“Kiều Hi, em có biết mình đang làm gì không? Cố Vị Nguyên vẫn không nhúc nhích, thanh âm rất thấp, khàn khàn gợi cảm, hơi thở quyến rũ phả vào mặt cô, trong nháy mắt cô cảm giác mặt mình nóng như lửa đốt. Kiều Hi không biết lấy can đảm từ đâu, hai tay ôm lấy eo anh, cúi đầu không lên tiếng. Cơ thể Cố Vị Nguyên hơi cứng lại, trầm giọng hỏi cô: “ Em có chắc bây giờ muốn thực hiện nghĩa vụ vợ chồng với anh không?” 1. Mười giờ tối, Cố Vị Nguyên vẫn còn ở trong phòng làm việc, Kiều Hi buồn chán đợi anh trên ghế sopha, đợi mãi cô mất kiên nhẫn, rón rén bước đến phòng làm việc của anh. “ Cốc, cốc,…” “ Mời vào.” Giọng của Cố Vị Nguyên vang lên, trầm thấp và quyến rũ, là giọng nói mà Kiều Hi thích nhất, cô hít sâu để trấn tĩnh lại, sau đó chậm rãi bước vào phòng. “ Chuyện là…” Thân thể cô cứng ngắc, lúng túng chần chờ không nói tiếp, đợi một lúc thấy cô không nói gì, Cố Vị Nguyên đặt bút xuống, ngẩng đầu nhìn cô. “ Có chuyện gì à?” “ Em… Em muốn… Anh xong việc chưa?” Cô lắp bắp một lúc, khẽ…
Chương 3
Ánh Trăng Sáng Trong AnhTác giả: Phong Tiếp Minh CầmTruyện Đoản Văn, Truyện Ngôn Tình“Kiều Hi, em có biết mình đang làm gì không? Cố Vị Nguyên vẫn không nhúc nhích, thanh âm rất thấp, khàn khàn gợi cảm, hơi thở quyến rũ phả vào mặt cô, trong nháy mắt cô cảm giác mặt mình nóng như lửa đốt. Kiều Hi không biết lấy can đảm từ đâu, hai tay ôm lấy eo anh, cúi đầu không lên tiếng. Cơ thể Cố Vị Nguyên hơi cứng lại, trầm giọng hỏi cô: “ Em có chắc bây giờ muốn thực hiện nghĩa vụ vợ chồng với anh không?” 1. Mười giờ tối, Cố Vị Nguyên vẫn còn ở trong phòng làm việc, Kiều Hi buồn chán đợi anh trên ghế sopha, đợi mãi cô mất kiên nhẫn, rón rén bước đến phòng làm việc của anh. “ Cốc, cốc,…” “ Mời vào.” Giọng của Cố Vị Nguyên vang lên, trầm thấp và quyến rũ, là giọng nói mà Kiều Hi thích nhất, cô hít sâu để trấn tĩnh lại, sau đó chậm rãi bước vào phòng. “ Chuyện là…” Thân thể cô cứng ngắc, lúng túng chần chờ không nói tiếp, đợi một lúc thấy cô không nói gì, Cố Vị Nguyên đặt bút xuống, ngẩng đầu nhìn cô. “ Có chuyện gì à?” “ Em… Em muốn… Anh xong việc chưa?” Cô lắp bắp một lúc, khẽ… Ấn tượng đầu tiên của Kiều Hi về Cố Vị Nguyên có thể gói gọntrong đó là anh như một cơn gió xuân còn cảm giác của cô đối vớianh gói gọn trong 3 từ đó là ch4y nước miếng.Cuối cùng thì ông trời cũng nghe thấy lời cầu nguyện của cô rồi.“ Xin lỗi cô, tôi có chút việc nên đến muộn.”Cố Vị Nguyên ngồi đối diện cô, khẽ gật đầu áy náy, ánh mắt đầy ônnhu, hai mắt Kiều Hi sáng lên, mọi bất mãn của cô tan biến hết.Vội vàng ngồi thẳng lại, cô nói:“ Không sao, không sao tôi cũng mới tới.”Cố Vị Nguyên cười cười nhìn cô, anh gọi phục vụ mang menu racho cô, nháy mắt Kiều Hi biến thành quý cô trang nhã.“ Cảm ơn anh, nhưng tôi không kén ăn đâu nên anh gọi gì cũng được”Cô đưa lại thực đơn cho anh.“ Cô ăn cay được không?”“ Tôi không ăn được. Anh muốn ăn ư?”“ Tôi cũng không ăn cay được.”Anh hỏi vài câu nữa rồi đưa menu cho phục vụ. Khi anh ngẩng đầulên thấy cô đang ngồi ngơ ngác nhìn anh, anh hơi ngại khẽ ho vàitiếng. Cô giật mình ngượng ngùng cười.Kiều Hi là một họa sĩ còn Cố Vị Nguyên là giáo sư kiến trúc của đạihọc T, tuy công việc khác nhau nhưng cũng không ít chủ đề chung.Mọi việc tưởng chừng thuận lợi thì hai mươi phút sau bi kịch xảy ra.
Ánh Trăng Sáng Trong AnhTác giả: Phong Tiếp Minh CầmTruyện Đoản Văn, Truyện Ngôn Tình“Kiều Hi, em có biết mình đang làm gì không? Cố Vị Nguyên vẫn không nhúc nhích, thanh âm rất thấp, khàn khàn gợi cảm, hơi thở quyến rũ phả vào mặt cô, trong nháy mắt cô cảm giác mặt mình nóng như lửa đốt. Kiều Hi không biết lấy can đảm từ đâu, hai tay ôm lấy eo anh, cúi đầu không lên tiếng. Cơ thể Cố Vị Nguyên hơi cứng lại, trầm giọng hỏi cô: “ Em có chắc bây giờ muốn thực hiện nghĩa vụ vợ chồng với anh không?” 1. Mười giờ tối, Cố Vị Nguyên vẫn còn ở trong phòng làm việc, Kiều Hi buồn chán đợi anh trên ghế sopha, đợi mãi cô mất kiên nhẫn, rón rén bước đến phòng làm việc của anh. “ Cốc, cốc,…” “ Mời vào.” Giọng của Cố Vị Nguyên vang lên, trầm thấp và quyến rũ, là giọng nói mà Kiều Hi thích nhất, cô hít sâu để trấn tĩnh lại, sau đó chậm rãi bước vào phòng. “ Chuyện là…” Thân thể cô cứng ngắc, lúng túng chần chờ không nói tiếp, đợi một lúc thấy cô không nói gì, Cố Vị Nguyên đặt bút xuống, ngẩng đầu nhìn cô. “ Có chuyện gì à?” “ Em… Em muốn… Anh xong việc chưa?” Cô lắp bắp một lúc, khẽ… Ấn tượng đầu tiên của Kiều Hi về Cố Vị Nguyên có thể gói gọntrong đó là anh như một cơn gió xuân còn cảm giác của cô đối vớianh gói gọn trong 3 từ đó là ch4y nước miếng.Cuối cùng thì ông trời cũng nghe thấy lời cầu nguyện của cô rồi.“ Xin lỗi cô, tôi có chút việc nên đến muộn.”Cố Vị Nguyên ngồi đối diện cô, khẽ gật đầu áy náy, ánh mắt đầy ônnhu, hai mắt Kiều Hi sáng lên, mọi bất mãn của cô tan biến hết.Vội vàng ngồi thẳng lại, cô nói:“ Không sao, không sao tôi cũng mới tới.”Cố Vị Nguyên cười cười nhìn cô, anh gọi phục vụ mang menu racho cô, nháy mắt Kiều Hi biến thành quý cô trang nhã.“ Cảm ơn anh, nhưng tôi không kén ăn đâu nên anh gọi gì cũng được”Cô đưa lại thực đơn cho anh.“ Cô ăn cay được không?”“ Tôi không ăn được. Anh muốn ăn ư?”“ Tôi cũng không ăn cay được.”Anh hỏi vài câu nữa rồi đưa menu cho phục vụ. Khi anh ngẩng đầulên thấy cô đang ngồi ngơ ngác nhìn anh, anh hơi ngại khẽ ho vàitiếng. Cô giật mình ngượng ngùng cười.Kiều Hi là một họa sĩ còn Cố Vị Nguyên là giáo sư kiến trúc của đạihọc T, tuy công việc khác nhau nhưng cũng không ít chủ đề chung.Mọi việc tưởng chừng thuận lợi thì hai mươi phút sau bi kịch xảy ra.
Ánh Trăng Sáng Trong AnhTác giả: Phong Tiếp Minh CầmTruyện Đoản Văn, Truyện Ngôn Tình“Kiều Hi, em có biết mình đang làm gì không? Cố Vị Nguyên vẫn không nhúc nhích, thanh âm rất thấp, khàn khàn gợi cảm, hơi thở quyến rũ phả vào mặt cô, trong nháy mắt cô cảm giác mặt mình nóng như lửa đốt. Kiều Hi không biết lấy can đảm từ đâu, hai tay ôm lấy eo anh, cúi đầu không lên tiếng. Cơ thể Cố Vị Nguyên hơi cứng lại, trầm giọng hỏi cô: “ Em có chắc bây giờ muốn thực hiện nghĩa vụ vợ chồng với anh không?” 1. Mười giờ tối, Cố Vị Nguyên vẫn còn ở trong phòng làm việc, Kiều Hi buồn chán đợi anh trên ghế sopha, đợi mãi cô mất kiên nhẫn, rón rén bước đến phòng làm việc của anh. “ Cốc, cốc,…” “ Mời vào.” Giọng của Cố Vị Nguyên vang lên, trầm thấp và quyến rũ, là giọng nói mà Kiều Hi thích nhất, cô hít sâu để trấn tĩnh lại, sau đó chậm rãi bước vào phòng. “ Chuyện là…” Thân thể cô cứng ngắc, lúng túng chần chờ không nói tiếp, đợi một lúc thấy cô không nói gì, Cố Vị Nguyên đặt bút xuống, ngẩng đầu nhìn cô. “ Có chuyện gì à?” “ Em… Em muốn… Anh xong việc chưa?” Cô lắp bắp một lúc, khẽ… Ấn tượng đầu tiên của Kiều Hi về Cố Vị Nguyên có thể gói gọntrong đó là anh như một cơn gió xuân còn cảm giác của cô đối vớianh gói gọn trong 3 từ đó là ch4y nước miếng.Cuối cùng thì ông trời cũng nghe thấy lời cầu nguyện của cô rồi.“ Xin lỗi cô, tôi có chút việc nên đến muộn.”Cố Vị Nguyên ngồi đối diện cô, khẽ gật đầu áy náy, ánh mắt đầy ônnhu, hai mắt Kiều Hi sáng lên, mọi bất mãn của cô tan biến hết.Vội vàng ngồi thẳng lại, cô nói:“ Không sao, không sao tôi cũng mới tới.”Cố Vị Nguyên cười cười nhìn cô, anh gọi phục vụ mang menu racho cô, nháy mắt Kiều Hi biến thành quý cô trang nhã.“ Cảm ơn anh, nhưng tôi không kén ăn đâu nên anh gọi gì cũng được”Cô đưa lại thực đơn cho anh.“ Cô ăn cay được không?”“ Tôi không ăn được. Anh muốn ăn ư?”“ Tôi cũng không ăn cay được.”Anh hỏi vài câu nữa rồi đưa menu cho phục vụ. Khi anh ngẩng đầulên thấy cô đang ngồi ngơ ngác nhìn anh, anh hơi ngại khẽ ho vàitiếng. Cô giật mình ngượng ngùng cười.Kiều Hi là một họa sĩ còn Cố Vị Nguyên là giáo sư kiến trúc của đạihọc T, tuy công việc khác nhau nhưng cũng không ít chủ đề chung.Mọi việc tưởng chừng thuận lợi thì hai mươi phút sau bi kịch xảy ra.