Edit: Lục Trà Cuồng Ma. === Tôi là Mạnh Bà. - -- Nhưng giờ tôi muốn đình công!!!!!!! "500 năm! Ngài có biết 500 năm qua tôi sống thế nào không?" Tôi hung hăng ném đơn từ chức lên bàn của Diêm Vương. Trước kia khi tôi bắt đầu làm việc, lão già Diêm Vương đã ngon ngọt thề thốt với tôi. "Tiểu Mạnh này, đây là 1 vị trí tốt, công việc nhẹ nhàng, quan hệ với các ma quỷ cũng chẳng có gì phức tạp, cô nhìn xem, vừa nhậm chức thì cô đã được làm lãnh đạo rồi." Công việc quả thực rất dễ dàng. - -- 1 nồi canh, 1 cái thìa, 1 người ngồi đó. - -- Hết năm này qua tháng khác. Quan hệ với các hồn ma khác cũng không có gì phức tạp, cũng đúng thôi. - -- Có mỗi mình tôi là hồn ma chứ làm gì còn ai khác nữa trong Cục Luân Hồi này!!!!!!! Còn về phần lãnh đạo. - -- Vì ở nơi này có mỗi mình tôi thôi, nên cũng xem như là chức quan cao nhất rồi nhỉ? === "Ngài mau duyệt đơn cho tôi đi. Tôi không thể chịu thêm được 1 ngày nào nữa đâu." Diêm Vương ngẩng đầu liếc tôi một cái, sau đó lại chậm rãi cúi xuống nhấp 1…
Chương 17: 17: Cô Chưa Xin Phép Diêm Vương À
Sau Khi Uống Canh, Hắn Mất Trí Nhớ RồiTác giả: Hồ Lô BiếnTruyện Cổ Đại, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn TìnhEdit: Lục Trà Cuồng Ma. === Tôi là Mạnh Bà. - -- Nhưng giờ tôi muốn đình công!!!!!!! "500 năm! Ngài có biết 500 năm qua tôi sống thế nào không?" Tôi hung hăng ném đơn từ chức lên bàn của Diêm Vương. Trước kia khi tôi bắt đầu làm việc, lão già Diêm Vương đã ngon ngọt thề thốt với tôi. "Tiểu Mạnh này, đây là 1 vị trí tốt, công việc nhẹ nhàng, quan hệ với các ma quỷ cũng chẳng có gì phức tạp, cô nhìn xem, vừa nhậm chức thì cô đã được làm lãnh đạo rồi." Công việc quả thực rất dễ dàng. - -- 1 nồi canh, 1 cái thìa, 1 người ngồi đó. - -- Hết năm này qua tháng khác. Quan hệ với các hồn ma khác cũng không có gì phức tạp, cũng đúng thôi. - -- Có mỗi mình tôi là hồn ma chứ làm gì còn ai khác nữa trong Cục Luân Hồi này!!!!!!! Còn về phần lãnh đạo. - -- Vì ở nơi này có mỗi mình tôi thôi, nên cũng xem như là chức quan cao nhất rồi nhỉ? === "Ngài mau duyệt đơn cho tôi đi. Tôi không thể chịu thêm được 1 ngày nào nữa đâu." Diêm Vương ngẩng đầu liếc tôi một cái, sau đó lại chậm rãi cúi xuống nhấp 1… Edit: Lục Trà Cuồng Ma.===Chúng tôi vội vã quay về âm phủ, vừa mới bước vào thì quỷ môn quan ngay sau lưng đã đóng lại.Kẻ đứng canh cửa chính là 1 tên quỷ sai.Thật trùng hợp, hắn cũng là người quen cũ của tôi."Chào Phong Đô đại đế, chào chị Mạnh.""Ôi, Tiểu Lâm Tử về rồi à?"Hắn là Lâm Niên, cũng là tên tiểu quỷ mà lần trước đã nhận ra Phong Đô đại đế."Không phải đâu chị Mạnh, em phụng lệnh Diêm vương đứng ở chỗ này để chờ chị đấy."Lâm Niên cười hì hì rồi nói tiếp."Chị Mạnh, Diêm vương gia nói chị bỏ bê công việc, bắt chị phải chép lại nội quy đủ 50 lần, trước ngày mai phải nộp cho ngài ấy."Cả người tôi choáng váng.- -- Sao cậu ta có thể vừa cười vừa nói ra chuyện kinh khủng như vậy!"Không phải chứ, tại sao lại nói tôi bỏ bê công việc?"Tôi sốt ruột kéo cánh tay Diêm Tống."Ngài không nói với Diêm vương là dẫn tôi ra ngoài sao?""À."Diêm Tống lộ ra vẻ mặt ngạc nhiên đầy giả tạo, sau đó ngây thơ vô số tội hỏi tôi."Cô chưa xin phép Diêm vương à?"Vẻ mặt của hắn bây giờ, giống y như vẻ mặt đáng ghét vào ngày đầu tiên chúng tôi gặp nhau.[HẾT CHƯƠNG 17].
Sau Khi Uống Canh, Hắn Mất Trí Nhớ RồiTác giả: Hồ Lô BiếnTruyện Cổ Đại, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn TìnhEdit: Lục Trà Cuồng Ma. === Tôi là Mạnh Bà. - -- Nhưng giờ tôi muốn đình công!!!!!!! "500 năm! Ngài có biết 500 năm qua tôi sống thế nào không?" Tôi hung hăng ném đơn từ chức lên bàn của Diêm Vương. Trước kia khi tôi bắt đầu làm việc, lão già Diêm Vương đã ngon ngọt thề thốt với tôi. "Tiểu Mạnh này, đây là 1 vị trí tốt, công việc nhẹ nhàng, quan hệ với các ma quỷ cũng chẳng có gì phức tạp, cô nhìn xem, vừa nhậm chức thì cô đã được làm lãnh đạo rồi." Công việc quả thực rất dễ dàng. - -- 1 nồi canh, 1 cái thìa, 1 người ngồi đó. - -- Hết năm này qua tháng khác. Quan hệ với các hồn ma khác cũng không có gì phức tạp, cũng đúng thôi. - -- Có mỗi mình tôi là hồn ma chứ làm gì còn ai khác nữa trong Cục Luân Hồi này!!!!!!! Còn về phần lãnh đạo. - -- Vì ở nơi này có mỗi mình tôi thôi, nên cũng xem như là chức quan cao nhất rồi nhỉ? === "Ngài mau duyệt đơn cho tôi đi. Tôi không thể chịu thêm được 1 ngày nào nữa đâu." Diêm Vương ngẩng đầu liếc tôi một cái, sau đó lại chậm rãi cúi xuống nhấp 1… Edit: Lục Trà Cuồng Ma.===Chúng tôi vội vã quay về âm phủ, vừa mới bước vào thì quỷ môn quan ngay sau lưng đã đóng lại.Kẻ đứng canh cửa chính là 1 tên quỷ sai.Thật trùng hợp, hắn cũng là người quen cũ của tôi."Chào Phong Đô đại đế, chào chị Mạnh.""Ôi, Tiểu Lâm Tử về rồi à?"Hắn là Lâm Niên, cũng là tên tiểu quỷ mà lần trước đã nhận ra Phong Đô đại đế."Không phải đâu chị Mạnh, em phụng lệnh Diêm vương đứng ở chỗ này để chờ chị đấy."Lâm Niên cười hì hì rồi nói tiếp."Chị Mạnh, Diêm vương gia nói chị bỏ bê công việc, bắt chị phải chép lại nội quy đủ 50 lần, trước ngày mai phải nộp cho ngài ấy."Cả người tôi choáng váng.- -- Sao cậu ta có thể vừa cười vừa nói ra chuyện kinh khủng như vậy!"Không phải chứ, tại sao lại nói tôi bỏ bê công việc?"Tôi sốt ruột kéo cánh tay Diêm Tống."Ngài không nói với Diêm vương là dẫn tôi ra ngoài sao?""À."Diêm Tống lộ ra vẻ mặt ngạc nhiên đầy giả tạo, sau đó ngây thơ vô số tội hỏi tôi."Cô chưa xin phép Diêm vương à?"Vẻ mặt của hắn bây giờ, giống y như vẻ mặt đáng ghét vào ngày đầu tiên chúng tôi gặp nhau.[HẾT CHƯƠNG 17].
Sau Khi Uống Canh, Hắn Mất Trí Nhớ RồiTác giả: Hồ Lô BiếnTruyện Cổ Đại, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn TìnhEdit: Lục Trà Cuồng Ma. === Tôi là Mạnh Bà. - -- Nhưng giờ tôi muốn đình công!!!!!!! "500 năm! Ngài có biết 500 năm qua tôi sống thế nào không?" Tôi hung hăng ném đơn từ chức lên bàn của Diêm Vương. Trước kia khi tôi bắt đầu làm việc, lão già Diêm Vương đã ngon ngọt thề thốt với tôi. "Tiểu Mạnh này, đây là 1 vị trí tốt, công việc nhẹ nhàng, quan hệ với các ma quỷ cũng chẳng có gì phức tạp, cô nhìn xem, vừa nhậm chức thì cô đã được làm lãnh đạo rồi." Công việc quả thực rất dễ dàng. - -- 1 nồi canh, 1 cái thìa, 1 người ngồi đó. - -- Hết năm này qua tháng khác. Quan hệ với các hồn ma khác cũng không có gì phức tạp, cũng đúng thôi. - -- Có mỗi mình tôi là hồn ma chứ làm gì còn ai khác nữa trong Cục Luân Hồi này!!!!!!! Còn về phần lãnh đạo. - -- Vì ở nơi này có mỗi mình tôi thôi, nên cũng xem như là chức quan cao nhất rồi nhỉ? === "Ngài mau duyệt đơn cho tôi đi. Tôi không thể chịu thêm được 1 ngày nào nữa đâu." Diêm Vương ngẩng đầu liếc tôi một cái, sau đó lại chậm rãi cúi xuống nhấp 1… Edit: Lục Trà Cuồng Ma.===Chúng tôi vội vã quay về âm phủ, vừa mới bước vào thì quỷ môn quan ngay sau lưng đã đóng lại.Kẻ đứng canh cửa chính là 1 tên quỷ sai.Thật trùng hợp, hắn cũng là người quen cũ của tôi."Chào Phong Đô đại đế, chào chị Mạnh.""Ôi, Tiểu Lâm Tử về rồi à?"Hắn là Lâm Niên, cũng là tên tiểu quỷ mà lần trước đã nhận ra Phong Đô đại đế."Không phải đâu chị Mạnh, em phụng lệnh Diêm vương đứng ở chỗ này để chờ chị đấy."Lâm Niên cười hì hì rồi nói tiếp."Chị Mạnh, Diêm vương gia nói chị bỏ bê công việc, bắt chị phải chép lại nội quy đủ 50 lần, trước ngày mai phải nộp cho ngài ấy."Cả người tôi choáng váng.- -- Sao cậu ta có thể vừa cười vừa nói ra chuyện kinh khủng như vậy!"Không phải chứ, tại sao lại nói tôi bỏ bê công việc?"Tôi sốt ruột kéo cánh tay Diêm Tống."Ngài không nói với Diêm vương là dẫn tôi ra ngoài sao?""À."Diêm Tống lộ ra vẻ mặt ngạc nhiên đầy giả tạo, sau đó ngây thơ vô số tội hỏi tôi."Cô chưa xin phép Diêm vương à?"Vẻ mặt của hắn bây giờ, giống y như vẻ mặt đáng ghét vào ngày đầu tiên chúng tôi gặp nhau.[HẾT CHƯƠNG 17].