Giang Nhu chậm rãi đi xuống con dốc, tựa theo thành tường khiến con người cô có chút lười nhát. Nhìn thấy Trịnh Nam vừa dắt xe đạp ra khỏi cổng, cô hai chân rất nhanh chạy đến, theo sau Trịnh Nam là tiếng gọi thất thanh: “Nam Nam, đợi tớ đợi tớ” “Nam Nam” Anh cau có khó chịu không liến nhìn cô nổi một giây đã xoay đi, mặc cho cô đang dùng hết sức đuổi theo, cô vừa theo kịp anh đã một tay bắt lấy xe kéo về sau khiến cho anh đi chậm hơn một chút. “Nam Nam, cậu đã ăn sáng chưa” “…” Giang Nhu không chờ anh đáp liền hỏi thêm một câu: “Cậu ăn sáng có ngon không” “À không, chú Trịnh đã về nhà chưa” “Chắc là dì lo lắng lắm nhỉ” Anh định leo lên xe, cô cũng theo đó mà trèo lên khiến Trịnh Nam không khỏi nhăn mặt: “Cậu thật là…Nếu mà còn theo tôi nữa, tôi mách với mẹ cậu đấy” “…Cho tớ đi cùng với” Anh không quan tâm nhanh chân đạp xe đi mất, Giang Nhu vẻ mặt chán òm bĩu môi, cô đi bộ dọc theo lề đường, đi qua các tán cây mát mẻ, dọc theo đường từ nhà Trịnh Nam xuống trường hoa cũng nở rộ, nhưng…
Truyện chữ
Truyện tranh
Đang cập nhật ...
Truyện Audio
Đang cập nhật ...