Tác giả:

Hỏi: Một giấc ngủ dậy, phát hiện mình đang ở trên một tòa đài cao xa lạ, bị một đám nam nữ mặc n đồ cổ trang xa lạ ánh mắt sáng quắc nhìn chằm chằm, là cảm giác gì?Giang Ngư còn chưa kịp có cảm giác gì, đứng đối diện nàng, một thiếu nữ áo trắng diện mạo tú mỹ tuyệt luân, ánh mắt như băng tuyết cũng nhìn chằm chằm cô, giọng nói cũng trong trẻo sâu thẳm như băng như tuyết: “Giang sư tỷ, vì sao ám toán ta?”Giang Ngư: ?Không cho một cái tóm tắt sao?Tình cảnh trước mắt, không khó đoán ra, câu “Giang sư tỷ” này là gọi mình. Cô lại nhìn kỹ, những quần chúng vây xem ở dưới đài kia, cũng dùng ánh mắt phẫn nộ thống hận nhìn mình. Giang Ngư theo bản năng véo mình một cái. Tê! Đau. Cô lẩm bẩm nói: “Tôi không phải đang nằm mơ chứ?”Ngũ cảm của người tu tiên vô cùng nhạy bén,thiếu nữ áo trắng nghe được lời này, nhíu mày: “Ngươi ——”Lại nghe Giang Ngư hô đau một tiếng, cả người mềm như bông mà ngã xuống. Cơ Linh Tuyết: “……”Nàng ta trầm mặc một lát, thu hồi linh kiếm, nhìn phía nơi nào đó: “Thỉnh chấp…

Chương 28: Chương 28

Xuyên Thư Cá Mặn Tu Tiên Siêu Vui SướngTác giả: Trạch LanTruyện Cổ Đại, Truyện Điền Văn, Truyện Hài Hước, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên KhôngHỏi: Một giấc ngủ dậy, phát hiện mình đang ở trên một tòa đài cao xa lạ, bị một đám nam nữ mặc n đồ cổ trang xa lạ ánh mắt sáng quắc nhìn chằm chằm, là cảm giác gì?Giang Ngư còn chưa kịp có cảm giác gì, đứng đối diện nàng, một thiếu nữ áo trắng diện mạo tú mỹ tuyệt luân, ánh mắt như băng tuyết cũng nhìn chằm chằm cô, giọng nói cũng trong trẻo sâu thẳm như băng như tuyết: “Giang sư tỷ, vì sao ám toán ta?”Giang Ngư: ?Không cho một cái tóm tắt sao?Tình cảnh trước mắt, không khó đoán ra, câu “Giang sư tỷ” này là gọi mình. Cô lại nhìn kỹ, những quần chúng vây xem ở dưới đài kia, cũng dùng ánh mắt phẫn nộ thống hận nhìn mình. Giang Ngư theo bản năng véo mình một cái. Tê! Đau. Cô lẩm bẩm nói: “Tôi không phải đang nằm mơ chứ?”Ngũ cảm của người tu tiên vô cùng nhạy bén,thiếu nữ áo trắng nghe được lời này, nhíu mày: “Ngươi ——”Lại nghe Giang Ngư hô đau một tiếng, cả người mềm như bông mà ngã xuống. Cơ Linh Tuyết: “……”Nàng ta trầm mặc một lát, thu hồi linh kiếm, nhìn phía nơi nào đó: “Thỉnh chấp… Sau đó lại nói lời cảm tạ với Phùng sư huynh.Nàng vừa nãy nhìn thấy rõ ràng, thời điểm Giang Thường An động thủ, cả hai bọn họ đều có hành động, chẳng qua kiếm của Cơ Linh Tuyết nhanh hơn một ít.Cơ Linh Tuyết sắc mặt lãnh đạm: "Không cần, Giang Thường An tự tiện động thủ với ngươi, vi phạm môn quy."Phùng sư huynh cũng nói: "Ta và Giang sư đệ đều là đồng môn, thân là đệ tử Linh Sư Phong, ta có trách nhiệm ngăn hắn lại."Giang Ngư cảm ơn hai người, cũng khách khí dò hỏi bọn họ có muốn ăn hoa quả khô mình làm hay không, bị hai người cự tuyệt, vui vẻ mà ngồi xổm một góc bắt đầu gặm đồ ăn vặt của chính mình.Nàng nghĩ, Thái Thanh Tông quả thật là một tông môn không tồi.Tới Vạn Tượng Phong.Cơ Linh Tuyết vậy mà cũng tới nơi này, nàng hoàn toàn không có ý muốn cùng Giang Ngư nói chuyện, vừa đến nơi cần đến, lập tức đứng dậy rời đi.Giang Ngư chào tạm biệt Thận thú, cất hoa quả khô vừa mới làm, theo bản đồ chỉ dẫn đi về phía ngọn núi số bảy.Đương nhiên, thực tế nàng cũng không cần bản đồ, bởi vì hôm nay Vạn Tượng Phong thập phần náo nhiệt, trên đường đệ tử tới lui vô số, đại đa số đều đi về cùng một phương hướng.Không cần đoán, hướng kia, nhất định chính là ngọn núi số bảyGiang Ngư một đường đi theo mọi người, hai bên đường, đã có đệ tử mặc đồ của Thái Thanh Tông bắt đầu dựng quán, còn có người bắt đầu hét to:"Trúc Cơ đan, một lọ ba viên, đổi lấy Linh Khí công kích!""Bạo Liệt Phù, Tật Hành Phù, đổi linh thảo cấp 3 trở lên!"Mọi thứ đều tương đối đứng đắn.Cũng có những cái dị thường, một vị đệ tử Linh Thú Phong bày trước mắt mấy cái lồng sắt, bên cạnh cắm một lá cờ, bên trên viết:"Tìm người yêu linh sủng, có thể cho chúng ăn no là được."Trong lồng sắt là hai con thú nhỏ trắng như tuyết, nhìn cực kì đáng yêu, Giang Ngư rất thích, chỉ là con chưa kịp đi tới, phía trước đã có hai đệ tử đi lên, căn bản là chạy kịp.Nàng thấy thế đành phải tiếc nuối từ bỏ, bắt đầu nhìn hai bên, xem có thể tìm được đồ mình muốn hay không.Trên đường đi, Giang Ngư phát hiện một số người bán đan dược, bùa chú và linh khí, một số ít bán thịt và lông yêu thú, Giang Ngư cảm thấy rất hứng thú.Nàng đi qua dò hỏi giá cả một phen, sau đó! ! ! Quấy rầy.Một phần thịt yêu thú cấp 2 năm trăm linh châu.Năm trăm linh châu là khái niệm gì.Đệ tử Linh Thảo Viên dư thừa linh thảo, linh thảo cấp 1 một linh châu năm cây, linh thảo cấp 2 một linh châu ba cây.Giang Ngư sờ sờ túi trữ vật của mình, quyết định trở về nhận thầu thêm một ít linh điền..

Xuyên Thư Cá Mặn Tu Tiên Siêu Vui SướngTác giả: Trạch LanTruyện Cổ Đại, Truyện Điền Văn, Truyện Hài Hước, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên KhôngHỏi: Một giấc ngủ dậy, phát hiện mình đang ở trên một tòa đài cao xa lạ, bị một đám nam nữ mặc n đồ cổ trang xa lạ ánh mắt sáng quắc nhìn chằm chằm, là cảm giác gì?Giang Ngư còn chưa kịp có cảm giác gì, đứng đối diện nàng, một thiếu nữ áo trắng diện mạo tú mỹ tuyệt luân, ánh mắt như băng tuyết cũng nhìn chằm chằm cô, giọng nói cũng trong trẻo sâu thẳm như băng như tuyết: “Giang sư tỷ, vì sao ám toán ta?”Giang Ngư: ?Không cho một cái tóm tắt sao?Tình cảnh trước mắt, không khó đoán ra, câu “Giang sư tỷ” này là gọi mình. Cô lại nhìn kỹ, những quần chúng vây xem ở dưới đài kia, cũng dùng ánh mắt phẫn nộ thống hận nhìn mình. Giang Ngư theo bản năng véo mình một cái. Tê! Đau. Cô lẩm bẩm nói: “Tôi không phải đang nằm mơ chứ?”Ngũ cảm của người tu tiên vô cùng nhạy bén,thiếu nữ áo trắng nghe được lời này, nhíu mày: “Ngươi ——”Lại nghe Giang Ngư hô đau một tiếng, cả người mềm như bông mà ngã xuống. Cơ Linh Tuyết: “……”Nàng ta trầm mặc một lát, thu hồi linh kiếm, nhìn phía nơi nào đó: “Thỉnh chấp… Sau đó lại nói lời cảm tạ với Phùng sư huynh.Nàng vừa nãy nhìn thấy rõ ràng, thời điểm Giang Thường An động thủ, cả hai bọn họ đều có hành động, chẳng qua kiếm của Cơ Linh Tuyết nhanh hơn một ít.Cơ Linh Tuyết sắc mặt lãnh đạm: "Không cần, Giang Thường An tự tiện động thủ với ngươi, vi phạm môn quy."Phùng sư huynh cũng nói: "Ta và Giang sư đệ đều là đồng môn, thân là đệ tử Linh Sư Phong, ta có trách nhiệm ngăn hắn lại."Giang Ngư cảm ơn hai người, cũng khách khí dò hỏi bọn họ có muốn ăn hoa quả khô mình làm hay không, bị hai người cự tuyệt, vui vẻ mà ngồi xổm một góc bắt đầu gặm đồ ăn vặt của chính mình.Nàng nghĩ, Thái Thanh Tông quả thật là một tông môn không tồi.Tới Vạn Tượng Phong.Cơ Linh Tuyết vậy mà cũng tới nơi này, nàng hoàn toàn không có ý muốn cùng Giang Ngư nói chuyện, vừa đến nơi cần đến, lập tức đứng dậy rời đi.Giang Ngư chào tạm biệt Thận thú, cất hoa quả khô vừa mới làm, theo bản đồ chỉ dẫn đi về phía ngọn núi số bảy.Đương nhiên, thực tế nàng cũng không cần bản đồ, bởi vì hôm nay Vạn Tượng Phong thập phần náo nhiệt, trên đường đệ tử tới lui vô số, đại đa số đều đi về cùng một phương hướng.Không cần đoán, hướng kia, nhất định chính là ngọn núi số bảyGiang Ngư một đường đi theo mọi người, hai bên đường, đã có đệ tử mặc đồ của Thái Thanh Tông bắt đầu dựng quán, còn có người bắt đầu hét to:"Trúc Cơ đan, một lọ ba viên, đổi lấy Linh Khí công kích!""Bạo Liệt Phù, Tật Hành Phù, đổi linh thảo cấp 3 trở lên!"Mọi thứ đều tương đối đứng đắn.Cũng có những cái dị thường, một vị đệ tử Linh Thú Phong bày trước mắt mấy cái lồng sắt, bên cạnh cắm một lá cờ, bên trên viết:"Tìm người yêu linh sủng, có thể cho chúng ăn no là được."Trong lồng sắt là hai con thú nhỏ trắng như tuyết, nhìn cực kì đáng yêu, Giang Ngư rất thích, chỉ là con chưa kịp đi tới, phía trước đã có hai đệ tử đi lên, căn bản là chạy kịp.Nàng thấy thế đành phải tiếc nuối từ bỏ, bắt đầu nhìn hai bên, xem có thể tìm được đồ mình muốn hay không.Trên đường đi, Giang Ngư phát hiện một số người bán đan dược, bùa chú và linh khí, một số ít bán thịt và lông yêu thú, Giang Ngư cảm thấy rất hứng thú.Nàng đi qua dò hỏi giá cả một phen, sau đó! ! ! Quấy rầy.Một phần thịt yêu thú cấp 2 năm trăm linh châu.Năm trăm linh châu là khái niệm gì.Đệ tử Linh Thảo Viên dư thừa linh thảo, linh thảo cấp 1 một linh châu năm cây, linh thảo cấp 2 một linh châu ba cây.Giang Ngư sờ sờ túi trữ vật của mình, quyết định trở về nhận thầu thêm một ít linh điền..

Xuyên Thư Cá Mặn Tu Tiên Siêu Vui SướngTác giả: Trạch LanTruyện Cổ Đại, Truyện Điền Văn, Truyện Hài Hước, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên KhôngHỏi: Một giấc ngủ dậy, phát hiện mình đang ở trên một tòa đài cao xa lạ, bị một đám nam nữ mặc n đồ cổ trang xa lạ ánh mắt sáng quắc nhìn chằm chằm, là cảm giác gì?Giang Ngư còn chưa kịp có cảm giác gì, đứng đối diện nàng, một thiếu nữ áo trắng diện mạo tú mỹ tuyệt luân, ánh mắt như băng tuyết cũng nhìn chằm chằm cô, giọng nói cũng trong trẻo sâu thẳm như băng như tuyết: “Giang sư tỷ, vì sao ám toán ta?”Giang Ngư: ?Không cho một cái tóm tắt sao?Tình cảnh trước mắt, không khó đoán ra, câu “Giang sư tỷ” này là gọi mình. Cô lại nhìn kỹ, những quần chúng vây xem ở dưới đài kia, cũng dùng ánh mắt phẫn nộ thống hận nhìn mình. Giang Ngư theo bản năng véo mình một cái. Tê! Đau. Cô lẩm bẩm nói: “Tôi không phải đang nằm mơ chứ?”Ngũ cảm của người tu tiên vô cùng nhạy bén,thiếu nữ áo trắng nghe được lời này, nhíu mày: “Ngươi ——”Lại nghe Giang Ngư hô đau một tiếng, cả người mềm như bông mà ngã xuống. Cơ Linh Tuyết: “……”Nàng ta trầm mặc một lát, thu hồi linh kiếm, nhìn phía nơi nào đó: “Thỉnh chấp… Sau đó lại nói lời cảm tạ với Phùng sư huynh.Nàng vừa nãy nhìn thấy rõ ràng, thời điểm Giang Thường An động thủ, cả hai bọn họ đều có hành động, chẳng qua kiếm của Cơ Linh Tuyết nhanh hơn một ít.Cơ Linh Tuyết sắc mặt lãnh đạm: "Không cần, Giang Thường An tự tiện động thủ với ngươi, vi phạm môn quy."Phùng sư huynh cũng nói: "Ta và Giang sư đệ đều là đồng môn, thân là đệ tử Linh Sư Phong, ta có trách nhiệm ngăn hắn lại."Giang Ngư cảm ơn hai người, cũng khách khí dò hỏi bọn họ có muốn ăn hoa quả khô mình làm hay không, bị hai người cự tuyệt, vui vẻ mà ngồi xổm một góc bắt đầu gặm đồ ăn vặt của chính mình.Nàng nghĩ, Thái Thanh Tông quả thật là một tông môn không tồi.Tới Vạn Tượng Phong.Cơ Linh Tuyết vậy mà cũng tới nơi này, nàng hoàn toàn không có ý muốn cùng Giang Ngư nói chuyện, vừa đến nơi cần đến, lập tức đứng dậy rời đi.Giang Ngư chào tạm biệt Thận thú, cất hoa quả khô vừa mới làm, theo bản đồ chỉ dẫn đi về phía ngọn núi số bảy.Đương nhiên, thực tế nàng cũng không cần bản đồ, bởi vì hôm nay Vạn Tượng Phong thập phần náo nhiệt, trên đường đệ tử tới lui vô số, đại đa số đều đi về cùng một phương hướng.Không cần đoán, hướng kia, nhất định chính là ngọn núi số bảyGiang Ngư một đường đi theo mọi người, hai bên đường, đã có đệ tử mặc đồ của Thái Thanh Tông bắt đầu dựng quán, còn có người bắt đầu hét to:"Trúc Cơ đan, một lọ ba viên, đổi lấy Linh Khí công kích!""Bạo Liệt Phù, Tật Hành Phù, đổi linh thảo cấp 3 trở lên!"Mọi thứ đều tương đối đứng đắn.Cũng có những cái dị thường, một vị đệ tử Linh Thú Phong bày trước mắt mấy cái lồng sắt, bên cạnh cắm một lá cờ, bên trên viết:"Tìm người yêu linh sủng, có thể cho chúng ăn no là được."Trong lồng sắt là hai con thú nhỏ trắng như tuyết, nhìn cực kì đáng yêu, Giang Ngư rất thích, chỉ là con chưa kịp đi tới, phía trước đã có hai đệ tử đi lên, căn bản là chạy kịp.Nàng thấy thế đành phải tiếc nuối từ bỏ, bắt đầu nhìn hai bên, xem có thể tìm được đồ mình muốn hay không.Trên đường đi, Giang Ngư phát hiện một số người bán đan dược, bùa chú và linh khí, một số ít bán thịt và lông yêu thú, Giang Ngư cảm thấy rất hứng thú.Nàng đi qua dò hỏi giá cả một phen, sau đó! ! ! Quấy rầy.Một phần thịt yêu thú cấp 2 năm trăm linh châu.Năm trăm linh châu là khái niệm gì.Đệ tử Linh Thảo Viên dư thừa linh thảo, linh thảo cấp 1 một linh châu năm cây, linh thảo cấp 2 một linh châu ba cây.Giang Ngư sờ sờ túi trữ vật của mình, quyết định trở về nhận thầu thêm một ít linh điền..

Chương 28: Chương 28