Tác giả:

1. Tôi được cha Lâm đưa về nhà. Lâm Dao ghét tôi lắm, vừa thấy tôi đã rơm rớm nước mắt. Như thể phải chịu ấm ức gì ghê lắm vậy. "Chị." Tôi ngoan ngoãn lên tiếng, muốn chào hỏi cô ta. Nhưng Lâm Dao chỉ trừng tôi một cái, lau nước mắt rồi chạy lên lầu. Cha Lâm quay đầu nhìn tôi, thở dài bảo tôi bỏ qua cho. Ông ta nói, Lâm Dao là đứa con gái ông ta thương nhất, từ nhỏ đã được cưng chiều, tôi là em gái thì nên nhường cô ta một chút. Tôi gật đầu vâng dạ. Thái độ rộng lượng hiểu chuyện của tôi khiến cha Lâm rất hài lòng, dặn dì giúp việc trong nhà dẫn tôi lên phòng ổn định trước. Lúc đi ngang qua phòng Lâm Dao, cô ta hé cửa, thò nửa cái đầu ra, thái độ căm thù tôi vô cùng vô tận. "Một đứa con rơi, không danh chính ngôn thuận, mày thật sự coi mình là tiểu thư nhà họ Lâm à, mày còn chưa xứng xách giày cho tao đâu!" Lời cô ta nói rất ác độc, nhưng cũng là sự thật. Lâm Loan. Chính là tôi hiện tại. Chỉ là đứa con rơi nhà họ Lâm để rớt ở ngoài mà thôi. Hồi trẻ cha Lâm ăn chơi thả cửa, đến tuổi…

Truyện chữ
Truyện tranh

Đang cập nhật ...

Truyện Audio

Đang cập nhật ...