Tác giả:

1. Tôi là tác giả chuyên viết truyện ngọt ngào, lần đầu tôi viết về đề tài trinh thám. Khi tôi đang bí từ giữa đêm khuya thì nhận được một cuộc gọi từ số lạ. “Xin hỏi có phải cô Tô không? Chúng tôi phát hiện cô có liên quan đến một vụ án nghiêm trọng…” Tôi bực mình. Trước đó, bạn tôi từng bị lừa mấy trăm ngàn qua điện thoại, hại cô ấy bị chồng ly hôn. Bây giờ lại dùng giọng người dẫn chương trình lừa tôi! Không biết người này đã lừa bao nhiêu chị em mê giọng nói nữa. Nhất định phải làm anh ta hối hận vì đã gọi cuộc điện thoại này cho tôi! Nhìn thấy nội dung tiểu thuyết đang viết dở trên màn hình, tôi hỏi: "Có phải là chuyện tôi giết người không?" Vừa dứt lời, đầu dây bên kia truyền đến tiếng hít sâu. Tôi cười khẩy, đám người này cũng chỉ biết lừa đảo qua mạng, giống như mấy con rệp trốn trong cống rãnh vậy. Bên kia trầm giọng nói: "Cô giết ai?" Tôi dùng một chiếc điện thoại khác mở app đổi giọng. Sau khi bấm nút đổi giọng, tôi dùng giọng phụ nữ điên rồ cười: "Là chồng tôi đó~" "Tôi bỏ…

Chương 20

Không Biết Bao Giờ Gặp LạiTác giả: ZhihuTruyện Đoản Văn, Truyện Ngôn Tình1. Tôi là tác giả chuyên viết truyện ngọt ngào, lần đầu tôi viết về đề tài trinh thám. Khi tôi đang bí từ giữa đêm khuya thì nhận được một cuộc gọi từ số lạ. “Xin hỏi có phải cô Tô không? Chúng tôi phát hiện cô có liên quan đến một vụ án nghiêm trọng…” Tôi bực mình. Trước đó, bạn tôi từng bị lừa mấy trăm ngàn qua điện thoại, hại cô ấy bị chồng ly hôn. Bây giờ lại dùng giọng người dẫn chương trình lừa tôi! Không biết người này đã lừa bao nhiêu chị em mê giọng nói nữa. Nhất định phải làm anh ta hối hận vì đã gọi cuộc điện thoại này cho tôi! Nhìn thấy nội dung tiểu thuyết đang viết dở trên màn hình, tôi hỏi: "Có phải là chuyện tôi giết người không?" Vừa dứt lời, đầu dây bên kia truyền đến tiếng hít sâu. Tôi cười khẩy, đám người này cũng chỉ biết lừa đảo qua mạng, giống như mấy con rệp trốn trong cống rãnh vậy. Bên kia trầm giọng nói: "Cô giết ai?" Tôi dùng một chiếc điện thoại khác mở app đổi giọng. Sau khi bấm nút đổi giọng, tôi dùng giọng phụ nữ điên rồ cười: "Là chồng tôi đó~" "Tôi bỏ… 20Như Giang Tự mong muốn.Tôi đứng trong tang lễ anh, đọc điếu văn cho anh.Tôi cảm thấy con người thật nhỏ bé, chỉ cần một tấm khăn trải giường trắng như tuyết là có thể cuốn lại.Một cái hộp nho nhỏ lại có thể chứa toàn bộ cuộc đời anh trong đó.Mưa không ngớt.Tiếng gõ lên bia đá lộc cộc cũng không dừng.Giang Tự của tôi.Ngủ trong bùn.Nhẹ nhàng nói với tôi."Tô Dĩ, em đừng khóc."

20

Như Giang Tự mong muốn.

Tôi đứng trong tang lễ anh, đọc điếu văn cho anh.

Tôi cảm thấy con người thật nhỏ bé, chỉ cần một tấm khăn trải giường trắng như tuyết là có thể cuốn lại.

Một cái hộp nho nhỏ lại có thể chứa toàn bộ cuộc đời anh trong đó.

Mưa không ngớt.

Tiếng gõ lên bia đá lộc cộc cũng không dừng.

Giang Tự của tôi.

Ngủ trong bùn.

Nhẹ nhàng nói với tôi.

"Tô Dĩ, em đừng khóc."

Không Biết Bao Giờ Gặp LạiTác giả: ZhihuTruyện Đoản Văn, Truyện Ngôn Tình1. Tôi là tác giả chuyên viết truyện ngọt ngào, lần đầu tôi viết về đề tài trinh thám. Khi tôi đang bí từ giữa đêm khuya thì nhận được một cuộc gọi từ số lạ. “Xin hỏi có phải cô Tô không? Chúng tôi phát hiện cô có liên quan đến một vụ án nghiêm trọng…” Tôi bực mình. Trước đó, bạn tôi từng bị lừa mấy trăm ngàn qua điện thoại, hại cô ấy bị chồng ly hôn. Bây giờ lại dùng giọng người dẫn chương trình lừa tôi! Không biết người này đã lừa bao nhiêu chị em mê giọng nói nữa. Nhất định phải làm anh ta hối hận vì đã gọi cuộc điện thoại này cho tôi! Nhìn thấy nội dung tiểu thuyết đang viết dở trên màn hình, tôi hỏi: "Có phải là chuyện tôi giết người không?" Vừa dứt lời, đầu dây bên kia truyền đến tiếng hít sâu. Tôi cười khẩy, đám người này cũng chỉ biết lừa đảo qua mạng, giống như mấy con rệp trốn trong cống rãnh vậy. Bên kia trầm giọng nói: "Cô giết ai?" Tôi dùng một chiếc điện thoại khác mở app đổi giọng. Sau khi bấm nút đổi giọng, tôi dùng giọng phụ nữ điên rồ cười: "Là chồng tôi đó~" "Tôi bỏ… 20Như Giang Tự mong muốn.Tôi đứng trong tang lễ anh, đọc điếu văn cho anh.Tôi cảm thấy con người thật nhỏ bé, chỉ cần một tấm khăn trải giường trắng như tuyết là có thể cuốn lại.Một cái hộp nho nhỏ lại có thể chứa toàn bộ cuộc đời anh trong đó.Mưa không ngớt.Tiếng gõ lên bia đá lộc cộc cũng không dừng.Giang Tự của tôi.Ngủ trong bùn.Nhẹ nhàng nói với tôi."Tô Dĩ, em đừng khóc."

Chương 20