Tác giả:

"Gần đây, khu nghỉ dưỡng cao cấp do tập đoàn Á Đông đầu tư sắp hoàn thành. Hôm nay chúng tôi may mắn được phỏng vấn tổng giám đốc của tập đoàn Á Đông - ngài Trương Thiên Thành, anh ấy sẽ chia sẻ kế hoạch khánh thành hạng mục lần này.. " Trên màn hình tivi là khuôn mặt đẹp đến mức không chê vào đâu được của người đàn ông. Anh hé đôi môi mỏng, trả lời bằng vài chữ đơn giản rồi sải đôi chân dài, nhanh chóng rời khỏi đám người. Mọi người đều vô thức dõi theo anh. Đây là người giàu trẻ tuổi nhất thành phố Cần Thơ từ trước đến nay, ông trời đã ban hết ánh sáng cho người đàn ông hoàn hảo này. Một lúc lâu sau vẫn không nghe thấy giọng người đàn ông, Vũ Linh Đan đi qua phòng khách rồi dừng bước, nhưng chỉ kịp trông thấy đám phóng viên theo sau lưng Trương Thiên Thành. Anh vẫn lạnh lùng như vậy. Vũ Linh Đan giấu kín nỗi lòng, đi vào bếp chuẩn bị bữa tối. Cô đã kết hôn với Trương Thiên Thành được ba năm, nhưng hai người hiếm khi chạm mặt nhau. Lần gặp trước đã qua hơn một tháng, anh uống rất…

Chương 501: 501: “không Lẽ Cầu Hôn Thì Nhất Định Phải Đồng Ý À

Mất Rồi Xin Đừng TìmTác giả: Ctrl AnhTruyện Ngôn Tình, Truyện Ngược"Gần đây, khu nghỉ dưỡng cao cấp do tập đoàn Á Đông đầu tư sắp hoàn thành. Hôm nay chúng tôi may mắn được phỏng vấn tổng giám đốc của tập đoàn Á Đông - ngài Trương Thiên Thành, anh ấy sẽ chia sẻ kế hoạch khánh thành hạng mục lần này.. " Trên màn hình tivi là khuôn mặt đẹp đến mức không chê vào đâu được của người đàn ông. Anh hé đôi môi mỏng, trả lời bằng vài chữ đơn giản rồi sải đôi chân dài, nhanh chóng rời khỏi đám người. Mọi người đều vô thức dõi theo anh. Đây là người giàu trẻ tuổi nhất thành phố Cần Thơ từ trước đến nay, ông trời đã ban hết ánh sáng cho người đàn ông hoàn hảo này. Một lúc lâu sau vẫn không nghe thấy giọng người đàn ông, Vũ Linh Đan đi qua phòng khách rồi dừng bước, nhưng chỉ kịp trông thấy đám phóng viên theo sau lưng Trương Thiên Thành. Anh vẫn lạnh lùng như vậy. Vũ Linh Đan giấu kín nỗi lòng, đi vào bếp chuẩn bị bữa tối. Cô đã kết hôn với Trương Thiên Thành được ba năm, nhưng hai người hiếm khi chạm mặt nhau. Lần gặp trước đã qua hơn một tháng, anh uống rất… Bố Phan lên tiếng, ánh mắt sắc bén ánh lên sự tiều tụy.Lời còn chưa nói xong lại lần nữa bị Trương Thiên Thành cắt lời, nói: “Chuyện nhà của các người tôi không thèm quan tâm.Chẳng qua chuyện này có liên quan đến vợ trước của tôi, thứ lỗi cho tôi không thể khoanh tay đứng nhìn” “Nếu là vợ trước, tôi nghĩ cậu cũng không có tư cách.” “Có tư cách hay không do tôi quyết định.Hai người nhìn xem, hiện tại không phải đính hôn cũng không thành công sao? Hơn nữa người đàn ông bên cạnh Vũ Linh Đan hiện giờ, chính là Trương Thiên Thành tôi, không phải là con các người” Bố Phan mới vừa mở miệng lại bị Trương Thiên Thành ngắt lời, cuối cùng á khẩu không trả lời được, ông chán nản ngồi xuống ghế, bất lực, không nói một lời. Lê Tuyết Cầm thấy chồng mình bị ăn hiếp, bà càng dấy thêm hận thù với đội gian phu dâm phụ này, nhưng bà thân có thể cô, không động được đến Trương Thiên Thành, bà chỉ có thể hướng sự giận dữ nhìn Vũ Linh Đan uy hiếp nói: “Vũ Linh Đan, loại đàn bà lả lơi ong bướm như cô đời này đừng hòng bước chân vào nhà họ Phan.Tôi sẽ không bao giờ chấp nhận để Phan Bảo Thái cưới cô.Không chỉ như thế, tôi sẽ làm cho tất cả mọi người đều biết cô là hạng người gì.Con tiện nhân!” Nếu bình thường bị bà ta dùng lời nói vũ nhục như vậy, Vũ Linh Đan đã sớm phản kích.Nhưng bây giờ, đối mặt với kết quả sống chết chưa rõ của Phan Bảo Thái, ngoài cảm giác ăn năn tội lỗi, cô không quan tâm được điều gì khác. Trương Thiên Thành nhịn không được, muốn giúp đỡ cô, phản bác: “Là con trai bà không có mắt, cậu ta biết rõ chúng tôi ở bên nhau còn muốn tiếp tục cầu hôn thì liên quan gì đến Linh Đan?” “Không lẽ cầu hôn thì nhất định phải đồng ý à?" Trương Thiên Thành thấy Vũ Linh Đan giấy giụa định rời đi, anh càng ôm chặt cô hơn.Lúc này, Lê Tuyết Cầm tức giận, mặt đỏ bừng bừng cũng ngồi xuống theo bố Phan, vẫy vẫy tay nói: “Giờ tôi không muốn cùng các người chấp nhặt, chờ Phan Bảo Thái tỉnh, chúng ta lại tính sổ” “Được.Tôi đợi!” Trương Thiên Thành hơi mỉm cười, nhìn Vũ Linh Đan nói: “Nơi này không chào đón chúng ta, chúng ta đi thôi” Tuy rằng Vũ Linh Đan cũng rất muốn ở chỗ này chờ Phan Bảo Thái tỉnh lại, nhưng nhìn sắc mặt của hai người, cô đi vẫn là tốt nhất. “Chuyện hôm nay tôi thành thật xin lỗi” Nói xong, Vũ Linh Đan khom lưng thật mạnh, Lê Tuyết Cầm kích động lên lần nữa, hét lớn: “Tôi thèm vào cái lời xin lỗi của cô.Nếu có thấy tội lỗi, làm ơn tránh xa con trai tôi đi, đừng bao giờ xuất hiện trước mặt chúng tôi nữa” Vũ Linh Đan hoảng sợ, nháy mắt ngã vào trong lòng ngực của Trương Thiên Thành. Ý cười trên mặt Trương Thiên Thành lại lần nữa biến mất, hắn nhanh chóng ôm cô vào trong lòng ngực, trầm giọng nói: “Chúng ta đi thôi” Bỗng nhiên thanh âm sau lưng lại lần nữa vang lên. “Trương Thiên Thành, chúng tôi biết Phan thị không thể trêu chọc vào cậu, nhưng chuyện lần này tôi sẽ không bỏ qua” Là giọng của bố Phan..

Bố Phan lên tiếng, ánh mắt sắc bén ánh lên sự tiều tụy.

Lời còn chưa nói xong lại lần nữa bị Trương Thiên Thành cắt lời, nói: “Chuyện nhà của các người tôi không thèm quan tâm.

Chẳng qua chuyện này có liên quan đến vợ trước của tôi, thứ lỗi cho tôi không thể khoanh tay đứng nhìn” 

“Nếu là vợ trước, tôi nghĩ cậu cũng không có tư cách.” 

“Có tư cách hay không do tôi quyết định.

Hai người nhìn xem, hiện tại không phải đính hôn cũng không thành công sao? Hơn nữa người đàn ông bên cạnh Vũ Linh Đan hiện giờ, chính là Trương Thiên Thành tôi, không phải là con các người” 

Bố Phan mới vừa mở miệng lại bị Trương Thiên Thành ngắt lời, cuối cùng á khẩu không trả lời được, ông chán nản ngồi xuống ghế, bất lực, không nói một lời. 

Lê Tuyết Cầm thấy chồng mình bị ăn hiếp, bà càng dấy thêm hận thù với đội gian phu dâm phụ này, nhưng bà thân có thể cô, không động được đến Trương Thiên Thành, bà chỉ có thể hướng sự giận dữ nhìn Vũ Linh Đan uy hiếp nói: “Vũ Linh Đan, loại đàn bà lả lơi ong bướm như cô đời này đừng hòng bước chân vào nhà họ Phan.

Tôi sẽ không bao giờ chấp nhận để Phan Bảo Thái cưới cô.

Không chỉ như thế, tôi sẽ làm cho tất cả mọi người đều biết cô là hạng người gì.

Con tiện nhân!” 

Nếu bình thường bị bà ta dùng lời nói vũ nhục như vậy, Vũ Linh Đan đã sớm phản kích.

Nhưng bây giờ, đối mặt với kết quả sống chết chưa rõ của Phan Bảo Thái, ngoài cảm giác ăn năn tội lỗi, cô không quan tâm được điều gì khác. 

Trương Thiên Thành nhịn không được, muốn giúp đỡ cô, phản bác: “Là con trai bà không có mắt, cậu ta biết rõ chúng tôi ở bên nhau còn muốn tiếp tục cầu hôn thì liên quan gì đến Linh Đan?” 

“Không lẽ cầu hôn thì nhất định phải đồng ý à?" 

Trương Thiên Thành thấy Vũ Linh Đan giấy giụa định rời đi, anh càng ôm chặt cô hơn.

Lúc này, Lê Tuyết Cầm tức giận, mặt đỏ bừng bừng cũng ngồi xuống theo bố Phan, vẫy vẫy tay nói: “Giờ tôi không muốn cùng các người chấp nhặt, chờ Phan Bảo Thái tỉnh, chúng ta lại tính sổ” 

“Được.

Tôi đợi!” 

Trương Thiên Thành hơi mỉm cười, nhìn Vũ Linh Đan nói: “Nơi này không chào đón chúng ta, chúng ta đi thôi” 

Tuy rằng Vũ Linh Đan cũng rất muốn ở chỗ này chờ Phan Bảo Thái tỉnh lại, nhưng nhìn sắc mặt của hai người, cô đi vẫn là tốt nhất. 

“Chuyện hôm nay tôi thành thật xin lỗi” 

Nói xong, Vũ Linh Đan khom lưng thật mạnh, Lê Tuyết Cầm kích động lên lần nữa, hét lớn: “Tôi thèm vào cái lời xin lỗi của cô.

Nếu có thấy tội lỗi, làm ơn tránh xa con trai tôi đi, đừng bao giờ xuất hiện trước mặt chúng tôi nữa” 

Vũ Linh Đan hoảng sợ, nháy mắt ngã vào trong lòng ngực của Trương Thiên Thành. 

Ý cười trên mặt Trương Thiên Thành lại lần nữa biến mất, hắn nhanh chóng ôm cô vào trong lòng ngực, trầm giọng nói: “Chúng ta đi thôi” 

Bỗng nhiên thanh âm sau lưng lại lần nữa vang lên. 

“Trương Thiên Thành, chúng tôi biết Phan thị không thể trêu chọc vào cậu, nhưng chuyện lần này tôi sẽ không bỏ qua” 

Là giọng của bố Phan..

Mất Rồi Xin Đừng TìmTác giả: Ctrl AnhTruyện Ngôn Tình, Truyện Ngược"Gần đây, khu nghỉ dưỡng cao cấp do tập đoàn Á Đông đầu tư sắp hoàn thành. Hôm nay chúng tôi may mắn được phỏng vấn tổng giám đốc của tập đoàn Á Đông - ngài Trương Thiên Thành, anh ấy sẽ chia sẻ kế hoạch khánh thành hạng mục lần này.. " Trên màn hình tivi là khuôn mặt đẹp đến mức không chê vào đâu được của người đàn ông. Anh hé đôi môi mỏng, trả lời bằng vài chữ đơn giản rồi sải đôi chân dài, nhanh chóng rời khỏi đám người. Mọi người đều vô thức dõi theo anh. Đây là người giàu trẻ tuổi nhất thành phố Cần Thơ từ trước đến nay, ông trời đã ban hết ánh sáng cho người đàn ông hoàn hảo này. Một lúc lâu sau vẫn không nghe thấy giọng người đàn ông, Vũ Linh Đan đi qua phòng khách rồi dừng bước, nhưng chỉ kịp trông thấy đám phóng viên theo sau lưng Trương Thiên Thành. Anh vẫn lạnh lùng như vậy. Vũ Linh Đan giấu kín nỗi lòng, đi vào bếp chuẩn bị bữa tối. Cô đã kết hôn với Trương Thiên Thành được ba năm, nhưng hai người hiếm khi chạm mặt nhau. Lần gặp trước đã qua hơn một tháng, anh uống rất… Bố Phan lên tiếng, ánh mắt sắc bén ánh lên sự tiều tụy.Lời còn chưa nói xong lại lần nữa bị Trương Thiên Thành cắt lời, nói: “Chuyện nhà của các người tôi không thèm quan tâm.Chẳng qua chuyện này có liên quan đến vợ trước của tôi, thứ lỗi cho tôi không thể khoanh tay đứng nhìn” “Nếu là vợ trước, tôi nghĩ cậu cũng không có tư cách.” “Có tư cách hay không do tôi quyết định.Hai người nhìn xem, hiện tại không phải đính hôn cũng không thành công sao? Hơn nữa người đàn ông bên cạnh Vũ Linh Đan hiện giờ, chính là Trương Thiên Thành tôi, không phải là con các người” Bố Phan mới vừa mở miệng lại bị Trương Thiên Thành ngắt lời, cuối cùng á khẩu không trả lời được, ông chán nản ngồi xuống ghế, bất lực, không nói một lời. Lê Tuyết Cầm thấy chồng mình bị ăn hiếp, bà càng dấy thêm hận thù với đội gian phu dâm phụ này, nhưng bà thân có thể cô, không động được đến Trương Thiên Thành, bà chỉ có thể hướng sự giận dữ nhìn Vũ Linh Đan uy hiếp nói: “Vũ Linh Đan, loại đàn bà lả lơi ong bướm như cô đời này đừng hòng bước chân vào nhà họ Phan.Tôi sẽ không bao giờ chấp nhận để Phan Bảo Thái cưới cô.Không chỉ như thế, tôi sẽ làm cho tất cả mọi người đều biết cô là hạng người gì.Con tiện nhân!” Nếu bình thường bị bà ta dùng lời nói vũ nhục như vậy, Vũ Linh Đan đã sớm phản kích.Nhưng bây giờ, đối mặt với kết quả sống chết chưa rõ của Phan Bảo Thái, ngoài cảm giác ăn năn tội lỗi, cô không quan tâm được điều gì khác. Trương Thiên Thành nhịn không được, muốn giúp đỡ cô, phản bác: “Là con trai bà không có mắt, cậu ta biết rõ chúng tôi ở bên nhau còn muốn tiếp tục cầu hôn thì liên quan gì đến Linh Đan?” “Không lẽ cầu hôn thì nhất định phải đồng ý à?" Trương Thiên Thành thấy Vũ Linh Đan giấy giụa định rời đi, anh càng ôm chặt cô hơn.Lúc này, Lê Tuyết Cầm tức giận, mặt đỏ bừng bừng cũng ngồi xuống theo bố Phan, vẫy vẫy tay nói: “Giờ tôi không muốn cùng các người chấp nhặt, chờ Phan Bảo Thái tỉnh, chúng ta lại tính sổ” “Được.Tôi đợi!” Trương Thiên Thành hơi mỉm cười, nhìn Vũ Linh Đan nói: “Nơi này không chào đón chúng ta, chúng ta đi thôi” Tuy rằng Vũ Linh Đan cũng rất muốn ở chỗ này chờ Phan Bảo Thái tỉnh lại, nhưng nhìn sắc mặt của hai người, cô đi vẫn là tốt nhất. “Chuyện hôm nay tôi thành thật xin lỗi” Nói xong, Vũ Linh Đan khom lưng thật mạnh, Lê Tuyết Cầm kích động lên lần nữa, hét lớn: “Tôi thèm vào cái lời xin lỗi của cô.Nếu có thấy tội lỗi, làm ơn tránh xa con trai tôi đi, đừng bao giờ xuất hiện trước mặt chúng tôi nữa” Vũ Linh Đan hoảng sợ, nháy mắt ngã vào trong lòng ngực của Trương Thiên Thành. Ý cười trên mặt Trương Thiên Thành lại lần nữa biến mất, hắn nhanh chóng ôm cô vào trong lòng ngực, trầm giọng nói: “Chúng ta đi thôi” Bỗng nhiên thanh âm sau lưng lại lần nữa vang lên. “Trương Thiên Thành, chúng tôi biết Phan thị không thể trêu chọc vào cậu, nhưng chuyện lần này tôi sẽ không bỏ qua” Là giọng của bố Phan..

Chương 501: 501: “không Lẽ Cầu Hôn Thì Nhất Định Phải Đồng Ý À