Tác giả:

Sở Niệm không còn nhớ được đây là lần thứ mấy nằm mơ như vậy rồi, trong mộng mình không thể nói chuyện, lại nằm trong lòng một người đàn ông không rõ diện mạo. Trên người anh ta mặc khôi giáp chỉ có người cổ đại mới mặc, xung quanh lạnh như băng giống như mỗi giọt nước mắt của anh ta rơi trên mặt cô. Gió cát xung quanh gào thét điên cuồng, bão cát đã khiến người ta khó phân rõ ngày đêm. Người đàn ông quỳ một chân trên đất, vẫn ôm cô bất động. Thật lâu sau, anh ta mới dùng bàn tay thô ráp nhẹ nhàng lau sạch tro bụi trên mặt Sở Niệm giống như chạm vào đồ quý giá. Một lần, một lần, lại một lần, cho đến khi xác định đã lau sạch tro bụi dính trên mặt của người thương ở trong lòng, mới cúi đầu ghé sát tai cô. ”Niệm nhi, chờ ta.” Giọng nói trầm thấp rất êm tai, chỉ là trong giọng nói đó ẩn chứa nỗi tuyệt vọng và lưu luyến làm cho Sở Niệm vô thức muốn rơi lệ. Nhưng mỗi lần đều là cô chưa kịp nhìn rõ khuôn mặt kia liền tỉnh mộng. Chỉ để lại mình cô ngây ngốc ngồi ở trên giường, hồi lâu vẫn…

Chương 266-1

Truyền Nhân Trừ Ma: Bạn Trai Tôi Là Cương ThiTác giả: Trĩ ĐườngTruyện Hài Hước, Truyện Linh Dị, Truyện Ngôn TìnhSở Niệm không còn nhớ được đây là lần thứ mấy nằm mơ như vậy rồi, trong mộng mình không thể nói chuyện, lại nằm trong lòng một người đàn ông không rõ diện mạo. Trên người anh ta mặc khôi giáp chỉ có người cổ đại mới mặc, xung quanh lạnh như băng giống như mỗi giọt nước mắt của anh ta rơi trên mặt cô. Gió cát xung quanh gào thét điên cuồng, bão cát đã khiến người ta khó phân rõ ngày đêm. Người đàn ông quỳ một chân trên đất, vẫn ôm cô bất động. Thật lâu sau, anh ta mới dùng bàn tay thô ráp nhẹ nhàng lau sạch tro bụi trên mặt Sở Niệm giống như chạm vào đồ quý giá. Một lần, một lần, lại một lần, cho đến khi xác định đã lau sạch tro bụi dính trên mặt của người thương ở trong lòng, mới cúi đầu ghé sát tai cô. ”Niệm nhi, chờ ta.” Giọng nói trầm thấp rất êm tai, chỉ là trong giọng nói đó ẩn chứa nỗi tuyệt vọng và lưu luyến làm cho Sở Niệm vô thức muốn rơi lệ. Nhưng mỗi lần đều là cô chưa kịp nhìn rõ khuôn mặt kia liền tỉnh mộng. Chỉ để lại mình cô ngây ngốc ngồi ở trên giường, hồi lâu vẫn… Chương 266Nữ Nhân Ngu Ngốc Này Là AiĐội lên đầu khăn hỉ đỏ thẫm với tơ vàng, mặc bộ đồ tân nương tử, Sở Niệm chỉ có thể đi theo nha hoàn chỉ dẫn, từng bước một bước về phía trước.Người cổ đại trang điểm thật đẹp, khi  nhìn mình trong gương đồng lúc trang điểm xong, Sở Niệm đều cảm thấy có chút khó mà tin được.Cô chưa từng thấy mình như vậy. Tóc đen dài, môi đỏ khẽ mỉm cười, trên đầu đội mụ phượng khăn quàng như trên phim truyền hình hay chiếu.Dù biết đây không phải là thật, nhưng trong lòng cô vẫn không khỏi động tâm.Cô rất muốn biết khi Thương Sùng trông thấy mình thì sẽ có biểu tình như thế nào. Chính cô cũng rất muốn biết khi hắn tháo khăn đỏ xuống thì liệu mình có thể thấy ánh kích động và hạnh phúc trong mắt hắn không.Thương SùngChúng ra rốt cuộc sắp kết hôn.… [Meo_mup] [ga.’c_s.a’.c.h. com] [facebook: Meomup153]Bên tai là tiếng ồn ào náo nhiệt, khi Sở Niệm vừa dừng bước đã thấy một đôi giày đen trước mắt.Tuy rằng chưa từng thấy Thương Sùng mặc đồ như vậy, nhưng chỉ cần liếc mắt cô đã nhận ra hắn.Không tự chủ được mà cong môi, Sở Niệm giơ tay, đem bàn tay mình đặt vào trong lòng bàn tay của Thương Sùng.Thương Sùng cùng lúc nắm chặt lấy tay cô. Trong phút chốc, một cảm xúc nồng nàn khó tả, và cảm giác hạnh phúc nóng rực lan tràn trong lòng. Sở Niệm hít một hơi thật sâu, khẩn trương tới mức các ngón tay đã hơi rung động. Đứng ở phía trên Ngôn Thanh Chi ý bảo ‘người’ trong đại sảnh an tĩnh lại, sau đó dùng câu chữ ngữ điệu rõ ràng bắt đầu tiến hành nghi thức thành thân. Không có tiền đề dông dái, hắn đứng trước hai người mở miệng nói: “Nhất bái thiên địa.”Nha hoàn đỡ, Thương Sùng kéo tay. Sở Niệm chậm rãi quay người, sau đó hai người đồng thời quỳ xuống, hợp lễ nghi đem đôi tay đặt trên mặt đất, khom lưng dập đầu.Lễ nghi sau, hai người đứng dậy. Cũng bởi vì cha mẹ Sở Niệm sớm đã không còn trên nhân thế, Thương Sùng thân phận lại càng cao, Cho nên, Ngôn Thanh Chi khi nói xong: “Nhị bái cao đường.” Những lời này sau, theo bản năng bước né qua một bên khỏi vị trí bên trên để hai người hành lễ.Thương Sùng câu môi, bất động thanh sắc mà đem tất cả hành động của Ngôn Thanh Chi thu hết vào trong tầm mắt.Hắn cẩn thận nắm tay phải Sở Niệm tay phải, sau đó bắt đầu hành lễ lạy thứ hai.Khi khom lưng dập đầu, hắn lặng yên không một tiếng động mà nhìn Sở Niệm bên cạnh. Hỉ khăn đong đưa, có thể thấy trên mặt nàng là dáng vẻ vô cùng chân thành.Tiếp theo chính là ‘phu thê giao bái’, chỉ cần mình cùng nàng hành xong lễ nghi này, như vậy… Bọn họ thật sự đã thành thân.Dù đây chỉ là một hồi hôn lễ hư ảo, nhưng mà… tất cả nếu chỉ là gió lướt trong mơ thì đối với Thương Sùng mà nói, vậy là đủ rồi.Niệm nhi, thê tử của ta. Nếu có một ngày, em phát hiện bí mật của anh, sau đó lựa chọn bỏ anh mà đi thì… Thương Sùng anh sẽ vẫn luôn mang trên mình cái danh hiệu tướng công này, đời đời kiếp kiếp.Có lẽ sẽ không thể cùng em bạch đầu giai lão, nhưng anh sẽ dùng cách khác, cùng nắm lấy tay em, làm bạn cả đời.

Chương 266

Nữ Nhân Ngu Ngốc Này Là Ai

Đội lên đầu khăn hỉ đỏ thẫm với tơ vàng, mặc bộ đồ tân nương tử, Sở Niệm chỉ có thể đi theo nha hoàn chỉ dẫn, từng bước một bước về phía trước.

Người cổ đại trang điểm thật đẹp, khi  nhìn mình trong gương đồng lúc trang điểm xong, Sở Niệm đều cảm thấy có chút khó mà tin được.

Cô chưa từng thấy mình như vậy. Tóc đen dài, môi đỏ khẽ mỉm cười, trên đầu đội mụ phượng khăn quàng như trên phim truyền hình hay chiếu.

Dù biết đây không phải là thật, nhưng trong lòng cô vẫn không khỏi động tâm.

Cô rất muốn biết khi Thương Sùng trông thấy mình thì sẽ có biểu tình như thế nào. Chính cô cũng rất muốn biết khi hắn tháo khăn đỏ xuống thì liệu mình có thể thấy ánh kích động và hạnh phúc trong mắt hắn không.

Thương Sùng

Chúng ra rốt cuộc sắp kết hôn.

… [Meo_mup] [ga.’c_s.a’.c.h. com] [facebook: Meomup153]

Bên tai là tiếng ồn ào náo nhiệt, khi Sở Niệm vừa dừng bước đã thấy một đôi giày đen trước mắt.

Tuy rằng chưa từng thấy Thương Sùng mặc đồ như vậy, nhưng chỉ cần liếc mắt cô đã nhận ra hắn.

Không tự chủ được mà cong môi, Sở Niệm giơ tay, đem bàn tay mình đặt vào trong lòng bàn tay của Thương Sùng.

Thương Sùng cùng lúc nắm chặt lấy tay cô. Trong phút chốc, một cảm xúc nồng nàn khó tả, và cảm giác hạnh phúc nóng rực lan tràn trong lòng. Sở Niệm hít một hơi thật sâu, khẩn trương tới mức các ngón tay đã hơi rung động. 

Đứng ở phía trên Ngôn Thanh Chi ý bảo ‘người’ trong đại sảnh an tĩnh lại, sau đó dùng câu chữ ngữ điệu rõ ràng bắt đầu tiến hành nghi thức thành thân. Không có tiền đề dông dái, hắn đứng trước hai người mở miệng nói: “Nhất bái thiên địa.”

Nha hoàn đỡ, Thương Sùng kéo tay. Sở Niệm chậm rãi quay người, sau đó hai người đồng thời quỳ xuống, hợp lễ nghi đem đôi tay đặt trên mặt đất, khom lưng dập đầu.

Lễ nghi sau, hai người đứng dậy. Cũng bởi vì cha mẹ Sở Niệm sớm đã không còn trên nhân thế, Thương Sùng thân phận lại càng cao, Cho nên, Ngôn Thanh Chi khi nói xong: “Nhị bái cao đường.” Những lời này sau, theo bản năng bước né qua một bên khỏi vị trí bên trên để hai người hành lễ.

Thương Sùng câu môi, bất động thanh sắc mà đem tất cả hành động của Ngôn Thanh Chi thu hết vào trong tầm mắt.

Hắn cẩn thận nắm tay phải Sở Niệm tay phải, sau đó bắt đầu hành lễ lạy thứ hai.

Khi khom lưng dập đầu, hắn lặng yên không một tiếng động mà nhìn Sở Niệm bên cạnh. Hỉ khăn đong đưa, có thể thấy trên mặt nàng là dáng vẻ vô cùng chân thành.

Tiếp theo chính là ‘phu thê giao bái’, chỉ cần mình cùng nàng hành xong lễ nghi này, như vậy… Bọn họ thật sự đã thành thân.

Dù đây chỉ là một hồi hôn lễ hư ảo, nhưng mà… tất cả nếu chỉ là gió lướt trong mơ thì đối với Thương Sùng mà nói, vậy là đủ rồi.

Niệm nhi, thê tử của ta. Nếu có một ngày, em phát hiện bí mật của anh, sau đó lựa chọn bỏ anh mà đi thì… Thương Sùng anh sẽ vẫn luôn mang trên mình cái danh hiệu tướng công này, đời đời kiếp kiếp.

Có lẽ sẽ không thể cùng em bạch đầu giai lão, nhưng anh sẽ dùng cách khác, cùng nắm lấy tay em, làm bạn cả đời.

Truyền Nhân Trừ Ma: Bạn Trai Tôi Là Cương ThiTác giả: Trĩ ĐườngTruyện Hài Hước, Truyện Linh Dị, Truyện Ngôn TìnhSở Niệm không còn nhớ được đây là lần thứ mấy nằm mơ như vậy rồi, trong mộng mình không thể nói chuyện, lại nằm trong lòng một người đàn ông không rõ diện mạo. Trên người anh ta mặc khôi giáp chỉ có người cổ đại mới mặc, xung quanh lạnh như băng giống như mỗi giọt nước mắt của anh ta rơi trên mặt cô. Gió cát xung quanh gào thét điên cuồng, bão cát đã khiến người ta khó phân rõ ngày đêm. Người đàn ông quỳ một chân trên đất, vẫn ôm cô bất động. Thật lâu sau, anh ta mới dùng bàn tay thô ráp nhẹ nhàng lau sạch tro bụi trên mặt Sở Niệm giống như chạm vào đồ quý giá. Một lần, một lần, lại một lần, cho đến khi xác định đã lau sạch tro bụi dính trên mặt của người thương ở trong lòng, mới cúi đầu ghé sát tai cô. ”Niệm nhi, chờ ta.” Giọng nói trầm thấp rất êm tai, chỉ là trong giọng nói đó ẩn chứa nỗi tuyệt vọng và lưu luyến làm cho Sở Niệm vô thức muốn rơi lệ. Nhưng mỗi lần đều là cô chưa kịp nhìn rõ khuôn mặt kia liền tỉnh mộng. Chỉ để lại mình cô ngây ngốc ngồi ở trên giường, hồi lâu vẫn… Chương 266Nữ Nhân Ngu Ngốc Này Là AiĐội lên đầu khăn hỉ đỏ thẫm với tơ vàng, mặc bộ đồ tân nương tử, Sở Niệm chỉ có thể đi theo nha hoàn chỉ dẫn, từng bước một bước về phía trước.Người cổ đại trang điểm thật đẹp, khi  nhìn mình trong gương đồng lúc trang điểm xong, Sở Niệm đều cảm thấy có chút khó mà tin được.Cô chưa từng thấy mình như vậy. Tóc đen dài, môi đỏ khẽ mỉm cười, trên đầu đội mụ phượng khăn quàng như trên phim truyền hình hay chiếu.Dù biết đây không phải là thật, nhưng trong lòng cô vẫn không khỏi động tâm.Cô rất muốn biết khi Thương Sùng trông thấy mình thì sẽ có biểu tình như thế nào. Chính cô cũng rất muốn biết khi hắn tháo khăn đỏ xuống thì liệu mình có thể thấy ánh kích động và hạnh phúc trong mắt hắn không.Thương SùngChúng ra rốt cuộc sắp kết hôn.… [Meo_mup] [ga.’c_s.a’.c.h. com] [facebook: Meomup153]Bên tai là tiếng ồn ào náo nhiệt, khi Sở Niệm vừa dừng bước đã thấy một đôi giày đen trước mắt.Tuy rằng chưa từng thấy Thương Sùng mặc đồ như vậy, nhưng chỉ cần liếc mắt cô đã nhận ra hắn.Không tự chủ được mà cong môi, Sở Niệm giơ tay, đem bàn tay mình đặt vào trong lòng bàn tay của Thương Sùng.Thương Sùng cùng lúc nắm chặt lấy tay cô. Trong phút chốc, một cảm xúc nồng nàn khó tả, và cảm giác hạnh phúc nóng rực lan tràn trong lòng. Sở Niệm hít một hơi thật sâu, khẩn trương tới mức các ngón tay đã hơi rung động. Đứng ở phía trên Ngôn Thanh Chi ý bảo ‘người’ trong đại sảnh an tĩnh lại, sau đó dùng câu chữ ngữ điệu rõ ràng bắt đầu tiến hành nghi thức thành thân. Không có tiền đề dông dái, hắn đứng trước hai người mở miệng nói: “Nhất bái thiên địa.”Nha hoàn đỡ, Thương Sùng kéo tay. Sở Niệm chậm rãi quay người, sau đó hai người đồng thời quỳ xuống, hợp lễ nghi đem đôi tay đặt trên mặt đất, khom lưng dập đầu.Lễ nghi sau, hai người đứng dậy. Cũng bởi vì cha mẹ Sở Niệm sớm đã không còn trên nhân thế, Thương Sùng thân phận lại càng cao, Cho nên, Ngôn Thanh Chi khi nói xong: “Nhị bái cao đường.” Những lời này sau, theo bản năng bước né qua một bên khỏi vị trí bên trên để hai người hành lễ.Thương Sùng câu môi, bất động thanh sắc mà đem tất cả hành động của Ngôn Thanh Chi thu hết vào trong tầm mắt.Hắn cẩn thận nắm tay phải Sở Niệm tay phải, sau đó bắt đầu hành lễ lạy thứ hai.Khi khom lưng dập đầu, hắn lặng yên không một tiếng động mà nhìn Sở Niệm bên cạnh. Hỉ khăn đong đưa, có thể thấy trên mặt nàng là dáng vẻ vô cùng chân thành.Tiếp theo chính là ‘phu thê giao bái’, chỉ cần mình cùng nàng hành xong lễ nghi này, như vậy… Bọn họ thật sự đã thành thân.Dù đây chỉ là một hồi hôn lễ hư ảo, nhưng mà… tất cả nếu chỉ là gió lướt trong mơ thì đối với Thương Sùng mà nói, vậy là đủ rồi.Niệm nhi, thê tử của ta. Nếu có một ngày, em phát hiện bí mật của anh, sau đó lựa chọn bỏ anh mà đi thì… Thương Sùng anh sẽ vẫn luôn mang trên mình cái danh hiệu tướng công này, đời đời kiếp kiếp.Có lẽ sẽ không thể cùng em bạch đầu giai lão, nhưng anh sẽ dùng cách khác, cùng nắm lấy tay em, làm bạn cả đời.

Chương 266-1