Mùa này là mùa khiến người ta móc hầu bao để quay cuồng cả đêm trong cơn mê tình rồi đường ai nấy đi. Sau khi đăng câu này trên trang web hẹn hò Lala, tôi nhàn nhã uống một ngụm cà phê lạnh, cảm giác buồn nôn ập vào cổ họng khiến tôi vỗ vỗ mấy cái vào lồng ngực, mùi vị chết tiệt kia nhắc nhở tôi rằng tôi đã thất nghiệp hơn 200 ngày. Châm một điếu thuốc để xua đi vị đắng trong miệng, ai ngờ nó càng đắng hơn, tôi cười ngượng nghịu, nhớ đến bản thân cũng đã mất đi cô ấy hơn 200 ngày, đối với tôi chữ số Ả Rập là chữ nhạy cảm lắm. Lý do tôi là gia đình kế toán, dòng họ nhà tôi dù lớn hay nhỏ thì ở vị trí này luôn có thành công riêng của bản thân, duy nhất chỉ có tôi trong cái dòng họ này như người đứng bên lề. Sự kém cỏi của tôi đương nhiên giành được những ánh nhìn và tiếng thở dài của tất cả những người thân của tôi, và tôi nghiễm nhiên trở thành tượng đài sống hình mẫu tiêu cực được đưa ra để dạy dỗ những lứa sau. Thời đại học, cô bạn Soso đã từng cười nhạo tôi... "Với cái kiểu học ương…
Chương 14: Chương 14
Tình Nhân Cuối Tuần Trở Thành Lão Bản Của TôiTác giả: Đồng Tâm Nan Cải Đích Hồ Diệu DiệuTruyện Bách HợpMùa này là mùa khiến người ta móc hầu bao để quay cuồng cả đêm trong cơn mê tình rồi đường ai nấy đi. Sau khi đăng câu này trên trang web hẹn hò Lala, tôi nhàn nhã uống một ngụm cà phê lạnh, cảm giác buồn nôn ập vào cổ họng khiến tôi vỗ vỗ mấy cái vào lồng ngực, mùi vị chết tiệt kia nhắc nhở tôi rằng tôi đã thất nghiệp hơn 200 ngày. Châm một điếu thuốc để xua đi vị đắng trong miệng, ai ngờ nó càng đắng hơn, tôi cười ngượng nghịu, nhớ đến bản thân cũng đã mất đi cô ấy hơn 200 ngày, đối với tôi chữ số Ả Rập là chữ nhạy cảm lắm. Lý do tôi là gia đình kế toán, dòng họ nhà tôi dù lớn hay nhỏ thì ở vị trí này luôn có thành công riêng của bản thân, duy nhất chỉ có tôi trong cái dòng họ này như người đứng bên lề. Sự kém cỏi của tôi đương nhiên giành được những ánh nhìn và tiếng thở dài của tất cả những người thân của tôi, và tôi nghiễm nhiên trở thành tượng đài sống hình mẫu tiêu cực được đưa ra để dạy dỗ những lứa sau. Thời đại học, cô bạn Soso đã từng cười nhạo tôi... "Với cái kiểu học ương… Phoebe không mở miệng nói chuyện, ậm ừ với chút hờn dỗi.Tôi luồn tay qua khu rừng kia, thăm dò và trêu chọc mật hoa của cô ấy.Cô cắn chặt môi dưới để kìm nén tiếng rên rỉ.Những ngón tay của tôi nhịp nhàng vẽ những vòng tròn xung quanh mật hoa.Mỗi khi bị tôi kích thích, cô ấy ở trong lòng ngực tôi thổn thức.Một Phoebe đầy dục vọng nhưng cũng đáng yêu như vậy, đã bao lâu rồi cô không nhận được một sự thỏa mãn thể xác như bao người bình thường? Tôi đưa tay ra vặn mặt cô ấy lại, chuẩn xác mà hôn lên môi cô ấy."Phoebe, không được từ chối tôi."Nói xong, tôi nhắm mắt không suy nghĩ nhiều, cuối cùng cũng hôn được.Mới ban đầu cô ấy giãy giụa, căn bản không hợp tác.Nhưng mà tay tôi lại bắt đầu vòng trong mật hoa, khiến cho cô ấy không thể không mở miệng thở gấp.Tôi thừa cơ mà nhập nhẹ nhàng cuốn lấy lưỡi cô ấy, mút nhẹ, còn không quên khiêu khích.Cuối cùng, cô ấy đành từ bỏ phản kháng, chấp nhận để đôi môi tôi làm càn trên đôi môi cô ấy, thật đáng ngạc nhiên, miệng cô ấy thực ngọt.Tại sao lại ngọt như vậy chứ? Cảm giác thật lạ.Tôi miễn cưỡng buông đôi môi cô ấy ra, tôi bình tĩnh nhìn cô ấy, nhưng cô ấy không nhìn tôi, chỉ gục đầu vào trong lòng ngực tôi.Đến lúc vào vẫn nên vào, tôi vừa nghĩ xong lập tức xâm nhập vào khu vực ẩm ướt bên trong cơ thể cô ấy.Cô ấy cong người lên, hừ một tiếng kêu đau, ngón tay tôi thả chậm nhịp, tôi nhìn cô ấy áy náy."Thực xin lỗi, làm đau cô rồi."Cô ấy nhíu mày, nhưng lại bình tĩnh ra lệnh cho tôi."Đừng dừng lại, tiếp tục đi."Cô ấy đã nói như vậy rồi, đương nhiên tôi không cần phải lo lắng quá nhiều, tôi bắt đầu tăng nhịp độ của tay, khiến cho nước trong bồn nước bắn tung toé khắp nơi.Phoebe muốn tiếp tục kìm chế tiếng rên rỉ, nhưng tôi ghé vào tai cô ấy và thì thầm nhẹ nhàng."Không cần kìm nén, gọi ra đi, ngoan."Tôi không ngừng lặp đi lặp lại câu nói đó, động tác tay ngày càng nhanh hơn.Cuối cùng, Phoebe không kìm được nữa, mở đôi môi ra, tiếng gọi thật dễ nghe, tôi nhịn không được mà muốn cô ấy thêm một lần nữa.Không biết là lần thứ mấy cô ấy lên đỉnh, thấy nhiệt độ nước hơi lạnh, tôi vội vàng đứng dậy bước ra khỏi bồn tắm, cầm khăn đi lại bọc lấy Phoebe, rồi ôm cô ấy trở về giường..
Tình Nhân Cuối Tuần Trở Thành Lão Bản Của TôiTác giả: Đồng Tâm Nan Cải Đích Hồ Diệu DiệuTruyện Bách HợpMùa này là mùa khiến người ta móc hầu bao để quay cuồng cả đêm trong cơn mê tình rồi đường ai nấy đi. Sau khi đăng câu này trên trang web hẹn hò Lala, tôi nhàn nhã uống một ngụm cà phê lạnh, cảm giác buồn nôn ập vào cổ họng khiến tôi vỗ vỗ mấy cái vào lồng ngực, mùi vị chết tiệt kia nhắc nhở tôi rằng tôi đã thất nghiệp hơn 200 ngày. Châm một điếu thuốc để xua đi vị đắng trong miệng, ai ngờ nó càng đắng hơn, tôi cười ngượng nghịu, nhớ đến bản thân cũng đã mất đi cô ấy hơn 200 ngày, đối với tôi chữ số Ả Rập là chữ nhạy cảm lắm. Lý do tôi là gia đình kế toán, dòng họ nhà tôi dù lớn hay nhỏ thì ở vị trí này luôn có thành công riêng của bản thân, duy nhất chỉ có tôi trong cái dòng họ này như người đứng bên lề. Sự kém cỏi của tôi đương nhiên giành được những ánh nhìn và tiếng thở dài của tất cả những người thân của tôi, và tôi nghiễm nhiên trở thành tượng đài sống hình mẫu tiêu cực được đưa ra để dạy dỗ những lứa sau. Thời đại học, cô bạn Soso đã từng cười nhạo tôi... "Với cái kiểu học ương… Phoebe không mở miệng nói chuyện, ậm ừ với chút hờn dỗi.Tôi luồn tay qua khu rừng kia, thăm dò và trêu chọc mật hoa của cô ấy.Cô cắn chặt môi dưới để kìm nén tiếng rên rỉ.Những ngón tay của tôi nhịp nhàng vẽ những vòng tròn xung quanh mật hoa.Mỗi khi bị tôi kích thích, cô ấy ở trong lòng ngực tôi thổn thức.Một Phoebe đầy dục vọng nhưng cũng đáng yêu như vậy, đã bao lâu rồi cô không nhận được một sự thỏa mãn thể xác như bao người bình thường? Tôi đưa tay ra vặn mặt cô ấy lại, chuẩn xác mà hôn lên môi cô ấy."Phoebe, không được từ chối tôi."Nói xong, tôi nhắm mắt không suy nghĩ nhiều, cuối cùng cũng hôn được.Mới ban đầu cô ấy giãy giụa, căn bản không hợp tác.Nhưng mà tay tôi lại bắt đầu vòng trong mật hoa, khiến cho cô ấy không thể không mở miệng thở gấp.Tôi thừa cơ mà nhập nhẹ nhàng cuốn lấy lưỡi cô ấy, mút nhẹ, còn không quên khiêu khích.Cuối cùng, cô ấy đành từ bỏ phản kháng, chấp nhận để đôi môi tôi làm càn trên đôi môi cô ấy, thật đáng ngạc nhiên, miệng cô ấy thực ngọt.Tại sao lại ngọt như vậy chứ? Cảm giác thật lạ.Tôi miễn cưỡng buông đôi môi cô ấy ra, tôi bình tĩnh nhìn cô ấy, nhưng cô ấy không nhìn tôi, chỉ gục đầu vào trong lòng ngực tôi.Đến lúc vào vẫn nên vào, tôi vừa nghĩ xong lập tức xâm nhập vào khu vực ẩm ướt bên trong cơ thể cô ấy.Cô ấy cong người lên, hừ một tiếng kêu đau, ngón tay tôi thả chậm nhịp, tôi nhìn cô ấy áy náy."Thực xin lỗi, làm đau cô rồi."Cô ấy nhíu mày, nhưng lại bình tĩnh ra lệnh cho tôi."Đừng dừng lại, tiếp tục đi."Cô ấy đã nói như vậy rồi, đương nhiên tôi không cần phải lo lắng quá nhiều, tôi bắt đầu tăng nhịp độ của tay, khiến cho nước trong bồn nước bắn tung toé khắp nơi.Phoebe muốn tiếp tục kìm chế tiếng rên rỉ, nhưng tôi ghé vào tai cô ấy và thì thầm nhẹ nhàng."Không cần kìm nén, gọi ra đi, ngoan."Tôi không ngừng lặp đi lặp lại câu nói đó, động tác tay ngày càng nhanh hơn.Cuối cùng, Phoebe không kìm được nữa, mở đôi môi ra, tiếng gọi thật dễ nghe, tôi nhịn không được mà muốn cô ấy thêm một lần nữa.Không biết là lần thứ mấy cô ấy lên đỉnh, thấy nhiệt độ nước hơi lạnh, tôi vội vàng đứng dậy bước ra khỏi bồn tắm, cầm khăn đi lại bọc lấy Phoebe, rồi ôm cô ấy trở về giường..
Tình Nhân Cuối Tuần Trở Thành Lão Bản Của TôiTác giả: Đồng Tâm Nan Cải Đích Hồ Diệu DiệuTruyện Bách HợpMùa này là mùa khiến người ta móc hầu bao để quay cuồng cả đêm trong cơn mê tình rồi đường ai nấy đi. Sau khi đăng câu này trên trang web hẹn hò Lala, tôi nhàn nhã uống một ngụm cà phê lạnh, cảm giác buồn nôn ập vào cổ họng khiến tôi vỗ vỗ mấy cái vào lồng ngực, mùi vị chết tiệt kia nhắc nhở tôi rằng tôi đã thất nghiệp hơn 200 ngày. Châm một điếu thuốc để xua đi vị đắng trong miệng, ai ngờ nó càng đắng hơn, tôi cười ngượng nghịu, nhớ đến bản thân cũng đã mất đi cô ấy hơn 200 ngày, đối với tôi chữ số Ả Rập là chữ nhạy cảm lắm. Lý do tôi là gia đình kế toán, dòng họ nhà tôi dù lớn hay nhỏ thì ở vị trí này luôn có thành công riêng của bản thân, duy nhất chỉ có tôi trong cái dòng họ này như người đứng bên lề. Sự kém cỏi của tôi đương nhiên giành được những ánh nhìn và tiếng thở dài của tất cả những người thân của tôi, và tôi nghiễm nhiên trở thành tượng đài sống hình mẫu tiêu cực được đưa ra để dạy dỗ những lứa sau. Thời đại học, cô bạn Soso đã từng cười nhạo tôi... "Với cái kiểu học ương… Phoebe không mở miệng nói chuyện, ậm ừ với chút hờn dỗi.Tôi luồn tay qua khu rừng kia, thăm dò và trêu chọc mật hoa của cô ấy.Cô cắn chặt môi dưới để kìm nén tiếng rên rỉ.Những ngón tay của tôi nhịp nhàng vẽ những vòng tròn xung quanh mật hoa.Mỗi khi bị tôi kích thích, cô ấy ở trong lòng ngực tôi thổn thức.Một Phoebe đầy dục vọng nhưng cũng đáng yêu như vậy, đã bao lâu rồi cô không nhận được một sự thỏa mãn thể xác như bao người bình thường? Tôi đưa tay ra vặn mặt cô ấy lại, chuẩn xác mà hôn lên môi cô ấy."Phoebe, không được từ chối tôi."Nói xong, tôi nhắm mắt không suy nghĩ nhiều, cuối cùng cũng hôn được.Mới ban đầu cô ấy giãy giụa, căn bản không hợp tác.Nhưng mà tay tôi lại bắt đầu vòng trong mật hoa, khiến cho cô ấy không thể không mở miệng thở gấp.Tôi thừa cơ mà nhập nhẹ nhàng cuốn lấy lưỡi cô ấy, mút nhẹ, còn không quên khiêu khích.Cuối cùng, cô ấy đành từ bỏ phản kháng, chấp nhận để đôi môi tôi làm càn trên đôi môi cô ấy, thật đáng ngạc nhiên, miệng cô ấy thực ngọt.Tại sao lại ngọt như vậy chứ? Cảm giác thật lạ.Tôi miễn cưỡng buông đôi môi cô ấy ra, tôi bình tĩnh nhìn cô ấy, nhưng cô ấy không nhìn tôi, chỉ gục đầu vào trong lòng ngực tôi.Đến lúc vào vẫn nên vào, tôi vừa nghĩ xong lập tức xâm nhập vào khu vực ẩm ướt bên trong cơ thể cô ấy.Cô ấy cong người lên, hừ một tiếng kêu đau, ngón tay tôi thả chậm nhịp, tôi nhìn cô ấy áy náy."Thực xin lỗi, làm đau cô rồi."Cô ấy nhíu mày, nhưng lại bình tĩnh ra lệnh cho tôi."Đừng dừng lại, tiếp tục đi."Cô ấy đã nói như vậy rồi, đương nhiên tôi không cần phải lo lắng quá nhiều, tôi bắt đầu tăng nhịp độ của tay, khiến cho nước trong bồn nước bắn tung toé khắp nơi.Phoebe muốn tiếp tục kìm chế tiếng rên rỉ, nhưng tôi ghé vào tai cô ấy và thì thầm nhẹ nhàng."Không cần kìm nén, gọi ra đi, ngoan."Tôi không ngừng lặp đi lặp lại câu nói đó, động tác tay ngày càng nhanh hơn.Cuối cùng, Phoebe không kìm được nữa, mở đôi môi ra, tiếng gọi thật dễ nghe, tôi nhịn không được mà muốn cô ấy thêm một lần nữa.Không biết là lần thứ mấy cô ấy lên đỉnh, thấy nhiệt độ nước hơi lạnh, tôi vội vàng đứng dậy bước ra khỏi bồn tắm, cầm khăn đi lại bọc lấy Phoebe, rồi ôm cô ấy trở về giường..