Tác giả:

1 【Em yêu, anh nhớ em.】 Gió đêm thổi qua tai, tay cầm hoa của tôi khựng lại. Giọng nói vừa rồi là… Tạ Trạch? Tôi lắc đầu, làm sao có thể, nhất định là ảo giác. Tôi đặt hoa lên mộ, đưa tay lau tấm ảnh trên bia mộ của Tạ Trạch, cười nói: “Xin lỗi A Trạch, hôm nay tăng ca nên em đến muộn.” Tôi nhìn khuôn mặt tươi cười trên tấm ảnh đen trắng của Tạ trạch, chua xót trong lòng xộc lên hốc mắt. Phía sau có lòng bàn tay to lớn ấm áp bọc lấy các đầu ngón tay của tôi. Là Trữ Dịch. Tôi nén cảm xúc lại, nở một nụ cười an ủi anh. 【Em yêu, anh ta không đẹp trai bằng anh.】 Câu nói vu vơ đánh thức ký ức xa xăm. Tôi sững người, toàn thân cứng đờ, tim đập loạn nhịp. Vừa rồi, tiếng nói ấy như ở bên tai. Tôi giật mình ngước lên nhìn xung quanh. Trữ Dịch không nhận ra sự khác thường của tôi. Anh ấy đặt đồ đạc trong tay xuống và bắt đầu tự giới thiệu. “Xin chào Tạ Trạch, tôi là Trữ Dịch, bạn trai của Trình Mộng.” “Chuyện của hai người Mộng Mộng có kể với tôi. Mấy năm nay cô ấy thật sự rất đau khổ, bây giờ…

Chương 7

Tiếng Lòng Sinh TửTác giả: 半岭石榴Truyện Ngôn Tình1 【Em yêu, anh nhớ em.】 Gió đêm thổi qua tai, tay cầm hoa của tôi khựng lại. Giọng nói vừa rồi là… Tạ Trạch? Tôi lắc đầu, làm sao có thể, nhất định là ảo giác. Tôi đặt hoa lên mộ, đưa tay lau tấm ảnh trên bia mộ của Tạ Trạch, cười nói: “Xin lỗi A Trạch, hôm nay tăng ca nên em đến muộn.” Tôi nhìn khuôn mặt tươi cười trên tấm ảnh đen trắng của Tạ trạch, chua xót trong lòng xộc lên hốc mắt. Phía sau có lòng bàn tay to lớn ấm áp bọc lấy các đầu ngón tay của tôi. Là Trữ Dịch. Tôi nén cảm xúc lại, nở một nụ cười an ủi anh. 【Em yêu, anh ta không đẹp trai bằng anh.】 Câu nói vu vơ đánh thức ký ức xa xăm. Tôi sững người, toàn thân cứng đờ, tim đập loạn nhịp. Vừa rồi, tiếng nói ấy như ở bên tai. Tôi giật mình ngước lên nhìn xung quanh. Trữ Dịch không nhận ra sự khác thường của tôi. Anh ấy đặt đồ đạc trong tay xuống và bắt đầu tự giới thiệu. “Xin chào Tạ Trạch, tôi là Trữ Dịch, bạn trai của Trình Mộng.” “Chuyện của hai người Mộng Mộng có kể với tôi. Mấy năm nay cô ấy thật sự rất đau khổ, bây giờ… 7.Đơn đặt hàng có giá trị trọn đời, nhưng không cách nào thực hiện được.Tôi không muốn khóc, nhưng tôi thật sự không thể kìm được.Tôi vừa khóc, A Trạch lại bắt đầu luống cuống tay chân.【Đừng khóc đừng khóc em yêu, anh không sao. Anh có thể ăn, có thể uống, có thể nói chuyện, chỉ là em không nhìn thấy, không nghe thấy mà thôi.】【Đừng khóc mà đừng khóc, anh vẫn luôn ở bên cạnh em, để chồng ôm em một cái.】Tôi nằm xuống sô pha, chỉ cảm thấy sau lưng có một tầng lạnh lẽo.fishfromnowhere.wordpress.comBên tai là tiếng khàn khàn tự giễu của A Trạch.【Em yêu, anh không ôm em được…】Sinh ly tử biệt là điều đau lòng nhất.Rõ ràng là gần trong gang tấc, nhưng không có cách nào gặp nhau.A Trạch dỗ dành tôi, giả vờ thoải mái.【Em yêu, em xem, em vẫn nên có bạn trai, anh thậm chí không thể dỗ khi em khóc.】【Em phải nhìn về phía trước, không thể…】Tôi xoay người, ôm lấy không khí, ngắt lời A Trạch:“Tạ Trạch, anh cứ ở bên em như vậy được không?”

Tiếng Lòng Sinh TửTác giả: 半岭石榴Truyện Ngôn Tình1 【Em yêu, anh nhớ em.】 Gió đêm thổi qua tai, tay cầm hoa của tôi khựng lại. Giọng nói vừa rồi là… Tạ Trạch? Tôi lắc đầu, làm sao có thể, nhất định là ảo giác. Tôi đặt hoa lên mộ, đưa tay lau tấm ảnh trên bia mộ của Tạ Trạch, cười nói: “Xin lỗi A Trạch, hôm nay tăng ca nên em đến muộn.” Tôi nhìn khuôn mặt tươi cười trên tấm ảnh đen trắng của Tạ trạch, chua xót trong lòng xộc lên hốc mắt. Phía sau có lòng bàn tay to lớn ấm áp bọc lấy các đầu ngón tay của tôi. Là Trữ Dịch. Tôi nén cảm xúc lại, nở một nụ cười an ủi anh. 【Em yêu, anh ta không đẹp trai bằng anh.】 Câu nói vu vơ đánh thức ký ức xa xăm. Tôi sững người, toàn thân cứng đờ, tim đập loạn nhịp. Vừa rồi, tiếng nói ấy như ở bên tai. Tôi giật mình ngước lên nhìn xung quanh. Trữ Dịch không nhận ra sự khác thường của tôi. Anh ấy đặt đồ đạc trong tay xuống và bắt đầu tự giới thiệu. “Xin chào Tạ Trạch, tôi là Trữ Dịch, bạn trai của Trình Mộng.” “Chuyện của hai người Mộng Mộng có kể với tôi. Mấy năm nay cô ấy thật sự rất đau khổ, bây giờ… 7.Đơn đặt hàng có giá trị trọn đời, nhưng không cách nào thực hiện được.Tôi không muốn khóc, nhưng tôi thật sự không thể kìm được.Tôi vừa khóc, A Trạch lại bắt đầu luống cuống tay chân.【Đừng khóc đừng khóc em yêu, anh không sao. Anh có thể ăn, có thể uống, có thể nói chuyện, chỉ là em không nhìn thấy, không nghe thấy mà thôi.】【Đừng khóc mà đừng khóc, anh vẫn luôn ở bên cạnh em, để chồng ôm em một cái.】Tôi nằm xuống sô pha, chỉ cảm thấy sau lưng có một tầng lạnh lẽo.fishfromnowhere.wordpress.comBên tai là tiếng khàn khàn tự giễu của A Trạch.【Em yêu, anh không ôm em được…】Sinh ly tử biệt là điều đau lòng nhất.Rõ ràng là gần trong gang tấc, nhưng không có cách nào gặp nhau.A Trạch dỗ dành tôi, giả vờ thoải mái.【Em yêu, em xem, em vẫn nên có bạn trai, anh thậm chí không thể dỗ khi em khóc.】【Em phải nhìn về phía trước, không thể…】Tôi xoay người, ôm lấy không khí, ngắt lời A Trạch:“Tạ Trạch, anh cứ ở bên em như vậy được không?”

Tiếng Lòng Sinh TửTác giả: 半岭石榴Truyện Ngôn Tình1 【Em yêu, anh nhớ em.】 Gió đêm thổi qua tai, tay cầm hoa của tôi khựng lại. Giọng nói vừa rồi là… Tạ Trạch? Tôi lắc đầu, làm sao có thể, nhất định là ảo giác. Tôi đặt hoa lên mộ, đưa tay lau tấm ảnh trên bia mộ của Tạ Trạch, cười nói: “Xin lỗi A Trạch, hôm nay tăng ca nên em đến muộn.” Tôi nhìn khuôn mặt tươi cười trên tấm ảnh đen trắng của Tạ trạch, chua xót trong lòng xộc lên hốc mắt. Phía sau có lòng bàn tay to lớn ấm áp bọc lấy các đầu ngón tay của tôi. Là Trữ Dịch. Tôi nén cảm xúc lại, nở một nụ cười an ủi anh. 【Em yêu, anh ta không đẹp trai bằng anh.】 Câu nói vu vơ đánh thức ký ức xa xăm. Tôi sững người, toàn thân cứng đờ, tim đập loạn nhịp. Vừa rồi, tiếng nói ấy như ở bên tai. Tôi giật mình ngước lên nhìn xung quanh. Trữ Dịch không nhận ra sự khác thường của tôi. Anh ấy đặt đồ đạc trong tay xuống và bắt đầu tự giới thiệu. “Xin chào Tạ Trạch, tôi là Trữ Dịch, bạn trai của Trình Mộng.” “Chuyện của hai người Mộng Mộng có kể với tôi. Mấy năm nay cô ấy thật sự rất đau khổ, bây giờ… 7.Đơn đặt hàng có giá trị trọn đời, nhưng không cách nào thực hiện được.Tôi không muốn khóc, nhưng tôi thật sự không thể kìm được.Tôi vừa khóc, A Trạch lại bắt đầu luống cuống tay chân.【Đừng khóc đừng khóc em yêu, anh không sao. Anh có thể ăn, có thể uống, có thể nói chuyện, chỉ là em không nhìn thấy, không nghe thấy mà thôi.】【Đừng khóc mà đừng khóc, anh vẫn luôn ở bên cạnh em, để chồng ôm em một cái.】Tôi nằm xuống sô pha, chỉ cảm thấy sau lưng có một tầng lạnh lẽo.fishfromnowhere.wordpress.comBên tai là tiếng khàn khàn tự giễu của A Trạch.【Em yêu, anh không ôm em được…】Sinh ly tử biệt là điều đau lòng nhất.Rõ ràng là gần trong gang tấc, nhưng không có cách nào gặp nhau.A Trạch dỗ dành tôi, giả vờ thoải mái.【Em yêu, em xem, em vẫn nên có bạn trai, anh thậm chí không thể dỗ khi em khóc.】【Em phải nhìn về phía trước, không thể…】Tôi xoay người, ôm lấy không khí, ngắt lời A Trạch:“Tạ Trạch, anh cứ ở bên em như vậy được không?”

Chương 7