Quản Hướng Đồng gọi cho Hứa Giảo Bạch, điện thoại trong túi áo rung lên, Hứa Giảo Bạch ngừng tay, anh không định nghe máy nhưng học sinh đã hăng hái nói: "Thầy ơi, thầy có điện thoại kìa." Thế là anh đành dừng tay lấy điện thoại ra, đưa ngón trỏ lên môi ra hiệu: "Thầy ra ngoài nghe điện thoại, các em tiếp tục làm bài." Nói rồi anh bước ra khỏi lớp, cửa chưa khép hẳn bên trong đã ồn ào náo loạn, Hứa Giảo Bạch thành quen, ấn nút nghe. Bên kia chẳng thèm chào hỏi đã nhảy bổ vào: "Ông đang ở đâu?" "...Phòng tranh." "Mau xin nghỉ một ngày về nhà đi, không thì đi đâu cũng được!" Hứa Giảo Bạch cúi đầu nhìn sàn nhà: "Sao thế?" "Ai da." Quản Hướng Đồng vỗ đùi, người người tấp nập ra vào quán cơm, cậu ta lau vầng trán ướt mồ hôi: "Ông không muốn gặp Quý Hoành đúng không?" Lâu lắm rồi không nghe thấy cái tên này... Hứa Giảo Bạch chớp mắt, hôm nay là ngày oi bức nhất trong năm, vài giọt mồ hôi đọng trên chóp mũi anh, lông mi đen nhánh, làn da trắng ngần, bàn tay thon dài dính chút bột chì xam xám…
Truyện chữ
Truyện tranh
Đang cập nhật ...
Truyện Audio
Đang cập nhật ...