Tôi đi chợ trên trấn, trên đường về nhà đi qua khe núi thì gặp một sát thủ bị trọng thương sắp chết. Xuất phát từ nhiều mục đích khác nhau, tôi không lập tức rời khỏi mà thận trọng tới gần hắn ta, đồng thời ngồi xổm xuống bên cạnh lấy ngón tay chọc chọc mấy cái. Sát thủ không hề có phản ứng, hắn ta đã rơi vào hôn mê. Thế là tôi nhân cơ hội kiểm tra người trước mặt một chút. Mặc dù tướng mạo vô cùng bình thường, nhưng cơ thể dưới bộ hắc y lại rất khỏe mạnh cường tráng, rắn chắc hữu lực. Tiếp tục dò xuống, tôi lại lột quần lót của hắn, ngầm xoa xoa hai tay với nhau, cảm thấy cũng coi như "cái đó" hoạt động tốt, liền không khách khí nâng phu quân từ trên trời rơi xuống lên, hùng dũng khí phách chạy về nhà gỗ nhỏ giữa sườn núi. Y thuật của tôi trước giờ đều hỏng bét hiếm có trên đời. May mắn có hào quang tác giả ban cho, tôi vậy mà miễn cưỡng đem người từ Quỷ Môn quan trở về. Vất vả bên giường bệnh chăm sóc không nghỉ ngày đêm, sau nửa tháng cuối cùng sát thủ cũng từ trong mê man mở mắt…

Quyển 1 - Chương 3: Giết gà

Tập Đoản VănTác giả: Đông Ngô Nhất Điểm Hồng, Chu Hàn Châu, Đường Tâm NhiTruyện Đoản Văn, Truyện Ngôn TìnhTôi đi chợ trên trấn, trên đường về nhà đi qua khe núi thì gặp một sát thủ bị trọng thương sắp chết. Xuất phát từ nhiều mục đích khác nhau, tôi không lập tức rời khỏi mà thận trọng tới gần hắn ta, đồng thời ngồi xổm xuống bên cạnh lấy ngón tay chọc chọc mấy cái. Sát thủ không hề có phản ứng, hắn ta đã rơi vào hôn mê. Thế là tôi nhân cơ hội kiểm tra người trước mặt một chút. Mặc dù tướng mạo vô cùng bình thường, nhưng cơ thể dưới bộ hắc y lại rất khỏe mạnh cường tráng, rắn chắc hữu lực. Tiếp tục dò xuống, tôi lại lột quần lót của hắn, ngầm xoa xoa hai tay với nhau, cảm thấy cũng coi như "cái đó" hoạt động tốt, liền không khách khí nâng phu quân từ trên trời rơi xuống lên, hùng dũng khí phách chạy về nhà gỗ nhỏ giữa sườn núi. Y thuật của tôi trước giờ đều hỏng bét hiếm có trên đời. May mắn có hào quang tác giả ban cho, tôi vậy mà miễn cưỡng đem người từ Quỷ Môn quan trở về. Vất vả bên giường bệnh chăm sóc không nghỉ ngày đêm, sau nửa tháng cuối cùng sát thủ cũng từ trong mê man mở mắt… Lại dưỡng thương trên giường gần nửa tháng nữa, sát thủ đã khỏi hẳn, bắt đầu xuống đất hoạt động.Hắn gọi tôi là chủ nhân, vậy mà thật sự xem tôi là chủ nhân mà hầu hạ. Từ khi có thể đi lại tự nhiên, hắn tiếp quản tất cả việc trong nhà từ đun nước, vẩy nước quét nhà, nếu không phải tôi kiên trì, ngay cả quần lót của tôi hắn cũng đòi giặt sạch sẽ.Tôi ở một bên quan sát hồi lâu, cảm thấy sát thủ vừa chững chạc lại vừa biết lo toan việc nhà, ngoại trừ tính cách hơi nhạt nhẽo một chút, thật sự là một vị hôn phu tiềm năng, thế là chọn ngày lành tháng tốt, chuẩn bị hương nến trái cây vải đỏ cầu thân hắn.Cầu thân là đại sự, đương nhiên không thể thiếu một bàn thức ăn ngon. Vườn rau xanh sau nhà có đầy đủ các loại rau quả, thịt khô trong nhà cũng chưa ăn nhiều lắm. Tôi bấm bấm ngón tay, phiên chợ tiếp theo còn xa mà ngày tốt không thể đợi được, liền hung ác bắt một con gà mái đẻ trứng trong nhà, vung dao định cứa cổ nó."Chủ nhân, cô muốn làm gì?"Ngay một giây trước khi gà mái bị mất mạng, một cái tay bắt lấy dao trong tay tôi."Tôi muốn giết gà, hôm nay cần thịt gà quay.""Dao phay sắc lắm, khiến chủ nhân bị thương thì không tốt, việc nhỏ này vẫn nên để ta làm."Sát thủ nói xong liền lấy con dao từ trong tay tôi, giữ lấy gà mái rồi giương mắt nhìn tôi."Chủ nhân có yêu cầu đặc biệt gì không?""Ầy... nghĩa là sao?""Chính là, đối với cái chết của con gà này, chủ nhân muốn chết kiểu ngoài ý muốn, hay là chết thảm một chút, hay là chết không thấy máu...""Vậy... vậy cắt cổ bình thường thôi."Tôi nghe mà đầu đổ mồ hôi, thuận miện nói qua loa.Sát thủ nghe xong, nhẹ nhàng gật đầu, trên tay khẽ động, một dòng máu mang theo mùi tanh chảy xuống, còn bắt một ít lên mặt tôi."..."Tôi đưa tay lau mặt một cái, đột nhiên hơi hối hận về quyết định cầu thân của mình.Vẫn nên... vẫn nên suy nghĩ lại một chút nhỉ...

Lại dưỡng thương trên giường gần nửa tháng nữa, sát thủ đã khỏi hẳn, bắt đầu xuống đất hoạt động.

Hắn gọi tôi là chủ nhân, vậy mà thật sự xem tôi là chủ nhân mà hầu hạ. Từ khi có thể đi lại tự nhiên, hắn tiếp quản tất cả việc trong nhà từ đun nước, vẩy nước quét nhà, nếu không phải tôi kiên trì, ngay cả quần lót của tôi hắn cũng đòi giặt sạch sẽ.

Tôi ở một bên quan sát hồi lâu, cảm thấy sát thủ vừa chững chạc lại vừa biết lo toan việc nhà, ngoại trừ tính cách hơi nhạt nhẽo một chút, thật sự là một vị hôn phu tiềm năng, thế là chọn ngày lành tháng tốt, chuẩn bị hương nến trái cây vải đỏ cầu thân hắn.

Cầu thân là đại sự, đương nhiên không thể thiếu một bàn thức ăn ngon. Vườn rau xanh sau nhà có đầy đủ các loại rau quả, thịt khô trong nhà cũng chưa ăn nhiều lắm. Tôi bấm bấm ngón tay, phiên chợ tiếp theo còn xa mà ngày tốt không thể đợi được, liền hung ác bắt một con gà mái đẻ trứng trong nhà, vung dao định cứa cổ nó.

"Chủ nhân, cô muốn làm gì?"

Ngay một giây trước khi gà mái bị mất mạng, một cái tay bắt lấy dao trong tay tôi.

"Tôi muốn giết gà, hôm nay cần thịt gà quay."

"Dao phay sắc lắm, khiến chủ nhân bị thương thì không tốt, việc nhỏ này vẫn nên để ta làm."

Sát thủ nói xong liền lấy con dao từ trong tay tôi, giữ lấy gà mái rồi giương mắt nhìn tôi.

"Chủ nhân có yêu cầu đặc biệt gì không?"

"Ầy... nghĩa là sao?"

"Chính là, đối với cái chết của con gà này, chủ nhân muốn chết kiểu ngoài ý muốn, hay là chết thảm một chút, hay là chết không thấy máu..."

"Vậy... vậy cắt cổ bình thường thôi."

Tôi nghe mà đầu đổ mồ hôi, thuận miện nói qua loa.

Sát thủ nghe xong, nhẹ nhàng gật đầu, trên tay khẽ động, một dòng máu mang theo mùi tanh chảy xuống, còn bắt một ít lên mặt tôi.

"..."

Tôi đưa tay lau mặt một cái, đột nhiên hơi hối hận về quyết định cầu thân của mình.

Vẫn nên... vẫn nên suy nghĩ lại một chút nhỉ...

Tập Đoản VănTác giả: Đông Ngô Nhất Điểm Hồng, Chu Hàn Châu, Đường Tâm NhiTruyện Đoản Văn, Truyện Ngôn TìnhTôi đi chợ trên trấn, trên đường về nhà đi qua khe núi thì gặp một sát thủ bị trọng thương sắp chết. Xuất phát từ nhiều mục đích khác nhau, tôi không lập tức rời khỏi mà thận trọng tới gần hắn ta, đồng thời ngồi xổm xuống bên cạnh lấy ngón tay chọc chọc mấy cái. Sát thủ không hề có phản ứng, hắn ta đã rơi vào hôn mê. Thế là tôi nhân cơ hội kiểm tra người trước mặt một chút. Mặc dù tướng mạo vô cùng bình thường, nhưng cơ thể dưới bộ hắc y lại rất khỏe mạnh cường tráng, rắn chắc hữu lực. Tiếp tục dò xuống, tôi lại lột quần lót của hắn, ngầm xoa xoa hai tay với nhau, cảm thấy cũng coi như "cái đó" hoạt động tốt, liền không khách khí nâng phu quân từ trên trời rơi xuống lên, hùng dũng khí phách chạy về nhà gỗ nhỏ giữa sườn núi. Y thuật của tôi trước giờ đều hỏng bét hiếm có trên đời. May mắn có hào quang tác giả ban cho, tôi vậy mà miễn cưỡng đem người từ Quỷ Môn quan trở về. Vất vả bên giường bệnh chăm sóc không nghỉ ngày đêm, sau nửa tháng cuối cùng sát thủ cũng từ trong mê man mở mắt… Lại dưỡng thương trên giường gần nửa tháng nữa, sát thủ đã khỏi hẳn, bắt đầu xuống đất hoạt động.Hắn gọi tôi là chủ nhân, vậy mà thật sự xem tôi là chủ nhân mà hầu hạ. Từ khi có thể đi lại tự nhiên, hắn tiếp quản tất cả việc trong nhà từ đun nước, vẩy nước quét nhà, nếu không phải tôi kiên trì, ngay cả quần lót của tôi hắn cũng đòi giặt sạch sẽ.Tôi ở một bên quan sát hồi lâu, cảm thấy sát thủ vừa chững chạc lại vừa biết lo toan việc nhà, ngoại trừ tính cách hơi nhạt nhẽo một chút, thật sự là một vị hôn phu tiềm năng, thế là chọn ngày lành tháng tốt, chuẩn bị hương nến trái cây vải đỏ cầu thân hắn.Cầu thân là đại sự, đương nhiên không thể thiếu một bàn thức ăn ngon. Vườn rau xanh sau nhà có đầy đủ các loại rau quả, thịt khô trong nhà cũng chưa ăn nhiều lắm. Tôi bấm bấm ngón tay, phiên chợ tiếp theo còn xa mà ngày tốt không thể đợi được, liền hung ác bắt một con gà mái đẻ trứng trong nhà, vung dao định cứa cổ nó."Chủ nhân, cô muốn làm gì?"Ngay một giây trước khi gà mái bị mất mạng, một cái tay bắt lấy dao trong tay tôi."Tôi muốn giết gà, hôm nay cần thịt gà quay.""Dao phay sắc lắm, khiến chủ nhân bị thương thì không tốt, việc nhỏ này vẫn nên để ta làm."Sát thủ nói xong liền lấy con dao từ trong tay tôi, giữ lấy gà mái rồi giương mắt nhìn tôi."Chủ nhân có yêu cầu đặc biệt gì không?""Ầy... nghĩa là sao?""Chính là, đối với cái chết của con gà này, chủ nhân muốn chết kiểu ngoài ý muốn, hay là chết thảm một chút, hay là chết không thấy máu...""Vậy... vậy cắt cổ bình thường thôi."Tôi nghe mà đầu đổ mồ hôi, thuận miện nói qua loa.Sát thủ nghe xong, nhẹ nhàng gật đầu, trên tay khẽ động, một dòng máu mang theo mùi tanh chảy xuống, còn bắt một ít lên mặt tôi."..."Tôi đưa tay lau mặt một cái, đột nhiên hơi hối hận về quyết định cầu thân của mình.Vẫn nên... vẫn nên suy nghĩ lại một chút nhỉ...

Quyển 1 - Chương 3: Giết gà