Tác giả:

Tháng sáu trời nóng bức, tiếng ve râm rang. Vừa rồi trời còn nắng gắt, chớp mắt mây đen lại kéo đến, trời bắt đầu đổ mưa to ào ào. Đường Tuế ôm chăn ngồi dậy, sắc mặt ngơ ngác, đôi mắt to mờ mịt đọng nước, luống cuống quan sát xung quanh. Cô, cô thật sự bị Huyền Ly thượng thần ném đi rồi? Chỉ cho cô một cái Luân Hồi Kính, rồi để cô xuyên qua 3000 thế giới, mới có thể quay về thiên giới. Luân Hồi Kính nói, nhân vật cô xuyên qua căn bản đều xoay quanh nam chính, cô phải tháo gỡ ràng buộc của cốt truyện vừa không thể phá hư nó, nếu không sẽ bị điện giật. Trừ khi cô bài trừ hết giá trị hắc hóa của nam phụ đến khi nó trở về 0 mới có thế không đi theo nội dung cốt truyện, thích làm gì thì làm. Mắt Đường Tuế đỏ ngầu, tóc cũng rối loạn, ngẩn người. Bỗng nhiên, cửa phòng mở ra. Thiếu niên mặc trang phục quản gia, mang theo quần áo và hộp đựng giày bước vào. Sắc mặt thiếu niên lãnh đạm, mặt không biểu cảm đặt đồ lên khay trà. Hôm nay lại cứ ngồi ngây người như phỗng. Sự yên lặng quỷ dị như vậy…

Chương 495: Chương 495

Xuyên Nhanh: Hu Hu Đêm Nào Nam Thần Cũng Dính Lấy TôiTác giả: Linh MiêuTruyện Cổ Đại, Truyện Hệ Thống, Truyện Khoa Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngTháng sáu trời nóng bức, tiếng ve râm rang. Vừa rồi trời còn nắng gắt, chớp mắt mây đen lại kéo đến, trời bắt đầu đổ mưa to ào ào. Đường Tuế ôm chăn ngồi dậy, sắc mặt ngơ ngác, đôi mắt to mờ mịt đọng nước, luống cuống quan sát xung quanh. Cô, cô thật sự bị Huyền Ly thượng thần ném đi rồi? Chỉ cho cô một cái Luân Hồi Kính, rồi để cô xuyên qua 3000 thế giới, mới có thể quay về thiên giới. Luân Hồi Kính nói, nhân vật cô xuyên qua căn bản đều xoay quanh nam chính, cô phải tháo gỡ ràng buộc của cốt truyện vừa không thể phá hư nó, nếu không sẽ bị điện giật. Trừ khi cô bài trừ hết giá trị hắc hóa của nam phụ đến khi nó trở về 0 mới có thế không đi theo nội dung cốt truyện, thích làm gì thì làm. Mắt Đường Tuế đỏ ngầu, tóc cũng rối loạn, ngẩn người. Bỗng nhiên, cửa phòng mở ra. Thiếu niên mặc trang phục quản gia, mang theo quần áo và hộp đựng giày bước vào. Sắc mặt thiếu niên lãnh đạm, mặt không biểu cảm đặt đồ lên khay trà. Hôm nay lại cứ ngồi ngây người như phỗng. Sự yên lặng quỷ dị như vậy… Lục Thời Minh nhìn Đường Tuế vui vẻ ra mặt, trong miệng định nói tạm được, cuối cùng không nói nên lời.Anh mím môi, gật đầu.“Ăn ngon lắm.”Đường Tuế nghe được lời này, trong đôi mắt to lập tức phát ra ánh sáng.Ha ha ha.Cô biết mà.Hai người nhìn nhau, nhìn nhau cười, cùng ngồi trên ghế dài, ánh trăng chiếu xuống.Hai người ăn kem xong, cũng nghỉ ngơi một lát.“Chúng ta chơi trò kia đi!”Đường Tuế nhìn xe điện đụng cách đó không xa, vừa rồi cô nhìn người bên trong đụng tới đụng lui, cảm giác rất thú vị.“Ừm.”Lục Thời Minh đồng ý.Hai người cùng nhau đi vào khu vực xe điện đụng, hai người ngồi chung một chiếc xe, nhưng Đường Tuế dần phát hiện Lục Thời Minh có năng lực siêu phàm trong trò xe điện đụng.Anh!!Nhanh chóng có thể trốn đi.Không hề bị đụng chạm.Trong đầu Đường Tuế đầy dấu chấm hỏi.Xin hỏi?? Chơi như vậy thì còn thú vui gì chứ.Đường Tuế không thể hiểu được.Sau khi vòng này kết thúc, Đường Tuế lập tức đổi qua một chiếc xe, không muốn ngồi chung với Lục Thời Minh.Lúc đầu Lục Thời Minh vẫn không hiểu vì sao Đường Tuế bỗng nhiên thay đổi.Nhưng đến lúc bắt đầu, anh bỗng phát hiện Đường Tuế… Hoàn hoàn đụng lung tung vào xe mình.Lục Thời Minh:??? Nhưng với năng lực của Lục Thời Minh, không để Đường Tuế đụng vào thì dễ như trở bàn tay.Nhưng Lục Thời Minh nhận ra trên mặt Đường Tuế không kiên nhẫn, anh mím môi, động tác trên tay cũng do dự một chút.Vậy là… Bị Đường Tuế đụng vào.“Hì hì,”Đường Tuế đụng vào xe Lục Thời Minh thì lập tức vui vẻ ra mặt.Cũng không biết vì sao Lục Thời Minh nhìn thấy gương mặt tươi cười của Đường Tuế, trong khoảng thời gian ngắn cũng có chút giật mình.Luân Hồi Kính: Giá trị hắc hóa của Lục Thời Minh giảm đi sáu, giá trị hắc hóa còn lại năm mươi tư.Đường Tuế nghe xong, lúc lái xe đụng vào xe Lục Thời Minh cũng càng thêm dùng sức.Ha ha.Chơi vui quá!Chẳng những có thể giảm bớt giá trị hắc hóa mà còn có thể chơi vui vẻ như vậy.Đường Tuế chơi xe điện đụng một lúc, sau đó đến khu đồ ngon mua đồ.“Chúng ta đi tìm chỗ ăn nhé?”Lục Thời Minh thấy hai tay nhỏ của cô cầm đầy đồ ăn, không thể nhúc nhích.Đường Tuế nhìn về phía đu quay cách đó không xa, hai mắt sáng ngời.“Được.”Lục Thời Minh hơi gật đầu, cuối cùng cũng đồng ý.Dù sao hôm nay anh đã làm nhiều chuyện điên cuồng, cũng không thiếu chuyện này.Hai người cùng lên đu quay, dựa vào nhau ăn uống.“Ừm, thật là đẹp!”Đường Tuế không nhịn được kinh ngạc, đôi mắt cũng mở to.Tầm mắt Lục Thời Minh như có như không nhìn về phía Đường Tuế.Đường Tuế không trang điểm, không còn vẻ hùng hổ dọa người như bình thường.Không còn vẻ sắc bén.Cô có vẻ mềm mại đáng yêu.Lục Thời Minh theo bản năng đưa tay ra nhéo khuôn mặt nhỏ mềm mại của Đường Tuế.“Làm gì vậy!”Đường Tuế trốn đi một chút, đôi mắt tròn xoe cũng trừng mắt nhìn Lục Thời Minh.Lục Thời Minh cũng xấu hổ, tay dừng lại trên không trung..

Lục Thời Minh nhìn Đường Tuế vui vẻ ra mặt, trong miệng định nói tạm được, cuối cùng không nói nên lời.

Anh mím môi, gật đầu.

“Ăn ngon lắm.

Đường Tuế nghe được lời này, trong đôi mắt to lập tức phát ra ánh sáng.

Ha ha ha.

Cô biết mà.

Hai người nhìn nhau, nhìn nhau cười, cùng ngồi trên ghế dài, ánh trăng chiếu xuống.

Hai người ăn kem xong, cũng nghỉ ngơi một lát.

“Chúng ta chơi trò kia đi!”

Đường Tuế nhìn xe điện đụng cách đó không xa, vừa rồi cô nhìn người bên trong đụng tới đụng lui, cảm giác rất thú vị.

“Ừm.

Lục Thời Minh đồng ý.

Hai người cùng nhau đi vào khu vực xe điện đụng, hai người ngồi chung một chiếc xe, nhưng Đường Tuế dần phát hiện Lục Thời Minh có năng lực siêu phàm trong trò xe điện đụng.

Anh!!

Nhanh chóng có thể trốn đi.

Không hề bị đụng chạm.

Trong đầu Đường Tuế đầy dấu chấm hỏi.

Xin hỏi?? Chơi như vậy thì còn thú vui gì chứ.

Đường Tuế không thể hiểu được.

Sau khi vòng này kết thúc, Đường Tuế lập tức đổi qua một chiếc xe, không muốn ngồi chung với Lục Thời Minh.

Lúc đầu Lục Thời Minh vẫn không hiểu vì sao Đường Tuế bỗng nhiên thay đổi.

Nhưng đến lúc bắt đầu, anh bỗng phát hiện Đường Tuế… Hoàn hoàn đụng lung tung vào xe mình.

Lục Thời Minh:??? Nhưng với năng lực của Lục Thời Minh, không để Đường Tuế đụng vào thì dễ như trở bàn tay.

Nhưng Lục Thời Minh nhận ra trên mặt Đường Tuế không kiên nhẫn, anh mím môi, động tác trên tay cũng do dự một chút.

Vậy là… Bị Đường Tuế đụng vào.

“Hì hì,”

Đường Tuế đụng vào xe Lục Thời Minh thì lập tức vui vẻ ra mặt.

Cũng không biết vì sao Lục Thời Minh nhìn thấy gương mặt tươi cười của Đường Tuế, trong khoảng thời gian ngắn cũng có chút giật mình.

Luân Hồi Kính: Giá trị hắc hóa của Lục Thời Minh giảm đi sáu, giá trị hắc hóa còn lại năm mươi tư.

Đường Tuế nghe xong, lúc lái xe đụng vào xe Lục Thời Minh cũng càng thêm dùng sức.

Ha ha.

Chơi vui quá!

Chẳng những có thể giảm bớt giá trị hắc hóa mà còn có thể chơi vui vẻ như vậy.

Đường Tuế chơi xe điện đụng một lúc, sau đó đến khu đồ ngon mua đồ.

“Chúng ta đi tìm chỗ ăn nhé?”

Lục Thời Minh thấy hai tay nhỏ của cô cầm đầy đồ ăn, không thể nhúc nhích.

Đường Tuế nhìn về phía đu quay cách đó không xa, hai mắt sáng ngời.

“Được.

Lục Thời Minh hơi gật đầu, cuối cùng cũng đồng ý.

Dù sao hôm nay anh đã làm nhiều chuyện điên cuồng, cũng không thiếu chuyện này.

Hai người cùng lên đu quay, dựa vào nhau ăn uống.

“Ừm, thật là đẹp!”

Đường Tuế không nhịn được kinh ngạc, đôi mắt cũng mở to.

Tầm mắt Lục Thời Minh như có như không nhìn về phía Đường Tuế.

Đường Tuế không trang điểm, không còn vẻ hùng hổ dọa người như bình thường.

Không còn vẻ sắc bén.

Cô có vẻ mềm mại đáng yêu.

Lục Thời Minh theo bản năng đưa tay ra nhéo khuôn mặt nhỏ mềm mại của Đường Tuế.

“Làm gì vậy!”

Đường Tuế trốn đi một chút, đôi mắt tròn xoe cũng trừng mắt nhìn Lục Thời Minh.

Lục Thời Minh cũng xấu hổ, tay dừng lại trên không trung.

.

Xuyên Nhanh: Hu Hu Đêm Nào Nam Thần Cũng Dính Lấy TôiTác giả: Linh MiêuTruyện Cổ Đại, Truyện Hệ Thống, Truyện Khoa Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngTháng sáu trời nóng bức, tiếng ve râm rang. Vừa rồi trời còn nắng gắt, chớp mắt mây đen lại kéo đến, trời bắt đầu đổ mưa to ào ào. Đường Tuế ôm chăn ngồi dậy, sắc mặt ngơ ngác, đôi mắt to mờ mịt đọng nước, luống cuống quan sát xung quanh. Cô, cô thật sự bị Huyền Ly thượng thần ném đi rồi? Chỉ cho cô một cái Luân Hồi Kính, rồi để cô xuyên qua 3000 thế giới, mới có thể quay về thiên giới. Luân Hồi Kính nói, nhân vật cô xuyên qua căn bản đều xoay quanh nam chính, cô phải tháo gỡ ràng buộc của cốt truyện vừa không thể phá hư nó, nếu không sẽ bị điện giật. Trừ khi cô bài trừ hết giá trị hắc hóa của nam phụ đến khi nó trở về 0 mới có thế không đi theo nội dung cốt truyện, thích làm gì thì làm. Mắt Đường Tuế đỏ ngầu, tóc cũng rối loạn, ngẩn người. Bỗng nhiên, cửa phòng mở ra. Thiếu niên mặc trang phục quản gia, mang theo quần áo và hộp đựng giày bước vào. Sắc mặt thiếu niên lãnh đạm, mặt không biểu cảm đặt đồ lên khay trà. Hôm nay lại cứ ngồi ngây người như phỗng. Sự yên lặng quỷ dị như vậy… Lục Thời Minh nhìn Đường Tuế vui vẻ ra mặt, trong miệng định nói tạm được, cuối cùng không nói nên lời.Anh mím môi, gật đầu.“Ăn ngon lắm.”Đường Tuế nghe được lời này, trong đôi mắt to lập tức phát ra ánh sáng.Ha ha ha.Cô biết mà.Hai người nhìn nhau, nhìn nhau cười, cùng ngồi trên ghế dài, ánh trăng chiếu xuống.Hai người ăn kem xong, cũng nghỉ ngơi một lát.“Chúng ta chơi trò kia đi!”Đường Tuế nhìn xe điện đụng cách đó không xa, vừa rồi cô nhìn người bên trong đụng tới đụng lui, cảm giác rất thú vị.“Ừm.”Lục Thời Minh đồng ý.Hai người cùng nhau đi vào khu vực xe điện đụng, hai người ngồi chung một chiếc xe, nhưng Đường Tuế dần phát hiện Lục Thời Minh có năng lực siêu phàm trong trò xe điện đụng.Anh!!Nhanh chóng có thể trốn đi.Không hề bị đụng chạm.Trong đầu Đường Tuế đầy dấu chấm hỏi.Xin hỏi?? Chơi như vậy thì còn thú vui gì chứ.Đường Tuế không thể hiểu được.Sau khi vòng này kết thúc, Đường Tuế lập tức đổi qua một chiếc xe, không muốn ngồi chung với Lục Thời Minh.Lúc đầu Lục Thời Minh vẫn không hiểu vì sao Đường Tuế bỗng nhiên thay đổi.Nhưng đến lúc bắt đầu, anh bỗng phát hiện Đường Tuế… Hoàn hoàn đụng lung tung vào xe mình.Lục Thời Minh:??? Nhưng với năng lực của Lục Thời Minh, không để Đường Tuế đụng vào thì dễ như trở bàn tay.Nhưng Lục Thời Minh nhận ra trên mặt Đường Tuế không kiên nhẫn, anh mím môi, động tác trên tay cũng do dự một chút.Vậy là… Bị Đường Tuế đụng vào.“Hì hì,”Đường Tuế đụng vào xe Lục Thời Minh thì lập tức vui vẻ ra mặt.Cũng không biết vì sao Lục Thời Minh nhìn thấy gương mặt tươi cười của Đường Tuế, trong khoảng thời gian ngắn cũng có chút giật mình.Luân Hồi Kính: Giá trị hắc hóa của Lục Thời Minh giảm đi sáu, giá trị hắc hóa còn lại năm mươi tư.Đường Tuế nghe xong, lúc lái xe đụng vào xe Lục Thời Minh cũng càng thêm dùng sức.Ha ha.Chơi vui quá!Chẳng những có thể giảm bớt giá trị hắc hóa mà còn có thể chơi vui vẻ như vậy.Đường Tuế chơi xe điện đụng một lúc, sau đó đến khu đồ ngon mua đồ.“Chúng ta đi tìm chỗ ăn nhé?”Lục Thời Minh thấy hai tay nhỏ của cô cầm đầy đồ ăn, không thể nhúc nhích.Đường Tuế nhìn về phía đu quay cách đó không xa, hai mắt sáng ngời.“Được.”Lục Thời Minh hơi gật đầu, cuối cùng cũng đồng ý.Dù sao hôm nay anh đã làm nhiều chuyện điên cuồng, cũng không thiếu chuyện này.Hai người cùng lên đu quay, dựa vào nhau ăn uống.“Ừm, thật là đẹp!”Đường Tuế không nhịn được kinh ngạc, đôi mắt cũng mở to.Tầm mắt Lục Thời Minh như có như không nhìn về phía Đường Tuế.Đường Tuế không trang điểm, không còn vẻ hùng hổ dọa người như bình thường.Không còn vẻ sắc bén.Cô có vẻ mềm mại đáng yêu.Lục Thời Minh theo bản năng đưa tay ra nhéo khuôn mặt nhỏ mềm mại của Đường Tuế.“Làm gì vậy!”Đường Tuế trốn đi một chút, đôi mắt tròn xoe cũng trừng mắt nhìn Lục Thời Minh.Lục Thời Minh cũng xấu hổ, tay dừng lại trên không trung..

Chương 495: Chương 495