Đường Tiên nổi tiếng là bông hoa cao lãnh ở trường cấp ba chúng tôi. Con gái theo đuổi anh ấy nhiều như cá diếc qua sông, nhưng anh ấy đều không để mắt tới. *Nhiều không đếm kể. Bạn thân giúp tôi lau mồ hôi, "Hay chúng ta đổi người khác cho Tiểu Quất đi? Tính tình của Đường thần lạnh lùng như vậy, mượn giống sinh con... anh ấy sẽ không block Hạ Tiểu Quất chứ?" Nội tâm tôi thầm từ chối. Nhưng những người khác muốn xem trò vui, không coi đây là chuyện lớn, tôi chỉ có thể cắn răng rút điện thoại ra. Không ai biết rằng, tôi và Đường Tiên đã từng lén lút yêu đương một khoảng thời gian, không dài cũng không ngắn. Người, là do tôi chủ động theo đuổi, cũng là tôi đơn phương chia tay. Đã chia tay được một năm, tôi cũng từng hoài nghi, có phải Đường Tiên đã sớm block tôi rồi không? Ngón tay tôi run run, gửi cho Đường Tiên bốn chữ: "Mượn giống sinh con." Dấu chấm than màu đỏ không xuất hiện, thế mà anh ấy không chặn tôi? Tôi nghĩ rằng anh ấy sẽ không để ý đến tôi, nhưng chưa tới 1 phút, bên kia…

Chương 2

Mượn Giống Sinh ConTác giả: Tiểu Cẩm Lý Cẩm LýTruyện Đoản Văn, Truyện Ngôn TìnhĐường Tiên nổi tiếng là bông hoa cao lãnh ở trường cấp ba chúng tôi. Con gái theo đuổi anh ấy nhiều như cá diếc qua sông, nhưng anh ấy đều không để mắt tới. *Nhiều không đếm kể. Bạn thân giúp tôi lau mồ hôi, "Hay chúng ta đổi người khác cho Tiểu Quất đi? Tính tình của Đường thần lạnh lùng như vậy, mượn giống sinh con... anh ấy sẽ không block Hạ Tiểu Quất chứ?" Nội tâm tôi thầm từ chối. Nhưng những người khác muốn xem trò vui, không coi đây là chuyện lớn, tôi chỉ có thể cắn răng rút điện thoại ra. Không ai biết rằng, tôi và Đường Tiên đã từng lén lút yêu đương một khoảng thời gian, không dài cũng không ngắn. Người, là do tôi chủ động theo đuổi, cũng là tôi đơn phương chia tay. Đã chia tay được một năm, tôi cũng từng hoài nghi, có phải Đường Tiên đã sớm block tôi rồi không? Ngón tay tôi run run, gửi cho Đường Tiên bốn chữ: "Mượn giống sinh con." Dấu chấm than màu đỏ không xuất hiện, thế mà anh ấy không chặn tôi? Tôi nghĩ rằng anh ấy sẽ không để ý đến tôi, nhưng chưa tới 1 phút, bên kia… Có thể là do tôi đã uống quá nhiều rượu, nếu không thì sao lại thấy Đường Tiên xuất hiện ở dưới lầu nhà tôi.Anh ấy nghiêng người tựa vào gốc cây, ngón tay cầm điếu thuốc, đốm sáng giữa ngón tay lúc sáng lúc tắt.Lúc trước chia tay, anh ấy cũng lạnh lùng như vậy, nói: "Hạ Tiểu Quất, em đừng có hối hận."Vì sao lại còn tới tìm tôi?Nhất định tôi đã nhìn nhầm.Sống mũi tôi hơi cay cay, thời gian đã qua lâu như vậy nhưng tôi phát hiện mình vẫn rất thích anh ấy.Đáng tiếc, tôi không xứng với anh ấy.Tôi lảo đảo đi về phía cầu thang, cánh tay đột nhiên bị kéo chặt.Tôi dụi dụi mắt, xác nhận người trước mắt không thể nghi ngờ chính là Đường Tiên.Mặt mày anh tuấn, giống hệt trước đây, "Vì sao không trả lời tin nhắn của tôi?"Có thể do hút thuốc, giọng nói anh ấy khàn khàn, thật êm tai.Tôi uống quá nhiều rượu, đầu óc hơi mơ màng. "Cái gì?"Anh ấy đột nhiên ôm lấy eo tôi, kéo gần khoảng cách, giọng nói ấm áp xen lẫn chút ý cười, "Không phải muốn cùng tôi sinh con sao?"Nghe được âm thanh ấy, lòng tôi mềm nhũn, không còn cách nào, ai bảo tôi là thanh khống chứ.Có lẽ tôi thật sự đã bị anh ấy mê hoặc, cho nên lúc anh ấy hôn tôi, tôi cũng không từ chối.Anh ấy nhẹ nhàng trằn trọc trên môi tôi.Bỗng nhiên, tôi không thể nào phân biệt người đàn ông tràn đầy khí tức hormone trước mặt này, cùng với Đường Tiên trong trí nhớ có liên hệ với nhau.Khi đó, tôi muốn gần gũi hơn với anh ấy, nhưng vẫn luôn bị anh từ chối.Dù cho tôi nằm trong ngực anh ấy, anh ấy vẫn ngồi yên không động.Về sau, anh ấy không chịu nổi khi bị tôi quấy rầy, đã đặt cho tôi một mục tiêu nhỏ:100 điểm toán, có thể hôn 30 giây;110 điểm toán, có thể hôn 1 phút;120 điểm toán, có thể hôn 2 phút.Anh ấy biết rõ, cho đến bây giờ điểm toán của tôi khó khăn lắm mới đạt tiêu chuẩn, rõ ràng là không muốn cùng tôi gần gũi.Nghĩ thế, tôi liền khó chịu, tức giận đẩy anh ấy ra.Đường Tiên khó hiểu, "Sao vậy?"Tôi nhếch miệng, "Không phải anh không muốn ở bên tôi sao? Còn đến tìm tôi làm gì?"

Có thể là do tôi đã uống quá nhiều rượu, nếu không thì sao lại thấy Đường Tiên xuất hiện ở dưới lầu nhà tôi.

Anh ấy nghiêng người tựa vào gốc cây, ngón tay cầm điếu thuốc, đốm sáng giữa ngón tay lúc sáng lúc tắt.

Lúc trước chia tay, anh ấy cũng lạnh lùng như vậy, nói: "Hạ Tiểu Quất, em đừng có hối hận."

Vì sao lại còn tới tìm tôi?

Nhất định tôi đã nhìn nhầm.

Sống mũi tôi hơi cay cay, thời gian đã qua lâu như vậy nhưng tôi phát hiện mình vẫn rất thích anh ấy.

Đáng tiếc, tôi không xứng với anh ấy.

Tôi lảo đảo đi về phía cầu thang, cánh tay đột nhiên bị kéo chặt.

Tôi dụi dụi mắt, xác nhận người trước mắt không thể nghi ngờ chính là Đường Tiên.

Mặt mày anh tuấn, giống hệt trước đây, "Vì sao không trả lời tin nhắn của tôi?"

Có thể do hút thuốc, giọng nói anh ấy khàn khàn, thật êm tai.

Tôi uống quá nhiều rượu, đầu óc hơi mơ màng. "Cái gì?"

Anh ấy đột nhiên ôm lấy eo tôi, kéo gần khoảng cách, giọng nói ấm áp xen lẫn chút ý cười, "Không phải muốn cùng tôi sinh con sao?"

Nghe được âm thanh ấy, lòng tôi mềm nhũn, không còn cách nào, ai bảo tôi là thanh khống chứ.

Có lẽ tôi thật sự đã bị anh ấy mê hoặc, cho nên lúc anh ấy hôn tôi, tôi cũng không từ chối.

Anh ấy nhẹ nhàng trằn trọc trên môi tôi.

Bỗng nhiên, tôi không thể nào phân biệt người đàn ông tràn đầy khí tức hormone trước mặt này, cùng với Đường Tiên trong trí nhớ có liên hệ với nhau.

Khi đó, tôi muốn gần gũi hơn với anh ấy, nhưng vẫn luôn bị anh từ chối.

Dù cho tôi nằm trong ngực anh ấy, anh ấy vẫn ngồi yên không động.

Về sau, anh ấy không chịu nổi khi bị tôi quấy rầy, đã đặt cho tôi một mục tiêu nhỏ:

100 điểm toán, có thể hôn 30 giây;

110 điểm toán, có thể hôn 1 phút;

120 điểm toán, có thể hôn 2 phút.

Anh ấy biết rõ, cho đến bây giờ điểm toán của tôi khó khăn lắm mới đạt tiêu chuẩn, rõ ràng là không muốn cùng tôi gần gũi.

Nghĩ thế, tôi liền khó chịu, tức giận đẩy anh ấy ra.

Đường Tiên khó hiểu, "Sao vậy?"

Tôi nhếch miệng, "Không phải anh không muốn ở bên tôi sao? Còn đến tìm tôi làm gì?"

Mượn Giống Sinh ConTác giả: Tiểu Cẩm Lý Cẩm LýTruyện Đoản Văn, Truyện Ngôn TìnhĐường Tiên nổi tiếng là bông hoa cao lãnh ở trường cấp ba chúng tôi. Con gái theo đuổi anh ấy nhiều như cá diếc qua sông, nhưng anh ấy đều không để mắt tới. *Nhiều không đếm kể. Bạn thân giúp tôi lau mồ hôi, "Hay chúng ta đổi người khác cho Tiểu Quất đi? Tính tình của Đường thần lạnh lùng như vậy, mượn giống sinh con... anh ấy sẽ không block Hạ Tiểu Quất chứ?" Nội tâm tôi thầm từ chối. Nhưng những người khác muốn xem trò vui, không coi đây là chuyện lớn, tôi chỉ có thể cắn răng rút điện thoại ra. Không ai biết rằng, tôi và Đường Tiên đã từng lén lút yêu đương một khoảng thời gian, không dài cũng không ngắn. Người, là do tôi chủ động theo đuổi, cũng là tôi đơn phương chia tay. Đã chia tay được một năm, tôi cũng từng hoài nghi, có phải Đường Tiên đã sớm block tôi rồi không? Ngón tay tôi run run, gửi cho Đường Tiên bốn chữ: "Mượn giống sinh con." Dấu chấm than màu đỏ không xuất hiện, thế mà anh ấy không chặn tôi? Tôi nghĩ rằng anh ấy sẽ không để ý đến tôi, nhưng chưa tới 1 phút, bên kia… Có thể là do tôi đã uống quá nhiều rượu, nếu không thì sao lại thấy Đường Tiên xuất hiện ở dưới lầu nhà tôi.Anh ấy nghiêng người tựa vào gốc cây, ngón tay cầm điếu thuốc, đốm sáng giữa ngón tay lúc sáng lúc tắt.Lúc trước chia tay, anh ấy cũng lạnh lùng như vậy, nói: "Hạ Tiểu Quất, em đừng có hối hận."Vì sao lại còn tới tìm tôi?Nhất định tôi đã nhìn nhầm.Sống mũi tôi hơi cay cay, thời gian đã qua lâu như vậy nhưng tôi phát hiện mình vẫn rất thích anh ấy.Đáng tiếc, tôi không xứng với anh ấy.Tôi lảo đảo đi về phía cầu thang, cánh tay đột nhiên bị kéo chặt.Tôi dụi dụi mắt, xác nhận người trước mắt không thể nghi ngờ chính là Đường Tiên.Mặt mày anh tuấn, giống hệt trước đây, "Vì sao không trả lời tin nhắn của tôi?"Có thể do hút thuốc, giọng nói anh ấy khàn khàn, thật êm tai.Tôi uống quá nhiều rượu, đầu óc hơi mơ màng. "Cái gì?"Anh ấy đột nhiên ôm lấy eo tôi, kéo gần khoảng cách, giọng nói ấm áp xen lẫn chút ý cười, "Không phải muốn cùng tôi sinh con sao?"Nghe được âm thanh ấy, lòng tôi mềm nhũn, không còn cách nào, ai bảo tôi là thanh khống chứ.Có lẽ tôi thật sự đã bị anh ấy mê hoặc, cho nên lúc anh ấy hôn tôi, tôi cũng không từ chối.Anh ấy nhẹ nhàng trằn trọc trên môi tôi.Bỗng nhiên, tôi không thể nào phân biệt người đàn ông tràn đầy khí tức hormone trước mặt này, cùng với Đường Tiên trong trí nhớ có liên hệ với nhau.Khi đó, tôi muốn gần gũi hơn với anh ấy, nhưng vẫn luôn bị anh từ chối.Dù cho tôi nằm trong ngực anh ấy, anh ấy vẫn ngồi yên không động.Về sau, anh ấy không chịu nổi khi bị tôi quấy rầy, đã đặt cho tôi một mục tiêu nhỏ:100 điểm toán, có thể hôn 30 giây;110 điểm toán, có thể hôn 1 phút;120 điểm toán, có thể hôn 2 phút.Anh ấy biết rõ, cho đến bây giờ điểm toán của tôi khó khăn lắm mới đạt tiêu chuẩn, rõ ràng là không muốn cùng tôi gần gũi.Nghĩ thế, tôi liền khó chịu, tức giận đẩy anh ấy ra.Đường Tiên khó hiểu, "Sao vậy?"Tôi nhếch miệng, "Không phải anh không muốn ở bên tôi sao? Còn đến tìm tôi làm gì?"

Chương 2