Tác giả:

Từng cơn gió lạnh buốt thổi qua khiến cho khu rừng đang tĩnh lặng bỗng phát ra tiếng xào xạc qua lại, sâu trong khu rừng có hình bóng một cô gái đang dùng hết sức bình sinh bỏ chạy, vừa chạy cô vừa cố gắng gọi điện cho ai đó, đầu dây bên kia đổ vài hồi chuông thì có người bắt máy, cô mừng rỡ, vội nấp ở phía sau một cái cây cổ thụ, chỉ cần một câu nói trấn an của người đó thôi cô cũng sẽ vui mừng, cảm động mà cố gắng chạy trốn, cho dù có chết thì cô cũng không còn gì hối tiếc, nhưng đáng tiếc người đàn ông ở đầu dây bên kia vừa nghe máy đã lãnh đạm cất tiếng: “Hiện tại tôi đang rất bận, có gì đợi về nhà rồi nói.” Dứt lời, người đàn ông ấy đã cúp máy, nước mắt từ khóe mắt rơi xuống lăn dài trên hai má của cô gái đáng thương, trái tim như bị ai đó đâm vào, đôi mắt tràn ngập sự đau khổ, bi thương, cô tuyệt vọng thốt lên: “Tống Tranh! Anh đúng là một kẻ vô tình, tàn nhẫn.” Nghe tiếng bước chân dồn dập ở phía sau, Lưu Lan hoảng sợ, hớt hải tiếp tục bỏ chạy, chạy thêm được một lúc thì dừng…

Truyện chữ
Truyện tranh

Đang cập nhật ...

Truyện Audio

Đang cập nhật ...