Chỉ cần cô sinh đứa nhỏ ra, cô có thể đi. - Không...!Sinh nó ra...!Tôi sẽ không qua khỏi mất...!Anh cũng sẽ mang nó đi rời khỏi tôi...!Đúng không? Người đàn ông hướng đôi mắt đỏ nhìn chằm Tư Vận. Lát sau, hắn lạnh lùng buông 1 câu. - Vậy thì cô sẽ mãi mãi bị nhốt ở đây! Tư Vân giật mình tỉnh giấc. Trên trán cô ướt đẫm mồ hôi. Đêm nào cô cũng mơ cái giấc mơ kinh khủng này. Thậm chí, có 1 thời gian cô bị trầm cảm vì bị tiếng khóc của đứa trẻ đó lúc nào cũng văng vẳng bên tai. Cái cảm giác mơ đó quá chân thật. Cái bóng dáng cao lớn của người đàn ông kia đang nhìn chằm mình. Mặc dù cô không có thấy mặt nhưng khí tức toát ra từ người đàn ông đó khiến cô thấy vô cùng sợ hãi. Mấy năm trở lại đây, từ khi cô tỉnh lại sau cơn hôn mê dài thì cô bắt đầu nằm mơ thấy khung cảnh đó. Cứ mỗi lần đi ngủ là y như rằng giấc mơ đó lại hiện lên. Ngày qua ngày cô cứ lặp lại giấc mơ đó liên tục. Bước chân xuống giường, Tư Vân nhìn bản thân trong giương thì bất giác vò đầu. Năm đó, cô gặp tai nạn lâm vào hôn…
Truyện chữ
Truyện tranh
Đang cập nhật ...
Truyện Audio
Đang cập nhật ...