Tác giả:

Chu Văn là một tên tra nam, theo kiểu phổ biến. Con gái thích cậu ấy cực kỳ nhiều, chuyện tình nhiều không đếm xuể. Tôi là người kém thu hút nhất trong số những người theo đuổi cậu ấy. À, có lẽ có chút nổi bật. Tôi thực sự có thể rất nhẫn nại! Tôi đã quen biết Chu Văn từ khi học cấp 3. Chúng tôi cùng khóa, cùng lớp, cùng bàn. Mỗi ngày có đủ cô gái đi tới nhét vào bàn cậu ấy những bức thư tình đầy màu sắc. Tặng đủ loại đồ ăn vặt. Mức độ choáng ngợp khiến tôi nói không nên lời. Chu Văn cho rằng, thú vui lớn nhất của mình chính là mở những bức thư chứa tấm lòng của các cô gái và đánh giá họ như một vị vua đang phê chuẩn tấu sớ. Chọn những bức cậu ấy cho rằng hay nhất và ném cho tôi, để tôi sử dụng khi giúp cậu viết thư tình cho những lần sau. À, từ lúc đó tôi trở thành thư ký của Chu Văn. Đảm nhận việc giúp cậu ấy viết thư tình. Kỳ thực Chu Văn cũng không cần viết thư tình, với khuôn mặt của cậu ấy, hoàn toàn không có cô gái nào có thể nói không với cậu. Dù sao tôi cũng không thể. Thời…

Chương 2

[Zhihu] Gương Vỡ Không LànhTác giả: 再闹就打你Truyện Đô Thị, Truyện Đoản Văn, Truyện Ngôn TìnhChu Văn là một tên tra nam, theo kiểu phổ biến. Con gái thích cậu ấy cực kỳ nhiều, chuyện tình nhiều không đếm xuể. Tôi là người kém thu hút nhất trong số những người theo đuổi cậu ấy. À, có lẽ có chút nổi bật. Tôi thực sự có thể rất nhẫn nại! Tôi đã quen biết Chu Văn từ khi học cấp 3. Chúng tôi cùng khóa, cùng lớp, cùng bàn. Mỗi ngày có đủ cô gái đi tới nhét vào bàn cậu ấy những bức thư tình đầy màu sắc. Tặng đủ loại đồ ăn vặt. Mức độ choáng ngợp khiến tôi nói không nên lời. Chu Văn cho rằng, thú vui lớn nhất của mình chính là mở những bức thư chứa tấm lòng của các cô gái và đánh giá họ như một vị vua đang phê chuẩn tấu sớ. Chọn những bức cậu ấy cho rằng hay nhất và ném cho tôi, để tôi sử dụng khi giúp cậu viết thư tình cho những lần sau. À, từ lúc đó tôi trở thành thư ký của Chu Văn. Đảm nhận việc giúp cậu ấy viết thư tình. Kỳ thực Chu Văn cũng không cần viết thư tình, với khuôn mặt của cậu ấy, hoàn toàn không có cô gái nào có thể nói không với cậu. Dù sao tôi cũng không thể. Thời… Tôi không trả lời câu hỏi đó, bởi vì đáp án của tôi không quan trọng, lời nói của Chu Văn chính là đáp án mà cậu ấy dành cho tôi.Tôi biết đáp án, mà vẫn cố gắng giải quyết vấn đề.Nói cách khác, dù biết trước kết quả mà vẫn li3m cẩu, cũng không thể trách Chu Văn.Li3m cẩu "舔狗": Đây là một thuật ngữ mạng, chỉ loại người mà trong mối quan hệ nam nữ, biết rõ đối phương không thích mình, nhưng vẫn không hề có tôn nghiêm và liêm sỉ dùng mặt nóng dán mông lạnh.Chỉ có thể tự trách bản thân.Từ ngày đó trở đi, cả thế giới đều biết tôi thích Chu Văn, còn Chu Văn không thích tôi.7 nămSuốt cả 7 năm.Tôi nhìn những cô gái bên cạnh Chu Văn thay đổi một người lại một người, lúc cậu ấy có bạn gái thì tôi biến mất, lúc không có bạn gái thì tôi lại xuất hiện.Chính xác như có thể so sánh với dự báo thời tiết.Chúng tôi ngầm hiểu với nhau, nhưng ai cũng đều không chọc thủng tầng giấy mỏng này.Mãi cho đến một tuần trước, Chu Văn đề nghị tôi đóng giả làm bạn gái về gặp bố mẹ cậu ấy.« Tại sao lại để tôi đi? »« Tôi chỉ muốn vui vẻ với những cô gái bên ngoài, thực sự kết hôn phải do người trong nhà sắp xếp. Tôi lại không muốn kết hôn sớm như vậy, chỉ có thể nhờ cậu giúp một tay. »Ngữ khí của cậu ấy nhẹ nhàng như thể đang cùng tôi bàn bạc ngày mai có nên đi xem bộ phim mới ra hay không, hay là có nên cùng nhau đi nếm thử thức ăn ở một nhà hàng mới khai trương hay không.Cậu ấy nói, chỉ là giúp đỡ thôi.« Cậu sẽ sẵn lòng chứ? » Đôi mắt của cậu ấy chớp chớp, đuôi mắt hơi giương lên, giống y hệt cậu bé nhiều năm trước không chào hỏi ngồi bên cạnh tôi.Lúc đó cậu ấy cũng nói: « Này, giúp đỡ chút đi, mấy cô gái đó quá phiền, tôi chỉ ngồi bên cạnh cậu là được. »Từ đó tính đến giờ, tôi đã giúp được 10 năm.Tôi không muốn giúp cậu ấy nữa.« Chu Văn, cậu biết mà, tôi thích cậu. »Cơ thể Chu Văn cứng nhắc, giống như không nghĩ tôi sẽ đột nhiên nói ra chuyện này.Rất nhanh cậu ấy đã bình tĩnh trở lại, khóe miệng giương lên tạo thành một độ cong nhẹ, lộ ra một chiếc răng khểnh nhỏ ở bên phải.« Sao thế, cậu muốn cùng tôi nói chuyện yêu đương? »Tôi có chút muốn cười, muốn a, tôi đương nhiên muốn.Nhiều năm như vậy, tôi không chỉ một lần tự hỏi mình, khi nào thì mới đến lượt tôi đây?Nhiều cô gái như vậy, tại sao không thể có một người là tôi?Chu Văn biết rõ, nhưng cậu ấy lại giả bộ như không biết.Tôi nhận ra muộn màng, có chút thay bản thân cảm thấy không đáng.Tôi yên lặng nhìn vào mắt cậu ấy, muốn từ trong ánh mắt của cậu nhìn ra một tia bối rối.Không có, cũng chưa từng có.Cậu ấy đối đầu với tôi vĩnh viễn nắm chắc thắng lợi, giống như một vị vua ở tít trên cao.Tôi xoay người rời đi, một câu cũng chưa nói.Chúng tôi tan rã trong không vui.

[Zhihu] Gương Vỡ Không LànhTác giả: 再闹就打你Truyện Đô Thị, Truyện Đoản Văn, Truyện Ngôn TìnhChu Văn là một tên tra nam, theo kiểu phổ biến. Con gái thích cậu ấy cực kỳ nhiều, chuyện tình nhiều không đếm xuể. Tôi là người kém thu hút nhất trong số những người theo đuổi cậu ấy. À, có lẽ có chút nổi bật. Tôi thực sự có thể rất nhẫn nại! Tôi đã quen biết Chu Văn từ khi học cấp 3. Chúng tôi cùng khóa, cùng lớp, cùng bàn. Mỗi ngày có đủ cô gái đi tới nhét vào bàn cậu ấy những bức thư tình đầy màu sắc. Tặng đủ loại đồ ăn vặt. Mức độ choáng ngợp khiến tôi nói không nên lời. Chu Văn cho rằng, thú vui lớn nhất của mình chính là mở những bức thư chứa tấm lòng của các cô gái và đánh giá họ như một vị vua đang phê chuẩn tấu sớ. Chọn những bức cậu ấy cho rằng hay nhất và ném cho tôi, để tôi sử dụng khi giúp cậu viết thư tình cho những lần sau. À, từ lúc đó tôi trở thành thư ký của Chu Văn. Đảm nhận việc giúp cậu ấy viết thư tình. Kỳ thực Chu Văn cũng không cần viết thư tình, với khuôn mặt của cậu ấy, hoàn toàn không có cô gái nào có thể nói không với cậu. Dù sao tôi cũng không thể. Thời… Tôi không trả lời câu hỏi đó, bởi vì đáp án của tôi không quan trọng, lời nói của Chu Văn chính là đáp án mà cậu ấy dành cho tôi.Tôi biết đáp án, mà vẫn cố gắng giải quyết vấn đề.Nói cách khác, dù biết trước kết quả mà vẫn li3m cẩu, cũng không thể trách Chu Văn.Li3m cẩu "舔狗": Đây là một thuật ngữ mạng, chỉ loại người mà trong mối quan hệ nam nữ, biết rõ đối phương không thích mình, nhưng vẫn không hề có tôn nghiêm và liêm sỉ dùng mặt nóng dán mông lạnh.Chỉ có thể tự trách bản thân.Từ ngày đó trở đi, cả thế giới đều biết tôi thích Chu Văn, còn Chu Văn không thích tôi.7 nămSuốt cả 7 năm.Tôi nhìn những cô gái bên cạnh Chu Văn thay đổi một người lại một người, lúc cậu ấy có bạn gái thì tôi biến mất, lúc không có bạn gái thì tôi lại xuất hiện.Chính xác như có thể so sánh với dự báo thời tiết.Chúng tôi ngầm hiểu với nhau, nhưng ai cũng đều không chọc thủng tầng giấy mỏng này.Mãi cho đến một tuần trước, Chu Văn đề nghị tôi đóng giả làm bạn gái về gặp bố mẹ cậu ấy.« Tại sao lại để tôi đi? »« Tôi chỉ muốn vui vẻ với những cô gái bên ngoài, thực sự kết hôn phải do người trong nhà sắp xếp. Tôi lại không muốn kết hôn sớm như vậy, chỉ có thể nhờ cậu giúp một tay. »Ngữ khí của cậu ấy nhẹ nhàng như thể đang cùng tôi bàn bạc ngày mai có nên đi xem bộ phim mới ra hay không, hay là có nên cùng nhau đi nếm thử thức ăn ở một nhà hàng mới khai trương hay không.Cậu ấy nói, chỉ là giúp đỡ thôi.« Cậu sẽ sẵn lòng chứ? » Đôi mắt của cậu ấy chớp chớp, đuôi mắt hơi giương lên, giống y hệt cậu bé nhiều năm trước không chào hỏi ngồi bên cạnh tôi.Lúc đó cậu ấy cũng nói: « Này, giúp đỡ chút đi, mấy cô gái đó quá phiền, tôi chỉ ngồi bên cạnh cậu là được. »Từ đó tính đến giờ, tôi đã giúp được 10 năm.Tôi không muốn giúp cậu ấy nữa.« Chu Văn, cậu biết mà, tôi thích cậu. »Cơ thể Chu Văn cứng nhắc, giống như không nghĩ tôi sẽ đột nhiên nói ra chuyện này.Rất nhanh cậu ấy đã bình tĩnh trở lại, khóe miệng giương lên tạo thành một độ cong nhẹ, lộ ra một chiếc răng khểnh nhỏ ở bên phải.« Sao thế, cậu muốn cùng tôi nói chuyện yêu đương? »Tôi có chút muốn cười, muốn a, tôi đương nhiên muốn.Nhiều năm như vậy, tôi không chỉ một lần tự hỏi mình, khi nào thì mới đến lượt tôi đây?Nhiều cô gái như vậy, tại sao không thể có một người là tôi?Chu Văn biết rõ, nhưng cậu ấy lại giả bộ như không biết.Tôi nhận ra muộn màng, có chút thay bản thân cảm thấy không đáng.Tôi yên lặng nhìn vào mắt cậu ấy, muốn từ trong ánh mắt của cậu nhìn ra một tia bối rối.Không có, cũng chưa từng có.Cậu ấy đối đầu với tôi vĩnh viễn nắm chắc thắng lợi, giống như một vị vua ở tít trên cao.Tôi xoay người rời đi, một câu cũng chưa nói.Chúng tôi tan rã trong không vui.

[Zhihu] Gương Vỡ Không LànhTác giả: 再闹就打你Truyện Đô Thị, Truyện Đoản Văn, Truyện Ngôn TìnhChu Văn là một tên tra nam, theo kiểu phổ biến. Con gái thích cậu ấy cực kỳ nhiều, chuyện tình nhiều không đếm xuể. Tôi là người kém thu hút nhất trong số những người theo đuổi cậu ấy. À, có lẽ có chút nổi bật. Tôi thực sự có thể rất nhẫn nại! Tôi đã quen biết Chu Văn từ khi học cấp 3. Chúng tôi cùng khóa, cùng lớp, cùng bàn. Mỗi ngày có đủ cô gái đi tới nhét vào bàn cậu ấy những bức thư tình đầy màu sắc. Tặng đủ loại đồ ăn vặt. Mức độ choáng ngợp khiến tôi nói không nên lời. Chu Văn cho rằng, thú vui lớn nhất của mình chính là mở những bức thư chứa tấm lòng của các cô gái và đánh giá họ như một vị vua đang phê chuẩn tấu sớ. Chọn những bức cậu ấy cho rằng hay nhất và ném cho tôi, để tôi sử dụng khi giúp cậu viết thư tình cho những lần sau. À, từ lúc đó tôi trở thành thư ký của Chu Văn. Đảm nhận việc giúp cậu ấy viết thư tình. Kỳ thực Chu Văn cũng không cần viết thư tình, với khuôn mặt của cậu ấy, hoàn toàn không có cô gái nào có thể nói không với cậu. Dù sao tôi cũng không thể. Thời… Tôi không trả lời câu hỏi đó, bởi vì đáp án của tôi không quan trọng, lời nói của Chu Văn chính là đáp án mà cậu ấy dành cho tôi.Tôi biết đáp án, mà vẫn cố gắng giải quyết vấn đề.Nói cách khác, dù biết trước kết quả mà vẫn li3m cẩu, cũng không thể trách Chu Văn.Li3m cẩu "舔狗": Đây là một thuật ngữ mạng, chỉ loại người mà trong mối quan hệ nam nữ, biết rõ đối phương không thích mình, nhưng vẫn không hề có tôn nghiêm và liêm sỉ dùng mặt nóng dán mông lạnh.Chỉ có thể tự trách bản thân.Từ ngày đó trở đi, cả thế giới đều biết tôi thích Chu Văn, còn Chu Văn không thích tôi.7 nămSuốt cả 7 năm.Tôi nhìn những cô gái bên cạnh Chu Văn thay đổi một người lại một người, lúc cậu ấy có bạn gái thì tôi biến mất, lúc không có bạn gái thì tôi lại xuất hiện.Chính xác như có thể so sánh với dự báo thời tiết.Chúng tôi ngầm hiểu với nhau, nhưng ai cũng đều không chọc thủng tầng giấy mỏng này.Mãi cho đến một tuần trước, Chu Văn đề nghị tôi đóng giả làm bạn gái về gặp bố mẹ cậu ấy.« Tại sao lại để tôi đi? »« Tôi chỉ muốn vui vẻ với những cô gái bên ngoài, thực sự kết hôn phải do người trong nhà sắp xếp. Tôi lại không muốn kết hôn sớm như vậy, chỉ có thể nhờ cậu giúp một tay. »Ngữ khí của cậu ấy nhẹ nhàng như thể đang cùng tôi bàn bạc ngày mai có nên đi xem bộ phim mới ra hay không, hay là có nên cùng nhau đi nếm thử thức ăn ở một nhà hàng mới khai trương hay không.Cậu ấy nói, chỉ là giúp đỡ thôi.« Cậu sẽ sẵn lòng chứ? » Đôi mắt của cậu ấy chớp chớp, đuôi mắt hơi giương lên, giống y hệt cậu bé nhiều năm trước không chào hỏi ngồi bên cạnh tôi.Lúc đó cậu ấy cũng nói: « Này, giúp đỡ chút đi, mấy cô gái đó quá phiền, tôi chỉ ngồi bên cạnh cậu là được. »Từ đó tính đến giờ, tôi đã giúp được 10 năm.Tôi không muốn giúp cậu ấy nữa.« Chu Văn, cậu biết mà, tôi thích cậu. »Cơ thể Chu Văn cứng nhắc, giống như không nghĩ tôi sẽ đột nhiên nói ra chuyện này.Rất nhanh cậu ấy đã bình tĩnh trở lại, khóe miệng giương lên tạo thành một độ cong nhẹ, lộ ra một chiếc răng khểnh nhỏ ở bên phải.« Sao thế, cậu muốn cùng tôi nói chuyện yêu đương? »Tôi có chút muốn cười, muốn a, tôi đương nhiên muốn.Nhiều năm như vậy, tôi không chỉ một lần tự hỏi mình, khi nào thì mới đến lượt tôi đây?Nhiều cô gái như vậy, tại sao không thể có một người là tôi?Chu Văn biết rõ, nhưng cậu ấy lại giả bộ như không biết.Tôi nhận ra muộn màng, có chút thay bản thân cảm thấy không đáng.Tôi yên lặng nhìn vào mắt cậu ấy, muốn từ trong ánh mắt của cậu nhìn ra một tia bối rối.Không có, cũng chưa từng có.Cậu ấy đối đầu với tôi vĩnh viễn nắm chắc thắng lợi, giống như một vị vua ở tít trên cao.Tôi xoay người rời đi, một câu cũng chưa nói.Chúng tôi tan rã trong không vui.

Chương 2