Sở Niệm không còn nhớ được đây là lần thứ mấy nằm mơ như vậy rồi, trong mộng mình không thể nói chuyện, lại nằm trong lòng một người đàn ông không rõ diện mạo. Trên người anh ta mặc khôi giáp chỉ có người cổ đại mới mặc, xung quanh lạnh như băng giống như mỗi giọt nước mắt của anh ta rơi trên mặt cô. Gió cát xung quanh gào thét điên cuồng, bão cát đã khiến người ta khó phân rõ ngày đêm. Người đàn ông quỳ một chân trên đất, vẫn ôm cô bất động. Thật lâu sau, anh ta mới dùng bàn tay thô ráp nhẹ nhàng lau sạch tro bụi trên mặt Sở Niệm giống như chạm vào đồ quý giá. Một lần, một lần, lại một lần, cho đến khi xác định đã lau sạch tro bụi dính trên mặt của người thương ở trong lòng, mới cúi đầu ghé sát tai cô. ”Niệm nhi, chờ ta.” Giọng nói trầm thấp rất êm tai, chỉ là trong giọng nói đó ẩn chứa nỗi tuyệt vọng và lưu luyến làm cho Sở Niệm vô thức muốn rơi lệ. Nhưng mỗi lần đều là cô chưa kịp nhìn rõ khuôn mặt kia liền tỉnh mộng. Chỉ để lại mình cô ngây ngốc ngồi ở trên giường, hồi lâu vẫn…
Chương 234-2
Truyền Nhân Trừ Ma: Bạn Trai Tôi Là Cương ThiTác giả: Trĩ ĐườngTruyện Hài Hước, Truyện Linh Dị, Truyện Ngôn TìnhSở Niệm không còn nhớ được đây là lần thứ mấy nằm mơ như vậy rồi, trong mộng mình không thể nói chuyện, lại nằm trong lòng một người đàn ông không rõ diện mạo. Trên người anh ta mặc khôi giáp chỉ có người cổ đại mới mặc, xung quanh lạnh như băng giống như mỗi giọt nước mắt của anh ta rơi trên mặt cô. Gió cát xung quanh gào thét điên cuồng, bão cát đã khiến người ta khó phân rõ ngày đêm. Người đàn ông quỳ một chân trên đất, vẫn ôm cô bất động. Thật lâu sau, anh ta mới dùng bàn tay thô ráp nhẹ nhàng lau sạch tro bụi trên mặt Sở Niệm giống như chạm vào đồ quý giá. Một lần, một lần, lại một lần, cho đến khi xác định đã lau sạch tro bụi dính trên mặt của người thương ở trong lòng, mới cúi đầu ghé sát tai cô. ”Niệm nhi, chờ ta.” Giọng nói trầm thấp rất êm tai, chỉ là trong giọng nói đó ẩn chứa nỗi tuyệt vọng và lưu luyến làm cho Sở Niệm vô thức muốn rơi lệ. Nhưng mỗi lần đều là cô chưa kịp nhìn rõ khuôn mặt kia liền tỉnh mộng. Chỉ để lại mình cô ngây ngốc ngồi ở trên giường, hồi lâu vẫn… “Tiết tháo? Đó là thứ gì, có thể ăn sao?” Thương Sùng ngả ngớn nhướng mày, nhìn chằm chằm Sở Niệm nói: “Nếu anh trước kia thật sự cũng là có tiết tháo này nọ, thì hiện tại phải thừa nhận, từ lúc biết em tới giờ, cho dù là tiết tháo hay trinh tiết này nọ cũng mất sạch.”“Đi đi đi, càng ngày càng không đứng đắn.” Tuy rằng Sở Niệm trong miệng nói có chút ghét bỏ, nhưng nàng trong lòng vẫn là ngọt lịm tim.Lần đầu thấy Thương Sùng, hắn cũng không phải cái dạng này. Ánh mắt lãnh đạm, liền phảng phất ý cự tuyệt người ngoài từ ngàn dạm.Cho dù đôi khi đối với cô phúc hắc một chút, nhưng cũng không có nửa điểm giống như hiện tại.Có lẽ là bởi vì chính mình có đôi khi vô cớ gây rối quá mức, cho nên hắn vì làm mình vui vẻ, nhân nhượng nên tính cách đều thay đổi.Lẳng lặng cong môi, Sở Niệm kéo tay hắn đặt trong lòng bàn tay mình.Quả nhiên, chỉ khi có hắn ở bên người, tâm cô mới có thể cảm thấy an toàn.Thời gian bay vừa đơn điệu lại lâu, nhưng lần đầu tiên Sở Niệm phát hiện, cô vậy nhưng lại thích cảm giác này.Không có quỷ quái, không có người khác. Trong mắt Thương Sùng chỉ có cô, trong mắt cô cũng chỉ có hắn.……Không thể nhớ đã hàn huyên cùng cô bao lâu, đến khi Sở Niệm hoàn toàn chìm vào mộng đẹp,Thương Sùng lúc này mới nhẹ nhàng đắp chăn lên người cô.Nhìn khuôn mặt trắng nõn tinh xảo nhỏ nhắn của cô, bên môi còn vương nụ cười hạnh phúc, tim Thương Sùng trong nháy mắt tan chảy thành một vũng nước trong, ấm áp và mềm mại.【Lời tác giả: Trì Đường biết cách hành văn của mình còn kém so với nhiều tác giả khác, nhưng Trì Đường chính là nghiêm túc dụng tâm để viết cho cả nhà xem. Mỗi ngày mỗi đổi mới kỳ thật đều thực vất vả, vô số lần muốn từ bỏ nhưng vẫn tiếp tục cắn răng kiên trì. Coi như là ta tùy hứng, cho nên không chịu nổi khi có người nhục mạ độc giả của ta. Không có mọi người, cũng liền không có ta hiện tại. Cảm ơn mọi người vẫn luôn duy trì ta, cùng ta. Nếu mọi người đưa ra quan điểm khi đọc, Trì Đường hoan nghênh. Nhưng mà nếu dùng từ nhục mạ thì Trì Đường cũng tuyệt đối sẽ không khách khí! 】
“Tiết tháo? Đó là thứ gì, có thể ăn sao?” Thương Sùng ngả ngớn nhướng mày, nhìn chằm chằm Sở Niệm nói: “Nếu anh trước kia thật sự cũng là có tiết tháo này nọ, thì hiện tại phải thừa nhận, từ lúc biết em tới giờ, cho dù là tiết tháo hay trinh tiết này nọ cũng mất sạch.”
“Đi đi đi, càng ngày càng không đứng đắn.” Tuy rằng Sở Niệm trong miệng nói có chút ghét bỏ, nhưng nàng trong lòng vẫn là ngọt lịm tim.
Lần đầu thấy Thương Sùng, hắn cũng không phải cái dạng này. Ánh mắt lãnh đạm, liền phảng phất ý cự tuyệt người ngoài từ ngàn dạm.
Cho dù đôi khi đối với cô phúc hắc một chút, nhưng cũng không có nửa điểm giống như hiện tại.
Có lẽ là bởi vì chính mình có đôi khi vô cớ gây rối quá mức, cho nên hắn vì làm mình vui vẻ, nhân nhượng nên tính cách đều thay đổi.
Lẳng lặng cong môi, Sở Niệm kéo tay hắn đặt trong lòng bàn tay mình.
Quả nhiên, chỉ khi có hắn ở bên người, tâm cô mới có thể cảm thấy an toàn.
Thời gian bay vừa đơn điệu lại lâu, nhưng lần đầu tiên Sở Niệm phát hiện, cô vậy nhưng lại thích cảm giác này.
Không có quỷ quái, không có người khác. Trong mắt Thương Sùng chỉ có cô, trong mắt cô cũng chỉ có hắn.
……
Không thể nhớ đã hàn huyên cùng cô bao lâu, đến khi Sở Niệm hoàn toàn chìm vào mộng đẹp,Thương Sùng lúc này mới nhẹ nhàng đắp chăn lên người cô.
Nhìn khuôn mặt trắng nõn tinh xảo nhỏ nhắn của cô, bên môi còn vương nụ cười hạnh phúc, tim Thương Sùng trong nháy mắt tan chảy thành một vũng nước trong, ấm áp và mềm mại.
【Lời tác giả: Trì Đường biết cách hành văn của mình còn kém so với nhiều tác giả khác, nhưng Trì Đường chính là nghiêm túc dụng tâm để viết cho cả nhà xem. Mỗi ngày mỗi đổi mới kỳ thật đều thực vất vả, vô số lần muốn từ bỏ nhưng vẫn tiếp tục cắn răng kiên trì. Coi như là ta tùy hứng, cho nên không chịu nổi khi có người nhục mạ độc giả của ta. Không có mọi người, cũng liền không có ta hiện tại. Cảm ơn mọi người vẫn luôn duy trì ta, cùng ta. Nếu mọi người đưa ra quan điểm khi đọc, Trì Đường hoan nghênh. Nhưng mà nếu dùng từ nhục mạ thì Trì Đường cũng tuyệt đối sẽ không khách khí! 】
Truyền Nhân Trừ Ma: Bạn Trai Tôi Là Cương ThiTác giả: Trĩ ĐườngTruyện Hài Hước, Truyện Linh Dị, Truyện Ngôn TìnhSở Niệm không còn nhớ được đây là lần thứ mấy nằm mơ như vậy rồi, trong mộng mình không thể nói chuyện, lại nằm trong lòng một người đàn ông không rõ diện mạo. Trên người anh ta mặc khôi giáp chỉ có người cổ đại mới mặc, xung quanh lạnh như băng giống như mỗi giọt nước mắt của anh ta rơi trên mặt cô. Gió cát xung quanh gào thét điên cuồng, bão cát đã khiến người ta khó phân rõ ngày đêm. Người đàn ông quỳ một chân trên đất, vẫn ôm cô bất động. Thật lâu sau, anh ta mới dùng bàn tay thô ráp nhẹ nhàng lau sạch tro bụi trên mặt Sở Niệm giống như chạm vào đồ quý giá. Một lần, một lần, lại một lần, cho đến khi xác định đã lau sạch tro bụi dính trên mặt của người thương ở trong lòng, mới cúi đầu ghé sát tai cô. ”Niệm nhi, chờ ta.” Giọng nói trầm thấp rất êm tai, chỉ là trong giọng nói đó ẩn chứa nỗi tuyệt vọng và lưu luyến làm cho Sở Niệm vô thức muốn rơi lệ. Nhưng mỗi lần đều là cô chưa kịp nhìn rõ khuôn mặt kia liền tỉnh mộng. Chỉ để lại mình cô ngây ngốc ngồi ở trên giường, hồi lâu vẫn… “Tiết tháo? Đó là thứ gì, có thể ăn sao?” Thương Sùng ngả ngớn nhướng mày, nhìn chằm chằm Sở Niệm nói: “Nếu anh trước kia thật sự cũng là có tiết tháo này nọ, thì hiện tại phải thừa nhận, từ lúc biết em tới giờ, cho dù là tiết tháo hay trinh tiết này nọ cũng mất sạch.”“Đi đi đi, càng ngày càng không đứng đắn.” Tuy rằng Sở Niệm trong miệng nói có chút ghét bỏ, nhưng nàng trong lòng vẫn là ngọt lịm tim.Lần đầu thấy Thương Sùng, hắn cũng không phải cái dạng này. Ánh mắt lãnh đạm, liền phảng phất ý cự tuyệt người ngoài từ ngàn dạm.Cho dù đôi khi đối với cô phúc hắc một chút, nhưng cũng không có nửa điểm giống như hiện tại.Có lẽ là bởi vì chính mình có đôi khi vô cớ gây rối quá mức, cho nên hắn vì làm mình vui vẻ, nhân nhượng nên tính cách đều thay đổi.Lẳng lặng cong môi, Sở Niệm kéo tay hắn đặt trong lòng bàn tay mình.Quả nhiên, chỉ khi có hắn ở bên người, tâm cô mới có thể cảm thấy an toàn.Thời gian bay vừa đơn điệu lại lâu, nhưng lần đầu tiên Sở Niệm phát hiện, cô vậy nhưng lại thích cảm giác này.Không có quỷ quái, không có người khác. Trong mắt Thương Sùng chỉ có cô, trong mắt cô cũng chỉ có hắn.……Không thể nhớ đã hàn huyên cùng cô bao lâu, đến khi Sở Niệm hoàn toàn chìm vào mộng đẹp,Thương Sùng lúc này mới nhẹ nhàng đắp chăn lên người cô.Nhìn khuôn mặt trắng nõn tinh xảo nhỏ nhắn của cô, bên môi còn vương nụ cười hạnh phúc, tim Thương Sùng trong nháy mắt tan chảy thành một vũng nước trong, ấm áp và mềm mại.【Lời tác giả: Trì Đường biết cách hành văn của mình còn kém so với nhiều tác giả khác, nhưng Trì Đường chính là nghiêm túc dụng tâm để viết cho cả nhà xem. Mỗi ngày mỗi đổi mới kỳ thật đều thực vất vả, vô số lần muốn từ bỏ nhưng vẫn tiếp tục cắn răng kiên trì. Coi như là ta tùy hứng, cho nên không chịu nổi khi có người nhục mạ độc giả của ta. Không có mọi người, cũng liền không có ta hiện tại. Cảm ơn mọi người vẫn luôn duy trì ta, cùng ta. Nếu mọi người đưa ra quan điểm khi đọc, Trì Đường hoan nghênh. Nhưng mà nếu dùng từ nhục mạ thì Trì Đường cũng tuyệt đối sẽ không khách khí! 】