1 Tôi và người từng bắt nạt mình thời học sinh ở bên nhau. Khi tia nắng ban mai rơi vào phòng, tôi chỉ vừa cử động cánh tay. Cánh tay đang vòng qua eo tôi lập tức ôm tôi chặt hơn. Thẩm Diên Tri cúi đầu hôn cổ tôi, tiếng nói trầm khàn vì vừa tỉnh ngủ. “Tối hôm qua ngủ ngon không?” Tôi hơi cứng người, sau đó ngoan ngoãn gật đầu. Nếu là trước đây, có lẽ tôi còn phản kháng, nhưng anh đã dành ra ba ngày cuối tuần để dạy cho tôi một đạo lý. Ngoan ngoãn nghe lời là tốt rồi. Bàn tay đặt ở bên người bị người nắm lấy, anh hứng thú bừng bừng đan tay vào tay tôi, mười ngón tay đan chặt vào nhau. Tiếng nói mang theo ý cười vang lên. “Lần này không vứt nhẫn anh cho em nữa à?” …. Thứ anh nói là chiếc nhẫn kim cương đeo trên ngón áp út của tôi. Trước đây có hai chiếc khác, một chiếc bị tôi giấu vào tủ lạnh, một chiếc bị tôi ném vào đài phun nước trong vườn hoa. Tôi tạm thời không muốn nhớ lại hậu quả ném hai chiếc nhẫn đó, còn chiếc nhẫn thứ ba đại khái mang đến hậu quả là: Tôi cùng anh, người tôi sợ…
Chương 22
Cái Tên Khắc Sâu Trong LòngTác giả: Bạch Khuông Lương Thái TửTruyện Đoản Văn, Truyện Ngôn Tình1 Tôi và người từng bắt nạt mình thời học sinh ở bên nhau. Khi tia nắng ban mai rơi vào phòng, tôi chỉ vừa cử động cánh tay. Cánh tay đang vòng qua eo tôi lập tức ôm tôi chặt hơn. Thẩm Diên Tri cúi đầu hôn cổ tôi, tiếng nói trầm khàn vì vừa tỉnh ngủ. “Tối hôm qua ngủ ngon không?” Tôi hơi cứng người, sau đó ngoan ngoãn gật đầu. Nếu là trước đây, có lẽ tôi còn phản kháng, nhưng anh đã dành ra ba ngày cuối tuần để dạy cho tôi một đạo lý. Ngoan ngoãn nghe lời là tốt rồi. Bàn tay đặt ở bên người bị người nắm lấy, anh hứng thú bừng bừng đan tay vào tay tôi, mười ngón tay đan chặt vào nhau. Tiếng nói mang theo ý cười vang lên. “Lần này không vứt nhẫn anh cho em nữa à?” …. Thứ anh nói là chiếc nhẫn kim cương đeo trên ngón áp út của tôi. Trước đây có hai chiếc khác, một chiếc bị tôi giấu vào tủ lạnh, một chiếc bị tôi ném vào đài phun nước trong vườn hoa. Tôi tạm thời không muốn nhớ lại hậu quả ném hai chiếc nhẫn đó, còn chiếc nhẫn thứ ba đại khái mang đến hậu quả là: Tôi cùng anh, người tôi sợ… 22Cho đến khi nước mắt rơi xuống mua bàn tay, không thể nhìn thấy rõ cảnh vật trước mắt.Bỗng nhiên có người ngồi xổm bên cạnh tôi.Là Tống Hữu Tinh.Thật ra Tống Hữu Tinh là người tôi tưởng tượng ra.Có lẽ bây giờ cậu có thể xuất hiện là do Thẩm Diên Tri không có ở đây, mà tôi lại không uống thuốc.Thật ra cẩn thận nghĩ lại sẽ thấy rất nhiều chuyện đều có dấu vết để lại.Thuốc được hòa vào sữa bò.Ví như Tạ Ý Liễu xuất hiện là vì tôi làm loạn không muốn uống thuốc, từ sau khi tôi không uống, cô ấy mới bắt đầu xuất hiện.Ví như ngày tôi nghĩ mình mang thai, Thẩm Diên Tri đã đồng ý không bắt tôi uống sữa có hòa thuốc nữa.Ví như đêm Tống Hữu Tinh dẫn tôi đi, trước đó tôi đã trộm đỗ thuốc được vài ngày.Rồi sau đó Thẩm Diên Tri ép tôi uống hết thuốc.Cơ thể Tống Hữu Tinh liền bắt đầu dần tan biến.Bởi vì tôi dần dừng tưởng tượng.Lúc này Tống Hữu Tinh đột nhiên lại xuất hiện, cậu ấy cười với tôi mãi.Khi cười, cậu ấy rất giống Thẩm Diên Tri của trước kia.Tôi luôn cảm thấy cậu ấy muốn nói với tôi gì đó.Tôi đi theo cậu, đi đến trước hành lý của Thẩm Diên Tri.Trước kia tôi không quản anh mang theo cái gì, lúc này tôi bỗng nhiên lao vào tìm kiếm như phát điên.Cho đến khi tìm được một quyển sổ.Bìa bọc da.Bên trên viết.“Nhật ký trị liệu của Khanh Khanh”
Cái Tên Khắc Sâu Trong LòngTác giả: Bạch Khuông Lương Thái TửTruyện Đoản Văn, Truyện Ngôn Tình1 Tôi và người từng bắt nạt mình thời học sinh ở bên nhau. Khi tia nắng ban mai rơi vào phòng, tôi chỉ vừa cử động cánh tay. Cánh tay đang vòng qua eo tôi lập tức ôm tôi chặt hơn. Thẩm Diên Tri cúi đầu hôn cổ tôi, tiếng nói trầm khàn vì vừa tỉnh ngủ. “Tối hôm qua ngủ ngon không?” Tôi hơi cứng người, sau đó ngoan ngoãn gật đầu. Nếu là trước đây, có lẽ tôi còn phản kháng, nhưng anh đã dành ra ba ngày cuối tuần để dạy cho tôi một đạo lý. Ngoan ngoãn nghe lời là tốt rồi. Bàn tay đặt ở bên người bị người nắm lấy, anh hứng thú bừng bừng đan tay vào tay tôi, mười ngón tay đan chặt vào nhau. Tiếng nói mang theo ý cười vang lên. “Lần này không vứt nhẫn anh cho em nữa à?” …. Thứ anh nói là chiếc nhẫn kim cương đeo trên ngón áp út của tôi. Trước đây có hai chiếc khác, một chiếc bị tôi giấu vào tủ lạnh, một chiếc bị tôi ném vào đài phun nước trong vườn hoa. Tôi tạm thời không muốn nhớ lại hậu quả ném hai chiếc nhẫn đó, còn chiếc nhẫn thứ ba đại khái mang đến hậu quả là: Tôi cùng anh, người tôi sợ… 22Cho đến khi nước mắt rơi xuống mua bàn tay, không thể nhìn thấy rõ cảnh vật trước mắt.Bỗng nhiên có người ngồi xổm bên cạnh tôi.Là Tống Hữu Tinh.Thật ra Tống Hữu Tinh là người tôi tưởng tượng ra.Có lẽ bây giờ cậu có thể xuất hiện là do Thẩm Diên Tri không có ở đây, mà tôi lại không uống thuốc.Thật ra cẩn thận nghĩ lại sẽ thấy rất nhiều chuyện đều có dấu vết để lại.Thuốc được hòa vào sữa bò.Ví như Tạ Ý Liễu xuất hiện là vì tôi làm loạn không muốn uống thuốc, từ sau khi tôi không uống, cô ấy mới bắt đầu xuất hiện.Ví như ngày tôi nghĩ mình mang thai, Thẩm Diên Tri đã đồng ý không bắt tôi uống sữa có hòa thuốc nữa.Ví như đêm Tống Hữu Tinh dẫn tôi đi, trước đó tôi đã trộm đỗ thuốc được vài ngày.Rồi sau đó Thẩm Diên Tri ép tôi uống hết thuốc.Cơ thể Tống Hữu Tinh liền bắt đầu dần tan biến.Bởi vì tôi dần dừng tưởng tượng.Lúc này Tống Hữu Tinh đột nhiên lại xuất hiện, cậu ấy cười với tôi mãi.Khi cười, cậu ấy rất giống Thẩm Diên Tri của trước kia.Tôi luôn cảm thấy cậu ấy muốn nói với tôi gì đó.Tôi đi theo cậu, đi đến trước hành lý của Thẩm Diên Tri.Trước kia tôi không quản anh mang theo cái gì, lúc này tôi bỗng nhiên lao vào tìm kiếm như phát điên.Cho đến khi tìm được một quyển sổ.Bìa bọc da.Bên trên viết.“Nhật ký trị liệu của Khanh Khanh”
Cái Tên Khắc Sâu Trong LòngTác giả: Bạch Khuông Lương Thái TửTruyện Đoản Văn, Truyện Ngôn Tình1 Tôi và người từng bắt nạt mình thời học sinh ở bên nhau. Khi tia nắng ban mai rơi vào phòng, tôi chỉ vừa cử động cánh tay. Cánh tay đang vòng qua eo tôi lập tức ôm tôi chặt hơn. Thẩm Diên Tri cúi đầu hôn cổ tôi, tiếng nói trầm khàn vì vừa tỉnh ngủ. “Tối hôm qua ngủ ngon không?” Tôi hơi cứng người, sau đó ngoan ngoãn gật đầu. Nếu là trước đây, có lẽ tôi còn phản kháng, nhưng anh đã dành ra ba ngày cuối tuần để dạy cho tôi một đạo lý. Ngoan ngoãn nghe lời là tốt rồi. Bàn tay đặt ở bên người bị người nắm lấy, anh hứng thú bừng bừng đan tay vào tay tôi, mười ngón tay đan chặt vào nhau. Tiếng nói mang theo ý cười vang lên. “Lần này không vứt nhẫn anh cho em nữa à?” …. Thứ anh nói là chiếc nhẫn kim cương đeo trên ngón áp út của tôi. Trước đây có hai chiếc khác, một chiếc bị tôi giấu vào tủ lạnh, một chiếc bị tôi ném vào đài phun nước trong vườn hoa. Tôi tạm thời không muốn nhớ lại hậu quả ném hai chiếc nhẫn đó, còn chiếc nhẫn thứ ba đại khái mang đến hậu quả là: Tôi cùng anh, người tôi sợ… 22Cho đến khi nước mắt rơi xuống mua bàn tay, không thể nhìn thấy rõ cảnh vật trước mắt.Bỗng nhiên có người ngồi xổm bên cạnh tôi.Là Tống Hữu Tinh.Thật ra Tống Hữu Tinh là người tôi tưởng tượng ra.Có lẽ bây giờ cậu có thể xuất hiện là do Thẩm Diên Tri không có ở đây, mà tôi lại không uống thuốc.Thật ra cẩn thận nghĩ lại sẽ thấy rất nhiều chuyện đều có dấu vết để lại.Thuốc được hòa vào sữa bò.Ví như Tạ Ý Liễu xuất hiện là vì tôi làm loạn không muốn uống thuốc, từ sau khi tôi không uống, cô ấy mới bắt đầu xuất hiện.Ví như ngày tôi nghĩ mình mang thai, Thẩm Diên Tri đã đồng ý không bắt tôi uống sữa có hòa thuốc nữa.Ví như đêm Tống Hữu Tinh dẫn tôi đi, trước đó tôi đã trộm đỗ thuốc được vài ngày.Rồi sau đó Thẩm Diên Tri ép tôi uống hết thuốc.Cơ thể Tống Hữu Tinh liền bắt đầu dần tan biến.Bởi vì tôi dần dừng tưởng tượng.Lúc này Tống Hữu Tinh đột nhiên lại xuất hiện, cậu ấy cười với tôi mãi.Khi cười, cậu ấy rất giống Thẩm Diên Tri của trước kia.Tôi luôn cảm thấy cậu ấy muốn nói với tôi gì đó.Tôi đi theo cậu, đi đến trước hành lý của Thẩm Diên Tri.Trước kia tôi không quản anh mang theo cái gì, lúc này tôi bỗng nhiên lao vào tìm kiếm như phát điên.Cho đến khi tìm được một quyển sổ.Bìa bọc da.Bên trên viết.“Nhật ký trị liệu của Khanh Khanh”