1 Đêm khuya, đại thúc Hồ Từ đã nhận nuôi tôi bảy năm nay kéo tôi ôm vào trong ngực, giọng nói nhỏ nhẹ ôn tồn phát ra trong bầu không khí kiềm diễm. Tôi kích động muốn chết, Nhưng lúc tôi vô tình ngẩng đầu lên lại đột nhiên đối diện với một đôi mắt màu vàng nâu đang phát ra ánh sáng nhàn nhạt trong bóng đêm. Ánh mắt của tôi liếc qua một bên liền nhìn thấy phía sau Hồ Từ lộ ra một cái đuôi thật lớn! Tôi hoảng sợ nên thét chói tai, thế nhưng cổ họng như đang bị mặc nghẹn một cục bông ướt nhẹp, cảm giác buồn nôn đã làm cho tôi tỉnh lại. Hoá ra chỉ là một giấc mơ. Nhưng giấc mơ này lại quá mức chân thật, tôi thậm chí có thể nhớ được chiếc răng nanh của anh trong mơ cong đến cỡ nào. Đợi bản thân bình tĩnh lại một lúc, tiếp đó tôi rời giường đi đến phòng WC , cảnh tượng vừa rồi trong mơ suýt đã dọa tôi tiểu ra quần. Tôi không có thói quen mang dép lê, cứ để chân trần dẫm lên trên sàn nhà đi ra khỏi phòng ngủ. Tuy nhiên, tôi lại phát hiện căn phòng nằm ở cuối hành lang không đóng chặt…
Truyện tranh
Đang cập nhật ...
Truyện Audio
Đang cập nhật ...