Tác giả:

1. Trên xe hoa đến khách sạn, Phương Tri Tuân phớt lờ tài xế và phù rể ở hàng phía trước, cúi người hôn nhẹ lên khóe môi tôi. "Miên Miên của anh thật xinh đẹp." Cơ thể tôi cứng đờ, nở một nụ cười mất tự nhiên. "Trang điểm rồi, đừng hôn." Phương Tri Tuân mặc một bộ vest đen được cắt may khéo léo, với phần tóc mái được chải ra sau lộ ra vầng trán sáng bóng. Lúc này, hắn đang ân cần nhìn tôi, sự dịu dàng trong mắt dường như muốn tràn ra: "Sao vậy, hình như em không vui lắm?" Tôi sững sờ trong giây lát, nhất thời không phân rõ hắn đang đóng kịch hay là thật lòng. "... Dậy quá sớm, có chút buồn ngủ." Tôi nói. Đôi lông mày sắc bén của người đàn ông khẽ giật một cái: "Không phải là... hối hận khi gả cho anh đấy chứ?" Biểu cảm của tôi đông cứng hai giây. Dừng một chút, như không có chuyện gì xảy ra mà nhéo mặt hắn: "Nghĩ bậy cái gì vậy." Phương Tri Tuân kéo tay tôi qua nắm lấy, ánh mắt thâm trầm dịu dàng, giống một cái giếng sâu. "Đăng ký kết hôn rồi, hiện tại hối hận cũng đã muộn." "Miên…

Truyện chữ
Truyện tranh

Đang cập nhật ...

Truyện Audio

Đang cập nhật ...