1. Tôi, Khương Doanh, 18 tuổi, đang sống cùng bố mẹ, nhà chúng tôi không có nghề nghiệp gì, hàng tháng sống bằng việc cho thuê mấy chục căn nhà. Nhưng sau khi tôi thi đại học, dịch bệnh bùng phát, nhà tôi có rất nhiều căn không cho thuê được, không muốn tình hình này cứ mãi tiếp diễn, bố tôi đã quyết định gửi tôi qua công ty của chú Tạ hàng xóm để học kinh doanh. Tôi:??? Ngẫm lại với tư cách là người thừa kế toàn bộ gia sản của bố mẹ à không là một người con có hiếu trước hoàn cảnh khó khăn của gia đình, tôi hứa với bố mẹ sẽ học hành chăm chỉ, vực dậy kinh doanh của gia đình để họ có thể an nhàn khi về già. Sau khi tiễn cha mẹ, tôi đến phòng giám đốc để ra mắt. Đang hứng trí bừng bừng đẩy cửa phòng làm việc thì tôi thấy phía đối diện, một gương mặt quen thuộc đang cười với mình: " Tốt lắm đến rất đúng giờ. Lại đây chúng ta giới thiệu làm quen chút chứ nhỉ?" Tôi ngẩn người, phút chốc thấy lưng lạnh toát, sầu não thốt ra một câu: " Tạ Vân Cơ?" Không phải chứ, chẳng phải bây giờ anh ấy…
Chương 8
Thanh Mai Trúc Mã - Thiên Tiên Cuồng TúyTác giả: Thiên Tiên Cuồng TúyTruyện Đoản Văn, Truyện Ngôn Tình1. Tôi, Khương Doanh, 18 tuổi, đang sống cùng bố mẹ, nhà chúng tôi không có nghề nghiệp gì, hàng tháng sống bằng việc cho thuê mấy chục căn nhà. Nhưng sau khi tôi thi đại học, dịch bệnh bùng phát, nhà tôi có rất nhiều căn không cho thuê được, không muốn tình hình này cứ mãi tiếp diễn, bố tôi đã quyết định gửi tôi qua công ty của chú Tạ hàng xóm để học kinh doanh. Tôi:??? Ngẫm lại với tư cách là người thừa kế toàn bộ gia sản của bố mẹ à không là một người con có hiếu trước hoàn cảnh khó khăn của gia đình, tôi hứa với bố mẹ sẽ học hành chăm chỉ, vực dậy kinh doanh của gia đình để họ có thể an nhàn khi về già. Sau khi tiễn cha mẹ, tôi đến phòng giám đốc để ra mắt. Đang hứng trí bừng bừng đẩy cửa phòng làm việc thì tôi thấy phía đối diện, một gương mặt quen thuộc đang cười với mình: " Tốt lắm đến rất đúng giờ. Lại đây chúng ta giới thiệu làm quen chút chứ nhỉ?" Tôi ngẩn người, phút chốc thấy lưng lạnh toát, sầu não thốt ra một câu: " Tạ Vân Cơ?" Không phải chứ, chẳng phải bây giờ anh ấy… 8.Sự ăn ý vô tình này khiến cả 3 chúng tôi sững sờ.Tạ Vân Cơ lạnh lùng nhìn chằm chằm Thẩm Dịch:" Buông em ấy ra."Thẩm Dịch cười cười, vẻ mặt bất cần:" Anh Tạ có tuổi rồi không phù hợp nghe tụi trẻ chúng tôi nói chuyện đâu."Tôi đứng ở giữa thấy sấm chớp đùng dùng giữ hai người họ. Tôi yếu ớt, giơ tay lên đề nghị:" Cái đó, hai người có thể buông tay em rồi mình ra ngoài được không?"Nghe thấy tôi nói vậy, cả hai lại đồng loạt quay lại, nhìn chằm chằm tôi:" Em chọn đi."" Em chọn đi."Tôi, tôi có thể không chọn được không?Tôi hít sâu một hơi, cố gắng thoát khỏi hai người bọn họ:"Em không chọn ai cả. Chúng ta cứ đứng đây nói chuyện là được."" Được. Vậy em giải thích chuyện này đi."Tôi vội vàng nói những gì mà tôi nhớ. Hôm kia, Đào Đào và mấy người nữa rủ tôi đi KTV, vì hát nhiều quá nên chúng tôi chuyển sang qua chơi "Thật hay thách."Mặc dù tôi có chơi thách nhưng không hề có đoạn đi tỏ tình với Thẩm Dịch." Vậy nên, Thẩm Dịch em chắc chắn là có hiểu lầm gì đó. Để em hỏi lại bạn em rồi sẽ cho anh một câu trả lời hợp lí nhất."Thẩm Dịch nhìn tôi một lúc lâu, cuối cùng cũng gật đầu:" Được anh đợi."Nói xong, anh ta lại liếc sang Tạ Vân Cơ:"Thế hắn thì sao? Em thích hắn à?"" Sao cơ?" Tôi nhất thời không phản ứng kịp.Đến khi nhận ra tôi bất giác đỏ mặt, tim tôi đập nhanh, rõ ràng khi nãy giải thích mói quan hệ với Thẩm Dịch tôi không như này. Chả lẽ...Tạ Vân Cơ vẫn đang nhìn tôi, đồng tử anh ấy hơi co lại, bộ dạng rõ ràng đang rất căng thẳng." Thế nào? Em không dám nói à?""Em..."
8.
Sự ăn ý vô tình này khiến cả 3 chúng tôi sững sờ.
Tạ Vân Cơ lạnh lùng nhìn chằm chằm Thẩm Dịch:
" Buông em ấy ra."
Thẩm Dịch cười cười, vẻ mặt bất cần:
" Anh Tạ có tuổi rồi không phù hợp nghe tụi trẻ chúng tôi nói chuyện đâu."
Tôi đứng ở giữa thấy sấm chớp đùng dùng giữ hai người họ. Tôi yếu ớt, giơ tay lên đề nghị:
" Cái đó, hai người có thể buông tay em rồi mình ra ngoài được không?"
Nghe thấy tôi nói vậy, cả hai lại đồng loạt quay lại, nhìn chằm chằm tôi:
" Em chọn đi."
" Em chọn đi."
Tôi, tôi có thể không chọn được không?
Tôi hít sâu một hơi, cố gắng thoát khỏi hai người bọn họ:
"Em không chọn ai cả. Chúng ta cứ đứng đây nói chuyện là được."
" Được. Vậy em giải thích chuyện này đi."
Tôi vội vàng nói những gì mà tôi nhớ. Hôm kia, Đào Đào và mấy người nữa rủ tôi đi KTV, vì hát nhiều quá nên chúng tôi chuyển sang qua chơi "Thật hay thách."
Mặc dù tôi có chơi thách nhưng không hề có đoạn đi tỏ tình với Thẩm Dịch.
" Vậy nên, Thẩm Dịch em chắc chắn là có hiểu lầm gì đó. Để em hỏi lại bạn em rồi sẽ cho anh một câu trả lời hợp lí nhất."
Thẩm Dịch nhìn tôi một lúc lâu, cuối cùng cũng gật đầu:
" Được anh đợi."
Nói xong, anh ta lại liếc sang Tạ Vân Cơ:
"Thế hắn thì sao? Em thích hắn à?"
" Sao cơ?" Tôi nhất thời không phản ứng kịp.
Đến khi nhận ra tôi bất giác đỏ mặt, tim tôi đập nhanh, rõ ràng khi nãy giải thích mói quan hệ với Thẩm Dịch tôi không như này. Chả lẽ...
Tạ Vân Cơ vẫn đang nhìn tôi, đồng tử anh ấy hơi co lại, bộ dạng rõ ràng đang rất căng thẳng.
" Thế nào? Em không dám nói à?"
"Em..."
Thanh Mai Trúc Mã - Thiên Tiên Cuồng TúyTác giả: Thiên Tiên Cuồng TúyTruyện Đoản Văn, Truyện Ngôn Tình1. Tôi, Khương Doanh, 18 tuổi, đang sống cùng bố mẹ, nhà chúng tôi không có nghề nghiệp gì, hàng tháng sống bằng việc cho thuê mấy chục căn nhà. Nhưng sau khi tôi thi đại học, dịch bệnh bùng phát, nhà tôi có rất nhiều căn không cho thuê được, không muốn tình hình này cứ mãi tiếp diễn, bố tôi đã quyết định gửi tôi qua công ty của chú Tạ hàng xóm để học kinh doanh. Tôi:??? Ngẫm lại với tư cách là người thừa kế toàn bộ gia sản của bố mẹ à không là một người con có hiếu trước hoàn cảnh khó khăn của gia đình, tôi hứa với bố mẹ sẽ học hành chăm chỉ, vực dậy kinh doanh của gia đình để họ có thể an nhàn khi về già. Sau khi tiễn cha mẹ, tôi đến phòng giám đốc để ra mắt. Đang hứng trí bừng bừng đẩy cửa phòng làm việc thì tôi thấy phía đối diện, một gương mặt quen thuộc đang cười với mình: " Tốt lắm đến rất đúng giờ. Lại đây chúng ta giới thiệu làm quen chút chứ nhỉ?" Tôi ngẩn người, phút chốc thấy lưng lạnh toát, sầu não thốt ra một câu: " Tạ Vân Cơ?" Không phải chứ, chẳng phải bây giờ anh ấy… 8.Sự ăn ý vô tình này khiến cả 3 chúng tôi sững sờ.Tạ Vân Cơ lạnh lùng nhìn chằm chằm Thẩm Dịch:" Buông em ấy ra."Thẩm Dịch cười cười, vẻ mặt bất cần:" Anh Tạ có tuổi rồi không phù hợp nghe tụi trẻ chúng tôi nói chuyện đâu."Tôi đứng ở giữa thấy sấm chớp đùng dùng giữ hai người họ. Tôi yếu ớt, giơ tay lên đề nghị:" Cái đó, hai người có thể buông tay em rồi mình ra ngoài được không?"Nghe thấy tôi nói vậy, cả hai lại đồng loạt quay lại, nhìn chằm chằm tôi:" Em chọn đi."" Em chọn đi."Tôi, tôi có thể không chọn được không?Tôi hít sâu một hơi, cố gắng thoát khỏi hai người bọn họ:"Em không chọn ai cả. Chúng ta cứ đứng đây nói chuyện là được."" Được. Vậy em giải thích chuyện này đi."Tôi vội vàng nói những gì mà tôi nhớ. Hôm kia, Đào Đào và mấy người nữa rủ tôi đi KTV, vì hát nhiều quá nên chúng tôi chuyển sang qua chơi "Thật hay thách."Mặc dù tôi có chơi thách nhưng không hề có đoạn đi tỏ tình với Thẩm Dịch." Vậy nên, Thẩm Dịch em chắc chắn là có hiểu lầm gì đó. Để em hỏi lại bạn em rồi sẽ cho anh một câu trả lời hợp lí nhất."Thẩm Dịch nhìn tôi một lúc lâu, cuối cùng cũng gật đầu:" Được anh đợi."Nói xong, anh ta lại liếc sang Tạ Vân Cơ:"Thế hắn thì sao? Em thích hắn à?"" Sao cơ?" Tôi nhất thời không phản ứng kịp.Đến khi nhận ra tôi bất giác đỏ mặt, tim tôi đập nhanh, rõ ràng khi nãy giải thích mói quan hệ với Thẩm Dịch tôi không như này. Chả lẽ...Tạ Vân Cơ vẫn đang nhìn tôi, đồng tử anh ấy hơi co lại, bộ dạng rõ ràng đang rất căng thẳng." Thế nào? Em không dám nói à?""Em..."