Diệp Hoài đã thêm một người vào nhóm tài nguyên, hình đại diện của người đó được viết bằng chữ đỏ trên nền trắng: "Thêm 127x456 để xem video k*ch th*ch.", nếu không phải học muội nói mình có tài nguyên, Diệp Hoài đã nghĩ rằng người này đã bị hack nick mất rồi.
Vừa tan học Vu Dao đã nói muốn mời Du Gia Hưng đi ăn kem, Du Gia Hưng không biết cô định làm gì. Tuy hai người học cùng lớp đã hơn một năm, nhưng bình thường không hay tiếp xúc mấy.
Đã là giữa trưa, rèm của sổ trong nhà kéo kín, không có một tia sáng chiếu vào.
Cửa phòng ngủ được mở ra, có người cố gắng nhẹ chân bước vào, thanh niên nằm trên giường khẽ cau mày, cọ lên gối lại tiếp tục ngủ.
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Nguyên văn: SB (sỏa bức)
1.
Hạ Kiều lại bị bôi đen.
1.
Tôi thích An Dạng, đó là điều không thể tránh khỏi.
Bởi vì sao ư?
Vì người ta lớn lên đẹp trai, khí chất hơn người, và quan trọng nhất là nhiều tiền đó nha.
2.
An Dạng và tôi cũng xem như là lớn lên cùng nhau.
Lễ Giáng Sinh, trời đổ tuyết, từ sáng sớm cho đến chạng vạng, bông tuyết bao phủ khắp mọi ngóc ngách thành phố, một màu trắng xoá.
Quản Hướng Đồng gọi cho Hứa Giảo Bạch, điện thoại trong túi áo rung lên, Hứa Giảo Bạch ngừng tay, anh không định nghe máy nhưng học sinh đã hăng hái nói: "Thầy ơi, thầy có điện thoại kìa."