Tác giả:

Sau khi mất trí nhớ, chồng cũ điên cuồng gọi điện thoại cho tôi: "Vợ à, sao em còn chưa đến thăm anh vậy?" Tình đầu bạch liên hoa nói lời thâm tình với anh: "Đừng sợ, em sẽ luôn ở bên anh mà." Chồng cũ nhanh chóng nổi giận: "Cô giả vờ cho ai xem? Túi rác cũng không chứa nổi cô nữa." "Mau cút đi! Đừng ép tôi gọi bảo vệ." Tôi: Kích thích như vậy sao? Anh quay đầu lại nhìn tôi, chu mỏ tỏ vẻ đáng thương: "Vợ à, khi nào em mới dẫn anh về nhà?" - ------ Sau khi Hứa Nam Châu bị đập đầu vào tường ở nhà kho dưới tầng hầm thì bị mất trí nhớ rồi. Bệnh viện đã gọi điện thoại cho tôi, tôi có lòng tốt thông báo cho trợ lý của anh. Chưa đến năm phút sau, điện thoại của Hứa Nam Châu đã gọi đến điện thoại của tôi. Đây là lần đầu tiên anh chủ động tìm tôi sau khi ly hôn. Do dự một hồi tôi vẫn quyết định bắt máy. “Vợ ơi~~” Cái giọng nói nũng nịu sến sẩm ấy làm toàn thân tôi run lên bần bật. Đây có còn là anh chồng cũ vừa nhiều tiền vừa lạnh lùng của tôi không vậy? Tôi đưa điện thoại ra trước mặt nhìn kỹ…

Chương 5

Chồng Cũ Của Tôi Mất Trí Nhớ RồiTác giả: 睡饱吃不饱Truyện Đô Thị, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn TìnhSau khi mất trí nhớ, chồng cũ điên cuồng gọi điện thoại cho tôi: "Vợ à, sao em còn chưa đến thăm anh vậy?" Tình đầu bạch liên hoa nói lời thâm tình với anh: "Đừng sợ, em sẽ luôn ở bên anh mà." Chồng cũ nhanh chóng nổi giận: "Cô giả vờ cho ai xem? Túi rác cũng không chứa nổi cô nữa." "Mau cút đi! Đừng ép tôi gọi bảo vệ." Tôi: Kích thích như vậy sao? Anh quay đầu lại nhìn tôi, chu mỏ tỏ vẻ đáng thương: "Vợ à, khi nào em mới dẫn anh về nhà?" - ------ Sau khi Hứa Nam Châu bị đập đầu vào tường ở nhà kho dưới tầng hầm thì bị mất trí nhớ rồi. Bệnh viện đã gọi điện thoại cho tôi, tôi có lòng tốt thông báo cho trợ lý của anh. Chưa đến năm phút sau, điện thoại của Hứa Nam Châu đã gọi đến điện thoại của tôi. Đây là lần đầu tiên anh chủ động tìm tôi sau khi ly hôn. Do dự một hồi tôi vẫn quyết định bắt máy. “Vợ ơi~~” Cái giọng nói nũng nịu sến sẩm ấy làm toàn thân tôi run lên bần bật. Đây có còn là anh chồng cũ vừa nhiều tiền vừa lạnh lùng của tôi không vậy? Tôi đưa điện thoại ra trước mặt nhìn kỹ… Mỳ Hứa Nam Châu nấu vẫn ngon như trước đây.Nhưng mấy ngày nay bụng dạ tôi không được tốt lắm nên không có cảm giác thèm ăn.Sau khi dùng đũa khuấy vài cái vào bát mỳ, Hứa Nam Châu nhíu mày nhìn tôi.“Vợ à, sao nhìn em có vẻ như đang không vui vậy?”Tôi lắc đầu nói không phải.Anh thở dài, bước đến bên cạnh tôi và ngồi xổm xuống, ngẩng đầu lên nghiêm túc nhìn thẳng vào mắt tôi.“Vợ à, có phải vì người phụ nữ đó nên em mới thấy không vui không?”“Lâu lắm rồi anh không liên lạc với cô ta, cũng chẳng biết sao tự nhiên cô ta lại tìm tới nữa.”Tôi nhìn chằm chằm vào đôi mắt đầy sao ấy, không biết nên nói với anh như thế nào.“Người phụ nữ đó” mà anh luôn miệng nhắc tới chính là người phụ nữ anh từng yêu nhất.…Hứa Nam Châu là cấp trên nhảy dù xuống của tôi, nghe nói mối tình đầu của anh từng làm tổn thương anh rất sâu đậm.Trong một năm sau khi tôi và Hứa Nam Châu kết hôn, chúng tôi vẫn luôn tôn trọng nhau như những vị khách.Năm tiếp theo, tôi thi đậu vào một Viện nghiên cứu ở nước ngoài.Khi tôi ra nước ngoài, thái độ của Hứa Nam Châu với tôi liền thay đổi.Lúc được nghỉ, anh thường sẽ sang thăm tôi.Cùng tôi dạo chơi trên những con đường ở tha hương xứ lạ.Đưa tôi đến check in ở những nhà hàng nổi tiếng trên mạng.Thỉnh thoảng anh còn mua hoa tặng tôi làm quà.Vào ngày kỷ niệm hai năm, anh gửi tin nhắn đến.Nói nhớ tôi.Sau đó, đêm hôm ấy anh xuất hiện trước mặt tôi.Anh nắm lấy tay và đưa tôi đến một nhà hàng sang trọng, trong đó toàn là những cặp tình nhân và vợ chồng trẻ tuổi.Dưới ánh đèn rực rỡ, những bản nhạc jazz nhẹ nhàng và rất tình chầm chậm vang lên.Đuôi mắt và lông mày của anh cũng ánh lên ý cười dịu dàng, anh nhẹ nhàng ôm lấy tôi và kéo ghế cho tôi ngồi vào bàn ăn.Có một khoảnh khắc.Tôi đã tưởng rằng mọi thứ bắt đầu khác đi.Nhưng tôi nhìn thấy điện thoại di động anh để ở trên bàn ăn.Lúc màn hình sáng lên, một người phụ nữ tên “Diệp Thi Thi” gửi tin nhắn tới.“A Châu, em về rồi.”“Về sau anh không cần phải đối mặt với cái bóng của em mỗi ngày nữa.”

Chồng Cũ Của Tôi Mất Trí Nhớ RồiTác giả: 睡饱吃不饱Truyện Đô Thị, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn TìnhSau khi mất trí nhớ, chồng cũ điên cuồng gọi điện thoại cho tôi: "Vợ à, sao em còn chưa đến thăm anh vậy?" Tình đầu bạch liên hoa nói lời thâm tình với anh: "Đừng sợ, em sẽ luôn ở bên anh mà." Chồng cũ nhanh chóng nổi giận: "Cô giả vờ cho ai xem? Túi rác cũng không chứa nổi cô nữa." "Mau cút đi! Đừng ép tôi gọi bảo vệ." Tôi: Kích thích như vậy sao? Anh quay đầu lại nhìn tôi, chu mỏ tỏ vẻ đáng thương: "Vợ à, khi nào em mới dẫn anh về nhà?" - ------ Sau khi Hứa Nam Châu bị đập đầu vào tường ở nhà kho dưới tầng hầm thì bị mất trí nhớ rồi. Bệnh viện đã gọi điện thoại cho tôi, tôi có lòng tốt thông báo cho trợ lý của anh. Chưa đến năm phút sau, điện thoại của Hứa Nam Châu đã gọi đến điện thoại của tôi. Đây là lần đầu tiên anh chủ động tìm tôi sau khi ly hôn. Do dự một hồi tôi vẫn quyết định bắt máy. “Vợ ơi~~” Cái giọng nói nũng nịu sến sẩm ấy làm toàn thân tôi run lên bần bật. Đây có còn là anh chồng cũ vừa nhiều tiền vừa lạnh lùng của tôi không vậy? Tôi đưa điện thoại ra trước mặt nhìn kỹ… Mỳ Hứa Nam Châu nấu vẫn ngon như trước đây.Nhưng mấy ngày nay bụng dạ tôi không được tốt lắm nên không có cảm giác thèm ăn.Sau khi dùng đũa khuấy vài cái vào bát mỳ, Hứa Nam Châu nhíu mày nhìn tôi.“Vợ à, sao nhìn em có vẻ như đang không vui vậy?”Tôi lắc đầu nói không phải.Anh thở dài, bước đến bên cạnh tôi và ngồi xổm xuống, ngẩng đầu lên nghiêm túc nhìn thẳng vào mắt tôi.“Vợ à, có phải vì người phụ nữ đó nên em mới thấy không vui không?”“Lâu lắm rồi anh không liên lạc với cô ta, cũng chẳng biết sao tự nhiên cô ta lại tìm tới nữa.”Tôi nhìn chằm chằm vào đôi mắt đầy sao ấy, không biết nên nói với anh như thế nào.“Người phụ nữ đó” mà anh luôn miệng nhắc tới chính là người phụ nữ anh từng yêu nhất.…Hứa Nam Châu là cấp trên nhảy dù xuống của tôi, nghe nói mối tình đầu của anh từng làm tổn thương anh rất sâu đậm.Trong một năm sau khi tôi và Hứa Nam Châu kết hôn, chúng tôi vẫn luôn tôn trọng nhau như những vị khách.Năm tiếp theo, tôi thi đậu vào một Viện nghiên cứu ở nước ngoài.Khi tôi ra nước ngoài, thái độ của Hứa Nam Châu với tôi liền thay đổi.Lúc được nghỉ, anh thường sẽ sang thăm tôi.Cùng tôi dạo chơi trên những con đường ở tha hương xứ lạ.Đưa tôi đến check in ở những nhà hàng nổi tiếng trên mạng.Thỉnh thoảng anh còn mua hoa tặng tôi làm quà.Vào ngày kỷ niệm hai năm, anh gửi tin nhắn đến.Nói nhớ tôi.Sau đó, đêm hôm ấy anh xuất hiện trước mặt tôi.Anh nắm lấy tay và đưa tôi đến một nhà hàng sang trọng, trong đó toàn là những cặp tình nhân và vợ chồng trẻ tuổi.Dưới ánh đèn rực rỡ, những bản nhạc jazz nhẹ nhàng và rất tình chầm chậm vang lên.Đuôi mắt và lông mày của anh cũng ánh lên ý cười dịu dàng, anh nhẹ nhàng ôm lấy tôi và kéo ghế cho tôi ngồi vào bàn ăn.Có một khoảnh khắc.Tôi đã tưởng rằng mọi thứ bắt đầu khác đi.Nhưng tôi nhìn thấy điện thoại di động anh để ở trên bàn ăn.Lúc màn hình sáng lên, một người phụ nữ tên “Diệp Thi Thi” gửi tin nhắn tới.“A Châu, em về rồi.”“Về sau anh không cần phải đối mặt với cái bóng của em mỗi ngày nữa.”

Chồng Cũ Của Tôi Mất Trí Nhớ RồiTác giả: 睡饱吃不饱Truyện Đô Thị, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn TìnhSau khi mất trí nhớ, chồng cũ điên cuồng gọi điện thoại cho tôi: "Vợ à, sao em còn chưa đến thăm anh vậy?" Tình đầu bạch liên hoa nói lời thâm tình với anh: "Đừng sợ, em sẽ luôn ở bên anh mà." Chồng cũ nhanh chóng nổi giận: "Cô giả vờ cho ai xem? Túi rác cũng không chứa nổi cô nữa." "Mau cút đi! Đừng ép tôi gọi bảo vệ." Tôi: Kích thích như vậy sao? Anh quay đầu lại nhìn tôi, chu mỏ tỏ vẻ đáng thương: "Vợ à, khi nào em mới dẫn anh về nhà?" - ------ Sau khi Hứa Nam Châu bị đập đầu vào tường ở nhà kho dưới tầng hầm thì bị mất trí nhớ rồi. Bệnh viện đã gọi điện thoại cho tôi, tôi có lòng tốt thông báo cho trợ lý của anh. Chưa đến năm phút sau, điện thoại của Hứa Nam Châu đã gọi đến điện thoại của tôi. Đây là lần đầu tiên anh chủ động tìm tôi sau khi ly hôn. Do dự một hồi tôi vẫn quyết định bắt máy. “Vợ ơi~~” Cái giọng nói nũng nịu sến sẩm ấy làm toàn thân tôi run lên bần bật. Đây có còn là anh chồng cũ vừa nhiều tiền vừa lạnh lùng của tôi không vậy? Tôi đưa điện thoại ra trước mặt nhìn kỹ… Mỳ Hứa Nam Châu nấu vẫn ngon như trước đây.Nhưng mấy ngày nay bụng dạ tôi không được tốt lắm nên không có cảm giác thèm ăn.Sau khi dùng đũa khuấy vài cái vào bát mỳ, Hứa Nam Châu nhíu mày nhìn tôi.“Vợ à, sao nhìn em có vẻ như đang không vui vậy?”Tôi lắc đầu nói không phải.Anh thở dài, bước đến bên cạnh tôi và ngồi xổm xuống, ngẩng đầu lên nghiêm túc nhìn thẳng vào mắt tôi.“Vợ à, có phải vì người phụ nữ đó nên em mới thấy không vui không?”“Lâu lắm rồi anh không liên lạc với cô ta, cũng chẳng biết sao tự nhiên cô ta lại tìm tới nữa.”Tôi nhìn chằm chằm vào đôi mắt đầy sao ấy, không biết nên nói với anh như thế nào.“Người phụ nữ đó” mà anh luôn miệng nhắc tới chính là người phụ nữ anh từng yêu nhất.…Hứa Nam Châu là cấp trên nhảy dù xuống của tôi, nghe nói mối tình đầu của anh từng làm tổn thương anh rất sâu đậm.Trong một năm sau khi tôi và Hứa Nam Châu kết hôn, chúng tôi vẫn luôn tôn trọng nhau như những vị khách.Năm tiếp theo, tôi thi đậu vào một Viện nghiên cứu ở nước ngoài.Khi tôi ra nước ngoài, thái độ của Hứa Nam Châu với tôi liền thay đổi.Lúc được nghỉ, anh thường sẽ sang thăm tôi.Cùng tôi dạo chơi trên những con đường ở tha hương xứ lạ.Đưa tôi đến check in ở những nhà hàng nổi tiếng trên mạng.Thỉnh thoảng anh còn mua hoa tặng tôi làm quà.Vào ngày kỷ niệm hai năm, anh gửi tin nhắn đến.Nói nhớ tôi.Sau đó, đêm hôm ấy anh xuất hiện trước mặt tôi.Anh nắm lấy tay và đưa tôi đến một nhà hàng sang trọng, trong đó toàn là những cặp tình nhân và vợ chồng trẻ tuổi.Dưới ánh đèn rực rỡ, những bản nhạc jazz nhẹ nhàng và rất tình chầm chậm vang lên.Đuôi mắt và lông mày của anh cũng ánh lên ý cười dịu dàng, anh nhẹ nhàng ôm lấy tôi và kéo ghế cho tôi ngồi vào bàn ăn.Có một khoảnh khắc.Tôi đã tưởng rằng mọi thứ bắt đầu khác đi.Nhưng tôi nhìn thấy điện thoại di động anh để ở trên bàn ăn.Lúc màn hình sáng lên, một người phụ nữ tên “Diệp Thi Thi” gửi tin nhắn tới.“A Châu, em về rồi.”“Về sau anh không cần phải đối mặt với cái bóng của em mỗi ngày nữa.”

Chương 5