1 Tôi đã ch.ết được 3 năm, Quan Kỳ cũng đến suốt 3 năm. Mỗi thứ sáu, dù nắng dù mưa, Quan Kỳ đều đến. Anh ấy sẽ mua một bó hoa, đặt nó dưới bia mộ và ngồi tán gẫu về những chuyện xảy ra gần đây. Lớn thì là những sự kiện xảy ra ở Liên hợp quốc gần đây, nhỏ thì là bữa trưa hôm nay cơm hơi khô, anh không thích. Không một lời hồi âm, cũng không có bất cứ câu trả lời nào. Anh chỉ nói chuyện một mình trước bia mộ tôi trong suốt 3 năm. “Hàng xóm” xung quanh đều ghen tị với tôi, nói rằng kiếp trước tôi đã cứu cả dải ngân hà, nên mới có thể gặp được một người đàn ông si tình đến vậy. Tôi tự mãn đáp: “Là do mị lực của tôi lớn.” Nhưng thật ra, tôi không muốn Quan Kỳ đến. Việc anh luôn tự ngâm mình trong quá khứ không phải là một dấu hiệu tốt. Tôi luôn khuyên anh phải bước ra, nhưng khi ngày ấy thực sự đến, mắt tôi không kìm được mà đỏ hoe.
Chương 62: Hồi ức 1
Đời Này Kiếp Này - 黎饱饱Tác giả: 黎饱饱Truyện Đoản Văn, Truyện Ngôn Tình1 Tôi đã ch.ết được 3 năm, Quan Kỳ cũng đến suốt 3 năm. Mỗi thứ sáu, dù nắng dù mưa, Quan Kỳ đều đến. Anh ấy sẽ mua một bó hoa, đặt nó dưới bia mộ và ngồi tán gẫu về những chuyện xảy ra gần đây. Lớn thì là những sự kiện xảy ra ở Liên hợp quốc gần đây, nhỏ thì là bữa trưa hôm nay cơm hơi khô, anh không thích. Không một lời hồi âm, cũng không có bất cứ câu trả lời nào. Anh chỉ nói chuyện một mình trước bia mộ tôi trong suốt 3 năm. “Hàng xóm” xung quanh đều ghen tị với tôi, nói rằng kiếp trước tôi đã cứu cả dải ngân hà, nên mới có thể gặp được một người đàn ông si tình đến vậy. Tôi tự mãn đáp: “Là do mị lực của tôi lớn.” Nhưng thật ra, tôi không muốn Quan Kỳ đến. Việc anh luôn tự ngâm mình trong quá khứ không phải là một dấu hiệu tốt. Tôi luôn khuyên anh phải bước ra, nhưng khi ngày ấy thực sự đến, mắt tôi không kìm được mà đỏ hoe. 1Sau khi thi đại học xong, bà Thẩm hỏi Quan Kỳ rằng anh đã điền xong nguyện vọng chưa.Quan Kỳ ngậm một viên kẹo trong miệng, nhìn chằm chằm vào chữ ‘Đại học A’ trên màn hình, lười biếng đáp lại.“Đây chẳng phải là một lựa chọn tốt sao?”Từ nhỏ Quan Kỳ đã có chính kiến, không khiến bà phải nhọc lòng, nên bà Thẩm cũng không nói nhiều nữa.Quan Kỳ vui vẻ ra ngoài, nhân tiện còn ghé cửa hàng bánh ngọt mua một chiếc bánh kem xoài.Sau đó nhanh chóng đi đến cổng khu chung cư và bắt đầu đợi.Vài phút sau, một cô gái ngoan ngoãn đáng yêu từ trong khu chung cư bước ra.Quan Kỳ nhướng mày: “Chậc, trùng hợp thật.”Cô gái nhỏ cũng nhìn thấy anh: “Sao cậu lại ở đây?”“Trùng hợp đi ngang qua, cậu cho rằng tôi đặc biệt ở đây chờ cậu sao?”“À, được rồi.”Cô gái nhỏ vừa muốn rời đi thì liền bị chặn lại.Quan Kỳ đưa bánh kem trong tay cho cô: “Tôi vừa mới mua, cậu ăn không?”Cô gái nhỏ sững sờ, nhỏ giọng lẩm bẩm: “Tớ thích dâu tây…”Mặt Quan Kỳ co rút: “Vậy cậu ăn hay không ăn?”“Ăn ăn ăn.”Quan Kỳ cúi xuống nhìn cô nhận chiếc bánh, thản nhiên nói: “Nghe nói cậu cũng đăng kí đại học A, sao hả, học theo tôi?”Cô gái nhỏ ngây ngốc: “Tớ đăng kí đại học H.”“Cái gì?” Viên kẹo trong miệng Quan Kỳ rơi ra: “Không phải cậu nói chọn đại học A sao?”Cô ngơ ngác, cất giọng nhẹ nhàng: “Nhất thời muốn đổi thành đại học H, sao vậy?”“Không có gì.”Ngữ khí của Quan Kỳ không tốt lắm, quay người rời đi, được nửa đường lại quay trở lại: “Cậu chắc chắn đăng kí đại học H, không đổi nữa?”“... Không đổi nữa.”Quan Kỳ quay người chạy đi.Cô gái nhỏ nhìn theo bóng lưng đang dần dần biến mất mới phản ứng lại, chậm rãi nói: “Tớ nghe nói… cậu muốn đăng kí đại học H…”Trong phòng khách, bà Thẩm vừa cắm hoa xong thì bỗng nhiên thấy Quan Kỳ lao thẳng vào phòng ngủ, mồ hôi nhễ nhại.“Làm gì mà gấp vậy?”“Không có gì.”“Con đổi nguyện vọng.”
1
Sau khi thi đại học xong, bà Thẩm hỏi Quan Kỳ rằng anh đã điền xong nguyện vọng chưa.
Quan Kỳ ngậm một viên kẹo trong miệng, nhìn chằm chằm vào chữ ‘Đại học A’ trên màn hình, lười biếng đáp lại.
“Đây chẳng phải là một lựa chọn tốt sao?”
Từ nhỏ Quan Kỳ đã có chính kiến, không khiến bà phải nhọc lòng, nên bà Thẩm cũng không nói nhiều nữa.
Quan Kỳ vui vẻ ra ngoài, nhân tiện còn ghé cửa hàng bánh ngọt mua một chiếc bánh kem xoài.
Sau đó nhanh chóng đi đến cổng khu chung cư và bắt đầu đợi.
Vài phút sau, một cô gái ngoan ngoãn đáng yêu từ trong khu chung cư bước ra.
Quan Kỳ nhướng mày: “Chậc, trùng hợp thật.”
Cô gái nhỏ cũng nhìn thấy anh: “Sao cậu lại ở đây?”
“Trùng hợp đi ngang qua, cậu cho rằng tôi đặc biệt ở đây chờ cậu sao?”
“À, được rồi.”
Cô gái nhỏ vừa muốn rời đi thì liền bị chặn lại.
Quan Kỳ đưa bánh kem trong tay cho cô: “Tôi vừa mới mua, cậu ăn không?”
Cô gái nhỏ sững sờ, nhỏ giọng lẩm bẩm: “Tớ thích dâu tây…”
Mặt Quan Kỳ co rút: “Vậy cậu ăn hay không ăn?”
“Ăn ăn ăn.”
Quan Kỳ cúi xuống nhìn cô nhận chiếc bánh, thản nhiên nói: “Nghe nói cậu cũng đăng kí đại học A, sao hả, học theo tôi?”
Cô gái nhỏ ngây ngốc: “Tớ đăng kí đại học H.”
“Cái gì?” Viên kẹo trong miệng Quan Kỳ rơi ra: “Không phải cậu nói chọn đại học A sao?”
Cô ngơ ngác, cất giọng nhẹ nhàng: “Nhất thời muốn đổi thành đại học H, sao vậy?”
“Không có gì.”
Ngữ khí của Quan Kỳ không tốt lắm, quay người rời đi, được nửa đường lại quay trở lại: “Cậu chắc chắn đăng kí đại học H, không đổi nữa?”
“... Không đổi nữa.”
Quan Kỳ quay người chạy đi.
Cô gái nhỏ nhìn theo bóng lưng đang dần dần biến mất mới phản ứng lại, chậm rãi nói: “Tớ nghe nói… cậu muốn đăng kí đại học H…”
Trong phòng khách, bà Thẩm vừa cắm hoa xong thì bỗng nhiên thấy Quan Kỳ lao thẳng vào phòng ngủ, mồ hôi nhễ nhại.
“Làm gì mà gấp vậy?”
“Không có gì.”
“Con đổi nguyện vọng.”
Đời Này Kiếp Này - 黎饱饱Tác giả: 黎饱饱Truyện Đoản Văn, Truyện Ngôn Tình1 Tôi đã ch.ết được 3 năm, Quan Kỳ cũng đến suốt 3 năm. Mỗi thứ sáu, dù nắng dù mưa, Quan Kỳ đều đến. Anh ấy sẽ mua một bó hoa, đặt nó dưới bia mộ và ngồi tán gẫu về những chuyện xảy ra gần đây. Lớn thì là những sự kiện xảy ra ở Liên hợp quốc gần đây, nhỏ thì là bữa trưa hôm nay cơm hơi khô, anh không thích. Không một lời hồi âm, cũng không có bất cứ câu trả lời nào. Anh chỉ nói chuyện một mình trước bia mộ tôi trong suốt 3 năm. “Hàng xóm” xung quanh đều ghen tị với tôi, nói rằng kiếp trước tôi đã cứu cả dải ngân hà, nên mới có thể gặp được một người đàn ông si tình đến vậy. Tôi tự mãn đáp: “Là do mị lực của tôi lớn.” Nhưng thật ra, tôi không muốn Quan Kỳ đến. Việc anh luôn tự ngâm mình trong quá khứ không phải là một dấu hiệu tốt. Tôi luôn khuyên anh phải bước ra, nhưng khi ngày ấy thực sự đến, mắt tôi không kìm được mà đỏ hoe. 1Sau khi thi đại học xong, bà Thẩm hỏi Quan Kỳ rằng anh đã điền xong nguyện vọng chưa.Quan Kỳ ngậm một viên kẹo trong miệng, nhìn chằm chằm vào chữ ‘Đại học A’ trên màn hình, lười biếng đáp lại.“Đây chẳng phải là một lựa chọn tốt sao?”Từ nhỏ Quan Kỳ đã có chính kiến, không khiến bà phải nhọc lòng, nên bà Thẩm cũng không nói nhiều nữa.Quan Kỳ vui vẻ ra ngoài, nhân tiện còn ghé cửa hàng bánh ngọt mua một chiếc bánh kem xoài.Sau đó nhanh chóng đi đến cổng khu chung cư và bắt đầu đợi.Vài phút sau, một cô gái ngoan ngoãn đáng yêu từ trong khu chung cư bước ra.Quan Kỳ nhướng mày: “Chậc, trùng hợp thật.”Cô gái nhỏ cũng nhìn thấy anh: “Sao cậu lại ở đây?”“Trùng hợp đi ngang qua, cậu cho rằng tôi đặc biệt ở đây chờ cậu sao?”“À, được rồi.”Cô gái nhỏ vừa muốn rời đi thì liền bị chặn lại.Quan Kỳ đưa bánh kem trong tay cho cô: “Tôi vừa mới mua, cậu ăn không?”Cô gái nhỏ sững sờ, nhỏ giọng lẩm bẩm: “Tớ thích dâu tây…”Mặt Quan Kỳ co rút: “Vậy cậu ăn hay không ăn?”“Ăn ăn ăn.”Quan Kỳ cúi xuống nhìn cô nhận chiếc bánh, thản nhiên nói: “Nghe nói cậu cũng đăng kí đại học A, sao hả, học theo tôi?”Cô gái nhỏ ngây ngốc: “Tớ đăng kí đại học H.”“Cái gì?” Viên kẹo trong miệng Quan Kỳ rơi ra: “Không phải cậu nói chọn đại học A sao?”Cô ngơ ngác, cất giọng nhẹ nhàng: “Nhất thời muốn đổi thành đại học H, sao vậy?”“Không có gì.”Ngữ khí của Quan Kỳ không tốt lắm, quay người rời đi, được nửa đường lại quay trở lại: “Cậu chắc chắn đăng kí đại học H, không đổi nữa?”“... Không đổi nữa.”Quan Kỳ quay người chạy đi.Cô gái nhỏ nhìn theo bóng lưng đang dần dần biến mất mới phản ứng lại, chậm rãi nói: “Tớ nghe nói… cậu muốn đăng kí đại học H…”Trong phòng khách, bà Thẩm vừa cắm hoa xong thì bỗng nhiên thấy Quan Kỳ lao thẳng vào phòng ngủ, mồ hôi nhễ nhại.“Làm gì mà gấp vậy?”“Không có gì.”“Con đổi nguyện vọng.”