01, Bố tôi rất giàu, từ nhỏ tôi đã được ông cưng chiều như một nàng công chúa. Chỉ cần tôi thích thứ gì, nhất định tôi sẽ có thứ đó. Ngoại trừ Cố Thanh. Cả thế giới đều biết tôi thích anh ta, nhưng anh ta hoàn toàn không để ý đến. Khi tôi biết được tôi sẽ cùng Cố Thanh liên hôn thương nghiệp, tôi vui mừng đến nỗi cả đêm không ngủ. Hai gia đình hẹn gặp mặt vào hôm nay. Tôi trang điểm, ăn mặc rất tỉ mỉ. Sau giờ học, Cố Thanh đích thân đến đón tôi. Trong lòng tôi vô cùng vui mừng. Tôi đỏ mặt ngồi trên ghế phụ, xấu hổ lén nhìn anh. Đi được nửa đường, anh ta dừng xe lại. Tôi khó hiểu nhìn anh. Không lâu sau, nhìn thấy vẻ mặt do dự của anh ta, tôi cảm thấy không thích hợp. “Vân Vân, em biết không, từ trước tới giờ anh vẫn luôn coi em là em gái.” Chóp mũi tôi chua xót. Tôi hiểu ý của anh ấy.
Chương 29
Trúc Mã Không Yêu TôiTác giả: Lạc Khê NhiTruyện Đô Thị, Truyện Đoản Văn, Truyện Ngôn Tình01, Bố tôi rất giàu, từ nhỏ tôi đã được ông cưng chiều như một nàng công chúa. Chỉ cần tôi thích thứ gì, nhất định tôi sẽ có thứ đó. Ngoại trừ Cố Thanh. Cả thế giới đều biết tôi thích anh ta, nhưng anh ta hoàn toàn không để ý đến. Khi tôi biết được tôi sẽ cùng Cố Thanh liên hôn thương nghiệp, tôi vui mừng đến nỗi cả đêm không ngủ. Hai gia đình hẹn gặp mặt vào hôm nay. Tôi trang điểm, ăn mặc rất tỉ mỉ. Sau giờ học, Cố Thanh đích thân đến đón tôi. Trong lòng tôi vô cùng vui mừng. Tôi đỏ mặt ngồi trên ghế phụ, xấu hổ lén nhìn anh. Đi được nửa đường, anh ta dừng xe lại. Tôi khó hiểu nhìn anh. Không lâu sau, nhìn thấy vẻ mặt do dự của anh ta, tôi cảm thấy không thích hợp. “Vân Vân, em biết không, từ trước tới giờ anh vẫn luôn coi em là em gái.” Chóp mũi tôi chua xót. Tôi hiểu ý của anh ấy. 29,Tiêu Thần vẫn đang phát biểu.“Có thể mọi người không biết, lần đầu tiên tôi gặp vợ tôi chính là ở cổng trường này.”“Hôm đó tôi gặp t ai nạ n, mọi người sợ rắc rối nên chỉ đứng nhìn. Chỉ có một mình cô ấy không sợ váy trắng bị dính máu, cô ấy kiểm tra đôi chân đang chảy máu của tôi, rồi nóng lòng gọi xe cứu thương.”Tôi c h ế t lặng.Ba năm trước, ở cổng trường xảy ra một t a i n ạ n, người bê bết m á u lúc đó là Tiêu Thần sao!???Lúc này, anh lại chuyển chủ đề: “Nghe nói bởi vì tôi làm việc ở công trường, khiến cho bà xã của tôi bị chê cười. Tôi chỉ muốn hỏi rằng, các bạn có biết tôi làm việc ở công trường một tháng kiếm được bao nhiêu tiền không?”“Hi vọng sau này mọi người ra xã hội cũng có thể có tiền giống tôi. Chỉ cần bà xã của tôi muốn uống trà sữa, tôi cũng không chớp mắt gọi thêm tám phần trân châu!”“Cuối cùng… Bà xã, chúng ta về nhà thôi!”Giây phút này, tất cả ánh mắt đều đổ dồn về phía tôi.
Trúc Mã Không Yêu TôiTác giả: Lạc Khê NhiTruyện Đô Thị, Truyện Đoản Văn, Truyện Ngôn Tình01, Bố tôi rất giàu, từ nhỏ tôi đã được ông cưng chiều như một nàng công chúa. Chỉ cần tôi thích thứ gì, nhất định tôi sẽ có thứ đó. Ngoại trừ Cố Thanh. Cả thế giới đều biết tôi thích anh ta, nhưng anh ta hoàn toàn không để ý đến. Khi tôi biết được tôi sẽ cùng Cố Thanh liên hôn thương nghiệp, tôi vui mừng đến nỗi cả đêm không ngủ. Hai gia đình hẹn gặp mặt vào hôm nay. Tôi trang điểm, ăn mặc rất tỉ mỉ. Sau giờ học, Cố Thanh đích thân đến đón tôi. Trong lòng tôi vô cùng vui mừng. Tôi đỏ mặt ngồi trên ghế phụ, xấu hổ lén nhìn anh. Đi được nửa đường, anh ta dừng xe lại. Tôi khó hiểu nhìn anh. Không lâu sau, nhìn thấy vẻ mặt do dự của anh ta, tôi cảm thấy không thích hợp. “Vân Vân, em biết không, từ trước tới giờ anh vẫn luôn coi em là em gái.” Chóp mũi tôi chua xót. Tôi hiểu ý của anh ấy. 29,Tiêu Thần vẫn đang phát biểu.“Có thể mọi người không biết, lần đầu tiên tôi gặp vợ tôi chính là ở cổng trường này.”“Hôm đó tôi gặp t ai nạ n, mọi người sợ rắc rối nên chỉ đứng nhìn. Chỉ có một mình cô ấy không sợ váy trắng bị dính máu, cô ấy kiểm tra đôi chân đang chảy máu của tôi, rồi nóng lòng gọi xe cứu thương.”Tôi c h ế t lặng.Ba năm trước, ở cổng trường xảy ra một t a i n ạ n, người bê bết m á u lúc đó là Tiêu Thần sao!???Lúc này, anh lại chuyển chủ đề: “Nghe nói bởi vì tôi làm việc ở công trường, khiến cho bà xã của tôi bị chê cười. Tôi chỉ muốn hỏi rằng, các bạn có biết tôi làm việc ở công trường một tháng kiếm được bao nhiêu tiền không?”“Hi vọng sau này mọi người ra xã hội cũng có thể có tiền giống tôi. Chỉ cần bà xã của tôi muốn uống trà sữa, tôi cũng không chớp mắt gọi thêm tám phần trân châu!”“Cuối cùng… Bà xã, chúng ta về nhà thôi!”Giây phút này, tất cả ánh mắt đều đổ dồn về phía tôi.
Trúc Mã Không Yêu TôiTác giả: Lạc Khê NhiTruyện Đô Thị, Truyện Đoản Văn, Truyện Ngôn Tình01, Bố tôi rất giàu, từ nhỏ tôi đã được ông cưng chiều như một nàng công chúa. Chỉ cần tôi thích thứ gì, nhất định tôi sẽ có thứ đó. Ngoại trừ Cố Thanh. Cả thế giới đều biết tôi thích anh ta, nhưng anh ta hoàn toàn không để ý đến. Khi tôi biết được tôi sẽ cùng Cố Thanh liên hôn thương nghiệp, tôi vui mừng đến nỗi cả đêm không ngủ. Hai gia đình hẹn gặp mặt vào hôm nay. Tôi trang điểm, ăn mặc rất tỉ mỉ. Sau giờ học, Cố Thanh đích thân đến đón tôi. Trong lòng tôi vô cùng vui mừng. Tôi đỏ mặt ngồi trên ghế phụ, xấu hổ lén nhìn anh. Đi được nửa đường, anh ta dừng xe lại. Tôi khó hiểu nhìn anh. Không lâu sau, nhìn thấy vẻ mặt do dự của anh ta, tôi cảm thấy không thích hợp. “Vân Vân, em biết không, từ trước tới giờ anh vẫn luôn coi em là em gái.” Chóp mũi tôi chua xót. Tôi hiểu ý của anh ấy. 29,Tiêu Thần vẫn đang phát biểu.“Có thể mọi người không biết, lần đầu tiên tôi gặp vợ tôi chính là ở cổng trường này.”“Hôm đó tôi gặp t ai nạ n, mọi người sợ rắc rối nên chỉ đứng nhìn. Chỉ có một mình cô ấy không sợ váy trắng bị dính máu, cô ấy kiểm tra đôi chân đang chảy máu của tôi, rồi nóng lòng gọi xe cứu thương.”Tôi c h ế t lặng.Ba năm trước, ở cổng trường xảy ra một t a i n ạ n, người bê bết m á u lúc đó là Tiêu Thần sao!???Lúc này, anh lại chuyển chủ đề: “Nghe nói bởi vì tôi làm việc ở công trường, khiến cho bà xã của tôi bị chê cười. Tôi chỉ muốn hỏi rằng, các bạn có biết tôi làm việc ở công trường một tháng kiếm được bao nhiêu tiền không?”“Hi vọng sau này mọi người ra xã hội cũng có thể có tiền giống tôi. Chỉ cần bà xã của tôi muốn uống trà sữa, tôi cũng không chớp mắt gọi thêm tám phần trân châu!”“Cuối cùng… Bà xã, chúng ta về nhà thôi!”Giây phút này, tất cả ánh mắt đều đổ dồn về phía tôi.