Tác giả:

1. Ta là nữ chính truyện ngược cổ đại. Ta không có miệng, bị hiểu lầm, bị phá th.ai, bị treo trên tường thành 3 ngày, bị rơi xuống vách núi. Trải qua 7749 kiếp nạn nhưng ta không há miệng ra nói câu nào. Tất cả là do bản thân nam chính tự giác ngộ, sau đó là HE. Ta vừa xuyên qua, cũng bởi vì thứ tỷ bỏ trốn theo người khác, ta là đích nữ lại bị trói vào xe, gả cho Tấn vương. Tấn vương Tiêu Trường Minh là nam chính của truyện này. Ngồi xe lăn chắc hẳn không phải là thật, nhưng bệnh thì có thật. Đêm động phòng, hắn vén khăn hỉ của ta lên. Nhìn thấy khuôn mặt xa lạ của ta, sắc mặt hắn lập tức tối sầm lại, hắn dùng sức ném ta xuống đất. "Ngươi là ai? Tiên nhi đâu?" Ta biết xuyên vào trong sách là một chuyện rất nguy hiểm, nếu sụp đổ thiết lập nhân vật có thể sẽ khiến ta hẹo ngay tại chỗ. Để duy trì hình tượng bông hoa trắng yếu ớt ngây thơ của mình, ta cắn môi, nước mắt lưng tròng, cố gắng nói: “Ta không biết.” Nhưng vừa mở miệng thì lại là: "Tiên nhi cái gì? Giang Vận Tiên đã sớm bỏ trốn…

Chương 17

Ta Có Cái Mỏ HỗnTác giả: ZhihuTruyện Cổ Đại, Truyện Đoản Văn, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên Không1. Ta là nữ chính truyện ngược cổ đại. Ta không có miệng, bị hiểu lầm, bị phá th.ai, bị treo trên tường thành 3 ngày, bị rơi xuống vách núi. Trải qua 7749 kiếp nạn nhưng ta không há miệng ra nói câu nào. Tất cả là do bản thân nam chính tự giác ngộ, sau đó là HE. Ta vừa xuyên qua, cũng bởi vì thứ tỷ bỏ trốn theo người khác, ta là đích nữ lại bị trói vào xe, gả cho Tấn vương. Tấn vương Tiêu Trường Minh là nam chính của truyện này. Ngồi xe lăn chắc hẳn không phải là thật, nhưng bệnh thì có thật. Đêm động phòng, hắn vén khăn hỉ của ta lên. Nhìn thấy khuôn mặt xa lạ của ta, sắc mặt hắn lập tức tối sầm lại, hắn dùng sức ném ta xuống đất. "Ngươi là ai? Tiên nhi đâu?" Ta biết xuyên vào trong sách là một chuyện rất nguy hiểm, nếu sụp đổ thiết lập nhân vật có thể sẽ khiến ta hẹo ngay tại chỗ. Để duy trì hình tượng bông hoa trắng yếu ớt ngây thơ của mình, ta cắn môi, nước mắt lưng tròng, cố gắng nói: “Ta không biết.” Nhưng vừa mở miệng thì lại là: "Tiên nhi cái gì? Giang Vận Tiên đã sớm bỏ trốn… 17.Tư thông?Mắng cũng hơi khó nghe rồi.Cái mỏ hỗn của ta lại hoạt động."Vương phi cái gì? Ta cùng lắm là tiểu di tử của ngươi!" (em vợ)"Ta bị ép cưới thay, nhưng ngươi cũng không phải không muốn?""Ngươi giáng ta làm thông phòng, ném ta vào thanh lâu, ngươi còn dây dưa không rõ làm gì?"Sau đó ôm chặt lấy Tiêu Trường Hành: “Hay là ngươi không muốn nhìn thấy ta có chút quan hệ gì với Thái tử điện hạ.”Ta là cố ý lợi dụng, nhưng mục đích chỉ là vạch ranh giới với Tiêu Trường Minh.Bởi vì thực sự ta cũng không có quan hệ gì với hắn.Chỉ một thời gian nữa thôi Giang Vận Tiên cũng sẽ trở lại, đến lúc đó còn muốn biểu diễn trà nghệ, rồi còn hãm hại ta.Ta mệt lắm, ta không chơi nổi với nàng ta.Nghe ta nói vậy, bàn tay Tiêu Trường Hành đặt trên vai ta càng siết chặt hơn."Lục đệ, ngươi cũng nghe rồi đấy.""Vị cô nương này nói không có quan hệ gì với ngươi, nàng ấy muốn ở cùng Cô."Tiêu Trường Minh trợn to hai mắt, trong mắt biến thành biểu đồ hình tròn, hiện lên ba phần bất bình, ba phần khó chịu, bốn phần thẹn quá thành giận."Các ngươi! Các ngươi!""Nỗi nhục ngày hôm nay, bản vương khắc trong lòng, ngày sau nhất định sẽ đòi lại!"Ta hít mũi một cái."Tiểu Lão Lục, ngươi nói cái gì vậy? Một Vương gia mà dám nói là trả thù Thái tử, đầu óc ngươi bị nước dính vào à?""Thái tử điện hạ, hắn không có lòng thần phục, không thể để hắn thoát được!"Ta là nữ chính truyện ngược, nhưng lại đi theo con đường của nữ phụ xấu xa, khiến nữ phụ xấu xa không còn đất diễn!Lồ ng ngực Tiêu Trường Hành đột nhiên run lên, ta nghi hoặc ngẩng đầu nhìn hắn, liền thấy khóe miệng hắn khẽ động.Ta: "Thái tử điện hạ, ngài nghẹn cười sao?"Tiêu Trường Hành ho khan một tiếng."Người đâu, ném Tấn Vương ra ngoài cho Cô!"Tiêu Trường Hành vừa dứt lời, một đám thị vệ mặc đồ đen từ trên xà nhà nhảy xuống.Tất cả những người bên trong đều bị hắt ra ngoài.Ta mở to mắt sửng sốt nhìn lên mái nhà, và cái miệng ta lại không an phận."Phòng nhỏ như vậy lại có thể giấu nhiều người?""Khi Thái tử điện hạ tắm rửa lại thích được người ta xem?"Tiêu Trường Hành: "Câm miệng lại!"Tôi: "Ò..."

17.

Tư thông?

Mắng cũng hơi khó nghe rồi.

Cái mỏ hỗn của ta lại hoạt động.

"Vương phi cái gì? Ta cùng lắm là tiểu di tử của ngươi!" (em vợ)

"Ta bị ép cưới thay, nhưng ngươi cũng không phải không muốn?"

"Ngươi giáng ta làm thông phòng, ném ta vào thanh lâu, ngươi còn dây dưa không rõ làm gì?"

Sau đó ôm chặt lấy Tiêu Trường Hành: “Hay là ngươi không muốn nhìn thấy ta có chút quan hệ gì với Thái tử điện hạ.”

Ta là cố ý lợi dụng, nhưng mục đích chỉ là vạch ranh giới với Tiêu Trường Minh.

Bởi vì thực sự ta cũng không có quan hệ gì với hắn.

Chỉ một thời gian nữa thôi Giang Vận Tiên cũng sẽ trở lại, đến lúc đó còn muốn biểu diễn trà nghệ, rồi còn hãm hại ta.

Ta mệt lắm, ta không chơi nổi với nàng ta.

Nghe ta nói vậy, bàn tay Tiêu Trường Hành đặt trên vai ta càng siết chặt hơn.

"Lục đệ, ngươi cũng nghe rồi đấy."

"Vị cô nương này nói không có quan hệ gì với ngươi, nàng ấy muốn ở cùng Cô."

Tiêu Trường Minh trợn to hai mắt, trong mắt biến thành biểu đồ hình tròn, hiện lên ba phần bất bình, ba phần khó chịu, bốn phần thẹn quá thành giận.

"Các ngươi! Các ngươi!"

"Nỗi nhục ngày hôm nay, bản vương khắc trong lòng, ngày sau nhất định sẽ đòi lại!"

Ta hít mũi một cái.

"Tiểu Lão Lục, ngươi nói cái gì vậy? Một Vương gia mà dám nói là trả thù Thái tử, đầu óc ngươi bị nước dính vào à?"

"Thái tử điện hạ, hắn không có lòng thần phục, không thể để hắn thoát được!"

Ta là nữ chính truyện ngược, nhưng lại đi theo con đường của nữ phụ xấu xa, khiến nữ phụ xấu xa không còn đất diễn!

Lồ ng ngực Tiêu Trường Hành đột nhiên run lên, ta nghi hoặc ngẩng đầu nhìn hắn, liền thấy khóe miệng hắn khẽ động.

Ta: "Thái tử điện hạ, ngài nghẹn cười sao?"

Tiêu Trường Hành ho khan một tiếng.

"Người đâu, ném Tấn Vương ra ngoài cho Cô!"

Tiêu Trường Hành vừa dứt lời, một đám thị vệ mặc đồ đen từ trên xà nhà nhảy xuống.

Tất cả những người bên trong đều bị hắt ra ngoài.

Ta mở to mắt sửng sốt nhìn lên mái nhà, và cái miệng ta lại không an phận.

"Phòng nhỏ như vậy lại có thể giấu nhiều người?"

"Khi Thái tử điện hạ tắm rửa lại thích được người ta xem?"

Tiêu Trường Hành: "Câm miệng lại!"

Tôi: "Ò..."

Ta Có Cái Mỏ HỗnTác giả: ZhihuTruyện Cổ Đại, Truyện Đoản Văn, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên Không1. Ta là nữ chính truyện ngược cổ đại. Ta không có miệng, bị hiểu lầm, bị phá th.ai, bị treo trên tường thành 3 ngày, bị rơi xuống vách núi. Trải qua 7749 kiếp nạn nhưng ta không há miệng ra nói câu nào. Tất cả là do bản thân nam chính tự giác ngộ, sau đó là HE. Ta vừa xuyên qua, cũng bởi vì thứ tỷ bỏ trốn theo người khác, ta là đích nữ lại bị trói vào xe, gả cho Tấn vương. Tấn vương Tiêu Trường Minh là nam chính của truyện này. Ngồi xe lăn chắc hẳn không phải là thật, nhưng bệnh thì có thật. Đêm động phòng, hắn vén khăn hỉ của ta lên. Nhìn thấy khuôn mặt xa lạ của ta, sắc mặt hắn lập tức tối sầm lại, hắn dùng sức ném ta xuống đất. "Ngươi là ai? Tiên nhi đâu?" Ta biết xuyên vào trong sách là một chuyện rất nguy hiểm, nếu sụp đổ thiết lập nhân vật có thể sẽ khiến ta hẹo ngay tại chỗ. Để duy trì hình tượng bông hoa trắng yếu ớt ngây thơ của mình, ta cắn môi, nước mắt lưng tròng, cố gắng nói: “Ta không biết.” Nhưng vừa mở miệng thì lại là: "Tiên nhi cái gì? Giang Vận Tiên đã sớm bỏ trốn… 17.Tư thông?Mắng cũng hơi khó nghe rồi.Cái mỏ hỗn của ta lại hoạt động."Vương phi cái gì? Ta cùng lắm là tiểu di tử của ngươi!" (em vợ)"Ta bị ép cưới thay, nhưng ngươi cũng không phải không muốn?""Ngươi giáng ta làm thông phòng, ném ta vào thanh lâu, ngươi còn dây dưa không rõ làm gì?"Sau đó ôm chặt lấy Tiêu Trường Hành: “Hay là ngươi không muốn nhìn thấy ta có chút quan hệ gì với Thái tử điện hạ.”Ta là cố ý lợi dụng, nhưng mục đích chỉ là vạch ranh giới với Tiêu Trường Minh.Bởi vì thực sự ta cũng không có quan hệ gì với hắn.Chỉ một thời gian nữa thôi Giang Vận Tiên cũng sẽ trở lại, đến lúc đó còn muốn biểu diễn trà nghệ, rồi còn hãm hại ta.Ta mệt lắm, ta không chơi nổi với nàng ta.Nghe ta nói vậy, bàn tay Tiêu Trường Hành đặt trên vai ta càng siết chặt hơn."Lục đệ, ngươi cũng nghe rồi đấy.""Vị cô nương này nói không có quan hệ gì với ngươi, nàng ấy muốn ở cùng Cô."Tiêu Trường Minh trợn to hai mắt, trong mắt biến thành biểu đồ hình tròn, hiện lên ba phần bất bình, ba phần khó chịu, bốn phần thẹn quá thành giận."Các ngươi! Các ngươi!""Nỗi nhục ngày hôm nay, bản vương khắc trong lòng, ngày sau nhất định sẽ đòi lại!"Ta hít mũi một cái."Tiểu Lão Lục, ngươi nói cái gì vậy? Một Vương gia mà dám nói là trả thù Thái tử, đầu óc ngươi bị nước dính vào à?""Thái tử điện hạ, hắn không có lòng thần phục, không thể để hắn thoát được!"Ta là nữ chính truyện ngược, nhưng lại đi theo con đường của nữ phụ xấu xa, khiến nữ phụ xấu xa không còn đất diễn!Lồ ng ngực Tiêu Trường Hành đột nhiên run lên, ta nghi hoặc ngẩng đầu nhìn hắn, liền thấy khóe miệng hắn khẽ động.Ta: "Thái tử điện hạ, ngài nghẹn cười sao?"Tiêu Trường Hành ho khan một tiếng."Người đâu, ném Tấn Vương ra ngoài cho Cô!"Tiêu Trường Hành vừa dứt lời, một đám thị vệ mặc đồ đen từ trên xà nhà nhảy xuống.Tất cả những người bên trong đều bị hắt ra ngoài.Ta mở to mắt sửng sốt nhìn lên mái nhà, và cái miệng ta lại không an phận."Phòng nhỏ như vậy lại có thể giấu nhiều người?""Khi Thái tử điện hạ tắm rửa lại thích được người ta xem?"Tiêu Trường Hành: "Câm miệng lại!"Tôi: "Ò..."

Chương 17