Tác giả:

1 Nắng của ngày hôm nay vô cùng chói mắt, có một cái bóng lớn che trước mặt tôi. Hoa khôi trường Lâm Tinh mang một khuôn mặt lạnh lùng đánh giá tôi: “Năm ba, lớp 8? Thấy tôi bị từ chối, cô rất vui vẻ đúng không? Có phải cảm thấy tôi cũng chỉ có thế thôi, Cố Bắc còn không chịu nhìn tôi lấy một cái?” Tôi cúi đầu không nhìn cô ấy, tôi không muốn chọc phải phiền phức, mà Lâm Tinh có tiếng là không dễ chọc: “Không có, tôi không có cảm thấy như vậy đâu.” Lâm Tinh đánh giá từ đầu đến chân của tôi một lượt, tôi lớn lên rất thanh tú, tóc búi thành búi tròn, vừa nhìn đã thấy không có khí chất. Tôi mặc đồng phục chỉnh tề, trong lớp thì gần như không có cảm giác tồn tại. Lâm Tinh không thèm che dấu mà đánh giá, trong mắt cô ấy lóe lên mà tôi nhìn không hiểu được: “Nhưng hôm nay cô thấy tôi tỏ tình bị từ chối, làm tôi rất khó chịu, cô nói xem phải làm sao bây giờ?” Tôi thở dài trong lòng, cũng do tôi xui xẻo, chỉ muốn đi WC kết quả lại đụng phải hiện trường tỏ tình của hoa khôi. Cô ấy trang điểm…

Chương 2

Thích Thầm Bé Nhút NhátTác giả: 夏小李Truyện Đoản Văn, Truyện Ngôn Tình1 Nắng của ngày hôm nay vô cùng chói mắt, có một cái bóng lớn che trước mặt tôi. Hoa khôi trường Lâm Tinh mang một khuôn mặt lạnh lùng đánh giá tôi: “Năm ba, lớp 8? Thấy tôi bị từ chối, cô rất vui vẻ đúng không? Có phải cảm thấy tôi cũng chỉ có thế thôi, Cố Bắc còn không chịu nhìn tôi lấy một cái?” Tôi cúi đầu không nhìn cô ấy, tôi không muốn chọc phải phiền phức, mà Lâm Tinh có tiếng là không dễ chọc: “Không có, tôi không có cảm thấy như vậy đâu.” Lâm Tinh đánh giá từ đầu đến chân của tôi một lượt, tôi lớn lên rất thanh tú, tóc búi thành búi tròn, vừa nhìn đã thấy không có khí chất. Tôi mặc đồng phục chỉnh tề, trong lớp thì gần như không có cảm giác tồn tại. Lâm Tinh không thèm che dấu mà đánh giá, trong mắt cô ấy lóe lên mà tôi nhìn không hiểu được: “Nhưng hôm nay cô thấy tôi tỏ tình bị từ chối, làm tôi rất khó chịu, cô nói xem phải làm sao bây giờ?” Tôi thở dài trong lòng, cũng do tôi xui xẻo, chỉ muốn đi WC kết quả lại đụng phải hiện trường tỏ tình của hoa khôi. Cô ấy trang điểm… 2Lâm Tinh vừa nén giận vuốt tóc, vừa vẫy tay gọi tôi đến.Xong rồi, một màn mất mặt như thế bị tôi nhìn thấy, tôi nhất định chịu không nổi.Quả nhiên, cô ấy muốn tôi cũng phải đi tỏ tình, hơn nữa phải diễn ra trước mặt toàn trường.“Không thể để ông đây mất mặt một mình, mà tôi cũng không làm khó cô, cô cũng đi tỏ tình cho tôi, giữa trưa hôm nay ở nhà ăn đi.”Tôi còn chưa kịp gật đầu, hoa khôi đã khom lưng đặt tay lên vai tôi: “Đừng có dở trò, chị đây xem em đấy.”Vừa nói, cô ấy vừa thuận tay lấy đi chiếc lá cây trên đầu tôi, sau đó đém búi tóc gọn gàng của tôi tháo ra.Mái tóc dài rơi xuống, tôi kinh ngạc muốn đem tóc búi lên lần nữa, Lâm Tinh đè tay tôi xuống, vén tóc của tôi ra sau tai: “Đừng búi, như này mới đẹp.”Tôi khó xử nhìn cô ấy: “Nhưng mà…… để như này lúc ăn cơm không tiện, hơn nữa trường học không cho xõa tóc, sẽ bị trừ điểm.”Lâm Tinh mắt trợn trắng, đặc biệt hung dữ: “Ông đây bảo không được búi là không được búi, không thể để một mình tôi bị trừ điểm được.”

2

Lâm Tinh vừa nén giận vuốt tóc, vừa vẫy tay gọi tôi đến.

Xong rồi, một màn mất mặt như thế bị tôi nhìn thấy, tôi nhất định chịu không nổi.

Quả nhiên, cô ấy muốn tôi cũng phải đi tỏ tình, hơn nữa phải diễn ra trước mặt toàn trường.

“Không thể để ông đây mất mặt một mình, mà tôi cũng không làm khó cô, cô cũng đi tỏ tình cho tôi, giữa trưa hôm nay ở nhà ăn đi.”

Tôi còn chưa kịp gật đầu, hoa khôi đã khom lưng đặt tay lên vai tôi: “Đừng có dở trò, chị đây xem em đấy.”

Vừa nói, cô ấy vừa thuận tay lấy đi chiếc lá cây trên đầu tôi, sau đó đém búi tóc gọn gàng của tôi tháo ra.

Mái tóc dài rơi xuống, tôi kinh ngạc muốn đem tóc búi lên lần nữa, Lâm Tinh đè tay tôi xuống, vén tóc của tôi ra sau tai: “Đừng búi, như này mới đẹp.”

Tôi khó xử nhìn cô ấy: “Nhưng mà…… để như này lúc ăn cơm không tiện, hơn nữa trường học không cho xõa tóc, sẽ bị trừ điểm.”

Lâm Tinh mắt trợn trắng, đặc biệt hung dữ: “Ông đây bảo không được búi là không được búi, không thể để một mình tôi bị trừ điểm được.”

Thích Thầm Bé Nhút NhátTác giả: 夏小李Truyện Đoản Văn, Truyện Ngôn Tình1 Nắng của ngày hôm nay vô cùng chói mắt, có một cái bóng lớn che trước mặt tôi. Hoa khôi trường Lâm Tinh mang một khuôn mặt lạnh lùng đánh giá tôi: “Năm ba, lớp 8? Thấy tôi bị từ chối, cô rất vui vẻ đúng không? Có phải cảm thấy tôi cũng chỉ có thế thôi, Cố Bắc còn không chịu nhìn tôi lấy một cái?” Tôi cúi đầu không nhìn cô ấy, tôi không muốn chọc phải phiền phức, mà Lâm Tinh có tiếng là không dễ chọc: “Không có, tôi không có cảm thấy như vậy đâu.” Lâm Tinh đánh giá từ đầu đến chân của tôi một lượt, tôi lớn lên rất thanh tú, tóc búi thành búi tròn, vừa nhìn đã thấy không có khí chất. Tôi mặc đồng phục chỉnh tề, trong lớp thì gần như không có cảm giác tồn tại. Lâm Tinh không thèm che dấu mà đánh giá, trong mắt cô ấy lóe lên mà tôi nhìn không hiểu được: “Nhưng hôm nay cô thấy tôi tỏ tình bị từ chối, làm tôi rất khó chịu, cô nói xem phải làm sao bây giờ?” Tôi thở dài trong lòng, cũng do tôi xui xẻo, chỉ muốn đi WC kết quả lại đụng phải hiện trường tỏ tình của hoa khôi. Cô ấy trang điểm… 2Lâm Tinh vừa nén giận vuốt tóc, vừa vẫy tay gọi tôi đến.Xong rồi, một màn mất mặt như thế bị tôi nhìn thấy, tôi nhất định chịu không nổi.Quả nhiên, cô ấy muốn tôi cũng phải đi tỏ tình, hơn nữa phải diễn ra trước mặt toàn trường.“Không thể để ông đây mất mặt một mình, mà tôi cũng không làm khó cô, cô cũng đi tỏ tình cho tôi, giữa trưa hôm nay ở nhà ăn đi.”Tôi còn chưa kịp gật đầu, hoa khôi đã khom lưng đặt tay lên vai tôi: “Đừng có dở trò, chị đây xem em đấy.”Vừa nói, cô ấy vừa thuận tay lấy đi chiếc lá cây trên đầu tôi, sau đó đém búi tóc gọn gàng của tôi tháo ra.Mái tóc dài rơi xuống, tôi kinh ngạc muốn đem tóc búi lên lần nữa, Lâm Tinh đè tay tôi xuống, vén tóc của tôi ra sau tai: “Đừng búi, như này mới đẹp.”Tôi khó xử nhìn cô ấy: “Nhưng mà…… để như này lúc ăn cơm không tiện, hơn nữa trường học không cho xõa tóc, sẽ bị trừ điểm.”Lâm Tinh mắt trợn trắng, đặc biệt hung dữ: “Ông đây bảo không được búi là không được búi, không thể để một mình tôi bị trừ điểm được.”

Chương 2