Nhìn gương mặt lạ lẫm trong gương, khóe miệng Hoäc Khải không khỏi lộ ra một nụ cười khổ sở. Đến tận lúc này anh vẫn không thể hiểu nổi rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì. Nhà họ Hoäc là gia tộc lớn đứng trong top 10 toàn quốc, tài sản lên tới hơn trăm tỷ. Mà Hoäc Khải chính là trưởng tôn dòng chính có tài năng nhất trong lịch sử nhà họ Hoäc. Anh có tài năng thiên bẩm về kinh doanh và quản lý khiến vô số người phải ngưỡng mộ, rất nhiều người tin rằng, với sự lãnh đạo của Hoắc Khải, nhà họ Hoắc có thể tiến tới top 3 toàn quốc, là sự việc dễ đoán nhất trong mười năm tới. Hai ngày trước, Hoäc Khải cùng vài người thân thiết khác đi leo núi, đang leo đến lưng chừng, đột nhiên anh cảm thấy sau gáy đau đớn như bị đánh ình một cú, sau đó không còn nhận được điều gì. Sau khi tỉnh dậy, anh – đã ở một nơi lạ hoắc này rồi, đã vậy còn mang theo một gương mặt khác. Nếu không nhờ những ký ức trong đầu, Hoäc Khải rất nghi ngờ phải chăng mình bị người ta tiến hành phẫu thuật thẩm mỹ trong một đêm. Thế nhưng…
Chương 141: Cô đừng có quá đáng
Chế Tạo Hào MônTác giả: Hứa ĐệTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhNhìn gương mặt lạ lẫm trong gương, khóe miệng Hoäc Khải không khỏi lộ ra một nụ cười khổ sở. Đến tận lúc này anh vẫn không thể hiểu nổi rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì. Nhà họ Hoäc là gia tộc lớn đứng trong top 10 toàn quốc, tài sản lên tới hơn trăm tỷ. Mà Hoäc Khải chính là trưởng tôn dòng chính có tài năng nhất trong lịch sử nhà họ Hoäc. Anh có tài năng thiên bẩm về kinh doanh và quản lý khiến vô số người phải ngưỡng mộ, rất nhiều người tin rằng, với sự lãnh đạo của Hoắc Khải, nhà họ Hoắc có thể tiến tới top 3 toàn quốc, là sự việc dễ đoán nhất trong mười năm tới. Hai ngày trước, Hoäc Khải cùng vài người thân thiết khác đi leo núi, đang leo đến lưng chừng, đột nhiên anh cảm thấy sau gáy đau đớn như bị đánh ình một cú, sau đó không còn nhận được điều gì. Sau khi tỉnh dậy, anh – đã ở một nơi lạ hoắc này rồi, đã vậy còn mang theo một gương mặt khác. Nếu không nhờ những ký ức trong đầu, Hoäc Khải rất nghi ngờ phải chăng mình bị người ta tiến hành phẫu thuật thẩm mỹ trong một đêm. Thế nhưng… Giọng nói không nhanh không chậm, có nghiêmtúc có thả lỏng, vô cùng dễ nghe. Thế nhưng người ởhội trường có mấy ai thật sự nghe bài thuyết trình củaCơ Hương Ngưng chứ?Cho dù cô có hoàn thành được mục tiêu đã đề ravà thành tích của văn phòng chỉ nhánh có tăng lênmột cách đáng mừng thì sao chứ?Chả được mấy hôm nữa mà cô sẽ trở thành vợ củanhà họ Lưu rồi, đọc mấy cái này đâu có ích gì.Cơ Hương Ngưng vẫn đọc, còn đọc rất kỹ. Cô nóirất rõ ràng tình huống phát triển hiện tại của vănphòng chỉ nhánh.Cặn kẽ từng chỉ tiết từ việc to đến việc nhỏ.“Trong năm nay, cá nhân tôi vẫn còn thiếu sóttrong một số công việc, nhưng về tổng thể, tình hìnhkinh doanh của công ty vẫn được coi như là hợp lệ”.Lúc này, Cơ Xuyên Hải cũng vỗ tay phối hợp, cườikhà khà: “Cô khiêm tốn quá đấy, thành tích này khôngchỉ là hợp lệ đâu mà còn được gọi là xuất sắc rồi đấy.Năm nay có đến hơn một nửa số văn phòng chỉ nhánhchịu tổn thất đấy. Một đám người có kinh nghiệm cònchưa làm tốt bằng cô gái trẻ như cô đâu kìa”.Nghe được lời của Cơ Xuyên Hải, rất nhiều ngườiphải nghiến răng nghiến lợi. Bởi con cháu của đámngười này đều nắm giữ ít nhất một văn phòng chỉnhánh nhưng thành tích lại chẳng đâu vào đâu.“Cảm ơn giám đốc tài chính đã có lời khen ạ”, CơHương Ngưng khách sáo đáp.Cơ Cindy tiếp lời: “Thành tích của cô rất tốt, vănphòng chỉ nhánh phát triển rất rõ rệt, hội đồng quảntrị cũng rất tán thưởng cô. Cho nên, chúng tôi đã điđến một quyết định rằng cho cô và tập đoàn LưuThị…”“Xin lỗi, tôi còn chưa nói hết”, Cơ Hương Ngưng lạichặn lời của Cơ Cindy.Ông già ít nhất sáu mươi tuổi này tỏ vẻ không vui.Năm xưa, bố của Cơ Cindy đi ra nước ngoài và làmnên sự nghiệp rất lớn. Sau đó, ông cụ trở về và vẫnluôn là một trụ cột vững chắc của nhà họ Cơ.Tư tưởng của ông cụ lại rất khác biệt với nhà họCơ. Ta có thể nhìn thấy được từ cái tên mà ông cụ đặtcho con trai mình – Cindy – nghe rất Tây chứ khônggiống với những cái tên thuần Hán khác trong gia tộc.Vì chịu ảnh hưởng từ bố mình nên Cơ Cindy luôntự cho bản thân mình là thanh cao, cảm thấy hai bốcon nhà mình có học vấn cao nhất, kiến thức rộng rãinhất trong nhà họ Cơ, nên ngày thường làm chuyện gìcũng đều rất khoa trương.Mặc dù lão ta luôn tỏ vẻ bản thân là người rất cótu dưỡng trước mặt người ngoài, nhưng bị ngắt lời hailần liên tiếp thì lão ta vẫn rất không vui. “Cô nói tiếp đi Cơ Cindy nói.Cơ Hương Ngưng gật đầu nói tiếp: “Nhìn từ thànhtích của văn phòng chỉ nhánh trong năm ngoái, thìtình hình tài chính của chúng tôi rất tốt, cho nên tôiquyết định lấy mười phần trăm lợi nhuận của nămngoái để tặng thưởng cho toàn bộ nhân viên. Ngoàira, tôi lấy ra hai mươi phần trăm để thưởng cho cácquan chức cấp cao trong văn phòng chỉ nhánh. Bêncạnh đó, mong rằng gia tộc có thể cung cấp cho tôimột quỹ phát triển với giá trị là một trăm triệu, vìchúng tôi định mở rộng kinh doanh nên cần có vốn trợgiúp để đi cạnh tranh thị phần. Và cuối cùng là…”“Cô đùa cái gì vậy!” Cơ Bộc Tồn đập bàn, đanhgiọng nói: “Lợi nhuận của văn phòng chỉ nhánh là mấychục triệu, lấy ra ba mươi phần trăm để thưởng chođám con cháu các cô thì cũng thôi đi, lại còn thưởngcho nhân viên làm gì? Mà cho dù muốn thưởng thìcũng không thể phát nhiều như vậy được. Hơn nữa,một trăm triệu tiền quỹ phát triển là sao? Cô có đangnằm mơ không thế?”Cơ Cindy cũng lắc đầu nói: “Tổng giám đốc Cơsuy nghĩ cho công ty vậy là tốt, tôi công nhận, nhưngyêu cầu cô đưa ra thì hơi quá rồi. Đừng nói thành tíchcủa văn phòng chỉ nhánh cô quản lý vẫn chưa đạt caonhất, cho dù có đứng số một trong gia tộc thì cũngkhông thể đưa ra quỹ một trăm triệu được”.“Tại sao? Có một trăm triệu này, tôi tự tin sẽ kiếmvề cho công ty hai trăm triệu vào năm sau!” CơHương Ngưng đáp.“Bốc phét thì ai mà chả nói được, quan trọng là sựthật kìa” Cơ Ôn Thư là con trai của Cơ Bộc Tồn, cũnglà tuyển thủ cạnh tranh vào hàng ngũ thừa kế thứnhất năm nay nên anh ta cũng có tư cách tham giahội nghị lâm thời này. Lúc này, anh ta đã không nhịnđược mà phải lên tiếng châm chọc: “Huống hồ côcũng sắp thành con dâu của nhà họ Lưu rồi, đòi nhiềutiền thế để đem đi làm đồ cưới à?““Hương Ngưng à, cô cũng biết đấy, tình hình củagia tộc dạo này không được khả quan cho lắm. Mộttrăm triệu tiền quỹ đâu phải muốn lấy là lấy ra được.Nếu đưa hết cho cô thì người khác biết làm sao đây?Cho nên, chuyện này nên bỏ đi thì hơn. Còn về việccô có đột phá trong công tác thì công ty sẽ thưởngtùy theo tình hình. Tôi đề nghị thưởng hai triệu tiềnmặt, được chứ?”, Cơ Cindy nói.Vài người trong hội đồng quản trị và tổng thanh trađều giờ tay lên biểu quyết, nói rằng những người cócông thì nên được trọng thưởng.Nhìn dáng vẻ của họ thì như kiểu hai triệu là mộtân tình lớn lắm, Cơ Hương Ngưng phải quỳ xuống dậpđầu cúi lạy và cảm động đến rơi nước mắt mới phải.Lúc này, Cơ Xuyên Hải lên tiếng: “Tiền quỹ mộttrăm triệu đúng là hơi nhiều, nhưng đưa ba mươi lămtriệu thì vẫn được mà”.“Cơ Xuyên Hải, ông nói vớ vẩn cái gì vậy!” CơCindy trợn mắt nhìn qua.“Tôi là giám đốc tài chính của công ty, nên rất rõtình hình kinh tế của gia tộc. Ba mươi lăm triệu khôngphải vấn đề gì lớn cả. Vả lại, người ta có phải muốn lấytiền để đút túi đâu, mà là vì cống hiến cho gia tộc đấychứ. Với những hành động như vậy thì tôi nghĩ là nênủng hộ!”, Cơ Xuyên Hải nói.“Ai mà chẳng biết hai người cùng một giuộc rồi.Sao hả, biết Cơ Hương Ngưng sắp lấy chồng nên ôngcũng muốn kiếm một món để dưỡng già à?” Cơ BộcTồn không khách khí nói.Cơ Xuyên Hải lườm lão: “Ông nghĩ tôi bẩn thỉu nhưông chắc?”“Ông bảo ai bẩn thỉu!“Hai người như sắp muốn cãi nhau đến nơi thì mộtông lão ngồi ở hàng ghế đầu gõ bàn, trầm giọng nói:“Thôi, không cãi nhau nữa. Đây là công ty chứ khôngphải nhà riêng của hai người đâu. To tiếng như vậy thìcòn ra cái thể thống gì nữa!”Người lên tiếng là Cơ Trấn Hùng, chủ tịch hội đồngquản trị của nhà họ Cơ hiện giờ, cũng là người cóquyền uy cao nhất trong dòng chính.Ông ta vừa lên tiếng thì dù là Cơ Bộc Tồn hay CơXuyên Hải cũng đều phải tự bình tĩnh lại mà khôngdám nói gì.Cơ Trấn Hùng lại nhìn sang Cơ Hương Ngưng rồinói: “Cô gái, nếu chúng tôi không đồng ý với nhữngđiều kiện đó thì có phải cô sẽ không chịu lấy cậu chủnhà họ Lưu không?”“Rõ ràng quá còn gì. Cô ta đưa ra điều kiện nhưvậy là vì muốn ép buộc chúng ta mà” Cơ Ôn Thư cườikhẩy: “Nhưng cô ta cũng không nhìn lại bản thân xemmình là cái thứ gì, có tư cách đặt điều kiện với chúngta hay không? Một trăm triệu mà cũng dám nói ra, bảnthân cô ta nghĩ mình đáng giá một trăm triệu chắc?”Cơ Trấn Hùng liếc anh ta nhưng không ngăn cản,vì rất cần có người nói ra những lời khó nghe đó.Cơ Hương Ngưng đứng dậy, bình tĩnh nói: “Dù cácngười có không đồng ý thì tôi vẫn sẽ lấy Lưu QuânBồi. Tôi đã nói rất nhiều lần rồi, lấy con trai của nhà họLưu rất có lợi cho tôi. Nói thật, tôi đã chán cái khôngkhí tranh đấu trong gia tộc này lắm rồi. Người ngườiép nhau thì có gì hay ho chứ. Nếu lấy được Lưu QuânBồi, tôi sẽ thành con dâu của tập đoàn Lưu Thị, và cóđược cuộc sống mà đến chín mươi chín phần trămphụ nữ trong cái gia tộc này mơ ước. Cũng chẳng cóai khi lấy chồng mà giàu được như tôi đâu. Đã vậy thìhà cớ gì tôi phải từ chối cơ chứ. Cho nên tôi rất vui vàrất cảm ơn gia tộc đã cho tôi cơ hội này. Còn về điềukiện tôi đưa ra thì đơn giản chỉ vì sự phát triển củacông ty chứ chẳng có ý ép buộc các người. Giờ có ainói không cho tôi lấy Lưu Quân Bồi thì tôi sẽ tát ngườiđó đấy!”Lời này của Cơ Hương Ngưng khiến tất cả mọingười trợn mắt há mồm.Cô gái này thật sự muốn lấy Lưu Quân Bồi?Mặc dù nói việc cho Cơ Hương Ngưng đi lấychồng là kế hay của dòng chính, nhưng bọn họ muốnnhìn thấy dáng vẻ đau khổ và bị giày vò của một kẻ cảgan đi mơ tưởng đến quyền lực của dòng chính cơ.Hiện giờ Cơ Hương Ngưng lại mang dáng vẻ rấtmuốn lấy Lưu Quân Bồi lại khiến bọn họ không vuichút nào.Cơ Trấn Hùng nhìn Cơ Hương Ngưng, không hỏicô có nói thật lòng hay không, vì cảm xúc của CơHương Ngưng lúc này nhìn không ra một vẻ phản cảmhay bất mãn gì.Nhìn cô ấy vô cùng bình tĩnh, thậm chí còn thảlỏng hơn tất cả mọi người ở đây.Được một lúc, Cơ Trấn Hùng nói: “Tính cách củacô còn tốt hơn so với tưởng tượng của tôi đấy, đúng làmột đứa bé ngoan. Vậy đi, tôi lấy danh nghĩa của chủtịch hội đồng quản trị mà đồng ý với yêu cầu thưởngcho nhân viên và các quan chức cấp cao của công ty.Còn về quỹ phát triển…”Cơ Trấn Hùng im lặng một lúc rồi nói: “Mười triệu,không thể hơn được nữa đâu. Nhưng món tiền này sẽcho công ty hay là về túi cô thì chúng tôi cũng sẽkhông hỏi”.Có không ít người ngồi trên bàn họp cảm thấy bấtmãn về quyết định của Cơ Trấn Hùng. Tiền của nhà họCơ sao lại có thể đem cho một người phụ nữ sắp trởthành người ngoài được chứ?Chẳng thà đưa tiền cho bọn họ còn hơn.Nhưng bọn họ cũng hiểu Cơ Trấn Hùng muốn lợidụng số tiền này để làm Cơ Hương Ngưng yên lòng,tránh dây dưa thêm chuyện.Dù sao thì đối với bọn họ, số tiền có được khi dùngCơ Hương Ngưng để đổi lấy từ tập đoàn Lưu Thị mớilà quan trọng nhất.Nhưng điều khiến mọi người không thể tưởngtượng được chính là Cơ Hương Ngưng lại nói: “Mườitriệu không được, tôi chỉ cần một trăm triệu”.
Chế Tạo Hào MônTác giả: Hứa ĐệTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhNhìn gương mặt lạ lẫm trong gương, khóe miệng Hoäc Khải không khỏi lộ ra một nụ cười khổ sở. Đến tận lúc này anh vẫn không thể hiểu nổi rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì. Nhà họ Hoäc là gia tộc lớn đứng trong top 10 toàn quốc, tài sản lên tới hơn trăm tỷ. Mà Hoäc Khải chính là trưởng tôn dòng chính có tài năng nhất trong lịch sử nhà họ Hoäc. Anh có tài năng thiên bẩm về kinh doanh và quản lý khiến vô số người phải ngưỡng mộ, rất nhiều người tin rằng, với sự lãnh đạo của Hoắc Khải, nhà họ Hoắc có thể tiến tới top 3 toàn quốc, là sự việc dễ đoán nhất trong mười năm tới. Hai ngày trước, Hoäc Khải cùng vài người thân thiết khác đi leo núi, đang leo đến lưng chừng, đột nhiên anh cảm thấy sau gáy đau đớn như bị đánh ình một cú, sau đó không còn nhận được điều gì. Sau khi tỉnh dậy, anh – đã ở một nơi lạ hoắc này rồi, đã vậy còn mang theo một gương mặt khác. Nếu không nhờ những ký ức trong đầu, Hoäc Khải rất nghi ngờ phải chăng mình bị người ta tiến hành phẫu thuật thẩm mỹ trong một đêm. Thế nhưng… Giọng nói không nhanh không chậm, có nghiêmtúc có thả lỏng, vô cùng dễ nghe. Thế nhưng người ởhội trường có mấy ai thật sự nghe bài thuyết trình củaCơ Hương Ngưng chứ?Cho dù cô có hoàn thành được mục tiêu đã đề ravà thành tích của văn phòng chỉ nhánh có tăng lênmột cách đáng mừng thì sao chứ?Chả được mấy hôm nữa mà cô sẽ trở thành vợ củanhà họ Lưu rồi, đọc mấy cái này đâu có ích gì.Cơ Hương Ngưng vẫn đọc, còn đọc rất kỹ. Cô nóirất rõ ràng tình huống phát triển hiện tại của vănphòng chỉ nhánh.Cặn kẽ từng chỉ tiết từ việc to đến việc nhỏ.“Trong năm nay, cá nhân tôi vẫn còn thiếu sóttrong một số công việc, nhưng về tổng thể, tình hìnhkinh doanh của công ty vẫn được coi như là hợp lệ”.Lúc này, Cơ Xuyên Hải cũng vỗ tay phối hợp, cườikhà khà: “Cô khiêm tốn quá đấy, thành tích này khôngchỉ là hợp lệ đâu mà còn được gọi là xuất sắc rồi đấy.Năm nay có đến hơn một nửa số văn phòng chỉ nhánhchịu tổn thất đấy. Một đám người có kinh nghiệm cònchưa làm tốt bằng cô gái trẻ như cô đâu kìa”.Nghe được lời của Cơ Xuyên Hải, rất nhiều ngườiphải nghiến răng nghiến lợi. Bởi con cháu của đámngười này đều nắm giữ ít nhất một văn phòng chỉnhánh nhưng thành tích lại chẳng đâu vào đâu.“Cảm ơn giám đốc tài chính đã có lời khen ạ”, CơHương Ngưng khách sáo đáp.Cơ Cindy tiếp lời: “Thành tích của cô rất tốt, vănphòng chỉ nhánh phát triển rất rõ rệt, hội đồng quảntrị cũng rất tán thưởng cô. Cho nên, chúng tôi đã điđến một quyết định rằng cho cô và tập đoàn LưuThị…”“Xin lỗi, tôi còn chưa nói hết”, Cơ Hương Ngưng lạichặn lời của Cơ Cindy.Ông già ít nhất sáu mươi tuổi này tỏ vẻ không vui.Năm xưa, bố của Cơ Cindy đi ra nước ngoài và làmnên sự nghiệp rất lớn. Sau đó, ông cụ trở về và vẫnluôn là một trụ cột vững chắc của nhà họ Cơ.Tư tưởng của ông cụ lại rất khác biệt với nhà họCơ. Ta có thể nhìn thấy được từ cái tên mà ông cụ đặtcho con trai mình – Cindy – nghe rất Tây chứ khônggiống với những cái tên thuần Hán khác trong gia tộc.Vì chịu ảnh hưởng từ bố mình nên Cơ Cindy luôntự cho bản thân mình là thanh cao, cảm thấy hai bốcon nhà mình có học vấn cao nhất, kiến thức rộng rãinhất trong nhà họ Cơ, nên ngày thường làm chuyện gìcũng đều rất khoa trương.Mặc dù lão ta luôn tỏ vẻ bản thân là người rất cótu dưỡng trước mặt người ngoài, nhưng bị ngắt lời hailần liên tiếp thì lão ta vẫn rất không vui. “Cô nói tiếp đi Cơ Cindy nói.Cơ Hương Ngưng gật đầu nói tiếp: “Nhìn từ thànhtích của văn phòng chỉ nhánh trong năm ngoái, thìtình hình tài chính của chúng tôi rất tốt, cho nên tôiquyết định lấy mười phần trăm lợi nhuận của nămngoái để tặng thưởng cho toàn bộ nhân viên. Ngoàira, tôi lấy ra hai mươi phần trăm để thưởng cho cácquan chức cấp cao trong văn phòng chỉ nhánh. Bêncạnh đó, mong rằng gia tộc có thể cung cấp cho tôimột quỹ phát triển với giá trị là một trăm triệu, vìchúng tôi định mở rộng kinh doanh nên cần có vốn trợgiúp để đi cạnh tranh thị phần. Và cuối cùng là…”“Cô đùa cái gì vậy!” Cơ Bộc Tồn đập bàn, đanhgiọng nói: “Lợi nhuận của văn phòng chỉ nhánh là mấychục triệu, lấy ra ba mươi phần trăm để thưởng chođám con cháu các cô thì cũng thôi đi, lại còn thưởngcho nhân viên làm gì? Mà cho dù muốn thưởng thìcũng không thể phát nhiều như vậy được. Hơn nữa,một trăm triệu tiền quỹ phát triển là sao? Cô có đangnằm mơ không thế?”Cơ Cindy cũng lắc đầu nói: “Tổng giám đốc Cơsuy nghĩ cho công ty vậy là tốt, tôi công nhận, nhưngyêu cầu cô đưa ra thì hơi quá rồi. Đừng nói thành tíchcủa văn phòng chỉ nhánh cô quản lý vẫn chưa đạt caonhất, cho dù có đứng số một trong gia tộc thì cũngkhông thể đưa ra quỹ một trăm triệu được”.“Tại sao? Có một trăm triệu này, tôi tự tin sẽ kiếmvề cho công ty hai trăm triệu vào năm sau!” CơHương Ngưng đáp.“Bốc phét thì ai mà chả nói được, quan trọng là sựthật kìa” Cơ Ôn Thư là con trai của Cơ Bộc Tồn, cũnglà tuyển thủ cạnh tranh vào hàng ngũ thừa kế thứnhất năm nay nên anh ta cũng có tư cách tham giahội nghị lâm thời này. Lúc này, anh ta đã không nhịnđược mà phải lên tiếng châm chọc: “Huống hồ côcũng sắp thành con dâu của nhà họ Lưu rồi, đòi nhiềutiền thế để đem đi làm đồ cưới à?““Hương Ngưng à, cô cũng biết đấy, tình hình củagia tộc dạo này không được khả quan cho lắm. Mộttrăm triệu tiền quỹ đâu phải muốn lấy là lấy ra được.Nếu đưa hết cho cô thì người khác biết làm sao đây?Cho nên, chuyện này nên bỏ đi thì hơn. Còn về việccô có đột phá trong công tác thì công ty sẽ thưởngtùy theo tình hình. Tôi đề nghị thưởng hai triệu tiềnmặt, được chứ?”, Cơ Cindy nói.Vài người trong hội đồng quản trị và tổng thanh trađều giờ tay lên biểu quyết, nói rằng những người cócông thì nên được trọng thưởng.Nhìn dáng vẻ của họ thì như kiểu hai triệu là mộtân tình lớn lắm, Cơ Hương Ngưng phải quỳ xuống dậpđầu cúi lạy và cảm động đến rơi nước mắt mới phải.Lúc này, Cơ Xuyên Hải lên tiếng: “Tiền quỹ mộttrăm triệu đúng là hơi nhiều, nhưng đưa ba mươi lămtriệu thì vẫn được mà”.“Cơ Xuyên Hải, ông nói vớ vẩn cái gì vậy!” CơCindy trợn mắt nhìn qua.“Tôi là giám đốc tài chính của công ty, nên rất rõtình hình kinh tế của gia tộc. Ba mươi lăm triệu khôngphải vấn đề gì lớn cả. Vả lại, người ta có phải muốn lấytiền để đút túi đâu, mà là vì cống hiến cho gia tộc đấychứ. Với những hành động như vậy thì tôi nghĩ là nênủng hộ!”, Cơ Xuyên Hải nói.“Ai mà chẳng biết hai người cùng một giuộc rồi.Sao hả, biết Cơ Hương Ngưng sắp lấy chồng nên ôngcũng muốn kiếm một món để dưỡng già à?” Cơ BộcTồn không khách khí nói.Cơ Xuyên Hải lườm lão: “Ông nghĩ tôi bẩn thỉu nhưông chắc?”“Ông bảo ai bẩn thỉu!“Hai người như sắp muốn cãi nhau đến nơi thì mộtông lão ngồi ở hàng ghế đầu gõ bàn, trầm giọng nói:“Thôi, không cãi nhau nữa. Đây là công ty chứ khôngphải nhà riêng của hai người đâu. To tiếng như vậy thìcòn ra cái thể thống gì nữa!”Người lên tiếng là Cơ Trấn Hùng, chủ tịch hội đồngquản trị của nhà họ Cơ hiện giờ, cũng là người cóquyền uy cao nhất trong dòng chính.Ông ta vừa lên tiếng thì dù là Cơ Bộc Tồn hay CơXuyên Hải cũng đều phải tự bình tĩnh lại mà khôngdám nói gì.Cơ Trấn Hùng lại nhìn sang Cơ Hương Ngưng rồinói: “Cô gái, nếu chúng tôi không đồng ý với nhữngđiều kiện đó thì có phải cô sẽ không chịu lấy cậu chủnhà họ Lưu không?”“Rõ ràng quá còn gì. Cô ta đưa ra điều kiện nhưvậy là vì muốn ép buộc chúng ta mà” Cơ Ôn Thư cườikhẩy: “Nhưng cô ta cũng không nhìn lại bản thân xemmình là cái thứ gì, có tư cách đặt điều kiện với chúngta hay không? Một trăm triệu mà cũng dám nói ra, bảnthân cô ta nghĩ mình đáng giá một trăm triệu chắc?”Cơ Trấn Hùng liếc anh ta nhưng không ngăn cản,vì rất cần có người nói ra những lời khó nghe đó.Cơ Hương Ngưng đứng dậy, bình tĩnh nói: “Dù cácngười có không đồng ý thì tôi vẫn sẽ lấy Lưu QuânBồi. Tôi đã nói rất nhiều lần rồi, lấy con trai của nhà họLưu rất có lợi cho tôi. Nói thật, tôi đã chán cái khôngkhí tranh đấu trong gia tộc này lắm rồi. Người ngườiép nhau thì có gì hay ho chứ. Nếu lấy được Lưu QuânBồi, tôi sẽ thành con dâu của tập đoàn Lưu Thị, và cóđược cuộc sống mà đến chín mươi chín phần trămphụ nữ trong cái gia tộc này mơ ước. Cũng chẳng cóai khi lấy chồng mà giàu được như tôi đâu. Đã vậy thìhà cớ gì tôi phải từ chối cơ chứ. Cho nên tôi rất vui vàrất cảm ơn gia tộc đã cho tôi cơ hội này. Còn về điềukiện tôi đưa ra thì đơn giản chỉ vì sự phát triển củacông ty chứ chẳng có ý ép buộc các người. Giờ có ainói không cho tôi lấy Lưu Quân Bồi thì tôi sẽ tát ngườiđó đấy!”Lời này của Cơ Hương Ngưng khiến tất cả mọingười trợn mắt há mồm.Cô gái này thật sự muốn lấy Lưu Quân Bồi?Mặc dù nói việc cho Cơ Hương Ngưng đi lấychồng là kế hay của dòng chính, nhưng bọn họ muốnnhìn thấy dáng vẻ đau khổ và bị giày vò của một kẻ cảgan đi mơ tưởng đến quyền lực của dòng chính cơ.Hiện giờ Cơ Hương Ngưng lại mang dáng vẻ rấtmuốn lấy Lưu Quân Bồi lại khiến bọn họ không vuichút nào.Cơ Trấn Hùng nhìn Cơ Hương Ngưng, không hỏicô có nói thật lòng hay không, vì cảm xúc của CơHương Ngưng lúc này nhìn không ra một vẻ phản cảmhay bất mãn gì.Nhìn cô ấy vô cùng bình tĩnh, thậm chí còn thảlỏng hơn tất cả mọi người ở đây.Được một lúc, Cơ Trấn Hùng nói: “Tính cách củacô còn tốt hơn so với tưởng tượng của tôi đấy, đúng làmột đứa bé ngoan. Vậy đi, tôi lấy danh nghĩa của chủtịch hội đồng quản trị mà đồng ý với yêu cầu thưởngcho nhân viên và các quan chức cấp cao của công ty.Còn về quỹ phát triển…”Cơ Trấn Hùng im lặng một lúc rồi nói: “Mười triệu,không thể hơn được nữa đâu. Nhưng món tiền này sẽcho công ty hay là về túi cô thì chúng tôi cũng sẽkhông hỏi”.Có không ít người ngồi trên bàn họp cảm thấy bấtmãn về quyết định của Cơ Trấn Hùng. Tiền của nhà họCơ sao lại có thể đem cho một người phụ nữ sắp trởthành người ngoài được chứ?Chẳng thà đưa tiền cho bọn họ còn hơn.Nhưng bọn họ cũng hiểu Cơ Trấn Hùng muốn lợidụng số tiền này để làm Cơ Hương Ngưng yên lòng,tránh dây dưa thêm chuyện.Dù sao thì đối với bọn họ, số tiền có được khi dùngCơ Hương Ngưng để đổi lấy từ tập đoàn Lưu Thị mớilà quan trọng nhất.Nhưng điều khiến mọi người không thể tưởngtượng được chính là Cơ Hương Ngưng lại nói: “Mườitriệu không được, tôi chỉ cần một trăm triệu”.
Chế Tạo Hào MônTác giả: Hứa ĐệTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhNhìn gương mặt lạ lẫm trong gương, khóe miệng Hoäc Khải không khỏi lộ ra một nụ cười khổ sở. Đến tận lúc này anh vẫn không thể hiểu nổi rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì. Nhà họ Hoäc là gia tộc lớn đứng trong top 10 toàn quốc, tài sản lên tới hơn trăm tỷ. Mà Hoäc Khải chính là trưởng tôn dòng chính có tài năng nhất trong lịch sử nhà họ Hoäc. Anh có tài năng thiên bẩm về kinh doanh và quản lý khiến vô số người phải ngưỡng mộ, rất nhiều người tin rằng, với sự lãnh đạo của Hoắc Khải, nhà họ Hoắc có thể tiến tới top 3 toàn quốc, là sự việc dễ đoán nhất trong mười năm tới. Hai ngày trước, Hoäc Khải cùng vài người thân thiết khác đi leo núi, đang leo đến lưng chừng, đột nhiên anh cảm thấy sau gáy đau đớn như bị đánh ình một cú, sau đó không còn nhận được điều gì. Sau khi tỉnh dậy, anh – đã ở một nơi lạ hoắc này rồi, đã vậy còn mang theo một gương mặt khác. Nếu không nhờ những ký ức trong đầu, Hoäc Khải rất nghi ngờ phải chăng mình bị người ta tiến hành phẫu thuật thẩm mỹ trong một đêm. Thế nhưng… Giọng nói không nhanh không chậm, có nghiêmtúc có thả lỏng, vô cùng dễ nghe. Thế nhưng người ởhội trường có mấy ai thật sự nghe bài thuyết trình củaCơ Hương Ngưng chứ?Cho dù cô có hoàn thành được mục tiêu đã đề ravà thành tích của văn phòng chỉ nhánh có tăng lênmột cách đáng mừng thì sao chứ?Chả được mấy hôm nữa mà cô sẽ trở thành vợ củanhà họ Lưu rồi, đọc mấy cái này đâu có ích gì.Cơ Hương Ngưng vẫn đọc, còn đọc rất kỹ. Cô nóirất rõ ràng tình huống phát triển hiện tại của vănphòng chỉ nhánh.Cặn kẽ từng chỉ tiết từ việc to đến việc nhỏ.“Trong năm nay, cá nhân tôi vẫn còn thiếu sóttrong một số công việc, nhưng về tổng thể, tình hìnhkinh doanh của công ty vẫn được coi như là hợp lệ”.Lúc này, Cơ Xuyên Hải cũng vỗ tay phối hợp, cườikhà khà: “Cô khiêm tốn quá đấy, thành tích này khôngchỉ là hợp lệ đâu mà còn được gọi là xuất sắc rồi đấy.Năm nay có đến hơn một nửa số văn phòng chỉ nhánhchịu tổn thất đấy. Một đám người có kinh nghiệm cònchưa làm tốt bằng cô gái trẻ như cô đâu kìa”.Nghe được lời của Cơ Xuyên Hải, rất nhiều ngườiphải nghiến răng nghiến lợi. Bởi con cháu của đámngười này đều nắm giữ ít nhất một văn phòng chỉnhánh nhưng thành tích lại chẳng đâu vào đâu.“Cảm ơn giám đốc tài chính đã có lời khen ạ”, CơHương Ngưng khách sáo đáp.Cơ Cindy tiếp lời: “Thành tích của cô rất tốt, vănphòng chỉ nhánh phát triển rất rõ rệt, hội đồng quảntrị cũng rất tán thưởng cô. Cho nên, chúng tôi đã điđến một quyết định rằng cho cô và tập đoàn LưuThị…”“Xin lỗi, tôi còn chưa nói hết”, Cơ Hương Ngưng lạichặn lời của Cơ Cindy.Ông già ít nhất sáu mươi tuổi này tỏ vẻ không vui.Năm xưa, bố của Cơ Cindy đi ra nước ngoài và làmnên sự nghiệp rất lớn. Sau đó, ông cụ trở về và vẫnluôn là một trụ cột vững chắc của nhà họ Cơ.Tư tưởng của ông cụ lại rất khác biệt với nhà họCơ. Ta có thể nhìn thấy được từ cái tên mà ông cụ đặtcho con trai mình – Cindy – nghe rất Tây chứ khônggiống với những cái tên thuần Hán khác trong gia tộc.Vì chịu ảnh hưởng từ bố mình nên Cơ Cindy luôntự cho bản thân mình là thanh cao, cảm thấy hai bốcon nhà mình có học vấn cao nhất, kiến thức rộng rãinhất trong nhà họ Cơ, nên ngày thường làm chuyện gìcũng đều rất khoa trương.Mặc dù lão ta luôn tỏ vẻ bản thân là người rất cótu dưỡng trước mặt người ngoài, nhưng bị ngắt lời hailần liên tiếp thì lão ta vẫn rất không vui. “Cô nói tiếp đi Cơ Cindy nói.Cơ Hương Ngưng gật đầu nói tiếp: “Nhìn từ thànhtích của văn phòng chỉ nhánh trong năm ngoái, thìtình hình tài chính của chúng tôi rất tốt, cho nên tôiquyết định lấy mười phần trăm lợi nhuận của nămngoái để tặng thưởng cho toàn bộ nhân viên. Ngoàira, tôi lấy ra hai mươi phần trăm để thưởng cho cácquan chức cấp cao trong văn phòng chỉ nhánh. Bêncạnh đó, mong rằng gia tộc có thể cung cấp cho tôimột quỹ phát triển với giá trị là một trăm triệu, vìchúng tôi định mở rộng kinh doanh nên cần có vốn trợgiúp để đi cạnh tranh thị phần. Và cuối cùng là…”“Cô đùa cái gì vậy!” Cơ Bộc Tồn đập bàn, đanhgiọng nói: “Lợi nhuận của văn phòng chỉ nhánh là mấychục triệu, lấy ra ba mươi phần trăm để thưởng chođám con cháu các cô thì cũng thôi đi, lại còn thưởngcho nhân viên làm gì? Mà cho dù muốn thưởng thìcũng không thể phát nhiều như vậy được. Hơn nữa,một trăm triệu tiền quỹ phát triển là sao? Cô có đangnằm mơ không thế?”Cơ Cindy cũng lắc đầu nói: “Tổng giám đốc Cơsuy nghĩ cho công ty vậy là tốt, tôi công nhận, nhưngyêu cầu cô đưa ra thì hơi quá rồi. Đừng nói thành tíchcủa văn phòng chỉ nhánh cô quản lý vẫn chưa đạt caonhất, cho dù có đứng số một trong gia tộc thì cũngkhông thể đưa ra quỹ một trăm triệu được”.“Tại sao? Có một trăm triệu này, tôi tự tin sẽ kiếmvề cho công ty hai trăm triệu vào năm sau!” CơHương Ngưng đáp.“Bốc phét thì ai mà chả nói được, quan trọng là sựthật kìa” Cơ Ôn Thư là con trai của Cơ Bộc Tồn, cũnglà tuyển thủ cạnh tranh vào hàng ngũ thừa kế thứnhất năm nay nên anh ta cũng có tư cách tham giahội nghị lâm thời này. Lúc này, anh ta đã không nhịnđược mà phải lên tiếng châm chọc: “Huống hồ côcũng sắp thành con dâu của nhà họ Lưu rồi, đòi nhiềutiền thế để đem đi làm đồ cưới à?““Hương Ngưng à, cô cũng biết đấy, tình hình củagia tộc dạo này không được khả quan cho lắm. Mộttrăm triệu tiền quỹ đâu phải muốn lấy là lấy ra được.Nếu đưa hết cho cô thì người khác biết làm sao đây?Cho nên, chuyện này nên bỏ đi thì hơn. Còn về việccô có đột phá trong công tác thì công ty sẽ thưởngtùy theo tình hình. Tôi đề nghị thưởng hai triệu tiềnmặt, được chứ?”, Cơ Cindy nói.Vài người trong hội đồng quản trị và tổng thanh trađều giờ tay lên biểu quyết, nói rằng những người cócông thì nên được trọng thưởng.Nhìn dáng vẻ của họ thì như kiểu hai triệu là mộtân tình lớn lắm, Cơ Hương Ngưng phải quỳ xuống dậpđầu cúi lạy và cảm động đến rơi nước mắt mới phải.Lúc này, Cơ Xuyên Hải lên tiếng: “Tiền quỹ mộttrăm triệu đúng là hơi nhiều, nhưng đưa ba mươi lămtriệu thì vẫn được mà”.“Cơ Xuyên Hải, ông nói vớ vẩn cái gì vậy!” CơCindy trợn mắt nhìn qua.“Tôi là giám đốc tài chính của công ty, nên rất rõtình hình kinh tế của gia tộc. Ba mươi lăm triệu khôngphải vấn đề gì lớn cả. Vả lại, người ta có phải muốn lấytiền để đút túi đâu, mà là vì cống hiến cho gia tộc đấychứ. Với những hành động như vậy thì tôi nghĩ là nênủng hộ!”, Cơ Xuyên Hải nói.“Ai mà chẳng biết hai người cùng một giuộc rồi.Sao hả, biết Cơ Hương Ngưng sắp lấy chồng nên ôngcũng muốn kiếm một món để dưỡng già à?” Cơ BộcTồn không khách khí nói.Cơ Xuyên Hải lườm lão: “Ông nghĩ tôi bẩn thỉu nhưông chắc?”“Ông bảo ai bẩn thỉu!“Hai người như sắp muốn cãi nhau đến nơi thì mộtông lão ngồi ở hàng ghế đầu gõ bàn, trầm giọng nói:“Thôi, không cãi nhau nữa. Đây là công ty chứ khôngphải nhà riêng của hai người đâu. To tiếng như vậy thìcòn ra cái thể thống gì nữa!”Người lên tiếng là Cơ Trấn Hùng, chủ tịch hội đồngquản trị của nhà họ Cơ hiện giờ, cũng là người cóquyền uy cao nhất trong dòng chính.Ông ta vừa lên tiếng thì dù là Cơ Bộc Tồn hay CơXuyên Hải cũng đều phải tự bình tĩnh lại mà khôngdám nói gì.Cơ Trấn Hùng lại nhìn sang Cơ Hương Ngưng rồinói: “Cô gái, nếu chúng tôi không đồng ý với nhữngđiều kiện đó thì có phải cô sẽ không chịu lấy cậu chủnhà họ Lưu không?”“Rõ ràng quá còn gì. Cô ta đưa ra điều kiện nhưvậy là vì muốn ép buộc chúng ta mà” Cơ Ôn Thư cườikhẩy: “Nhưng cô ta cũng không nhìn lại bản thân xemmình là cái thứ gì, có tư cách đặt điều kiện với chúngta hay không? Một trăm triệu mà cũng dám nói ra, bảnthân cô ta nghĩ mình đáng giá một trăm triệu chắc?”Cơ Trấn Hùng liếc anh ta nhưng không ngăn cản,vì rất cần có người nói ra những lời khó nghe đó.Cơ Hương Ngưng đứng dậy, bình tĩnh nói: “Dù cácngười có không đồng ý thì tôi vẫn sẽ lấy Lưu QuânBồi. Tôi đã nói rất nhiều lần rồi, lấy con trai của nhà họLưu rất có lợi cho tôi. Nói thật, tôi đã chán cái khôngkhí tranh đấu trong gia tộc này lắm rồi. Người ngườiép nhau thì có gì hay ho chứ. Nếu lấy được Lưu QuânBồi, tôi sẽ thành con dâu của tập đoàn Lưu Thị, và cóđược cuộc sống mà đến chín mươi chín phần trămphụ nữ trong cái gia tộc này mơ ước. Cũng chẳng cóai khi lấy chồng mà giàu được như tôi đâu. Đã vậy thìhà cớ gì tôi phải từ chối cơ chứ. Cho nên tôi rất vui vàrất cảm ơn gia tộc đã cho tôi cơ hội này. Còn về điềukiện tôi đưa ra thì đơn giản chỉ vì sự phát triển củacông ty chứ chẳng có ý ép buộc các người. Giờ có ainói không cho tôi lấy Lưu Quân Bồi thì tôi sẽ tát ngườiđó đấy!”Lời này của Cơ Hương Ngưng khiến tất cả mọingười trợn mắt há mồm.Cô gái này thật sự muốn lấy Lưu Quân Bồi?Mặc dù nói việc cho Cơ Hương Ngưng đi lấychồng là kế hay của dòng chính, nhưng bọn họ muốnnhìn thấy dáng vẻ đau khổ và bị giày vò của một kẻ cảgan đi mơ tưởng đến quyền lực của dòng chính cơ.Hiện giờ Cơ Hương Ngưng lại mang dáng vẻ rấtmuốn lấy Lưu Quân Bồi lại khiến bọn họ không vuichút nào.Cơ Trấn Hùng nhìn Cơ Hương Ngưng, không hỏicô có nói thật lòng hay không, vì cảm xúc của CơHương Ngưng lúc này nhìn không ra một vẻ phản cảmhay bất mãn gì.Nhìn cô ấy vô cùng bình tĩnh, thậm chí còn thảlỏng hơn tất cả mọi người ở đây.Được một lúc, Cơ Trấn Hùng nói: “Tính cách củacô còn tốt hơn so với tưởng tượng của tôi đấy, đúng làmột đứa bé ngoan. Vậy đi, tôi lấy danh nghĩa của chủtịch hội đồng quản trị mà đồng ý với yêu cầu thưởngcho nhân viên và các quan chức cấp cao của công ty.Còn về quỹ phát triển…”Cơ Trấn Hùng im lặng một lúc rồi nói: “Mười triệu,không thể hơn được nữa đâu. Nhưng món tiền này sẽcho công ty hay là về túi cô thì chúng tôi cũng sẽkhông hỏi”.Có không ít người ngồi trên bàn họp cảm thấy bấtmãn về quyết định của Cơ Trấn Hùng. Tiền của nhà họCơ sao lại có thể đem cho một người phụ nữ sắp trởthành người ngoài được chứ?Chẳng thà đưa tiền cho bọn họ còn hơn.Nhưng bọn họ cũng hiểu Cơ Trấn Hùng muốn lợidụng số tiền này để làm Cơ Hương Ngưng yên lòng,tránh dây dưa thêm chuyện.Dù sao thì đối với bọn họ, số tiền có được khi dùngCơ Hương Ngưng để đổi lấy từ tập đoàn Lưu Thị mớilà quan trọng nhất.Nhưng điều khiến mọi người không thể tưởngtượng được chính là Cơ Hương Ngưng lại nói: “Mườitriệu không được, tôi chỉ cần một trăm triệu”.