Tác giả:

Nhìn gương mặt lạ lẫm trong gương, khóe miệng Hoäc Khải không khỏi lộ ra một nụ cười khổ sở. Đến tận lúc này anh vẫn không thể hiểu nổi rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì. Nhà họ Hoäc là gia tộc lớn đứng trong top 10 toàn quốc, tài sản lên tới hơn trăm tỷ. Mà Hoäc Khải chính là trưởng tôn dòng chính có tài năng nhất trong lịch sử nhà họ Hoäc. Anh có tài năng thiên bẩm về kinh doanh và quản lý khiến vô số người phải ngưỡng mộ, rất nhiều người tin rằng, với sự lãnh đạo của Hoắc Khải, nhà họ Hoắc có thể tiến tới top 3 toàn quốc, là sự việc dễ đoán nhất trong mười năm tới. Hai ngày trước, Hoäc Khải cùng vài người thân thiết khác đi leo núi, đang leo đến lưng chừng, đột nhiên anh cảm thấy sau gáy đau đớn như bị đánh ình một cú, sau đó không còn nhận được điều gì. Sau khi tỉnh dậy, anh – đã ở một nơi lạ hoắc này rồi, đã vậy còn mang theo một gương mặt khác. Nếu không nhờ những ký ức trong đầu, Hoäc Khải rất nghi ngờ phải chăng mình bị người ta tiến hành phẫu thuật thẩm mỹ trong một đêm. Thế nhưng…

Chương 108: Cái bạt tai

Chế Tạo Hào MônTác giả: Hứa ĐệTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhNhìn gương mặt lạ lẫm trong gương, khóe miệng Hoäc Khải không khỏi lộ ra một nụ cười khổ sở. Đến tận lúc này anh vẫn không thể hiểu nổi rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì. Nhà họ Hoäc là gia tộc lớn đứng trong top 10 toàn quốc, tài sản lên tới hơn trăm tỷ. Mà Hoäc Khải chính là trưởng tôn dòng chính có tài năng nhất trong lịch sử nhà họ Hoäc. Anh có tài năng thiên bẩm về kinh doanh và quản lý khiến vô số người phải ngưỡng mộ, rất nhiều người tin rằng, với sự lãnh đạo của Hoắc Khải, nhà họ Hoắc có thể tiến tới top 3 toàn quốc, là sự việc dễ đoán nhất trong mười năm tới. Hai ngày trước, Hoäc Khải cùng vài người thân thiết khác đi leo núi, đang leo đến lưng chừng, đột nhiên anh cảm thấy sau gáy đau đớn như bị đánh ình một cú, sau đó không còn nhận được điều gì. Sau khi tỉnh dậy, anh – đã ở một nơi lạ hoắc này rồi, đã vậy còn mang theo một gương mặt khác. Nếu không nhờ những ký ức trong đầu, Hoäc Khải rất nghi ngờ phải chăng mình bị người ta tiến hành phẫu thuật thẩm mỹ trong một đêm. Thế nhưng… Sau khi trở về nhà, Hoắc Khải đi vào phòng gọi NinhThần, báo cho cô biết có bạn mời ăn cơm, muốn cô cùngđi với anh.Đối với phụ nữ mà nói, được chồng đưa đi ăn cơmcùng bạn bè là một chuyện rất vui vẻ. Điều này thể hiệnsự xác nhận của chồng đối với cô ấy.Nhưng cân nhắc đến việc Đường Đường còn chưa về,hơn nữa, bây giờ còn sớm chưa đến giờ cơm, cho nênHoắc Khải lại đi ra bảo Hoắc Giai Minh vào nhà.Sau khi vào trong nhà, Hoắc Giai Minh nhìn xungquanh một chút, trên mặt lộ ra một chút kinh ngạc.Đó là do cậu ta đã cố gắng che giấu cảm xúc tronglòng, nếu không, có lẽ bây giờ còn rơi cả cằm xuống đấtrồi.Hoắc Khải nhìn ra suy nghĩ của cậu ta, cười nói: “Cóphải cảm thấy rất nhỏ không?”“Chim sẻ tuy nhỏ nhưng có đủ ngũ tạng, hơn nữa chịdâu còn đẹp như thế, tổ vàng tổ bạc cũng không bằng”,Hoắc Giai Minh trả lời.Câu nói này cũng coi như bình thường, nhưng ngoàimiệng thì nói vậy chứ trong lòng vẫn khó tránh khỏi kinhngạc.Cậu ta cho rằng người như Hoắc Khải, nếu không ởbiệt thự ba tầng thì ít nhất cũng phải là một chung cư caocấp.Ai ngờ, lại là một chung cư cũ nát sắp bị di dời, phá bỏnhư vậy. Hơn nữa, diện tích căn phòng quá nhỏ. Nhữngđồ đạc trong phòng cũng đã rất cũ, nhìn qua là biết đãdùng nhiều năm.Khả năng của Hoắc Khải hoàn toàn không thích hợpvới chỗ ở của anh. Nhưng vợ anh lại xinh đẹp như mộtngôi sao.“Ngồi trước đi, đủ thời gian để cậu nhìn” Hoắc Khảicười nói. Sau khi Hoắc Giai Minh ngại ngùng ngồi xuống,anh nói: “Trong nhà không thích uống trà, cậu uống tạmnước lọc nhé”.Trong lúc nói chuyện thì Ninh Thần đã chủ động rótnước lọc để lên bàn, Hoắc Giai Minh không dám ngạomạn, vội vàng nói: “Cảm ơn chị dâu”.Có lẽ là do lần đầu tiên có người thân thiết gọi là chịdâu nên trong lòng Ninh Thần bất chợt cũng có một chútvui vẻ. Vì thế mà ấn tượng với Hoắc Giai Minh cũng trởnên tốt đẹp hơn.“Hai người nói chuyện trước đi, cửa hàng trên Taobaovẫn đang có người hỏi vài vấn đề, tôi đi trả lời một chút”,Ninh Thần nói.“Em cứ làm việc đi, anh ngồi đây với cậu ấy” HoắcKhải nói.Ninh Thần gật đầu với Hoắc Giai Minh một cái rồi mớiđi đến ngồi trước bàn máy tính.Nhìn cô lạch tạch gõ bàn phím, Hoắc Giai Minh càngcảm thấy khó tin: “Chị dâu mở gian hàng trên Taobao à?”“Áp lực cuộc sống mà, khiến cậu cười chê rồi” HoắcKhải cười nói, nhưng không cảm thấy việc mở gian hàngTaobao có gì mất mặt.Nhưng lời nói này của anh, khiến Hoắc Giai Minhkhông biết phải nói tiếp thế nào. Khen ngợi hai ngườichăm chỉ sao? Hay là đem ý nghĩ thực sự trong lòng nóirằng mở gian hàng Taobao không có tương lai?Nghĩ một chút, cậu ta quyết định ngậm miệng, khôngnói đến vấn đề này nữa.Cũng may là cậu ta không hỏi gian hàng Taobao kinhdoanh thế nào, nếu không, sau khi biết câu trả lời, sợ là lạibị doạ một lần nữa.Theo sự thu hút không ngừng tăng lên của nhữnglivestream mà Ninh Thần đã phát, số lượng hàng hoá bánra mỗi ngày cứ thể tăng lên. Trước mắt đã cơ bản ổn định,doanh số khoảng năm mươi ngàn. Qua thời gian này,Hoắc Khải chuẩn bị phối hợp với hoạt động thúc đẩytrong năm tên là 618 của Taobao, làm một cửa hàng lớnhơn, nâng mức doanh số mỗi ngày bán ra đạt hơn mộttrăm ngàn.Đến lúc đó, có thể trực tiếp yêu cầu nhà sản xuất cấpquyền đại lý. Như vậy so với việc phải mua hàng của đại lýnhư bây giờ thì lợi nhuận đạt được lớn hơn nhiều.Chỉ cân có quyên đại lý là có thê tiên vào Tmall, mởmột cửa hàng Flagship giống như Ninh Ngọc Lâm.Nhưng có mở cửa hàng Flagship hay không thì HoắcKhải vẫn còn đang cân nhắc.Bởi vì chi phí của cửa hàng Flagship rất cao. Tuy cóthể giành được sự tín nhiệm từ khách hàng lớn nhiều hơncửa hàng phổ thông nhưng khoản này có đáng bỏ ra haykhông thì còn cần phải suy xét.Dù sao, cửa hàng Flagship của bình nước nóng KinhVận đó là để tạo hiệu quả thương hiệu, mà các sản phẩmgiảm cân của Ninh Thần chỉ là đại diện mà thôi.Trong lúc nói chuyện thì bên ngoài có người gõ cửa.Hoắc Khải đi ra mở cửa thì nhìn thấy Hoắc Đình Viễncười khì khì đứng đó.Hoắc Giai Minh cũng nhìn thấy tên này, lập tức đứngdậy đi ra cửa, nói: “Anh tới đây làm gì!”“Nói gì thế, dù sao cũng đều từng đánh cờ ở nhà ôngTriệu, cũng coi như là có duyên gặp mặt một lần. Mà tôilại là anh trai cậu, cậu có thể đến làm khách, lẽ nào lạikhông hoan nghênh tôi sao?““Đừng lảm nhảm mấy câu vô nghĩa, ở đây không chàođón anh!”. Hoắc Giai Minh trầm giọng nói.“Đây cũng không phải nhà của cậu, không đến lượtcậu nói”. Hoắc Đình Viễn tỏ vẻ không quan tâm nói, sauđó lai nhìn sana Hoắc Khải: “Người anh em. sao thế.không phải định cho tôi đứng cửa thật chứ?”Nhìn thấy bộ mặt trước đây suýt nữa bị anh đánh đếntàn phế, Hoắc Khải lại muốn đấm vào mũi hắn ta mộtphát.Dù anh đã được sống lại nhưng thằng ranh này vẫnđáng ghét như thế.Lúc này, Ninh Thần đi ra, hỏi: “Ai đó? Sao không vào?”Nhìn vòng eo nhỏ nhắn, gương mặt xinh đẹp của NinhThần, ánh mắt của Hoắc Đình Viễn phát sáng lên, cũngkhông quan tâm Hoắc Khải có để mình vào không, cứ thếchen vào trong nhà, giơ tay trước mặt Ninh Thần: “Cô gáixinh đẹp này là?”Hoắc Khải thản nhiên lùi một bước, vừa ngăn HoắcĐình Viễn vừa nói: “Cô ấy là vợ tôi”.Nhìn vẻ mặt thì có vẻ thản nhiên nhưng động tác lại rõràng là cố ý của Hoắc Khải, Hoắc Đình Viễn cười lớn,thuận thế đi đường vòng vào trong phòng: “Hoá ra là chịdâu à. Không ngờ chị dâu lại xinh đẹp như thế, thật làngưỡng mộ chết đi được. Đây là nhà anh à, hơi nhỏ nhỉ,không phù hợp với cô gái đẹp như chị dâu. Người anh em,anh không muốn mua căn phòng lớn hơn à? Cái gọi là kimốc tàng kiều, coi như không mua được nhà bằng vàng thìít nhất cũng phải mua căn nhà hai ba trắm mét vuông mớicó thể…”“Hoắc Đình Viễn, anh nói đủ chưa! Người ta muốn ởđâu thì có liên quan gì đền anh, ở đây mà lo vớ lo vấn!”,Hoắc Giai Minh nghiêm giọng quát mắng.Hoắc Đình Viễn lườm cậu ta một cái, nói: “Tôi nói gì thìliên quan cái rắm gì đến cậu. Đây cũng không phải là vợcậu, cậu lấy tư cách gì mà tham gia?”“Anh!”Hoắc Giai Minh còn muốn nói nhưng đã bị Hoắc Khảingăn lại.Thấy động tác của Hoắc Khải, Hoắc Đình Viễn nhếchmôi cười đắc ý. Hắn ta nghĩ rằng, Hoắc Giai Minh có thểkhông nể mặt hắn ta vì dù sao cũng đều là thành viên củanhánh phụ.Nhưng một người sống trong căn hộ rách nát này thìcũng phải nịnh nọt hắn ta một chút.Còn mối quan hệ giữa Hoắc Khải và Triệu Vĩnh An,Hoắc Đình Viễn càng không đặt trong lòng.Để gài bẫy Hoắc Giai Minh, hắn ta còn dám đắc tội vớicả Triệu Vĩnh An thì sao phải quan tâm một kẻ nghèo hènchỉ có chút quen biết với giáo sư Triệu chứ.“Cô gái xinh đẹp, làm quen một chút nhé. Tôi tên làHoắc Đình Viễn. Cô có biết nhà họ Hoắc không? Rất cótiếng đấy. Bố tôi là một trong những thành viên hội đồngquản trị, quản lý mảng kinh doanh và marketing của nhàhọ Hoắc!” Hoắc Đình Viễn tự giới thiệu một cách khoatrương.Ninh Thần nhìn Hoắc Khải, sau đó lại nhìn hắn ta. Cuốicùng, cô cũng gượng gạo đưa tay ra bắt tay hắn ta, nói:“Xin chào anh Hoắc”.Hoắc Đình Viễn mê mẩn hết cả đầu óc, nắm tay côkhông buông. Hắn ta dùng sức ngày càng mạnh, khiếncho Ninh Thần phải nhíu mày, lập tức rút tay ra.Hoắc Đình Viễn cũng không lưu tâm, lại kéo tay lênmũi ngửi trước mặt mọi người tấm tắc nói: “Quả nhiên,người đẹp thì thơm, mùi vị của Ninh Thần, thật là…”Lời nói của hắn có chút đường đột khiến khuôn mặtcủa Ninh Thần đỏ bừng, trong lòng tức tối.Nhưng trái lại, vẻ mặt vừa tức giận vừa xấu hổ của côcàng khiến cho Hoắc Đình Viễn cảm thấy thú vị.Đang chuẩn bị tiếng lên một bước để tiếp xúc nhiềuhơn với cô gái xinh đẹp thì có một người chen vào đứngtrước mặt. Người đó chính là Hoắc Khải.Nhìn Hoắc Khải lại chặn hắn ta một lần nữa, Hoắc ĐìnhViễn có chút mất hứng, giơ tay đẩy anh sang và nói:“Không có mắt à? Hay không được dạy dỗ? Tại sao lại…“BốpI”Một âm thanh giòn giã vang lên, căn phòng bỗng trởnên yên tĩnh hơn nhiều.Tất cả mọi người đầu kinh ngạc nhìn sang chỗ phát ratiếng động. Duy nhất một người tỏ ra bình tĩnh, chính làHoắc Khải.Anh thu lại nắm đấm, lạnh lùng nói: “Xét về vai vế, cậunên gọi cô ấy một tiếng chị dâu. Xét về tuổi tác, cậu nêngọi cô ấy là chị. Xét về cống hiến cho xã hội, cô ấy sinhcon dưỡng cái, lao động cần cù, còn tốt hơn cậu nhiều.Về lý về tình, cậu không nên coi thường cô ấy. Nhưng, coinhư cậu không coi thường, tôi cũng rất muốn đấm cậumột trận. Bây giờ chỉ cần có một lý do chính đáng”.Ninh Thần lại cảm thấy rất vui. Cô biết thật ra chồngcô rất quan tâm cô. Ngày hôm đó cô bị cháu trai của ônggác cổng quẹt xước một mảng da, trong mắt anh tràn đầyxót thương.Bây giờ, Hoắc Đình Viễn dám nói lời khinh bạc trướcmặt cô, không phải là muốn ăn đòn sao?Trên khuôn mặt của những người còn lại đều tràn đầyvẻ kinh ngạc, nhất là Hoắc Giai Minh, đứng đó mà ngẩn cảngười.Tuy rằng từng bị Hoắc Khải dạy dỗ vài câu, nhưngtheo cậu ta thấy, tính cách của người này rất tốt.Vừa biết đánh cờ, vừa có năng lực làm việc, lẽ ra nênthuộc kiểu người điểm tĩnh.Ai ngờ, anh ấy lại dám tiện tay cho con nhà giàu HoắcĐình Viễn một cái tát.Nhìn vẻ mặt của anh và nghe lời anh nói thì rõ ràng làmuốn đánh Hoắc Đình Viễn lâu rồi.Nhưng, tuy rằng có nhiều người đều muốn đánh hắnnhưng anh có cần phải nói thẳng ra thế không?Hoắc Đình Viễn có chút choáng váng giơ tay lên, sờlên mặt hắn, dường như không dám tin hắn đã bị mộtthằng nhãi nghèo hèn giáng cho một cái bạt tai.

Chế Tạo Hào MônTác giả: Hứa ĐệTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhNhìn gương mặt lạ lẫm trong gương, khóe miệng Hoäc Khải không khỏi lộ ra một nụ cười khổ sở. Đến tận lúc này anh vẫn không thể hiểu nổi rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì. Nhà họ Hoäc là gia tộc lớn đứng trong top 10 toàn quốc, tài sản lên tới hơn trăm tỷ. Mà Hoäc Khải chính là trưởng tôn dòng chính có tài năng nhất trong lịch sử nhà họ Hoäc. Anh có tài năng thiên bẩm về kinh doanh và quản lý khiến vô số người phải ngưỡng mộ, rất nhiều người tin rằng, với sự lãnh đạo của Hoắc Khải, nhà họ Hoắc có thể tiến tới top 3 toàn quốc, là sự việc dễ đoán nhất trong mười năm tới. Hai ngày trước, Hoäc Khải cùng vài người thân thiết khác đi leo núi, đang leo đến lưng chừng, đột nhiên anh cảm thấy sau gáy đau đớn như bị đánh ình một cú, sau đó không còn nhận được điều gì. Sau khi tỉnh dậy, anh – đã ở một nơi lạ hoắc này rồi, đã vậy còn mang theo một gương mặt khác. Nếu không nhờ những ký ức trong đầu, Hoäc Khải rất nghi ngờ phải chăng mình bị người ta tiến hành phẫu thuật thẩm mỹ trong một đêm. Thế nhưng… Sau khi trở về nhà, Hoắc Khải đi vào phòng gọi NinhThần, báo cho cô biết có bạn mời ăn cơm, muốn cô cùngđi với anh.Đối với phụ nữ mà nói, được chồng đưa đi ăn cơmcùng bạn bè là một chuyện rất vui vẻ. Điều này thể hiệnsự xác nhận của chồng đối với cô ấy.Nhưng cân nhắc đến việc Đường Đường còn chưa về,hơn nữa, bây giờ còn sớm chưa đến giờ cơm, cho nênHoắc Khải lại đi ra bảo Hoắc Giai Minh vào nhà.Sau khi vào trong nhà, Hoắc Giai Minh nhìn xungquanh một chút, trên mặt lộ ra một chút kinh ngạc.Đó là do cậu ta đã cố gắng che giấu cảm xúc tronglòng, nếu không, có lẽ bây giờ còn rơi cả cằm xuống đấtrồi.Hoắc Khải nhìn ra suy nghĩ của cậu ta, cười nói: “Cóphải cảm thấy rất nhỏ không?”“Chim sẻ tuy nhỏ nhưng có đủ ngũ tạng, hơn nữa chịdâu còn đẹp như thế, tổ vàng tổ bạc cũng không bằng”,Hoắc Giai Minh trả lời.Câu nói này cũng coi như bình thường, nhưng ngoàimiệng thì nói vậy chứ trong lòng vẫn khó tránh khỏi kinhngạc.Cậu ta cho rằng người như Hoắc Khải, nếu không ởbiệt thự ba tầng thì ít nhất cũng phải là một chung cư caocấp.Ai ngờ, lại là một chung cư cũ nát sắp bị di dời, phá bỏnhư vậy. Hơn nữa, diện tích căn phòng quá nhỏ. Nhữngđồ đạc trong phòng cũng đã rất cũ, nhìn qua là biết đãdùng nhiều năm.Khả năng của Hoắc Khải hoàn toàn không thích hợpvới chỗ ở của anh. Nhưng vợ anh lại xinh đẹp như mộtngôi sao.“Ngồi trước đi, đủ thời gian để cậu nhìn” Hoắc Khảicười nói. Sau khi Hoắc Giai Minh ngại ngùng ngồi xuống,anh nói: “Trong nhà không thích uống trà, cậu uống tạmnước lọc nhé”.Trong lúc nói chuyện thì Ninh Thần đã chủ động rótnước lọc để lên bàn, Hoắc Giai Minh không dám ngạomạn, vội vàng nói: “Cảm ơn chị dâu”.Có lẽ là do lần đầu tiên có người thân thiết gọi là chịdâu nên trong lòng Ninh Thần bất chợt cũng có một chútvui vẻ. Vì thế mà ấn tượng với Hoắc Giai Minh cũng trởnên tốt đẹp hơn.“Hai người nói chuyện trước đi, cửa hàng trên Taobaovẫn đang có người hỏi vài vấn đề, tôi đi trả lời một chút”,Ninh Thần nói.“Em cứ làm việc đi, anh ngồi đây với cậu ấy” HoắcKhải nói.Ninh Thần gật đầu với Hoắc Giai Minh một cái rồi mớiđi đến ngồi trước bàn máy tính.Nhìn cô lạch tạch gõ bàn phím, Hoắc Giai Minh càngcảm thấy khó tin: “Chị dâu mở gian hàng trên Taobao à?”“Áp lực cuộc sống mà, khiến cậu cười chê rồi” HoắcKhải cười nói, nhưng không cảm thấy việc mở gian hàngTaobao có gì mất mặt.Nhưng lời nói này của anh, khiến Hoắc Giai Minhkhông biết phải nói tiếp thế nào. Khen ngợi hai ngườichăm chỉ sao? Hay là đem ý nghĩ thực sự trong lòng nóirằng mở gian hàng Taobao không có tương lai?Nghĩ một chút, cậu ta quyết định ngậm miệng, khôngnói đến vấn đề này nữa.Cũng may là cậu ta không hỏi gian hàng Taobao kinhdoanh thế nào, nếu không, sau khi biết câu trả lời, sợ là lạibị doạ một lần nữa.Theo sự thu hút không ngừng tăng lên của nhữnglivestream mà Ninh Thần đã phát, số lượng hàng hoá bánra mỗi ngày cứ thể tăng lên. Trước mắt đã cơ bản ổn định,doanh số khoảng năm mươi ngàn. Qua thời gian này,Hoắc Khải chuẩn bị phối hợp với hoạt động thúc đẩytrong năm tên là 618 của Taobao, làm một cửa hàng lớnhơn, nâng mức doanh số mỗi ngày bán ra đạt hơn mộttrăm ngàn.Đến lúc đó, có thể trực tiếp yêu cầu nhà sản xuất cấpquyền đại lý. Như vậy so với việc phải mua hàng của đại lýnhư bây giờ thì lợi nhuận đạt được lớn hơn nhiều.Chỉ cân có quyên đại lý là có thê tiên vào Tmall, mởmột cửa hàng Flagship giống như Ninh Ngọc Lâm.Nhưng có mở cửa hàng Flagship hay không thì HoắcKhải vẫn còn đang cân nhắc.Bởi vì chi phí của cửa hàng Flagship rất cao. Tuy cóthể giành được sự tín nhiệm từ khách hàng lớn nhiều hơncửa hàng phổ thông nhưng khoản này có đáng bỏ ra haykhông thì còn cần phải suy xét.Dù sao, cửa hàng Flagship của bình nước nóng KinhVận đó là để tạo hiệu quả thương hiệu, mà các sản phẩmgiảm cân của Ninh Thần chỉ là đại diện mà thôi.Trong lúc nói chuyện thì bên ngoài có người gõ cửa.Hoắc Khải đi ra mở cửa thì nhìn thấy Hoắc Đình Viễncười khì khì đứng đó.Hoắc Giai Minh cũng nhìn thấy tên này, lập tức đứngdậy đi ra cửa, nói: “Anh tới đây làm gì!”“Nói gì thế, dù sao cũng đều từng đánh cờ ở nhà ôngTriệu, cũng coi như là có duyên gặp mặt một lần. Mà tôilại là anh trai cậu, cậu có thể đến làm khách, lẽ nào lạikhông hoan nghênh tôi sao?““Đừng lảm nhảm mấy câu vô nghĩa, ở đây không chàođón anh!”. Hoắc Giai Minh trầm giọng nói.“Đây cũng không phải nhà của cậu, không đến lượtcậu nói”. Hoắc Đình Viễn tỏ vẻ không quan tâm nói, sauđó lai nhìn sana Hoắc Khải: “Người anh em. sao thế.không phải định cho tôi đứng cửa thật chứ?”Nhìn thấy bộ mặt trước đây suýt nữa bị anh đánh đếntàn phế, Hoắc Khải lại muốn đấm vào mũi hắn ta mộtphát.Dù anh đã được sống lại nhưng thằng ranh này vẫnđáng ghét như thế.Lúc này, Ninh Thần đi ra, hỏi: “Ai đó? Sao không vào?”Nhìn vòng eo nhỏ nhắn, gương mặt xinh đẹp của NinhThần, ánh mắt của Hoắc Đình Viễn phát sáng lên, cũngkhông quan tâm Hoắc Khải có để mình vào không, cứ thếchen vào trong nhà, giơ tay trước mặt Ninh Thần: “Cô gáixinh đẹp này là?”Hoắc Khải thản nhiên lùi một bước, vừa ngăn HoắcĐình Viễn vừa nói: “Cô ấy là vợ tôi”.Nhìn vẻ mặt thì có vẻ thản nhiên nhưng động tác lại rõràng là cố ý của Hoắc Khải, Hoắc Đình Viễn cười lớn,thuận thế đi đường vòng vào trong phòng: “Hoá ra là chịdâu à. Không ngờ chị dâu lại xinh đẹp như thế, thật làngưỡng mộ chết đi được. Đây là nhà anh à, hơi nhỏ nhỉ,không phù hợp với cô gái đẹp như chị dâu. Người anh em,anh không muốn mua căn phòng lớn hơn à? Cái gọi là kimốc tàng kiều, coi như không mua được nhà bằng vàng thìít nhất cũng phải mua căn nhà hai ba trắm mét vuông mớicó thể…”“Hoắc Đình Viễn, anh nói đủ chưa! Người ta muốn ởđâu thì có liên quan gì đền anh, ở đây mà lo vớ lo vấn!”,Hoắc Giai Minh nghiêm giọng quát mắng.Hoắc Đình Viễn lườm cậu ta một cái, nói: “Tôi nói gì thìliên quan cái rắm gì đến cậu. Đây cũng không phải là vợcậu, cậu lấy tư cách gì mà tham gia?”“Anh!”Hoắc Giai Minh còn muốn nói nhưng đã bị Hoắc Khảingăn lại.Thấy động tác của Hoắc Khải, Hoắc Đình Viễn nhếchmôi cười đắc ý. Hắn ta nghĩ rằng, Hoắc Giai Minh có thểkhông nể mặt hắn ta vì dù sao cũng đều là thành viên củanhánh phụ.Nhưng một người sống trong căn hộ rách nát này thìcũng phải nịnh nọt hắn ta một chút.Còn mối quan hệ giữa Hoắc Khải và Triệu Vĩnh An,Hoắc Đình Viễn càng không đặt trong lòng.Để gài bẫy Hoắc Giai Minh, hắn ta còn dám đắc tội vớicả Triệu Vĩnh An thì sao phải quan tâm một kẻ nghèo hènchỉ có chút quen biết với giáo sư Triệu chứ.“Cô gái xinh đẹp, làm quen một chút nhé. Tôi tên làHoắc Đình Viễn. Cô có biết nhà họ Hoắc không? Rất cótiếng đấy. Bố tôi là một trong những thành viên hội đồngquản trị, quản lý mảng kinh doanh và marketing của nhàhọ Hoắc!” Hoắc Đình Viễn tự giới thiệu một cách khoatrương.Ninh Thần nhìn Hoắc Khải, sau đó lại nhìn hắn ta. Cuốicùng, cô cũng gượng gạo đưa tay ra bắt tay hắn ta, nói:“Xin chào anh Hoắc”.Hoắc Đình Viễn mê mẩn hết cả đầu óc, nắm tay côkhông buông. Hắn ta dùng sức ngày càng mạnh, khiếncho Ninh Thần phải nhíu mày, lập tức rút tay ra.Hoắc Đình Viễn cũng không lưu tâm, lại kéo tay lênmũi ngửi trước mặt mọi người tấm tắc nói: “Quả nhiên,người đẹp thì thơm, mùi vị của Ninh Thần, thật là…”Lời nói của hắn có chút đường đột khiến khuôn mặtcủa Ninh Thần đỏ bừng, trong lòng tức tối.Nhưng trái lại, vẻ mặt vừa tức giận vừa xấu hổ của côcàng khiến cho Hoắc Đình Viễn cảm thấy thú vị.Đang chuẩn bị tiếng lên một bước để tiếp xúc nhiềuhơn với cô gái xinh đẹp thì có một người chen vào đứngtrước mặt. Người đó chính là Hoắc Khải.Nhìn Hoắc Khải lại chặn hắn ta một lần nữa, Hoắc ĐìnhViễn có chút mất hứng, giơ tay đẩy anh sang và nói:“Không có mắt à? Hay không được dạy dỗ? Tại sao lại…“BốpI”Một âm thanh giòn giã vang lên, căn phòng bỗng trởnên yên tĩnh hơn nhiều.Tất cả mọi người đầu kinh ngạc nhìn sang chỗ phát ratiếng động. Duy nhất một người tỏ ra bình tĩnh, chính làHoắc Khải.Anh thu lại nắm đấm, lạnh lùng nói: “Xét về vai vế, cậunên gọi cô ấy một tiếng chị dâu. Xét về tuổi tác, cậu nêngọi cô ấy là chị. Xét về cống hiến cho xã hội, cô ấy sinhcon dưỡng cái, lao động cần cù, còn tốt hơn cậu nhiều.Về lý về tình, cậu không nên coi thường cô ấy. Nhưng, coinhư cậu không coi thường, tôi cũng rất muốn đấm cậumột trận. Bây giờ chỉ cần có một lý do chính đáng”.Ninh Thần lại cảm thấy rất vui. Cô biết thật ra chồngcô rất quan tâm cô. Ngày hôm đó cô bị cháu trai của ônggác cổng quẹt xước một mảng da, trong mắt anh tràn đầyxót thương.Bây giờ, Hoắc Đình Viễn dám nói lời khinh bạc trướcmặt cô, không phải là muốn ăn đòn sao?Trên khuôn mặt của những người còn lại đều tràn đầyvẻ kinh ngạc, nhất là Hoắc Giai Minh, đứng đó mà ngẩn cảngười.Tuy rằng từng bị Hoắc Khải dạy dỗ vài câu, nhưngtheo cậu ta thấy, tính cách của người này rất tốt.Vừa biết đánh cờ, vừa có năng lực làm việc, lẽ ra nênthuộc kiểu người điểm tĩnh.Ai ngờ, anh ấy lại dám tiện tay cho con nhà giàu HoắcĐình Viễn một cái tát.Nhìn vẻ mặt của anh và nghe lời anh nói thì rõ ràng làmuốn đánh Hoắc Đình Viễn lâu rồi.Nhưng, tuy rằng có nhiều người đều muốn đánh hắnnhưng anh có cần phải nói thẳng ra thế không?Hoắc Đình Viễn có chút choáng váng giơ tay lên, sờlên mặt hắn, dường như không dám tin hắn đã bị mộtthằng nhãi nghèo hèn giáng cho một cái bạt tai.

Chế Tạo Hào MônTác giả: Hứa ĐệTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhNhìn gương mặt lạ lẫm trong gương, khóe miệng Hoäc Khải không khỏi lộ ra một nụ cười khổ sở. Đến tận lúc này anh vẫn không thể hiểu nổi rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì. Nhà họ Hoäc là gia tộc lớn đứng trong top 10 toàn quốc, tài sản lên tới hơn trăm tỷ. Mà Hoäc Khải chính là trưởng tôn dòng chính có tài năng nhất trong lịch sử nhà họ Hoäc. Anh có tài năng thiên bẩm về kinh doanh và quản lý khiến vô số người phải ngưỡng mộ, rất nhiều người tin rằng, với sự lãnh đạo của Hoắc Khải, nhà họ Hoắc có thể tiến tới top 3 toàn quốc, là sự việc dễ đoán nhất trong mười năm tới. Hai ngày trước, Hoäc Khải cùng vài người thân thiết khác đi leo núi, đang leo đến lưng chừng, đột nhiên anh cảm thấy sau gáy đau đớn như bị đánh ình một cú, sau đó không còn nhận được điều gì. Sau khi tỉnh dậy, anh – đã ở một nơi lạ hoắc này rồi, đã vậy còn mang theo một gương mặt khác. Nếu không nhờ những ký ức trong đầu, Hoäc Khải rất nghi ngờ phải chăng mình bị người ta tiến hành phẫu thuật thẩm mỹ trong một đêm. Thế nhưng… Sau khi trở về nhà, Hoắc Khải đi vào phòng gọi NinhThần, báo cho cô biết có bạn mời ăn cơm, muốn cô cùngđi với anh.Đối với phụ nữ mà nói, được chồng đưa đi ăn cơmcùng bạn bè là một chuyện rất vui vẻ. Điều này thể hiệnsự xác nhận của chồng đối với cô ấy.Nhưng cân nhắc đến việc Đường Đường còn chưa về,hơn nữa, bây giờ còn sớm chưa đến giờ cơm, cho nênHoắc Khải lại đi ra bảo Hoắc Giai Minh vào nhà.Sau khi vào trong nhà, Hoắc Giai Minh nhìn xungquanh một chút, trên mặt lộ ra một chút kinh ngạc.Đó là do cậu ta đã cố gắng che giấu cảm xúc tronglòng, nếu không, có lẽ bây giờ còn rơi cả cằm xuống đấtrồi.Hoắc Khải nhìn ra suy nghĩ của cậu ta, cười nói: “Cóphải cảm thấy rất nhỏ không?”“Chim sẻ tuy nhỏ nhưng có đủ ngũ tạng, hơn nữa chịdâu còn đẹp như thế, tổ vàng tổ bạc cũng không bằng”,Hoắc Giai Minh trả lời.Câu nói này cũng coi như bình thường, nhưng ngoàimiệng thì nói vậy chứ trong lòng vẫn khó tránh khỏi kinhngạc.Cậu ta cho rằng người như Hoắc Khải, nếu không ởbiệt thự ba tầng thì ít nhất cũng phải là một chung cư caocấp.Ai ngờ, lại là một chung cư cũ nát sắp bị di dời, phá bỏnhư vậy. Hơn nữa, diện tích căn phòng quá nhỏ. Nhữngđồ đạc trong phòng cũng đã rất cũ, nhìn qua là biết đãdùng nhiều năm.Khả năng của Hoắc Khải hoàn toàn không thích hợpvới chỗ ở của anh. Nhưng vợ anh lại xinh đẹp như mộtngôi sao.“Ngồi trước đi, đủ thời gian để cậu nhìn” Hoắc Khảicười nói. Sau khi Hoắc Giai Minh ngại ngùng ngồi xuống,anh nói: “Trong nhà không thích uống trà, cậu uống tạmnước lọc nhé”.Trong lúc nói chuyện thì Ninh Thần đã chủ động rótnước lọc để lên bàn, Hoắc Giai Minh không dám ngạomạn, vội vàng nói: “Cảm ơn chị dâu”.Có lẽ là do lần đầu tiên có người thân thiết gọi là chịdâu nên trong lòng Ninh Thần bất chợt cũng có một chútvui vẻ. Vì thế mà ấn tượng với Hoắc Giai Minh cũng trởnên tốt đẹp hơn.“Hai người nói chuyện trước đi, cửa hàng trên Taobaovẫn đang có người hỏi vài vấn đề, tôi đi trả lời một chút”,Ninh Thần nói.“Em cứ làm việc đi, anh ngồi đây với cậu ấy” HoắcKhải nói.Ninh Thần gật đầu với Hoắc Giai Minh một cái rồi mớiđi đến ngồi trước bàn máy tính.Nhìn cô lạch tạch gõ bàn phím, Hoắc Giai Minh càngcảm thấy khó tin: “Chị dâu mở gian hàng trên Taobao à?”“Áp lực cuộc sống mà, khiến cậu cười chê rồi” HoắcKhải cười nói, nhưng không cảm thấy việc mở gian hàngTaobao có gì mất mặt.Nhưng lời nói này của anh, khiến Hoắc Giai Minhkhông biết phải nói tiếp thế nào. Khen ngợi hai ngườichăm chỉ sao? Hay là đem ý nghĩ thực sự trong lòng nóirằng mở gian hàng Taobao không có tương lai?Nghĩ một chút, cậu ta quyết định ngậm miệng, khôngnói đến vấn đề này nữa.Cũng may là cậu ta không hỏi gian hàng Taobao kinhdoanh thế nào, nếu không, sau khi biết câu trả lời, sợ là lạibị doạ một lần nữa.Theo sự thu hút không ngừng tăng lên của nhữnglivestream mà Ninh Thần đã phát, số lượng hàng hoá bánra mỗi ngày cứ thể tăng lên. Trước mắt đã cơ bản ổn định,doanh số khoảng năm mươi ngàn. Qua thời gian này,Hoắc Khải chuẩn bị phối hợp với hoạt động thúc đẩytrong năm tên là 618 của Taobao, làm một cửa hàng lớnhơn, nâng mức doanh số mỗi ngày bán ra đạt hơn mộttrăm ngàn.Đến lúc đó, có thể trực tiếp yêu cầu nhà sản xuất cấpquyền đại lý. Như vậy so với việc phải mua hàng của đại lýnhư bây giờ thì lợi nhuận đạt được lớn hơn nhiều.Chỉ cân có quyên đại lý là có thê tiên vào Tmall, mởmột cửa hàng Flagship giống như Ninh Ngọc Lâm.Nhưng có mở cửa hàng Flagship hay không thì HoắcKhải vẫn còn đang cân nhắc.Bởi vì chi phí của cửa hàng Flagship rất cao. Tuy cóthể giành được sự tín nhiệm từ khách hàng lớn nhiều hơncửa hàng phổ thông nhưng khoản này có đáng bỏ ra haykhông thì còn cần phải suy xét.Dù sao, cửa hàng Flagship của bình nước nóng KinhVận đó là để tạo hiệu quả thương hiệu, mà các sản phẩmgiảm cân của Ninh Thần chỉ là đại diện mà thôi.Trong lúc nói chuyện thì bên ngoài có người gõ cửa.Hoắc Khải đi ra mở cửa thì nhìn thấy Hoắc Đình Viễncười khì khì đứng đó.Hoắc Giai Minh cũng nhìn thấy tên này, lập tức đứngdậy đi ra cửa, nói: “Anh tới đây làm gì!”“Nói gì thế, dù sao cũng đều từng đánh cờ ở nhà ôngTriệu, cũng coi như là có duyên gặp mặt một lần. Mà tôilại là anh trai cậu, cậu có thể đến làm khách, lẽ nào lạikhông hoan nghênh tôi sao?““Đừng lảm nhảm mấy câu vô nghĩa, ở đây không chàođón anh!”. Hoắc Giai Minh trầm giọng nói.“Đây cũng không phải nhà của cậu, không đến lượtcậu nói”. Hoắc Đình Viễn tỏ vẻ không quan tâm nói, sauđó lai nhìn sana Hoắc Khải: “Người anh em. sao thế.không phải định cho tôi đứng cửa thật chứ?”Nhìn thấy bộ mặt trước đây suýt nữa bị anh đánh đếntàn phế, Hoắc Khải lại muốn đấm vào mũi hắn ta mộtphát.Dù anh đã được sống lại nhưng thằng ranh này vẫnđáng ghét như thế.Lúc này, Ninh Thần đi ra, hỏi: “Ai đó? Sao không vào?”Nhìn vòng eo nhỏ nhắn, gương mặt xinh đẹp của NinhThần, ánh mắt của Hoắc Đình Viễn phát sáng lên, cũngkhông quan tâm Hoắc Khải có để mình vào không, cứ thếchen vào trong nhà, giơ tay trước mặt Ninh Thần: “Cô gáixinh đẹp này là?”Hoắc Khải thản nhiên lùi một bước, vừa ngăn HoắcĐình Viễn vừa nói: “Cô ấy là vợ tôi”.Nhìn vẻ mặt thì có vẻ thản nhiên nhưng động tác lại rõràng là cố ý của Hoắc Khải, Hoắc Đình Viễn cười lớn,thuận thế đi đường vòng vào trong phòng: “Hoá ra là chịdâu à. Không ngờ chị dâu lại xinh đẹp như thế, thật làngưỡng mộ chết đi được. Đây là nhà anh à, hơi nhỏ nhỉ,không phù hợp với cô gái đẹp như chị dâu. Người anh em,anh không muốn mua căn phòng lớn hơn à? Cái gọi là kimốc tàng kiều, coi như không mua được nhà bằng vàng thìít nhất cũng phải mua căn nhà hai ba trắm mét vuông mớicó thể…”“Hoắc Đình Viễn, anh nói đủ chưa! Người ta muốn ởđâu thì có liên quan gì đền anh, ở đây mà lo vớ lo vấn!”,Hoắc Giai Minh nghiêm giọng quát mắng.Hoắc Đình Viễn lườm cậu ta một cái, nói: “Tôi nói gì thìliên quan cái rắm gì đến cậu. Đây cũng không phải là vợcậu, cậu lấy tư cách gì mà tham gia?”“Anh!”Hoắc Giai Minh còn muốn nói nhưng đã bị Hoắc Khảingăn lại.Thấy động tác của Hoắc Khải, Hoắc Đình Viễn nhếchmôi cười đắc ý. Hắn ta nghĩ rằng, Hoắc Giai Minh có thểkhông nể mặt hắn ta vì dù sao cũng đều là thành viên củanhánh phụ.Nhưng một người sống trong căn hộ rách nát này thìcũng phải nịnh nọt hắn ta một chút.Còn mối quan hệ giữa Hoắc Khải và Triệu Vĩnh An,Hoắc Đình Viễn càng không đặt trong lòng.Để gài bẫy Hoắc Giai Minh, hắn ta còn dám đắc tội vớicả Triệu Vĩnh An thì sao phải quan tâm một kẻ nghèo hènchỉ có chút quen biết với giáo sư Triệu chứ.“Cô gái xinh đẹp, làm quen một chút nhé. Tôi tên làHoắc Đình Viễn. Cô có biết nhà họ Hoắc không? Rất cótiếng đấy. Bố tôi là một trong những thành viên hội đồngquản trị, quản lý mảng kinh doanh và marketing của nhàhọ Hoắc!” Hoắc Đình Viễn tự giới thiệu một cách khoatrương.Ninh Thần nhìn Hoắc Khải, sau đó lại nhìn hắn ta. Cuốicùng, cô cũng gượng gạo đưa tay ra bắt tay hắn ta, nói:“Xin chào anh Hoắc”.Hoắc Đình Viễn mê mẩn hết cả đầu óc, nắm tay côkhông buông. Hắn ta dùng sức ngày càng mạnh, khiếncho Ninh Thần phải nhíu mày, lập tức rút tay ra.Hoắc Đình Viễn cũng không lưu tâm, lại kéo tay lênmũi ngửi trước mặt mọi người tấm tắc nói: “Quả nhiên,người đẹp thì thơm, mùi vị của Ninh Thần, thật là…”Lời nói của hắn có chút đường đột khiến khuôn mặtcủa Ninh Thần đỏ bừng, trong lòng tức tối.Nhưng trái lại, vẻ mặt vừa tức giận vừa xấu hổ của côcàng khiến cho Hoắc Đình Viễn cảm thấy thú vị.Đang chuẩn bị tiếng lên một bước để tiếp xúc nhiềuhơn với cô gái xinh đẹp thì có một người chen vào đứngtrước mặt. Người đó chính là Hoắc Khải.Nhìn Hoắc Khải lại chặn hắn ta một lần nữa, Hoắc ĐìnhViễn có chút mất hứng, giơ tay đẩy anh sang và nói:“Không có mắt à? Hay không được dạy dỗ? Tại sao lại…“BốpI”Một âm thanh giòn giã vang lên, căn phòng bỗng trởnên yên tĩnh hơn nhiều.Tất cả mọi người đầu kinh ngạc nhìn sang chỗ phát ratiếng động. Duy nhất một người tỏ ra bình tĩnh, chính làHoắc Khải.Anh thu lại nắm đấm, lạnh lùng nói: “Xét về vai vế, cậunên gọi cô ấy một tiếng chị dâu. Xét về tuổi tác, cậu nêngọi cô ấy là chị. Xét về cống hiến cho xã hội, cô ấy sinhcon dưỡng cái, lao động cần cù, còn tốt hơn cậu nhiều.Về lý về tình, cậu không nên coi thường cô ấy. Nhưng, coinhư cậu không coi thường, tôi cũng rất muốn đấm cậumột trận. Bây giờ chỉ cần có một lý do chính đáng”.Ninh Thần lại cảm thấy rất vui. Cô biết thật ra chồngcô rất quan tâm cô. Ngày hôm đó cô bị cháu trai của ônggác cổng quẹt xước một mảng da, trong mắt anh tràn đầyxót thương.Bây giờ, Hoắc Đình Viễn dám nói lời khinh bạc trướcmặt cô, không phải là muốn ăn đòn sao?Trên khuôn mặt của những người còn lại đều tràn đầyvẻ kinh ngạc, nhất là Hoắc Giai Minh, đứng đó mà ngẩn cảngười.Tuy rằng từng bị Hoắc Khải dạy dỗ vài câu, nhưngtheo cậu ta thấy, tính cách của người này rất tốt.Vừa biết đánh cờ, vừa có năng lực làm việc, lẽ ra nênthuộc kiểu người điểm tĩnh.Ai ngờ, anh ấy lại dám tiện tay cho con nhà giàu HoắcĐình Viễn một cái tát.Nhìn vẻ mặt của anh và nghe lời anh nói thì rõ ràng làmuốn đánh Hoắc Đình Viễn lâu rồi.Nhưng, tuy rằng có nhiều người đều muốn đánh hắnnhưng anh có cần phải nói thẳng ra thế không?Hoắc Đình Viễn có chút choáng váng giơ tay lên, sờlên mặt hắn, dường như không dám tin hắn đã bị mộtthằng nhãi nghèo hèn giáng cho một cái bạt tai.

Chương 108: Cái bạt tai