Tác giả:

Tháng sáu trời nóng bức, tiếng ve râm rang. Vừa rồi trời còn nắng gắt, chớp mắt mây đen lại kéo đến, trời bắt đầu đổ mưa to ào ào. Đường Tuế ôm chăn ngồi dậy, sắc mặt ngơ ngác, đôi mắt to mờ mịt đọng nước, luống cuống quan sát xung quanh. Cô, cô thật sự bị Huyền Ly thượng thần ném đi rồi? Chỉ cho cô một cái Luân Hồi Kính, rồi để cô xuyên qua 3000 thế giới, mới có thể quay về thiên giới. Luân Hồi Kính nói, nhân vật cô xuyên qua căn bản đều xoay quanh nam chính, cô phải tháo gỡ ràng buộc của cốt truyện vừa không thể phá hư nó, nếu không sẽ bị điện giật. Trừ khi cô bài trừ hết giá trị hắc hóa của nam phụ đến khi nó trở về 0 mới có thế không đi theo nội dung cốt truyện, thích làm gì thì làm. Mắt Đường Tuế đỏ ngầu, tóc cũng rối loạn, ngẩn người. Bỗng nhiên, cửa phòng mở ra. Thiếu niên mặc trang phục quản gia, mang theo quần áo và hộp đựng giày bước vào. Sắc mặt thiếu niên lãnh đạm, mặt không biểu cảm đặt đồ lên khay trà. Hôm nay lại cứ ngồi ngây người như phỗng. Sự yên lặng quỷ dị như vậy…

Chương 494: Chương 494

Xuyên Nhanh: Hu Hu Đêm Nào Nam Thần Cũng Dính Lấy TôiTác giả: Linh MiêuTruyện Cổ Đại, Truyện Hệ Thống, Truyện Khoa Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngTháng sáu trời nóng bức, tiếng ve râm rang. Vừa rồi trời còn nắng gắt, chớp mắt mây đen lại kéo đến, trời bắt đầu đổ mưa to ào ào. Đường Tuế ôm chăn ngồi dậy, sắc mặt ngơ ngác, đôi mắt to mờ mịt đọng nước, luống cuống quan sát xung quanh. Cô, cô thật sự bị Huyền Ly thượng thần ném đi rồi? Chỉ cho cô một cái Luân Hồi Kính, rồi để cô xuyên qua 3000 thế giới, mới có thể quay về thiên giới. Luân Hồi Kính nói, nhân vật cô xuyên qua căn bản đều xoay quanh nam chính, cô phải tháo gỡ ràng buộc của cốt truyện vừa không thể phá hư nó, nếu không sẽ bị điện giật. Trừ khi cô bài trừ hết giá trị hắc hóa của nam phụ đến khi nó trở về 0 mới có thế không đi theo nội dung cốt truyện, thích làm gì thì làm. Mắt Đường Tuế đỏ ngầu, tóc cũng rối loạn, ngẩn người. Bỗng nhiên, cửa phòng mở ra. Thiếu niên mặc trang phục quản gia, mang theo quần áo và hộp đựng giày bước vào. Sắc mặt thiếu niên lãnh đạm, mặt không biểu cảm đặt đồ lên khay trà. Hôm nay lại cứ ngồi ngây người như phỗng. Sự yên lặng quỷ dị như vậy… Đường Tuế được anh nắm tay bước xuống.Hai chân vừa chạm xuống đất thì lập tức mềm nhũn.Cơ thể mềm mại của Đường Tuế ngã xuống trên người Lục Thời Minh.Lục Thời Minh thấy cô như vậy thì biết cô sợ không nhẹ.Anh nhìn người bên cạnh đang chờ lên tàu siêu tốc.Vì thế anh khom người ôm Đường Tuế theo kiểu công chúa đi ra ngoài.“Wow!”Người xung quanh nhìn thấy thì không khỏi la hét lên một tiếng.Có không ít người dùng ánh mắt mong chờ.Trời ơi, khi nào bọn họ mới được yêu đương ngọt ngào như vậy.Cánh tay mảnh khảnh của Đường Tuế ôm cổ Lục Thời Minh, đôi mắt trong veo chớp chớp, lúc này hai người rất gần nhau, hoàn toàn có thể nghe thấy tiếng tim đập của đối phương.“Tôi cảm giác hôm nay có chút mất mặt!”“Tôi vốn dĩ cảm thấy không đáng sợ, không ngờ còn rất kinh khủng.”Lục Thời Minh cúi đầu, đôi mắt hẹp dài nhìn chằm chằm vào Đường Tuế.Anh nhìn khuôn mặt nhỏ trắng nõn của cô đỏ lên giống như máu.Anh cười khẽ một tiếng, đặt Đường Tuế lên ghế dài.“Vậy lần sau cô còn chơi không?”“Không chơi!!”Đường Tuế lắc đầu giống như trống bỏi.Còn lần sau, mãi mãi sẽ không có lần sau.Đường Tuế mím môi, quay đầu nhìn xe kem đi qua.“Hôm nay cảm ơn anh, để cảm ơn anh, tôi mời anh ăn kem!”Cô cười hì hì, đứng dậy đi về phía xe kem.Mua một vị bạc hà, lại mua một vị chocolate.Hai tay trắng nõn giơ cao hai cây kem, đi đến trước mặt Lục Thời Minh.“Hai vị kem, anh muốn ăn loại nào.”Cô nhiệt tình đưa kem đến trước mặt Lục Thời Minh.Lục Thời Minh vốn không có nhiều hứng thú với mấy thứ lạnh băng ngọt ngào này.Lục Thời Minh nhìn ánh mắt nhiệt tình của Đường Tuế, vẫn chọn cây kem vị bạc hà.“Anh có vẻ thích vị bạc hà nhỏ, ăn rất ngon đó.” Đường Tuế nói xong, còn có chút lưu luyến đưa cho Lục Thời Minh.Lục Thời Minh cầm cây kem, nhìn Đường Tuế cực kỳ không nỡ, cũng có chút dở khóc dở cười.Anh cầm lên ăn mấy miếng, vẫn là cảm thấy ngấy.Nhưng anh ngẩng đầu lên nhìn Đường Tuế một cái.Anh thấy cô ăn cây kem bình thường nhưng biểu cảm trên mặt vô cùng sinh động, hình như đang ăn sơn hào hải vị.Trong tay cầm cây kem vị bạc hà, cũng không còn khó nuốt nữa.Luân Hồi Kính: Giá trị hắc hóa của Lục Thời Minh giảm đi bốn, giá trị hắc hóa còn lại là sáu mươi, cố lên nha!Đường Tuế vừa nghe xong, lập tức vui vẻ ra mặt.Lúc đầu cô rất tập trung ăn kem, nhưng vẫn nhạy bén nhận ra Lục Thời Minh nhìn lén mình.Cô lập tức ngửa đầu, giơ cây kem socola trong tay về phía anh.“Lục Thời Minh, anh ăn thử vị của tôi đi, vị này cũng rất ngon.”Lục Thời Minh nhìn cô tươi cười, đôi mắt ngọt ngào giống như mật ong tan chảy.“Được.”Tóm lại anh không nói được lời từ chối, vì thế mở miệng ăn một miếng.Thật ra mấy vị kem này cũng không có gì lạ.Anh cũng không thưởng thức được gì.Đường Tuế lại hứng thú, vẻ mặt vui mừng hỏi: “Ăn ngon không, Lục Thời Minh.”.

Đường Tuế được anh nắm tay bước xuống.

Hai chân vừa chạm xuống đất thì lập tức mềm nhũn.

Cơ thể mềm mại của Đường Tuế ngã xuống trên người Lục Thời Minh.

Lục Thời Minh thấy cô như vậy thì biết cô sợ không nhẹ.

Anh nhìn người bên cạnh đang chờ lên tàu siêu tốc.

Vì thế anh khom người ôm Đường Tuế theo kiểu công chúa đi ra ngoài.

“Wow!”

Người xung quanh nhìn thấy thì không khỏi la hét lên một tiếng.

Có không ít người dùng ánh mắt mong chờ.

Trời ơi, khi nào bọn họ mới được yêu đương ngọt ngào như vậy.

Cánh tay mảnh khảnh của Đường Tuế ôm cổ Lục Thời Minh, đôi mắt trong veo chớp chớp, lúc này hai người rất gần nhau, hoàn toàn có thể nghe thấy tiếng tim đập của đối phương.

“Tôi cảm giác hôm nay có chút mất mặt!”

“Tôi vốn dĩ cảm thấy không đáng sợ, không ngờ còn rất kinh khủng.

Lục Thời Minh cúi đầu, đôi mắt hẹp dài nhìn chằm chằm vào Đường Tuế.

Anh nhìn khuôn mặt nhỏ trắng nõn của cô đỏ lên giống như máu.

Anh cười khẽ một tiếng, đặt Đường Tuế lên ghế dài.

“Vậy lần sau cô còn chơi không?”

“Không chơi!!”

Đường Tuế lắc đầu giống như trống bỏi.

Còn lần sau, mãi mãi sẽ không có lần sau.

Đường Tuế mím môi, quay đầu nhìn xe kem đi qua.

“Hôm nay cảm ơn anh, để cảm ơn anh, tôi mời anh ăn kem!”

Cô cười hì hì, đứng dậy đi về phía xe kem.

Mua một vị bạc hà, lại mua một vị chocolate.

Hai tay trắng nõn giơ cao hai cây kem, đi đến trước mặt Lục Thời Minh.

“Hai vị kem, anh muốn ăn loại nào.

Cô nhiệt tình đưa kem đến trước mặt Lục Thời Minh.

Lục Thời Minh vốn không có nhiều hứng thú với mấy thứ lạnh băng ngọt ngào này.

Lục Thời Minh nhìn ánh mắt nhiệt tình của Đường Tuế, vẫn chọn cây kem vị bạc hà.

“Anh có vẻ thích vị bạc hà nhỏ, ăn rất ngon đó.

” Đường Tuế nói xong, còn có chút lưu luyến đưa cho Lục Thời Minh.

Lục Thời Minh cầm cây kem, nhìn Đường Tuế cực kỳ không nỡ, cũng có chút dở khóc dở cười.

Anh cầm lên ăn mấy miếng, vẫn là cảm thấy ngấy.

Nhưng anh ngẩng đầu lên nhìn Đường Tuế một cái.

Anh thấy cô ăn cây kem bình thường nhưng biểu cảm trên mặt vô cùng sinh động, hình như đang ăn sơn hào hải vị.

Trong tay cầm cây kem vị bạc hà, cũng không còn khó nuốt nữa.

Luân Hồi Kính: Giá trị hắc hóa của Lục Thời Minh giảm đi bốn, giá trị hắc hóa còn lại là sáu mươi, cố lên nha!

Đường Tuế vừa nghe xong, lập tức vui vẻ ra mặt.

Lúc đầu cô rất tập trung ăn kem, nhưng vẫn nhạy bén nhận ra Lục Thời Minh nhìn lén mình.

Cô lập tức ngửa đầu, giơ cây kem socola trong tay về phía anh.

“Lục Thời Minh, anh ăn thử vị của tôi đi, vị này cũng rất ngon.

Lục Thời Minh nhìn cô tươi cười, đôi mắt ngọt ngào giống như mật ong tan chảy.

“Được.

Tóm lại anh không nói được lời từ chối, vì thế mở miệng ăn một miếng.

Thật ra mấy vị kem này cũng không có gì lạ.

Anh cũng không thưởng thức được gì.

Đường Tuế lại hứng thú, vẻ mặt vui mừng hỏi: “Ăn ngon không, Lục Thời Minh.

”.

Xuyên Nhanh: Hu Hu Đêm Nào Nam Thần Cũng Dính Lấy TôiTác giả: Linh MiêuTruyện Cổ Đại, Truyện Hệ Thống, Truyện Khoa Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngTháng sáu trời nóng bức, tiếng ve râm rang. Vừa rồi trời còn nắng gắt, chớp mắt mây đen lại kéo đến, trời bắt đầu đổ mưa to ào ào. Đường Tuế ôm chăn ngồi dậy, sắc mặt ngơ ngác, đôi mắt to mờ mịt đọng nước, luống cuống quan sát xung quanh. Cô, cô thật sự bị Huyền Ly thượng thần ném đi rồi? Chỉ cho cô một cái Luân Hồi Kính, rồi để cô xuyên qua 3000 thế giới, mới có thể quay về thiên giới. Luân Hồi Kính nói, nhân vật cô xuyên qua căn bản đều xoay quanh nam chính, cô phải tháo gỡ ràng buộc của cốt truyện vừa không thể phá hư nó, nếu không sẽ bị điện giật. Trừ khi cô bài trừ hết giá trị hắc hóa của nam phụ đến khi nó trở về 0 mới có thế không đi theo nội dung cốt truyện, thích làm gì thì làm. Mắt Đường Tuế đỏ ngầu, tóc cũng rối loạn, ngẩn người. Bỗng nhiên, cửa phòng mở ra. Thiếu niên mặc trang phục quản gia, mang theo quần áo và hộp đựng giày bước vào. Sắc mặt thiếu niên lãnh đạm, mặt không biểu cảm đặt đồ lên khay trà. Hôm nay lại cứ ngồi ngây người như phỗng. Sự yên lặng quỷ dị như vậy… Đường Tuế được anh nắm tay bước xuống.Hai chân vừa chạm xuống đất thì lập tức mềm nhũn.Cơ thể mềm mại của Đường Tuế ngã xuống trên người Lục Thời Minh.Lục Thời Minh thấy cô như vậy thì biết cô sợ không nhẹ.Anh nhìn người bên cạnh đang chờ lên tàu siêu tốc.Vì thế anh khom người ôm Đường Tuế theo kiểu công chúa đi ra ngoài.“Wow!”Người xung quanh nhìn thấy thì không khỏi la hét lên một tiếng.Có không ít người dùng ánh mắt mong chờ.Trời ơi, khi nào bọn họ mới được yêu đương ngọt ngào như vậy.Cánh tay mảnh khảnh của Đường Tuế ôm cổ Lục Thời Minh, đôi mắt trong veo chớp chớp, lúc này hai người rất gần nhau, hoàn toàn có thể nghe thấy tiếng tim đập của đối phương.“Tôi cảm giác hôm nay có chút mất mặt!”“Tôi vốn dĩ cảm thấy không đáng sợ, không ngờ còn rất kinh khủng.”Lục Thời Minh cúi đầu, đôi mắt hẹp dài nhìn chằm chằm vào Đường Tuế.Anh nhìn khuôn mặt nhỏ trắng nõn của cô đỏ lên giống như máu.Anh cười khẽ một tiếng, đặt Đường Tuế lên ghế dài.“Vậy lần sau cô còn chơi không?”“Không chơi!!”Đường Tuế lắc đầu giống như trống bỏi.Còn lần sau, mãi mãi sẽ không có lần sau.Đường Tuế mím môi, quay đầu nhìn xe kem đi qua.“Hôm nay cảm ơn anh, để cảm ơn anh, tôi mời anh ăn kem!”Cô cười hì hì, đứng dậy đi về phía xe kem.Mua một vị bạc hà, lại mua một vị chocolate.Hai tay trắng nõn giơ cao hai cây kem, đi đến trước mặt Lục Thời Minh.“Hai vị kem, anh muốn ăn loại nào.”Cô nhiệt tình đưa kem đến trước mặt Lục Thời Minh.Lục Thời Minh vốn không có nhiều hứng thú với mấy thứ lạnh băng ngọt ngào này.Lục Thời Minh nhìn ánh mắt nhiệt tình của Đường Tuế, vẫn chọn cây kem vị bạc hà.“Anh có vẻ thích vị bạc hà nhỏ, ăn rất ngon đó.” Đường Tuế nói xong, còn có chút lưu luyến đưa cho Lục Thời Minh.Lục Thời Minh cầm cây kem, nhìn Đường Tuế cực kỳ không nỡ, cũng có chút dở khóc dở cười.Anh cầm lên ăn mấy miếng, vẫn là cảm thấy ngấy.Nhưng anh ngẩng đầu lên nhìn Đường Tuế một cái.Anh thấy cô ăn cây kem bình thường nhưng biểu cảm trên mặt vô cùng sinh động, hình như đang ăn sơn hào hải vị.Trong tay cầm cây kem vị bạc hà, cũng không còn khó nuốt nữa.Luân Hồi Kính: Giá trị hắc hóa của Lục Thời Minh giảm đi bốn, giá trị hắc hóa còn lại là sáu mươi, cố lên nha!Đường Tuế vừa nghe xong, lập tức vui vẻ ra mặt.Lúc đầu cô rất tập trung ăn kem, nhưng vẫn nhạy bén nhận ra Lục Thời Minh nhìn lén mình.Cô lập tức ngửa đầu, giơ cây kem socola trong tay về phía anh.“Lục Thời Minh, anh ăn thử vị của tôi đi, vị này cũng rất ngon.”Lục Thời Minh nhìn cô tươi cười, đôi mắt ngọt ngào giống như mật ong tan chảy.“Được.”Tóm lại anh không nói được lời từ chối, vì thế mở miệng ăn một miếng.Thật ra mấy vị kem này cũng không có gì lạ.Anh cũng không thưởng thức được gì.Đường Tuế lại hứng thú, vẻ mặt vui mừng hỏi: “Ăn ngon không, Lục Thời Minh.”.

Chương 494: Chương 494