01 Tôi cầm mặt dây chuyền bằng ngọc bích của Lục Trân Châu, nhìn người từ ngàn dặm xa xôi đuổi đến tận huyện thành, Tống Mộ Hàn. Tôi mặt không đỏ tim không đập: “Đúng rồi, tôi chính là bé gái cứu anh khỏi đuối nước năm đó.” Tống Mộ Hàn đưa ra nghi ngờ. "Trước khi ngất đi, tôi mơ hồ nhìn thấy trên cổ tay cô ấy có một cái bớt hình con bướm, cô có thể cho tôi xem được không?" Tôi trực tiếp đưa cổ tay mình đến trước mắt hắn. Nơi đó dày đặc những vết sẹo do bỏng tàn thuốc và các vết c.ắ.t cổ tay sâu cạn không đồng nhất đan xen vào nhau, thấy mà ghê người. "Tự mình tìm đi." Tống Mộ Hàn sững sờ. Tôi nhìn hắn nói: "Anh đến sớm ba năm, hẳn là còn có thể nhìn thấy, hiện tại, không thể đâu." Tống Mộ Hàn đưa tôi từ một huyện thành nhỏ đến Bắc Kinh. Hắn nói tôi là ân nhân cứu mạng của hắn, hắn muốn báo đáp tôi thật tốt. Vậy là, tôi mang theo hồ sơ nhập học, thuận lợi chuyển đến trường trung học tốt nhất ở Bắc Kinh. Mặc dù điểm hồi cấp ba của tôi rất kém. Tống Mộ Hàn đưa tôi đến gặp bác sĩ tâm lý…
Chương 2
Ánh Trăng Nơi Thiên ĐườngTác giả: 小尘Truyện Đoản Văn, Truyện Ngôn Tình01 Tôi cầm mặt dây chuyền bằng ngọc bích của Lục Trân Châu, nhìn người từ ngàn dặm xa xôi đuổi đến tận huyện thành, Tống Mộ Hàn. Tôi mặt không đỏ tim không đập: “Đúng rồi, tôi chính là bé gái cứu anh khỏi đuối nước năm đó.” Tống Mộ Hàn đưa ra nghi ngờ. "Trước khi ngất đi, tôi mơ hồ nhìn thấy trên cổ tay cô ấy có một cái bớt hình con bướm, cô có thể cho tôi xem được không?" Tôi trực tiếp đưa cổ tay mình đến trước mắt hắn. Nơi đó dày đặc những vết sẹo do bỏng tàn thuốc và các vết c.ắ.t cổ tay sâu cạn không đồng nhất đan xen vào nhau, thấy mà ghê người. "Tự mình tìm đi." Tống Mộ Hàn sững sờ. Tôi nhìn hắn nói: "Anh đến sớm ba năm, hẳn là còn có thể nhìn thấy, hiện tại, không thể đâu." Tống Mộ Hàn đưa tôi từ một huyện thành nhỏ đến Bắc Kinh. Hắn nói tôi là ân nhân cứu mạng của hắn, hắn muốn báo đáp tôi thật tốt. Vậy là, tôi mang theo hồ sơ nhập học, thuận lợi chuyển đến trường trung học tốt nhất ở Bắc Kinh. Mặc dù điểm hồi cấp ba của tôi rất kém. Tống Mộ Hàn đưa tôi đến gặp bác sĩ tâm lý… 02.“Lục Noãn, mày láo toét thật, dám quyến rũ bạn trai của tao?”Một cái tát khác rơi vào mặt tôi.“R.ạch một d.ao trên mặt nó xem nó có còn dám dùng cái mặt hồ ly tinh này quyến rũ người khác hay không.”“Không được, quá nổi bật, gây chuyện quá lớn chúng ta không có quả ngon để ăn, dí vào bụng nó ấy.”“Ha ha ha ha chị Thiến, nhìn nó bị tàn thuốc nóng làm sợ chết kìa.”“Tàn thuốc thì có là gì, Tiểu Mân, lấy máy uốn tóc của cưng ra đây.”Máy uốn tóc nóng 200 độ dí vào sau lưng tôi. Tiếng kêu thảm thiết của tôi chính là niềm vui của bọn họ.Tôi đột nhiên bừng tỉnh, Tống Mộ Hàn ôm tôi từ phía sau, giọng nói có hơi ngái ngủ.“Tiểu Noãn, lại mơ thấy ác mộng sao?”Hắn vươn tay chậm rãi vuốt v e qua vết sẹo dữ tợn trên lưng tôi, sau đó nhẹ nhàng hôn lên nơi đó.“Tiểu Noãn, anh sẽ không để em bị tổn thương nữa.”Tôi quay lưng lại với hắn, mở khóa điện thoại di động, nhìn vào tin nhắn trên màn hình nhếch khóe môi.“Cô Lục, em gái cô đã hoàn toàn khôi phục trí nhớ, cô ấy đang ầm ĩ muốn gặp cô.”Mấy năm nay Tống Mộ Hàn vẫn luôn yêu tôi sâu đậm.Có lẽ xuất thân hào môn nên hắn đã trải qua hết sự ấm áp, lạnh lùng của nhân sinh, mặc dù nhìn thoáng qua giống như một công tử dịu dàng quý phái, nhưng tôi biết hắn lạnh lùng hơn bất cứ ai.Ân nhân cứu mạng chân chính của Tống Mộ Hàn sắp quay lại, một đứa giả mạo như tôi đoán chừng chẳng mấy chốc sẽ bị vạch trần.
02.
“Lục Noãn, mày láo toét thật, dám quyến rũ bạn trai của tao?”
Một cái tát khác rơi vào mặt tôi.
“R.ạch một d.ao trên mặt nó xem nó có còn dám dùng cái mặt hồ ly tinh này quyến rũ người khác hay không.”
“Không được, quá nổi bật, gây chuyện quá lớn chúng ta không có quả ngon để ăn, dí vào bụng nó ấy.”
“Ha ha ha ha chị Thiến, nhìn nó bị tàn thuốc nóng làm sợ chết kìa.”
“Tàn thuốc thì có là gì, Tiểu Mân, lấy máy uốn tóc của cưng ra đây.”
Máy uốn tóc nóng 200 độ dí vào sau lưng tôi. Tiếng kêu thảm thiết của tôi chính là niềm vui của bọn họ.
Tôi đột nhiên bừng tỉnh, Tống Mộ Hàn ôm tôi từ phía sau, giọng nói có hơi ngái ngủ.
“Tiểu Noãn, lại mơ thấy ác mộng sao?”
Hắn vươn tay chậm rãi vuốt v e qua vết sẹo dữ tợn trên lưng tôi, sau đó nhẹ nhàng hôn lên nơi đó.
“Tiểu Noãn, anh sẽ không để em bị tổn thương nữa.”
Tôi quay lưng lại với hắn, mở khóa điện thoại di động, nhìn vào tin nhắn trên màn hình nhếch khóe môi.
“Cô Lục, em gái cô đã hoàn toàn khôi phục trí nhớ, cô ấy đang ầm ĩ muốn gặp cô.”
Mấy năm nay Tống Mộ Hàn vẫn luôn yêu tôi sâu đậm.
Có lẽ xuất thân hào môn nên hắn đã trải qua hết sự ấm áp, lạnh lùng của nhân sinh, mặc dù nhìn thoáng qua giống như một công tử dịu dàng quý phái, nhưng tôi biết hắn lạnh lùng hơn bất cứ ai.
Ân nhân cứu mạng chân chính của Tống Mộ Hàn sắp quay lại, một đứa giả mạo như tôi đoán chừng chẳng mấy chốc sẽ bị vạch trần.
Ánh Trăng Nơi Thiên ĐườngTác giả: 小尘Truyện Đoản Văn, Truyện Ngôn Tình01 Tôi cầm mặt dây chuyền bằng ngọc bích của Lục Trân Châu, nhìn người từ ngàn dặm xa xôi đuổi đến tận huyện thành, Tống Mộ Hàn. Tôi mặt không đỏ tim không đập: “Đúng rồi, tôi chính là bé gái cứu anh khỏi đuối nước năm đó.” Tống Mộ Hàn đưa ra nghi ngờ. "Trước khi ngất đi, tôi mơ hồ nhìn thấy trên cổ tay cô ấy có một cái bớt hình con bướm, cô có thể cho tôi xem được không?" Tôi trực tiếp đưa cổ tay mình đến trước mắt hắn. Nơi đó dày đặc những vết sẹo do bỏng tàn thuốc và các vết c.ắ.t cổ tay sâu cạn không đồng nhất đan xen vào nhau, thấy mà ghê người. "Tự mình tìm đi." Tống Mộ Hàn sững sờ. Tôi nhìn hắn nói: "Anh đến sớm ba năm, hẳn là còn có thể nhìn thấy, hiện tại, không thể đâu." Tống Mộ Hàn đưa tôi từ một huyện thành nhỏ đến Bắc Kinh. Hắn nói tôi là ân nhân cứu mạng của hắn, hắn muốn báo đáp tôi thật tốt. Vậy là, tôi mang theo hồ sơ nhập học, thuận lợi chuyển đến trường trung học tốt nhất ở Bắc Kinh. Mặc dù điểm hồi cấp ba của tôi rất kém. Tống Mộ Hàn đưa tôi đến gặp bác sĩ tâm lý… 02.“Lục Noãn, mày láo toét thật, dám quyến rũ bạn trai của tao?”Một cái tát khác rơi vào mặt tôi.“R.ạch một d.ao trên mặt nó xem nó có còn dám dùng cái mặt hồ ly tinh này quyến rũ người khác hay không.”“Không được, quá nổi bật, gây chuyện quá lớn chúng ta không có quả ngon để ăn, dí vào bụng nó ấy.”“Ha ha ha ha chị Thiến, nhìn nó bị tàn thuốc nóng làm sợ chết kìa.”“Tàn thuốc thì có là gì, Tiểu Mân, lấy máy uốn tóc của cưng ra đây.”Máy uốn tóc nóng 200 độ dí vào sau lưng tôi. Tiếng kêu thảm thiết của tôi chính là niềm vui của bọn họ.Tôi đột nhiên bừng tỉnh, Tống Mộ Hàn ôm tôi từ phía sau, giọng nói có hơi ngái ngủ.“Tiểu Noãn, lại mơ thấy ác mộng sao?”Hắn vươn tay chậm rãi vuốt v e qua vết sẹo dữ tợn trên lưng tôi, sau đó nhẹ nhàng hôn lên nơi đó.“Tiểu Noãn, anh sẽ không để em bị tổn thương nữa.”Tôi quay lưng lại với hắn, mở khóa điện thoại di động, nhìn vào tin nhắn trên màn hình nhếch khóe môi.“Cô Lục, em gái cô đã hoàn toàn khôi phục trí nhớ, cô ấy đang ầm ĩ muốn gặp cô.”Mấy năm nay Tống Mộ Hàn vẫn luôn yêu tôi sâu đậm.Có lẽ xuất thân hào môn nên hắn đã trải qua hết sự ấm áp, lạnh lùng của nhân sinh, mặc dù nhìn thoáng qua giống như một công tử dịu dàng quý phái, nhưng tôi biết hắn lạnh lùng hơn bất cứ ai.Ân nhân cứu mạng chân chính của Tống Mộ Hàn sắp quay lại, một đứa giả mạo như tôi đoán chừng chẳng mấy chốc sẽ bị vạch trần.