Tác giả:

1 Buổi tối, tôi quét dọn xe đạp công cộng, cảm thấy cuộc sống không còn gì luyến tiếc chuẩn bị dạy thêm thì bị một giọng nói chặn lại. "Này, cô gái đi xe đạp ơi." Tôi ngẩn người, quay lại: "Tôi?". "Ừ, là cô đấy, lại đây chút." Tôi bước đến với vẻ mặt chẳng hiểu mô tê gì. Chàng trai đưa tôi một tấm thẻ: "Làm bạn gái tôi, mỗi tháng tôi cho cô hai mươi vạn, cô muốn không?". "Hả?" Vẻ mặt lộ rõ sự mất kiên nhẫn, anh ấy lặp lại lần nữa: "Làm bạn gái của tôi, mỗi tháng tôi cho cô hai mươi vạn, hỏi cô lần cuối, muốn không?". Những gì tôi nghe thấy là: "A á ớ bờ... cho hai mươi vạn... cờ dờ đờ e." Tôi nhanh tay lẹ mắt cầm lấy chiếc thẻ: "Chồng ơi!". "Ngoan". Chàng trai hài lòng gật đầu, thuận thế nắm lấy vai tôi, khinh bỉ nhìn người đối diện: "Thấy chưa, hai mươi vạn với tôi chẳng là gì cả, nhưng tôi thà cho chó ăn còn hơn đưa cho cô, cô không xứng". Nghe anh nói vậy, tôi không chút cau mày. Cho tôi hai mươi vạn, mắng tôi là cún con thì có làm sao? "Cắt, anh dùng thẻ hư rồi định lừa ai?" Lúc…

Chương 14: Phần cuối

Bạn Trai Siêu Có TiềnTác giả: Lục ThiênTruyện Đô Thị, Truyện Đoản Văn, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng1 Buổi tối, tôi quét dọn xe đạp công cộng, cảm thấy cuộc sống không còn gì luyến tiếc chuẩn bị dạy thêm thì bị một giọng nói chặn lại. "Này, cô gái đi xe đạp ơi." Tôi ngẩn người, quay lại: "Tôi?". "Ừ, là cô đấy, lại đây chút." Tôi bước đến với vẻ mặt chẳng hiểu mô tê gì. Chàng trai đưa tôi một tấm thẻ: "Làm bạn gái tôi, mỗi tháng tôi cho cô hai mươi vạn, cô muốn không?". "Hả?" Vẻ mặt lộ rõ sự mất kiên nhẫn, anh ấy lặp lại lần nữa: "Làm bạn gái của tôi, mỗi tháng tôi cho cô hai mươi vạn, hỏi cô lần cuối, muốn không?". Những gì tôi nghe thấy là: "A á ớ bờ... cho hai mươi vạn... cờ dờ đờ e." Tôi nhanh tay lẹ mắt cầm lấy chiếc thẻ: "Chồng ơi!". "Ngoan". Chàng trai hài lòng gật đầu, thuận thế nắm lấy vai tôi, khinh bỉ nhìn người đối diện: "Thấy chưa, hai mươi vạn với tôi chẳng là gì cả, nhưng tôi thà cho chó ăn còn hơn đưa cho cô, cô không xứng". Nghe anh nói vậy, tôi không chút cau mày. Cho tôi hai mươi vạn, mắng tôi là cún con thì có làm sao? "Cắt, anh dùng thẻ hư rồi định lừa ai?" Lúc… 27"Đừng đọc, đừng đọc nữa, lúc anh viết không cảm thấy chua đến vậy đâu". Tống Nghiên giật lấy cuốn sổ, vành tai đỏ như sắp nhỏ máu: "Về sau không gọi nó là sổ ghi chép sở thích của phú bà nữa mà đổi thành nhật kí theo đuổi ha."Tôi sửa lại cho đúng: "Theo đuổi quỷ gì? Cái này gọi là rèn luyện tính chuyên nghiệp"."Tư Tư ới ời, nhật ký của anh cho em xem rồi, em cũng cho anh xem nhật kí của em đi."Tôi lắc đầu như trống bỏi: "Không được, tuyệt đối không được, đừng có mơ".Bởi vì tôi chỉ có hai mục tiêu cho năm mới trong nhật ký của mình."Hy vọng Vu Tư Tư tiền đồ như gấm""Hy vọng Vu Tư Tư và Tống Nghiên, mãi không xa rời"

Bạn Trai Siêu Có TiềnTác giả: Lục ThiênTruyện Đô Thị, Truyện Đoản Văn, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng1 Buổi tối, tôi quét dọn xe đạp công cộng, cảm thấy cuộc sống không còn gì luyến tiếc chuẩn bị dạy thêm thì bị một giọng nói chặn lại. "Này, cô gái đi xe đạp ơi." Tôi ngẩn người, quay lại: "Tôi?". "Ừ, là cô đấy, lại đây chút." Tôi bước đến với vẻ mặt chẳng hiểu mô tê gì. Chàng trai đưa tôi một tấm thẻ: "Làm bạn gái tôi, mỗi tháng tôi cho cô hai mươi vạn, cô muốn không?". "Hả?" Vẻ mặt lộ rõ sự mất kiên nhẫn, anh ấy lặp lại lần nữa: "Làm bạn gái của tôi, mỗi tháng tôi cho cô hai mươi vạn, hỏi cô lần cuối, muốn không?". Những gì tôi nghe thấy là: "A á ớ bờ... cho hai mươi vạn... cờ dờ đờ e." Tôi nhanh tay lẹ mắt cầm lấy chiếc thẻ: "Chồng ơi!". "Ngoan". Chàng trai hài lòng gật đầu, thuận thế nắm lấy vai tôi, khinh bỉ nhìn người đối diện: "Thấy chưa, hai mươi vạn với tôi chẳng là gì cả, nhưng tôi thà cho chó ăn còn hơn đưa cho cô, cô không xứng". Nghe anh nói vậy, tôi không chút cau mày. Cho tôi hai mươi vạn, mắng tôi là cún con thì có làm sao? "Cắt, anh dùng thẻ hư rồi định lừa ai?" Lúc… 27"Đừng đọc, đừng đọc nữa, lúc anh viết không cảm thấy chua đến vậy đâu". Tống Nghiên giật lấy cuốn sổ, vành tai đỏ như sắp nhỏ máu: "Về sau không gọi nó là sổ ghi chép sở thích của phú bà nữa mà đổi thành nhật kí theo đuổi ha."Tôi sửa lại cho đúng: "Theo đuổi quỷ gì? Cái này gọi là rèn luyện tính chuyên nghiệp"."Tư Tư ới ời, nhật ký của anh cho em xem rồi, em cũng cho anh xem nhật kí của em đi."Tôi lắc đầu như trống bỏi: "Không được, tuyệt đối không được, đừng có mơ".Bởi vì tôi chỉ có hai mục tiêu cho năm mới trong nhật ký của mình."Hy vọng Vu Tư Tư tiền đồ như gấm""Hy vọng Vu Tư Tư và Tống Nghiên, mãi không xa rời"

Bạn Trai Siêu Có TiềnTác giả: Lục ThiênTruyện Đô Thị, Truyện Đoản Văn, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng1 Buổi tối, tôi quét dọn xe đạp công cộng, cảm thấy cuộc sống không còn gì luyến tiếc chuẩn bị dạy thêm thì bị một giọng nói chặn lại. "Này, cô gái đi xe đạp ơi." Tôi ngẩn người, quay lại: "Tôi?". "Ừ, là cô đấy, lại đây chút." Tôi bước đến với vẻ mặt chẳng hiểu mô tê gì. Chàng trai đưa tôi một tấm thẻ: "Làm bạn gái tôi, mỗi tháng tôi cho cô hai mươi vạn, cô muốn không?". "Hả?" Vẻ mặt lộ rõ sự mất kiên nhẫn, anh ấy lặp lại lần nữa: "Làm bạn gái của tôi, mỗi tháng tôi cho cô hai mươi vạn, hỏi cô lần cuối, muốn không?". Những gì tôi nghe thấy là: "A á ớ bờ... cho hai mươi vạn... cờ dờ đờ e." Tôi nhanh tay lẹ mắt cầm lấy chiếc thẻ: "Chồng ơi!". "Ngoan". Chàng trai hài lòng gật đầu, thuận thế nắm lấy vai tôi, khinh bỉ nhìn người đối diện: "Thấy chưa, hai mươi vạn với tôi chẳng là gì cả, nhưng tôi thà cho chó ăn còn hơn đưa cho cô, cô không xứng". Nghe anh nói vậy, tôi không chút cau mày. Cho tôi hai mươi vạn, mắng tôi là cún con thì có làm sao? "Cắt, anh dùng thẻ hư rồi định lừa ai?" Lúc… 27"Đừng đọc, đừng đọc nữa, lúc anh viết không cảm thấy chua đến vậy đâu". Tống Nghiên giật lấy cuốn sổ, vành tai đỏ như sắp nhỏ máu: "Về sau không gọi nó là sổ ghi chép sở thích của phú bà nữa mà đổi thành nhật kí theo đuổi ha."Tôi sửa lại cho đúng: "Theo đuổi quỷ gì? Cái này gọi là rèn luyện tính chuyên nghiệp"."Tư Tư ới ời, nhật ký của anh cho em xem rồi, em cũng cho anh xem nhật kí của em đi."Tôi lắc đầu như trống bỏi: "Không được, tuyệt đối không được, đừng có mơ".Bởi vì tôi chỉ có hai mục tiêu cho năm mới trong nhật ký của mình."Hy vọng Vu Tư Tư tiền đồ như gấm""Hy vọng Vu Tư Tư và Tống Nghiên, mãi không xa rời"

Chương 14: Phần cuối