web hẹn hò Lala, tôi nhàn nhã uống một ngụm cà phê lạnh, cảm giác buồn nôn ập vào cổ họng khiến tôi vỗ vỗ mấy cái vào lồng ngực, mùi vị chết tiệt kia nhắc nhở tôi rằng tôi đã thất nghiệp hơn 200 ngày. Châm một điếu thuốc để xua đi vị đắng trong miệng, ai ngờ nó càng đắng hơn, tôi cười ngượng nghịu, nhớ đến bản thân cũng đã mất đi cô ấy hơn 200 ngày, đối với tôi chữ số Ả Rập là chữ nhạy cảm lắm. Lý do tôi là gia đình kế toán, dòng họ nhà tôi dù lớn hay nhỏ thì ở vị trí này luôn có thành công riêng của bản thân, duy nhất chỉ có tôi trong cái dòng họ này như người đứng bên lề. Sự kém cỏi của tôi đương nhiên giành được những ánh nhìn và tiếng thở dài của tất cả những người thân của tôi, và tôi nghiễm nhiên trở thành tượng đài sống hình mẫu tiêu cực được đưa ra để dạy dỗ những lứa sau. Thời đại học, cô bạn Soso đã từng cười nhạo tôi... "Với cái kiểu học ương…

Chương 13: Chương 13

Tình Nhân Cuối Tuần Trở Thành Lão Bản Của TôiTác giả: Đồng Tâm Nan Cải Đích Hồ Diệu DiệuTruyện Bách HợpMùa này là mùa khiến người ta móc hầu bao để quay cuồng cả đêm trong cơn mê tình rồi đường ai nấy đi. Sau khi đăng câu này trên trang web hẹn hò Lala, tôi nhàn nhã uống một ngụm cà phê lạnh, cảm giác buồn nôn ập vào cổ họng khiến tôi vỗ vỗ mấy cái vào lồng ngực, mùi vị chết tiệt kia nhắc nhở tôi rằng tôi đã thất nghiệp hơn 200 ngày. Châm một điếu thuốc để xua đi vị đắng trong miệng, ai ngờ nó càng đắng hơn, tôi cười ngượng nghịu, nhớ đến bản thân cũng đã mất đi cô ấy hơn 200 ngày, đối với tôi chữ số Ả Rập là chữ nhạy cảm lắm. Lý do tôi là gia đình kế toán, dòng họ nhà tôi dù lớn hay nhỏ thì ở vị trí này luôn có thành công riêng của bản thân, duy nhất chỉ có tôi trong cái dòng họ này như người đứng bên lề. Sự kém cỏi của tôi đương nhiên giành được những ánh nhìn và tiếng thở dài của tất cả những người thân của tôi, và tôi nghiễm nhiên trở thành tượng đài sống hình mẫu tiêu cực được đưa ra để dạy dỗ những lứa sau. Thời đại học, cô bạn Soso đã từng cười nhạo tôi... "Với cái kiểu học ương… Nhìn thấy bộ dáng cô ấy có chút chật vật, tôi buồn cười với lấy cái khăn lau chút nước dính lên má cô ấy.Tôi dò tay vào trong nước, đem chiếc áo sơ mi và quần bút chì của cô ấy cởi ra.Định giúp cô ấy tắm rửa sạch sẽ, nào ngờ vừa mới xoay người, cô ấy đã ngồi thẳng người dậy.Một đôi tay dài mảnh khảnh vòng qua cổ tôi, sau đó kéo tôi ngã vào trong bồn tắm.Cô ấy gần như là bắt chước động tác của tôi, cởi cả áo tôi sau đó đến quần, nhưng tôi cản lại không cho cô ấy cởi, thế là cô ấy trừng mắt với tôi, cho nên tôi đành đầu hàng cả linh hồn.Chúng tôi cứ như mà da dán da thịt dán thịt, tôi để lưng cô ấy tựa vào trong lòng ngực của tôi.Bằng cách này, cô ấy nhắm mắt thoải mái trong vòng tay của tôi, tôi dùng chóp mũi nhẹ nhàng cọ cọ lên đầu vai cô ấy, còn để lại vài dấu hôn.Hơi thở của cô ấy ngày càng nặng nề hơn, tôi không thể chịu đựng được nữa, thật lãng phí thời gian nếu cứ trêu chọc thế này.Tôi hít một hơi thật sâu, ngụp đầu xuống nước, tôi lên khe rãnh kia, sau đó ngậm lấy quả anh đào nhỏ.Rất nhanh cơ thể của cô ấy đã run lên, tôi muốn cơ thể của cô ấy có phản ứng lớn hơn nữa, nhấc tay lên xoa xoa nơi đầy đặn kia, cả miệng lẫn tay cùng nhau tác chiến khiến cô ấy bắt đầu thở hổn hển và rên rỉ.Tôi đắc ý trêu chọc hai quả anh đào đầy cám dỗ kia.Cho đến khi hơi thở cạn kiệt báo nguy, tôi mới ngoi đầu lên, ôm cô ấy từ phía sau, hai tay thì chơi đùa hai quả anh đào nhỏ kia, chơi đùa trong chốc lát, tay của tôi lại không an phận.Thử thăm dò vuốt ve bụng nhỏ của cô ấy, cho đến khi chạm đến khu vườn bí mật."Phoebe, muốn sao?".

Tình Nhân Cuối Tuần Trở Thành Lão Bản Của TôiTác giả: Đồng Tâm Nan Cải Đích Hồ Diệu DiệuTruyện Bách HợpMùa này là mùa khiến người ta móc hầu bao để quay cuồng cả đêm trong cơn mê tình rồi đường ai nấy đi. Sau khi đăng câu này trên trang web hẹn hò Lala, tôi nhàn nhã uống một ngụm cà phê lạnh, cảm giác buồn nôn ập vào cổ họng khiến tôi vỗ vỗ mấy cái vào lồng ngực, mùi vị chết tiệt kia nhắc nhở tôi rằng tôi đã thất nghiệp hơn 200 ngày. Châm một điếu thuốc để xua đi vị đắng trong miệng, ai ngờ nó càng đắng hơn, tôi cười ngượng nghịu, nhớ đến bản thân cũng đã mất đi cô ấy hơn 200 ngày, đối với tôi chữ số Ả Rập là chữ nhạy cảm lắm. Lý do tôi là gia đình kế toán, dòng họ nhà tôi dù lớn hay nhỏ thì ở vị trí này luôn có thành công riêng của bản thân, duy nhất chỉ có tôi trong cái dòng họ này như người đứng bên lề. Sự kém cỏi của tôi đương nhiên giành được những ánh nhìn và tiếng thở dài của tất cả những người thân của tôi, và tôi nghiễm nhiên trở thành tượng đài sống hình mẫu tiêu cực được đưa ra để dạy dỗ những lứa sau. Thời đại học, cô bạn Soso đã từng cười nhạo tôi... "Với cái kiểu học ương… Nhìn thấy bộ dáng cô ấy có chút chật vật, tôi buồn cười với lấy cái khăn lau chút nước dính lên má cô ấy.Tôi dò tay vào trong nước, đem chiếc áo sơ mi và quần bút chì của cô ấy cởi ra.Định giúp cô ấy tắm rửa sạch sẽ, nào ngờ vừa mới xoay người, cô ấy đã ngồi thẳng người dậy.Một đôi tay dài mảnh khảnh vòng qua cổ tôi, sau đó kéo tôi ngã vào trong bồn tắm.Cô ấy gần như là bắt chước động tác của tôi, cởi cả áo tôi sau đó đến quần, nhưng tôi cản lại không cho cô ấy cởi, thế là cô ấy trừng mắt với tôi, cho nên tôi đành đầu hàng cả linh hồn.Chúng tôi cứ như mà da dán da thịt dán thịt, tôi để lưng cô ấy tựa vào trong lòng ngực của tôi.Bằng cách này, cô ấy nhắm mắt thoải mái trong vòng tay của tôi, tôi dùng chóp mũi nhẹ nhàng cọ cọ lên đầu vai cô ấy, còn để lại vài dấu hôn.Hơi thở của cô ấy ngày càng nặng nề hơn, tôi không thể chịu đựng được nữa, thật lãng phí thời gian nếu cứ trêu chọc thế này.Tôi hít một hơi thật sâu, ngụp đầu xuống nước, tôi lên khe rãnh kia, sau đó ngậm lấy quả anh đào nhỏ.Rất nhanh cơ thể của cô ấy đã run lên, tôi muốn cơ thể của cô ấy có phản ứng lớn hơn nữa, nhấc tay lên xoa xoa nơi đầy đặn kia, cả miệng lẫn tay cùng nhau tác chiến khiến cô ấy bắt đầu thở hổn hển và rên rỉ.Tôi đắc ý trêu chọc hai quả anh đào đầy cám dỗ kia.Cho đến khi hơi thở cạn kiệt báo nguy, tôi mới ngoi đầu lên, ôm cô ấy từ phía sau, hai tay thì chơi đùa hai quả anh đào nhỏ kia, chơi đùa trong chốc lát, tay của tôi lại không an phận.Thử thăm dò vuốt ve bụng nhỏ của cô ấy, cho đến khi chạm đến khu vườn bí mật."Phoebe, muốn sao?".

Tình Nhân Cuối Tuần Trở Thành Lão Bản Của TôiTác giả: Đồng Tâm Nan Cải Đích Hồ Diệu DiệuTruyện Bách HợpMùa này là mùa khiến người ta móc hầu bao để quay cuồng cả đêm trong cơn mê tình rồi đường ai nấy đi. Sau khi đăng câu này trên trang web hẹn hò Lala, tôi nhàn nhã uống một ngụm cà phê lạnh, cảm giác buồn nôn ập vào cổ họng khiến tôi vỗ vỗ mấy cái vào lồng ngực, mùi vị chết tiệt kia nhắc nhở tôi rằng tôi đã thất nghiệp hơn 200 ngày. Châm một điếu thuốc để xua đi vị đắng trong miệng, ai ngờ nó càng đắng hơn, tôi cười ngượng nghịu, nhớ đến bản thân cũng đã mất đi cô ấy hơn 200 ngày, đối với tôi chữ số Ả Rập là chữ nhạy cảm lắm. Lý do tôi là gia đình kế toán, dòng họ nhà tôi dù lớn hay nhỏ thì ở vị trí này luôn có thành công riêng của bản thân, duy nhất chỉ có tôi trong cái dòng họ này như người đứng bên lề. Sự kém cỏi của tôi đương nhiên giành được những ánh nhìn và tiếng thở dài của tất cả những người thân của tôi, và tôi nghiễm nhiên trở thành tượng đài sống hình mẫu tiêu cực được đưa ra để dạy dỗ những lứa sau. Thời đại học, cô bạn Soso đã từng cười nhạo tôi... "Với cái kiểu học ương… Nhìn thấy bộ dáng cô ấy có chút chật vật, tôi buồn cười với lấy cái khăn lau chút nước dính lên má cô ấy.Tôi dò tay vào trong nước, đem chiếc áo sơ mi và quần bút chì của cô ấy cởi ra.Định giúp cô ấy tắm rửa sạch sẽ, nào ngờ vừa mới xoay người, cô ấy đã ngồi thẳng người dậy.Một đôi tay dài mảnh khảnh vòng qua cổ tôi, sau đó kéo tôi ngã vào trong bồn tắm.Cô ấy gần như là bắt chước động tác của tôi, cởi cả áo tôi sau đó đến quần, nhưng tôi cản lại không cho cô ấy cởi, thế là cô ấy trừng mắt với tôi, cho nên tôi đành đầu hàng cả linh hồn.Chúng tôi cứ như mà da dán da thịt dán thịt, tôi để lưng cô ấy tựa vào trong lòng ngực của tôi.Bằng cách này, cô ấy nhắm mắt thoải mái trong vòng tay của tôi, tôi dùng chóp mũi nhẹ nhàng cọ cọ lên đầu vai cô ấy, còn để lại vài dấu hôn.Hơi thở của cô ấy ngày càng nặng nề hơn, tôi không thể chịu đựng được nữa, thật lãng phí thời gian nếu cứ trêu chọc thế này.Tôi hít một hơi thật sâu, ngụp đầu xuống nước, tôi lên khe rãnh kia, sau đó ngậm lấy quả anh đào nhỏ.Rất nhanh cơ thể của cô ấy đã run lên, tôi muốn cơ thể của cô ấy có phản ứng lớn hơn nữa, nhấc tay lên xoa xoa nơi đầy đặn kia, cả miệng lẫn tay cùng nhau tác chiến khiến cô ấy bắt đầu thở hổn hển và rên rỉ.Tôi đắc ý trêu chọc hai quả anh đào đầy cám dỗ kia.Cho đến khi hơi thở cạn kiệt báo nguy, tôi mới ngoi đầu lên, ôm cô ấy từ phía sau, hai tay thì chơi đùa hai quả anh đào nhỏ kia, chơi đùa trong chốc lát, tay của tôi lại không an phận.Thử thăm dò vuốt ve bụng nhỏ của cô ấy, cho đến khi chạm đến khu vườn bí mật."Phoebe, muốn sao?".

Chương 13: Chương 13