Tác giả:

Pt.1: Ngày thi đại học, video phỏng vấn của em gái tôi nhờ nhan sắc của nó mà trở nên nổi tiếng. Điều đáng nói là nó và bạn trai (cũ) của tôi lại bẽn lẽn nắm tay nhau... "Hy vọng chúng em có thể cùng đỗ vào một trường đại học", Tống Triết mỉm cười, từ đầu đến cuối không rời mắt khỏi nửa kia. Phần bình luận đều là lời chúc phúc cùng ngưỡng mộ. Một năm trước, cậu ta còn thề thốt nhất định sẽ đến trường tôi. Giờ cậu đến thật rồi, nhưng là đến cùng bạn gái mới. 1 Sau khi video kia trở nên viral, Tống Triết mới nhớ ra sự tồn tại của tôi. "Xin lỗi Mộ An, chúng ta chia tay nhé." Tuyên bố với cả thế giới rồi mới nói lời chia tay, trình tự này hơi lạ đời quá. "Lý do?" Tống Triết hình như suy nghĩ rất kỹ lưỡng, một hồi lâu sau mới rep lại tôi. "Dịch Thanh là một cô gái tốt, tôi không thể phụ lòng em ấy." Tôi vừa lóc xong Tống Triết thì Tô Dịch Thanh lại gửi tin nhắn đến, giọng điệu 7 phần ngây ngô 3 phần sốt sắng. "Chị, chị đừng trách Tống Triết, là em thích anh ấy trước. Nếu chị muốn trút giận…

Chương 2

Đợi Mãi Mới Đến Ngày Cậu Chia Tay!Tác giả: ZhihuTruyện Đoản Văn, Truyện Ngôn TìnhPt.1: Ngày thi đại học, video phỏng vấn của em gái tôi nhờ nhan sắc của nó mà trở nên nổi tiếng. Điều đáng nói là nó và bạn trai (cũ) của tôi lại bẽn lẽn nắm tay nhau... "Hy vọng chúng em có thể cùng đỗ vào một trường đại học", Tống Triết mỉm cười, từ đầu đến cuối không rời mắt khỏi nửa kia. Phần bình luận đều là lời chúc phúc cùng ngưỡng mộ. Một năm trước, cậu ta còn thề thốt nhất định sẽ đến trường tôi. Giờ cậu đến thật rồi, nhưng là đến cùng bạn gái mới. 1 Sau khi video kia trở nên viral, Tống Triết mới nhớ ra sự tồn tại của tôi. "Xin lỗi Mộ An, chúng ta chia tay nhé." Tuyên bố với cả thế giới rồi mới nói lời chia tay, trình tự này hơi lạ đời quá. "Lý do?" Tống Triết hình như suy nghĩ rất kỹ lưỡng, một hồi lâu sau mới rep lại tôi. "Dịch Thanh là một cô gái tốt, tôi không thể phụ lòng em ấy." Tôi vừa lóc xong Tống Triết thì Tô Dịch Thanh lại gửi tin nhắn đến, giọng điệu 7 phần ngây ngô 3 phần sốt sắng. "Chị, chị đừng trách Tống Triết, là em thích anh ấy trước. Nếu chị muốn trút giận… 2.Biết ngay mà, môi xinh nhưng có nói được lời dễ nghe bao giờ.“Cậu rảnh thật đấy, đến cả mấy chuyện này cũng biết.”Trình Phong lại cười, “Đây gọi là biết mình biết ta, trăm trận trăm thắng.”Thèm quan tâm :)Trình Phong hôm nay như ăn phải thuốc gì, có vẻ vô cùng phấn khởi:“Tô Mộ An, bình thường cậu cũng tính là thông minh mà sao mắt mũi kém vậy? Cỡ đó mà cũng yêu được.”Nếu là trước đây, tôi chắc chắn sẽ đọ độ mỏ hỗn không trượt phát nào nhưng hiện tại, tôi cạn lời rồi.Hơn nữa, Trình Phong hoàn toàn có tư cách nói câu này.Ngày đầu tiên nhập học đã nổi tiếng khắp trường vì đẹp trai, độ nhận diện không ai sánh bằng.Bố mẹ đều là giáo sư, là nhân vật có sức ảnh hưởng lớn trong ngành.Lớn lên trong gia đình bề thế như vậy, cậu ta kiêu ngạo cũng là điều dễ hiểu.Tống Triết thật sự không có tuổi sánh vai với tên đáng gh.ét này.“Hồi trước mắt hơi kém, không được à?”Hồi năm nhất từng có người tỏ tình với tôi nhưng bị tôi từ chối, khi ấy cũng không ít người nhìn thấy ảnh chụp chung của tôi và Tống Triết nên cũng biết được chuyện này.Tống Triết khi đó không đỗ cùng trường với tôi lên đã quyết định thi lại.Ai ngờ, mộng tỉnh, tình tan, người đã nghe theo tiếng gọi của con tim.“Chị?”Tô Dịch Thanh báo danh xong thì cùng Tống Triết đến chỗ tôi.Mọi người đều sững lại nhìn chúng tôi.“Em gái, em biết Tô Mộ An hả?”Tô Dịch Thanh cười đáp, “Vâng ạ, em là em gái chị Mộ An.”Tôi cũng cười theo, “Ừm, em gái ruột khác cha khác mẹ.” 

2.

Biết ngay mà, môi xinh nhưng có nói được lời dễ nghe bao giờ.

“Cậu rảnh thật đấy, đến cả mấy chuyện này cũng biết.”

Trình Phong lại cười, “Đây gọi là biết mình biết ta, trăm trận trăm thắng.”

Thèm quan tâm :)

Trình Phong hôm nay như ăn phải thuốc gì, có vẻ vô cùng phấn khởi:

“Tô Mộ An, bình thường cậu cũng tính là thông minh mà sao mắt mũi kém vậy? Cỡ đó mà cũng yêu được.”

Nếu là trước đây, tôi chắc chắn sẽ đọ độ mỏ hỗn không trượt phát nào nhưng hiện tại, tôi cạn lời rồi.

Hơn nữa, Trình Phong hoàn toàn có tư cách nói câu này.

Ngày đầu tiên nhập học đã nổi tiếng khắp trường vì đẹp trai, độ nhận diện không ai sánh bằng.

Bố mẹ đều là giáo sư, là nhân vật có sức ảnh hưởng lớn trong ngành.

Lớn lên trong gia đình bề thế như vậy, cậu ta kiêu ngạo cũng là điều dễ hiểu.

Tống Triết thật sự không có tuổi sánh vai với tên đáng gh.ét này.

“Hồi trước mắt hơi kém, không được à?”

Hồi năm nhất từng có người tỏ tình với tôi nhưng bị tôi từ chối, khi ấy cũng không ít người nhìn thấy ảnh chụp chung của tôi và Tống Triết nên cũng biết được chuyện này.

Tống Triết khi đó không đỗ cùng trường với tôi lên đã quyết định thi lại.

Ai ngờ, mộng tỉnh, tình tan, người đã nghe theo tiếng gọi của con tim.

“Chị?”

Tô Dịch Thanh báo danh xong thì cùng Tống Triết đến chỗ tôi.

Mọi người đều sững lại nhìn chúng tôi.

“Em gái, em biết Tô Mộ An hả?”

Tô Dịch Thanh cười đáp, “Vâng ạ, em là em gái chị Mộ An.”

Tôi cũng cười theo, “Ừm, em gái ruột khác cha khác mẹ.” 

Đợi Mãi Mới Đến Ngày Cậu Chia Tay!Tác giả: ZhihuTruyện Đoản Văn, Truyện Ngôn TìnhPt.1: Ngày thi đại học, video phỏng vấn của em gái tôi nhờ nhan sắc của nó mà trở nên nổi tiếng. Điều đáng nói là nó và bạn trai (cũ) của tôi lại bẽn lẽn nắm tay nhau... "Hy vọng chúng em có thể cùng đỗ vào một trường đại học", Tống Triết mỉm cười, từ đầu đến cuối không rời mắt khỏi nửa kia. Phần bình luận đều là lời chúc phúc cùng ngưỡng mộ. Một năm trước, cậu ta còn thề thốt nhất định sẽ đến trường tôi. Giờ cậu đến thật rồi, nhưng là đến cùng bạn gái mới. 1 Sau khi video kia trở nên viral, Tống Triết mới nhớ ra sự tồn tại của tôi. "Xin lỗi Mộ An, chúng ta chia tay nhé." Tuyên bố với cả thế giới rồi mới nói lời chia tay, trình tự này hơi lạ đời quá. "Lý do?" Tống Triết hình như suy nghĩ rất kỹ lưỡng, một hồi lâu sau mới rep lại tôi. "Dịch Thanh là một cô gái tốt, tôi không thể phụ lòng em ấy." Tôi vừa lóc xong Tống Triết thì Tô Dịch Thanh lại gửi tin nhắn đến, giọng điệu 7 phần ngây ngô 3 phần sốt sắng. "Chị, chị đừng trách Tống Triết, là em thích anh ấy trước. Nếu chị muốn trút giận… 2.Biết ngay mà, môi xinh nhưng có nói được lời dễ nghe bao giờ.“Cậu rảnh thật đấy, đến cả mấy chuyện này cũng biết.”Trình Phong lại cười, “Đây gọi là biết mình biết ta, trăm trận trăm thắng.”Thèm quan tâm :)Trình Phong hôm nay như ăn phải thuốc gì, có vẻ vô cùng phấn khởi:“Tô Mộ An, bình thường cậu cũng tính là thông minh mà sao mắt mũi kém vậy? Cỡ đó mà cũng yêu được.”Nếu là trước đây, tôi chắc chắn sẽ đọ độ mỏ hỗn không trượt phát nào nhưng hiện tại, tôi cạn lời rồi.Hơn nữa, Trình Phong hoàn toàn có tư cách nói câu này.Ngày đầu tiên nhập học đã nổi tiếng khắp trường vì đẹp trai, độ nhận diện không ai sánh bằng.Bố mẹ đều là giáo sư, là nhân vật có sức ảnh hưởng lớn trong ngành.Lớn lên trong gia đình bề thế như vậy, cậu ta kiêu ngạo cũng là điều dễ hiểu.Tống Triết thật sự không có tuổi sánh vai với tên đáng gh.ét này.“Hồi trước mắt hơi kém, không được à?”Hồi năm nhất từng có người tỏ tình với tôi nhưng bị tôi từ chối, khi ấy cũng không ít người nhìn thấy ảnh chụp chung của tôi và Tống Triết nên cũng biết được chuyện này.Tống Triết khi đó không đỗ cùng trường với tôi lên đã quyết định thi lại.Ai ngờ, mộng tỉnh, tình tan, người đã nghe theo tiếng gọi của con tim.“Chị?”Tô Dịch Thanh báo danh xong thì cùng Tống Triết đến chỗ tôi.Mọi người đều sững lại nhìn chúng tôi.“Em gái, em biết Tô Mộ An hả?”Tô Dịch Thanh cười đáp, “Vâng ạ, em là em gái chị Mộ An.”Tôi cũng cười theo, “Ừm, em gái ruột khác cha khác mẹ.” 

Chương 2