Chương 1: Khai giảng Ngày 1 tháng 9, Chủ nhật, một ngày trời nắng. Cái nắng nóng như thiêu như đốt ở Viễn Thành vẫn chưa biến mất, hiện tại mới 6, 7 giờ sáng mà mặt trời đã lên cao, từng chút một cho thấy hôm nay là một ngày nắng nóng gay gắt. Giang Niên buộc mái tóc thẳng dài ngang lưng thành cao lên thành đuôi ngựa, trên khuôn mặt thanh tú xuất hiện vài giọt mồ hôi. Cô hút ngụm sữa đậu nành cuối cùng trong cốc, lấy khăn giấy Khương Thi Lam đưa cho lau miệng, sau đó ném khăn giấy cùng chiếc cốc vào thùng rác ven đường. “Niên Niên”, Khương Thi Lam thở dài “Không phải mình nói rồi sao, lớp 5 và lớp 19 cách nhau xa quá , sao cậu lại ở tầng bốn kia chứ? “ Giang Niên cũng thở dài “Mình đã nói cách bố trí lầu của trường chúng ta rất là kỳ quái, đặc biệt là lớp 11, toàn bộ lầu bốn chỉ có lớp mình và lớp 20. Cậu nói thử xem, nhà trường sắp xếp một lớp trọng điểm ban tự nhiên và một lớp trọng điểm ban văn cạnh nhau, rốt cuộc có ý tứ gì? Thật sự không phải về phương diện yêu sớm đấy chứ?”…
Chương 42: Ôm
Chào Em, Bảo Bối!Tác giả: Dung Vô TiênTruyện Ngôn Tình, Truyện Sủng Chương 1: Khai giảng Ngày 1 tháng 9, Chủ nhật, một ngày trời nắng. Cái nắng nóng như thiêu như đốt ở Viễn Thành vẫn chưa biến mất, hiện tại mới 6, 7 giờ sáng mà mặt trời đã lên cao, từng chút một cho thấy hôm nay là một ngày nắng nóng gay gắt. Giang Niên buộc mái tóc thẳng dài ngang lưng thành cao lên thành đuôi ngựa, trên khuôn mặt thanh tú xuất hiện vài giọt mồ hôi. Cô hút ngụm sữa đậu nành cuối cùng trong cốc, lấy khăn giấy Khương Thi Lam đưa cho lau miệng, sau đó ném khăn giấy cùng chiếc cốc vào thùng rác ven đường. “Niên Niên”, Khương Thi Lam thở dài “Không phải mình nói rồi sao, lớp 5 và lớp 19 cách nhau xa quá , sao cậu lại ở tầng bốn kia chứ? “ Giang Niên cũng thở dài “Mình đã nói cách bố trí lầu của trường chúng ta rất là kỳ quái, đặc biệt là lớp 11, toàn bộ lầu bốn chỉ có lớp mình và lớp 20. Cậu nói thử xem, nhà trường sắp xếp một lớp trọng điểm ban tự nhiên và một lớp trọng điểm ban văn cạnh nhau, rốt cuộc có ý tứ gì? Thật sự không phải về phương diện yêu sớm đấy chứ?”… Nữ bác sĩ nhìn bóng dáng thiếu niên vội vàng rời đi, không khỏi thấp giọng tán gẫu với Giang Niên: "Cô gái nhỏ, bạn trai đối với em tốt thật đó, lúc nó ôm em chạy xông vào đây, nếu không phải cô kiểm tra qua biết em không có vấn đề gì lớn thì cô còn tưởng em bị bệnh nan y nữa cơ....."Giang Niên vừa tỉnh dậy, đầu óc còn hơi choáng. Mơ mơ hồ hồ nghe bác sĩ nói chuyện với mình, rồi nửa ngày sau mới nhận ra được từ mấu chốt—–"Ôm?"
Chào Em, Bảo Bối!Tác giả: Dung Vô TiênTruyện Ngôn Tình, Truyện Sủng Chương 1: Khai giảng Ngày 1 tháng 9, Chủ nhật, một ngày trời nắng. Cái nắng nóng như thiêu như đốt ở Viễn Thành vẫn chưa biến mất, hiện tại mới 6, 7 giờ sáng mà mặt trời đã lên cao, từng chút một cho thấy hôm nay là một ngày nắng nóng gay gắt. Giang Niên buộc mái tóc thẳng dài ngang lưng thành cao lên thành đuôi ngựa, trên khuôn mặt thanh tú xuất hiện vài giọt mồ hôi. Cô hút ngụm sữa đậu nành cuối cùng trong cốc, lấy khăn giấy Khương Thi Lam đưa cho lau miệng, sau đó ném khăn giấy cùng chiếc cốc vào thùng rác ven đường. “Niên Niên”, Khương Thi Lam thở dài “Không phải mình nói rồi sao, lớp 5 và lớp 19 cách nhau xa quá , sao cậu lại ở tầng bốn kia chứ? “ Giang Niên cũng thở dài “Mình đã nói cách bố trí lầu của trường chúng ta rất là kỳ quái, đặc biệt là lớp 11, toàn bộ lầu bốn chỉ có lớp mình và lớp 20. Cậu nói thử xem, nhà trường sắp xếp một lớp trọng điểm ban tự nhiên và một lớp trọng điểm ban văn cạnh nhau, rốt cuộc có ý tứ gì? Thật sự không phải về phương diện yêu sớm đấy chứ?”… Nữ bác sĩ nhìn bóng dáng thiếu niên vội vàng rời đi, không khỏi thấp giọng tán gẫu với Giang Niên: "Cô gái nhỏ, bạn trai đối với em tốt thật đó, lúc nó ôm em chạy xông vào đây, nếu không phải cô kiểm tra qua biết em không có vấn đề gì lớn thì cô còn tưởng em bị bệnh nan y nữa cơ....."Giang Niên vừa tỉnh dậy, đầu óc còn hơi choáng. Mơ mơ hồ hồ nghe bác sĩ nói chuyện với mình, rồi nửa ngày sau mới nhận ra được từ mấu chốt—–"Ôm?"
Chào Em, Bảo Bối!Tác giả: Dung Vô TiênTruyện Ngôn Tình, Truyện Sủng Chương 1: Khai giảng Ngày 1 tháng 9, Chủ nhật, một ngày trời nắng. Cái nắng nóng như thiêu như đốt ở Viễn Thành vẫn chưa biến mất, hiện tại mới 6, 7 giờ sáng mà mặt trời đã lên cao, từng chút một cho thấy hôm nay là một ngày nắng nóng gay gắt. Giang Niên buộc mái tóc thẳng dài ngang lưng thành cao lên thành đuôi ngựa, trên khuôn mặt thanh tú xuất hiện vài giọt mồ hôi. Cô hút ngụm sữa đậu nành cuối cùng trong cốc, lấy khăn giấy Khương Thi Lam đưa cho lau miệng, sau đó ném khăn giấy cùng chiếc cốc vào thùng rác ven đường. “Niên Niên”, Khương Thi Lam thở dài “Không phải mình nói rồi sao, lớp 5 và lớp 19 cách nhau xa quá , sao cậu lại ở tầng bốn kia chứ? “ Giang Niên cũng thở dài “Mình đã nói cách bố trí lầu của trường chúng ta rất là kỳ quái, đặc biệt là lớp 11, toàn bộ lầu bốn chỉ có lớp mình và lớp 20. Cậu nói thử xem, nhà trường sắp xếp một lớp trọng điểm ban tự nhiên và một lớp trọng điểm ban văn cạnh nhau, rốt cuộc có ý tứ gì? Thật sự không phải về phương diện yêu sớm đấy chứ?”… Nữ bác sĩ nhìn bóng dáng thiếu niên vội vàng rời đi, không khỏi thấp giọng tán gẫu với Giang Niên: "Cô gái nhỏ, bạn trai đối với em tốt thật đó, lúc nó ôm em chạy xông vào đây, nếu không phải cô kiểm tra qua biết em không có vấn đề gì lớn thì cô còn tưởng em bị bệnh nan y nữa cơ....."Giang Niên vừa tỉnh dậy, đầu óc còn hơi choáng. Mơ mơ hồ hồ nghe bác sĩ nói chuyện với mình, rồi nửa ngày sau mới nhận ra được từ mấu chốt—–"Ôm?"