1 Tôi đã ch.ết được 3 năm, Quan Kỳ cũng đến suốt 3 năm. Mỗi thứ sáu, dù nắng dù mưa, Quan Kỳ đều đến. Anh ấy sẽ mua một bó hoa, đặt nó dưới bia mộ và ngồi tán gẫu về những chuyện xảy ra gần đây. Lớn thì là những sự kiện xảy ra ở Liên hợp quốc gần đây, nhỏ thì là bữa trưa hôm nay cơm hơi khô, anh không thích. Không một lời hồi âm, cũng không có bất cứ câu trả lời nào. Anh chỉ nói chuyện một mình trước bia mộ tôi trong suốt 3 năm. “Hàng xóm” xung quanh đều ghen tị với tôi, nói rằng kiếp trước tôi đã cứu cả dải ngân hà, nên mới có thể gặp được một người đàn ông si tình đến vậy. Tôi tự mãn đáp: “Là do mị lực của tôi lớn.” Nhưng thật ra, tôi không muốn Quan Kỳ đến. Việc anh luôn tự ngâm mình trong quá khứ không phải là một dấu hiệu tốt. Tôi luôn khuyên anh phải bước ra, nhưng khi ngày ấy thực sự đến, mắt tôi không kìm được mà đỏ hoe.
Chương 16
Đời Này Kiếp Này - 黎饱饱Tác giả: 黎饱饱Truyện Đoản Văn, Truyện Ngôn Tình1 Tôi đã ch.ết được 3 năm, Quan Kỳ cũng đến suốt 3 năm. Mỗi thứ sáu, dù nắng dù mưa, Quan Kỳ đều đến. Anh ấy sẽ mua một bó hoa, đặt nó dưới bia mộ và ngồi tán gẫu về những chuyện xảy ra gần đây. Lớn thì là những sự kiện xảy ra ở Liên hợp quốc gần đây, nhỏ thì là bữa trưa hôm nay cơm hơi khô, anh không thích. Không một lời hồi âm, cũng không có bất cứ câu trả lời nào. Anh chỉ nói chuyện một mình trước bia mộ tôi trong suốt 3 năm. “Hàng xóm” xung quanh đều ghen tị với tôi, nói rằng kiếp trước tôi đã cứu cả dải ngân hà, nên mới có thể gặp được một người đàn ông si tình đến vậy. Tôi tự mãn đáp: “Là do mị lực của tôi lớn.” Nhưng thật ra, tôi không muốn Quan Kỳ đến. Việc anh luôn tự ngâm mình trong quá khứ không phải là một dấu hiệu tốt. Tôi luôn khuyên anh phải bước ra, nhưng khi ngày ấy thực sự đến, mắt tôi không kìm được mà đỏ hoe. 16Tôi rề rà không đi, ma nữ cũng phát cáu với tôi.Cô ấy nói nếu tôi còn không chịu rời đi, vậy sẽ liên lụy cô ấy.Tôi chần chừ một lúc, sau đó nói khẽ: “Cô hà cớ gì phải làm vậy?”Cô ấy nói với tôi rất nhiều.Tôi yên lặng nghe cô ấy nói cho đến hừng đông.Ma nữ nói, cô ấy vốn đã dự định đính hôn với bạn trai trong năm nay, nhưng trong một lần tình cờ, cô ấy phát hiện hắn ta ngoại tình.Khi cô đang lái xe về nhà thì bị tai nạn, vĩnh viễn không thể trở về nữa.Cô ấy nói, đời người sẽ luôn gặp phải những điều tiếc nuối, bất kể là ai cũng sẽ như vậy.“Quan Kỳ có thể ở đây với cô 3 năm, nhưng không thể ở đây với cô cả đời.”“Cô nên hiểu rõ điều đó hơn bất cứ ai.”Ma nữ ôm lấy vai tôi, nói không ngừng sau đó lại liếc nhìn sau lưng tôi.Chỉ liếc một cái, giọng nói của cô ấy đột nhiên như bị kẹt lại trong cổ họng, cô ấy bàng hoàng chớp mắt, môi run run.Như nhận ra điều gì, tôi thu lại nụ cười nhạt trên môi.Tôi nhìn theo ánh mắt của cô ấy.Tiếng mưa rơi tí tách.Một bóng người màu đen dần dần hiện ra.Càng đến gần, âm thanh tiếng mưa đập vào ô càng rõ ràng hơn.Quan Kỳ cầm ô, từng bước tiến lại.
16
Tôi rề rà không đi, ma nữ cũng phát cáu với tôi.
Cô ấy nói nếu tôi còn không chịu rời đi, vậy sẽ liên lụy cô ấy.
Tôi chần chừ một lúc, sau đó nói khẽ: “Cô hà cớ gì phải làm vậy?”
Cô ấy nói với tôi rất nhiều.
Tôi yên lặng nghe cô ấy nói cho đến hừng đông.
Ma nữ nói, cô ấy vốn đã dự định đính hôn với bạn trai trong năm nay, nhưng trong một lần tình cờ, cô ấy phát hiện hắn ta ngoại tình.
Khi cô đang lái xe về nhà thì bị tai nạn, vĩnh viễn không thể trở về nữa.
Cô ấy nói, đời người sẽ luôn gặp phải những điều tiếc nuối, bất kể là ai cũng sẽ như vậy.
“Quan Kỳ có thể ở đây với cô 3 năm, nhưng không thể ở đây với cô cả đời.”
“Cô nên hiểu rõ điều đó hơn bất cứ ai.”
Ma nữ ôm lấy vai tôi, nói không ngừng sau đó lại liếc nhìn sau lưng tôi.
Chỉ liếc một cái, giọng nói của cô ấy đột nhiên như bị kẹt lại trong cổ họng, cô ấy bàng hoàng chớp mắt, môi run run.
Như nhận ra điều gì, tôi thu lại nụ cười nhạt trên môi.
Tôi nhìn theo ánh mắt của cô ấy.
Tiếng mưa rơi tí tách.
Một bóng người màu đen dần dần hiện ra.
Càng đến gần, âm thanh tiếng mưa đập vào ô càng rõ ràng hơn.
Quan Kỳ cầm ô, từng bước tiến lại.
Đời Này Kiếp Này - 黎饱饱Tác giả: 黎饱饱Truyện Đoản Văn, Truyện Ngôn Tình1 Tôi đã ch.ết được 3 năm, Quan Kỳ cũng đến suốt 3 năm. Mỗi thứ sáu, dù nắng dù mưa, Quan Kỳ đều đến. Anh ấy sẽ mua một bó hoa, đặt nó dưới bia mộ và ngồi tán gẫu về những chuyện xảy ra gần đây. Lớn thì là những sự kiện xảy ra ở Liên hợp quốc gần đây, nhỏ thì là bữa trưa hôm nay cơm hơi khô, anh không thích. Không một lời hồi âm, cũng không có bất cứ câu trả lời nào. Anh chỉ nói chuyện một mình trước bia mộ tôi trong suốt 3 năm. “Hàng xóm” xung quanh đều ghen tị với tôi, nói rằng kiếp trước tôi đã cứu cả dải ngân hà, nên mới có thể gặp được một người đàn ông si tình đến vậy. Tôi tự mãn đáp: “Là do mị lực của tôi lớn.” Nhưng thật ra, tôi không muốn Quan Kỳ đến. Việc anh luôn tự ngâm mình trong quá khứ không phải là một dấu hiệu tốt. Tôi luôn khuyên anh phải bước ra, nhưng khi ngày ấy thực sự đến, mắt tôi không kìm được mà đỏ hoe. 16Tôi rề rà không đi, ma nữ cũng phát cáu với tôi.Cô ấy nói nếu tôi còn không chịu rời đi, vậy sẽ liên lụy cô ấy.Tôi chần chừ một lúc, sau đó nói khẽ: “Cô hà cớ gì phải làm vậy?”Cô ấy nói với tôi rất nhiều.Tôi yên lặng nghe cô ấy nói cho đến hừng đông.Ma nữ nói, cô ấy vốn đã dự định đính hôn với bạn trai trong năm nay, nhưng trong một lần tình cờ, cô ấy phát hiện hắn ta ngoại tình.Khi cô đang lái xe về nhà thì bị tai nạn, vĩnh viễn không thể trở về nữa.Cô ấy nói, đời người sẽ luôn gặp phải những điều tiếc nuối, bất kể là ai cũng sẽ như vậy.“Quan Kỳ có thể ở đây với cô 3 năm, nhưng không thể ở đây với cô cả đời.”“Cô nên hiểu rõ điều đó hơn bất cứ ai.”Ma nữ ôm lấy vai tôi, nói không ngừng sau đó lại liếc nhìn sau lưng tôi.Chỉ liếc một cái, giọng nói của cô ấy đột nhiên như bị kẹt lại trong cổ họng, cô ấy bàng hoàng chớp mắt, môi run run.Như nhận ra điều gì, tôi thu lại nụ cười nhạt trên môi.Tôi nhìn theo ánh mắt của cô ấy.Tiếng mưa rơi tí tách.Một bóng người màu đen dần dần hiện ra.Càng đến gần, âm thanh tiếng mưa đập vào ô càng rõ ràng hơn.Quan Kỳ cầm ô, từng bước tiến lại.