1. Bạn trai cũ của tôi Sở Vưu Lãng, là một đại thiện nhân. [*đại thiện nhân: Từ gốc 大善人, chỉ người cực kỳ tốt bụng, giàu lòng nhân từ bác ái. ] Đi dạo phố có thể gọi điện thoại giúp cho những cô gái xinh đẹp bị hết pin, mỗi lần như thế là Wechat lại thêm được một nhóm người. Đi tập thể hình thì gọi bác sĩ giúp cho chị gái tập cùng bị trẹo chân, tiện thể còn học thêm được kỹ năng xoa nắn xương khớp. Đi học thì sẵn lòng giải đề giúp cho các em gái khóa dưới, nhiệt tình sốt sắng, tự nguyện hiến dâng, tạo nên khung cảnh động lòng người ở nơi thư viện. Ở cùng anh ta 3 tháng, tôi còn gặp được nhiều mỹ nữ hơn so với cả nửa đời trước của mình cộng lại. Từ những người nhiệt tình nóng bỏng, ngạo kiều xinh đẹp, tri thức ưu nhã, cho đến cao quý lạnh lùng. Từ áo da, JK, quần dài, cho đến áo sơ mi trắng. Tôi ch. ết lặng nhìn đủ hình mẫu con gái đến rồi lại đi, nhìn Sở Vưu Lãng bên cạnh tôi bằng ánh mắt khác biệt. Ba tháng sau, tôi không chịu nổi. Tôi đã chia tay với Sở Vưu Lãng. Sở Vưu Lãng kinh…
Chương 14: Chương 14
Tôi Đi Làm Ở Tiệm Nhuộm DaTác giả: Tiểu Ngai Ngai Thái KêTruyện Đô Thị, Truyện Đoản Văn, Truyện Ngôn Tình1. Bạn trai cũ của tôi Sở Vưu Lãng, là một đại thiện nhân. [*đại thiện nhân: Từ gốc 大善人, chỉ người cực kỳ tốt bụng, giàu lòng nhân từ bác ái. ] Đi dạo phố có thể gọi điện thoại giúp cho những cô gái xinh đẹp bị hết pin, mỗi lần như thế là Wechat lại thêm được một nhóm người. Đi tập thể hình thì gọi bác sĩ giúp cho chị gái tập cùng bị trẹo chân, tiện thể còn học thêm được kỹ năng xoa nắn xương khớp. Đi học thì sẵn lòng giải đề giúp cho các em gái khóa dưới, nhiệt tình sốt sắng, tự nguyện hiến dâng, tạo nên khung cảnh động lòng người ở nơi thư viện. Ở cùng anh ta 3 tháng, tôi còn gặp được nhiều mỹ nữ hơn so với cả nửa đời trước của mình cộng lại. Từ những người nhiệt tình nóng bỏng, ngạo kiều xinh đẹp, tri thức ưu nhã, cho đến cao quý lạnh lùng. Từ áo da, JK, quần dài, cho đến áo sơ mi trắng. Tôi ch. ết lặng nhìn đủ hình mẫu con gái đến rồi lại đi, nhìn Sở Vưu Lãng bên cạnh tôi bằng ánh mắt khác biệt. Ba tháng sau, tôi không chịu nổi. Tôi đã chia tay với Sở Vưu Lãng. Sở Vưu Lãng kinh… Cho nên ngày Viên Niệm lên núi, tôi cũng không tiễn cậu ta.Tôi duỗi tay và ngồi xuống chiếc ghế ở tiệm nhuộm da của bà chủ.Hôm nay sao Thủy nghịch hành, cửa hàng vắng tanh.Bà chủ chống cằm, chán nản nói: "Một ngày không có đàn ông tựa như ngàn năm nhàm chán."Bà ấy nhìn tôi, mắt bỗng sáng lên, "Ê, Du Du, lại đây cho dì luyện tay một lúc.""Dạ?""Dì cho mày nhuộm da rám nắng miễn phí! Nhanh lên, dì sẽ bôi kem cho mày."Suýt chút nữa tôi đã bị bà chủ đẩy vào căn phòng nhỏ.Đột nhiên, tiếng chuông cửa tiệm khẽ vang lên.Có người rũ những hạt mưa trên ô rồi đặt ô xuống, để lộ đôi lông mày và đôi mắt đẹp như tranh.Cố Trầm Chi mỉm cười nhẹ giọng nói đùa: "Chị Lý, ôm lâu quá, tôi cũng ghen tị đấy."Bà chủ cười hề hề và đẩy tôi đến trước mặt Cố Trầm Chi."Đi nhanh đi, tuổi trẻ thì thời gian là vàng bạc."Cố Trầm Chi gật đầu: "Cám ơn."Anh nhìn tôi và đưa lòng bàn tay ra."Hôm nay trời mưa, anh đưa em về trường."Tôi nắm tay anh ấy.“Được.”.
Cho nên ngày Viên Niệm lên núi, tôi cũng không tiễn cậu ta.
Tôi duỗi tay và ngồi xuống chiếc ghế ở tiệm nhuộm da của bà chủ.
Hôm nay sao Thủy nghịch hành, cửa hàng vắng tanh.
Bà chủ chống cằm, chán nản nói: "Một ngày không có đàn ông tựa như ngàn năm nhàm chán.
"
Bà ấy nhìn tôi, mắt bỗng sáng lên, "Ê, Du Du, lại đây cho dì luyện tay một lúc.
"
"Dạ?"
"Dì cho mày nhuộm da rám nắng miễn phí! Nhanh lên, dì sẽ bôi kem cho mày.
"
Suýt chút nữa tôi đã bị bà chủ đẩy vào căn phòng nhỏ.
Đột nhiên, tiếng chuông cửa tiệm khẽ vang lên.
Có người rũ những hạt mưa trên ô rồi đặt ô xuống, để lộ đôi lông mày và đôi mắt đẹp như tranh.
Cố Trầm Chi mỉm cười nhẹ giọng nói đùa: "Chị Lý, ôm lâu quá, tôi cũng ghen tị đấy.
"
Bà chủ cười hề hề và đẩy tôi đến trước mặt Cố Trầm Chi.
"Đi nhanh đi, tuổi trẻ thì thời gian là vàng bạc.
"
Cố Trầm Chi gật đầu: "Cám ơn.
"
Anh nhìn tôi và đưa lòng bàn tay ra.
"Hôm nay trời mưa, anh đưa em về trường.
"
Tôi nắm tay anh ấy.
“Được.
”.
Tôi Đi Làm Ở Tiệm Nhuộm DaTác giả: Tiểu Ngai Ngai Thái KêTruyện Đô Thị, Truyện Đoản Văn, Truyện Ngôn Tình1. Bạn trai cũ của tôi Sở Vưu Lãng, là một đại thiện nhân. [*đại thiện nhân: Từ gốc 大善人, chỉ người cực kỳ tốt bụng, giàu lòng nhân từ bác ái. ] Đi dạo phố có thể gọi điện thoại giúp cho những cô gái xinh đẹp bị hết pin, mỗi lần như thế là Wechat lại thêm được một nhóm người. Đi tập thể hình thì gọi bác sĩ giúp cho chị gái tập cùng bị trẹo chân, tiện thể còn học thêm được kỹ năng xoa nắn xương khớp. Đi học thì sẵn lòng giải đề giúp cho các em gái khóa dưới, nhiệt tình sốt sắng, tự nguyện hiến dâng, tạo nên khung cảnh động lòng người ở nơi thư viện. Ở cùng anh ta 3 tháng, tôi còn gặp được nhiều mỹ nữ hơn so với cả nửa đời trước của mình cộng lại. Từ những người nhiệt tình nóng bỏng, ngạo kiều xinh đẹp, tri thức ưu nhã, cho đến cao quý lạnh lùng. Từ áo da, JK, quần dài, cho đến áo sơ mi trắng. Tôi ch. ết lặng nhìn đủ hình mẫu con gái đến rồi lại đi, nhìn Sở Vưu Lãng bên cạnh tôi bằng ánh mắt khác biệt. Ba tháng sau, tôi không chịu nổi. Tôi đã chia tay với Sở Vưu Lãng. Sở Vưu Lãng kinh… Cho nên ngày Viên Niệm lên núi, tôi cũng không tiễn cậu ta.Tôi duỗi tay và ngồi xuống chiếc ghế ở tiệm nhuộm da của bà chủ.Hôm nay sao Thủy nghịch hành, cửa hàng vắng tanh.Bà chủ chống cằm, chán nản nói: "Một ngày không có đàn ông tựa như ngàn năm nhàm chán."Bà ấy nhìn tôi, mắt bỗng sáng lên, "Ê, Du Du, lại đây cho dì luyện tay một lúc.""Dạ?""Dì cho mày nhuộm da rám nắng miễn phí! Nhanh lên, dì sẽ bôi kem cho mày."Suýt chút nữa tôi đã bị bà chủ đẩy vào căn phòng nhỏ.Đột nhiên, tiếng chuông cửa tiệm khẽ vang lên.Có người rũ những hạt mưa trên ô rồi đặt ô xuống, để lộ đôi lông mày và đôi mắt đẹp như tranh.Cố Trầm Chi mỉm cười nhẹ giọng nói đùa: "Chị Lý, ôm lâu quá, tôi cũng ghen tị đấy."Bà chủ cười hề hề và đẩy tôi đến trước mặt Cố Trầm Chi."Đi nhanh đi, tuổi trẻ thì thời gian là vàng bạc."Cố Trầm Chi gật đầu: "Cám ơn."Anh nhìn tôi và đưa lòng bàn tay ra."Hôm nay trời mưa, anh đưa em về trường."Tôi nắm tay anh ấy.“Được.”.