01 【Đệ đệ mến thương của ta, thấy chữ như gặp người. Nghe nói đệ vẫn chưa tìm được vợ, ca ca của đệ là ta đây đã dẫn đối tượng và hai đứa nhỏ về nhà gặp cha rồi, thật sự là tin mừng của nhà mình. Cha bảo ta nhắn với đệ nếu không tìm được vợ thì đừng về nữa, cứ thấy đệ lại đau đầu phiền lòng...... Vi huynh là người từng trải, thông cảm với khó khăn của đệ nên sẽ chỉ cho đệ mấy chiêu, nếu nhắm trúng ai thì cứ tìm cơ hội làm anh hùng cứu mỹ nhân đi, nhất định sẽ khiến đối phương yêu đệ sâu đậm lấy thân báo đáp......】 Bàn tay cầm lá thư này gầy như que củi, vóc dáng nhìn chẳng khác nào bộ xương khô, trên mặt nam nhân không có nổi mấy lạng thịt khiến dung mạo vốn dễ nhìn tự dưng trở nên ảm đạm u buồn, đã vậy hắn còn cao lênh khênh nên nhìn hệt như cây gậy trúc khẳng khiu, chỉ sợ tằng hắng một cái cũng gãy ra từng khúc. Hắn đọc đi đọc lại bức thư từ nhà gửi đến, cuối cùng nhíu mày xếp thư bỏ vào hộc tủ đầu giường, vừa khóa vừa đăm chiêu suy nghĩ. Hắn là lang trung phiêu bạt nay đây mai đó,…
Chương 61
Kiều Thê Trên Trời Rơi XuốngTác giả: Trương Đại CátTruyện Cổ Đại, Truyện Đam Mỹ01 【Đệ đệ mến thương của ta, thấy chữ như gặp người. Nghe nói đệ vẫn chưa tìm được vợ, ca ca của đệ là ta đây đã dẫn đối tượng và hai đứa nhỏ về nhà gặp cha rồi, thật sự là tin mừng của nhà mình. Cha bảo ta nhắn với đệ nếu không tìm được vợ thì đừng về nữa, cứ thấy đệ lại đau đầu phiền lòng...... Vi huynh là người từng trải, thông cảm với khó khăn của đệ nên sẽ chỉ cho đệ mấy chiêu, nếu nhắm trúng ai thì cứ tìm cơ hội làm anh hùng cứu mỹ nhân đi, nhất định sẽ khiến đối phương yêu đệ sâu đậm lấy thân báo đáp......】 Bàn tay cầm lá thư này gầy như que củi, vóc dáng nhìn chẳng khác nào bộ xương khô, trên mặt nam nhân không có nổi mấy lạng thịt khiến dung mạo vốn dễ nhìn tự dưng trở nên ảm đạm u buồn, đã vậy hắn còn cao lênh khênh nên nhìn hệt như cây gậy trúc khẳng khiu, chỉ sợ tằng hắng một cái cũng gãy ra từng khúc. Hắn đọc đi đọc lại bức thư từ nhà gửi đến, cuối cùng nhíu mày xếp thư bỏ vào hộc tủ đầu giường, vừa khóa vừa đăm chiêu suy nghĩ. Hắn là lang trung phiêu bạt nay đây mai đó,… Mưa to như trút nước, thôn Triệu Gia ầm ĩ huyên náo, mọi người tập trung lại một chỗ, trời đã tối mịt, ai nấy đều gấp rút khẩn trương."Chẳng hiểu sao ngọn núi kia đột nhiên vang lên tiếng ầm ầm, ta thấy nước trong khe núi dâng nhanh vùn vụt nên vội gọi mọi người chạy lên chỗ cao mới thoát được trận thiên tai này đấy!"Nam nhân lấm lem bùn sình vừa thở hổn hển vừa kể lại sự cố mình gặp cho người trong thôn nghe.Bọn họ hẹn nhau lên núi đi săn nhưng chưa thu hoạch được gì đã phát hiện nước suối dâng cao, thế là vội vã thu dọn đồ đạc chạy sang sườn núi bên kia mới thoát nạn, không bị trận lũ đột ngột này gây thương tích."Những người lên núi hôm nay đã xuống hết chưa? Các nhà các hộ còn ai kẹt lại trên núi không? Giờ lũ cũng ngừng rồi, chúng ta chuẩn bị lên núi tìm thử xem, sống phải thấy người chứ!""À phải rồi, lúc chúng ta lên núi còn gặp Ngải lang trung, hắn cũng lên núi hái thuốc đấy!" Có người nói, "Các ngươi thấy Ngải lang trung xuống núi chưa?"Từ đầu đến giờ Triệu Bảo Châu vẫn chưa mở miệng, giờ khắc này nghe mọi người nhắc tới Ngải Thiên y mới chậm chạp lấy lại tinh thần, trên mặt lộ vẻ đờ đẫn."Hắn nói lên núi hái thuốc."Nhưng hắn vẫn chưa về.
Kiều Thê Trên Trời Rơi XuốngTác giả: Trương Đại CátTruyện Cổ Đại, Truyện Đam Mỹ01 【Đệ đệ mến thương của ta, thấy chữ như gặp người. Nghe nói đệ vẫn chưa tìm được vợ, ca ca của đệ là ta đây đã dẫn đối tượng và hai đứa nhỏ về nhà gặp cha rồi, thật sự là tin mừng của nhà mình. Cha bảo ta nhắn với đệ nếu không tìm được vợ thì đừng về nữa, cứ thấy đệ lại đau đầu phiền lòng...... Vi huynh là người từng trải, thông cảm với khó khăn của đệ nên sẽ chỉ cho đệ mấy chiêu, nếu nhắm trúng ai thì cứ tìm cơ hội làm anh hùng cứu mỹ nhân đi, nhất định sẽ khiến đối phương yêu đệ sâu đậm lấy thân báo đáp......】 Bàn tay cầm lá thư này gầy như que củi, vóc dáng nhìn chẳng khác nào bộ xương khô, trên mặt nam nhân không có nổi mấy lạng thịt khiến dung mạo vốn dễ nhìn tự dưng trở nên ảm đạm u buồn, đã vậy hắn còn cao lênh khênh nên nhìn hệt như cây gậy trúc khẳng khiu, chỉ sợ tằng hắng một cái cũng gãy ra từng khúc. Hắn đọc đi đọc lại bức thư từ nhà gửi đến, cuối cùng nhíu mày xếp thư bỏ vào hộc tủ đầu giường, vừa khóa vừa đăm chiêu suy nghĩ. Hắn là lang trung phiêu bạt nay đây mai đó,… Mưa to như trút nước, thôn Triệu Gia ầm ĩ huyên náo, mọi người tập trung lại một chỗ, trời đã tối mịt, ai nấy đều gấp rút khẩn trương."Chẳng hiểu sao ngọn núi kia đột nhiên vang lên tiếng ầm ầm, ta thấy nước trong khe núi dâng nhanh vùn vụt nên vội gọi mọi người chạy lên chỗ cao mới thoát được trận thiên tai này đấy!"Nam nhân lấm lem bùn sình vừa thở hổn hển vừa kể lại sự cố mình gặp cho người trong thôn nghe.Bọn họ hẹn nhau lên núi đi săn nhưng chưa thu hoạch được gì đã phát hiện nước suối dâng cao, thế là vội vã thu dọn đồ đạc chạy sang sườn núi bên kia mới thoát nạn, không bị trận lũ đột ngột này gây thương tích."Những người lên núi hôm nay đã xuống hết chưa? Các nhà các hộ còn ai kẹt lại trên núi không? Giờ lũ cũng ngừng rồi, chúng ta chuẩn bị lên núi tìm thử xem, sống phải thấy người chứ!""À phải rồi, lúc chúng ta lên núi còn gặp Ngải lang trung, hắn cũng lên núi hái thuốc đấy!" Có người nói, "Các ngươi thấy Ngải lang trung xuống núi chưa?"Từ đầu đến giờ Triệu Bảo Châu vẫn chưa mở miệng, giờ khắc này nghe mọi người nhắc tới Ngải Thiên y mới chậm chạp lấy lại tinh thần, trên mặt lộ vẻ đờ đẫn."Hắn nói lên núi hái thuốc."Nhưng hắn vẫn chưa về.
Kiều Thê Trên Trời Rơi XuốngTác giả: Trương Đại CátTruyện Cổ Đại, Truyện Đam Mỹ01 【Đệ đệ mến thương của ta, thấy chữ như gặp người. Nghe nói đệ vẫn chưa tìm được vợ, ca ca của đệ là ta đây đã dẫn đối tượng và hai đứa nhỏ về nhà gặp cha rồi, thật sự là tin mừng của nhà mình. Cha bảo ta nhắn với đệ nếu không tìm được vợ thì đừng về nữa, cứ thấy đệ lại đau đầu phiền lòng...... Vi huynh là người từng trải, thông cảm với khó khăn của đệ nên sẽ chỉ cho đệ mấy chiêu, nếu nhắm trúng ai thì cứ tìm cơ hội làm anh hùng cứu mỹ nhân đi, nhất định sẽ khiến đối phương yêu đệ sâu đậm lấy thân báo đáp......】 Bàn tay cầm lá thư này gầy như que củi, vóc dáng nhìn chẳng khác nào bộ xương khô, trên mặt nam nhân không có nổi mấy lạng thịt khiến dung mạo vốn dễ nhìn tự dưng trở nên ảm đạm u buồn, đã vậy hắn còn cao lênh khênh nên nhìn hệt như cây gậy trúc khẳng khiu, chỉ sợ tằng hắng một cái cũng gãy ra từng khúc. Hắn đọc đi đọc lại bức thư từ nhà gửi đến, cuối cùng nhíu mày xếp thư bỏ vào hộc tủ đầu giường, vừa khóa vừa đăm chiêu suy nghĩ. Hắn là lang trung phiêu bạt nay đây mai đó,… Mưa to như trút nước, thôn Triệu Gia ầm ĩ huyên náo, mọi người tập trung lại một chỗ, trời đã tối mịt, ai nấy đều gấp rút khẩn trương."Chẳng hiểu sao ngọn núi kia đột nhiên vang lên tiếng ầm ầm, ta thấy nước trong khe núi dâng nhanh vùn vụt nên vội gọi mọi người chạy lên chỗ cao mới thoát được trận thiên tai này đấy!"Nam nhân lấm lem bùn sình vừa thở hổn hển vừa kể lại sự cố mình gặp cho người trong thôn nghe.Bọn họ hẹn nhau lên núi đi săn nhưng chưa thu hoạch được gì đã phát hiện nước suối dâng cao, thế là vội vã thu dọn đồ đạc chạy sang sườn núi bên kia mới thoát nạn, không bị trận lũ đột ngột này gây thương tích."Những người lên núi hôm nay đã xuống hết chưa? Các nhà các hộ còn ai kẹt lại trên núi không? Giờ lũ cũng ngừng rồi, chúng ta chuẩn bị lên núi tìm thử xem, sống phải thấy người chứ!""À phải rồi, lúc chúng ta lên núi còn gặp Ngải lang trung, hắn cũng lên núi hái thuốc đấy!" Có người nói, "Các ngươi thấy Ngải lang trung xuống núi chưa?"Từ đầu đến giờ Triệu Bảo Châu vẫn chưa mở miệng, giờ khắc này nghe mọi người nhắc tới Ngải Thiên y mới chậm chạp lấy lại tinh thần, trên mặt lộ vẻ đờ đẫn."Hắn nói lên núi hái thuốc."Nhưng hắn vẫn chưa về.