Sở Niệm không còn nhớ được đây là lần thứ mấy nằm mơ như vậy rồi, trong mộng mình không thể nói chuyện, lại nằm trong lòng một người đàn ông không rõ diện mạo. Trên người anh ta mặc khôi giáp chỉ có người cổ đại mới mặc, xung quanh lạnh như băng giống như mỗi giọt nước mắt của anh ta rơi trên mặt cô. Gió cát xung quanh gào thét điên cuồng, bão cát đã khiến người ta khó phân rõ ngày đêm. Người đàn ông quỳ một chân trên đất, vẫn ôm cô bất động. Thật lâu sau, anh ta mới dùng bàn tay thô ráp nhẹ nhàng lau sạch tro bụi trên mặt Sở Niệm giống như chạm vào đồ quý giá. Một lần, một lần, lại một lần, cho đến khi xác định đã lau sạch tro bụi dính trên mặt của người thương ở trong lòng, mới cúi đầu ghé sát tai cô. ”Niệm nhi, chờ ta.” Giọng nói trầm thấp rất êm tai, chỉ là trong giọng nói đó ẩn chứa nỗi tuyệt vọng và lưu luyến làm cho Sở Niệm vô thức muốn rơi lệ. Nhưng mỗi lần đều là cô chưa kịp nhìn rõ khuôn mặt kia liền tỉnh mộng. Chỉ để lại mình cô ngây ngốc ngồi ở trên giường, hồi lâu vẫn…
Chương 497: Đại kết cục – 5
Truyền Nhân Trừ Ma: Bạn Trai Tôi Là Cương ThiTác giả: Trĩ ĐườngTruyện Hài Hước, Truyện Linh Dị, Truyện Ngôn TìnhSở Niệm không còn nhớ được đây là lần thứ mấy nằm mơ như vậy rồi, trong mộng mình không thể nói chuyện, lại nằm trong lòng một người đàn ông không rõ diện mạo. Trên người anh ta mặc khôi giáp chỉ có người cổ đại mới mặc, xung quanh lạnh như băng giống như mỗi giọt nước mắt của anh ta rơi trên mặt cô. Gió cát xung quanh gào thét điên cuồng, bão cát đã khiến người ta khó phân rõ ngày đêm. Người đàn ông quỳ một chân trên đất, vẫn ôm cô bất động. Thật lâu sau, anh ta mới dùng bàn tay thô ráp nhẹ nhàng lau sạch tro bụi trên mặt Sở Niệm giống như chạm vào đồ quý giá. Một lần, một lần, lại một lần, cho đến khi xác định đã lau sạch tro bụi dính trên mặt của người thương ở trong lòng, mới cúi đầu ghé sát tai cô. ”Niệm nhi, chờ ta.” Giọng nói trầm thấp rất êm tai, chỉ là trong giọng nói đó ẩn chứa nỗi tuyệt vọng và lưu luyến làm cho Sở Niệm vô thức muốn rơi lệ. Nhưng mỗi lần đều là cô chưa kịp nhìn rõ khuôn mặt kia liền tỉnh mộng. Chỉ để lại mình cô ngây ngốc ngồi ở trên giường, hồi lâu vẫn… Phía sau có tiếng gọi khiến Sở Niệm kinh ngạc cau mày. Giọng nói xa lạ, còn người đứng cách mình không xa kia, cô khẳng định không quen biết.Xoay người lại nhìn người đàn ông gọi mình, Sở Niệm đánh giá hắn… đây không phải là người đứng cạnh người đàn ông làm nghề bất động sản mà Lục Hải Dương nói ban nãy sao?Mặt lạnh nhạt, cô mím môi, rồi nói: “Anh là…”Từ Hướng đưa tay đẩy gọng kính đen, cười và bước về phía Sở Niệm.“Tôi biết, hành động này có chút mạo muội, nhưng làm phiền Sở Tiểu Thư cho tôi cơ hội… tôi rất muốn làm quen với cô.”Sở Niệm cúi nhìn đồng hồ trên tay, dạo đầu như vậy, cô có thể nhận định là vô cùng táo bạo không nhỉ?Làn mi dài che đi cảm xúc không kiên nhẫn lóe lên trong mắt cô, Sở Niệm khẽ nhún vai, ý bảo hắn có thể tiếp tục nói.Ban nãy trong sảnh, khi Từ Hướng đứng cạnh cha mình đã chú ý tới Sở Niệm. Cả buổi tối, biểu tình của cô thật lãnh đạm, trừ lúc bên cạnh Lục Hải Dương ngẫu nhiên cười khẽ, Từ Hướng không thấy cô có bất cứ biểu tình gì.Khuôn mặt và thân hình xinh đẹp có thể sánh với các minh tinh, lễ phục đơn giản màu trắng khoác trên người, nụ cười hé nở còn đẹp hơn cả kim cương lấp lánh.Hắn có thể thấy từ trên người Sở Niệm cảm giác về người giàu có sang trọng từ trong khí chất.Qua hỏi han cha mình, hắn biết thân phận và tên của cô… Từ Hướng thừa nhận, khoảnh khắc này, hắn thật sự động tâm.Nhưng chừa tìm được cơ hội nói chuyện với Sở Niệm thì cô đã rời đi. Lúc não hắn kịp nhận ra, thì hắn đã gọi tên cô rồi.Cũng may, cô không có biểu hiện mất kiên nhẫn. Cũng may, cô còn cho hắn cơ hội nói chuyện cùng.Lấy danh thiếp từ trong ngực ra đưa tới trước mặt Sở Niệm, Từ Hướng cong môi, tự cho là phong độ nhẹ nhàng. “Tôi xin phép tự giới thiệu, tôi tên Từ Hướng, năm nay 28 tuổi, là con trai của chủ tịch công ty bất động sản Từ Thị, Từ Mông Ngạn. Tôi mới trở về từ Mỹ năm ngoái sau khi tốt nghiệp Cambridge, văn bằng đôi, chuyên ngành kinh tế.”Sở Niệm nhận danh thiếp khẽ chau mày, cô có chút rối rắm không hiểu, ngước mắt nhìn hắn.Từ Hướng cười cười, một tay nhét vào túi quần. “Tôi hiện tại là giám đốc bộ phận thị trường ở công ty cuả ba tôi… không biết Lục tổng có từng nói với cô không, việc khai thác mảnh đất mới của quý công ty là do tập đoàn chúng tôi tiếp nhận.”“Thì sao?” Cảm giác mất kiên nhẫn lớn dần, Sở Niệm thở dài trong lòng, lạnh lẽo nói.Từ Hướng bị Sở Niệm lạnh nhạt đáp khiến cho sửng sốt, nhưng ngay lập tức dùng nụ cười che dấu sự xấu hổ, sờ sờ mũi mà nói: “Mấy hôm trước, tôi có nghe ba nói rằng cô vẫn đang độc thân, nên muốn… chúng ta thân nhau hơn, như vậy không những có thể để tôi chiếu cố cho cô, mà cũng giúp cho doanh nghiệp chúng ta có lợi.”“Để anh chiếu cố tôi?” Sở Niệm nghe thấy, cảm giác như bị chọc cười.Cô khoanh tay trước ngực, nghiêng đầu nhìn, hứng thủ hỏi: “Tôi muốn xem, anh muốn chiếu cố tôi thế nào?”Từ Hướng nhướng mày, tự mình đa tình mà hiểu lầm ý Sở Niệm: “Nam nữ quan hệ, chiếu cố đương nhiên là kết hôn, sinh con. Cô cũng đừng trách tôi nói thẳng, chúng ta hai bên đều cũng là người bận rộn, hơn nữa cũng đã qua tuổi yêu đương.”
Phía sau có tiếng gọi khiến Sở Niệm kinh ngạc cau mày. Giọng nói xa lạ, còn người đứng cách mình không xa kia, cô khẳng định không quen biết.
Xoay người lại nhìn người đàn ông gọi mình, Sở Niệm đánh giá hắn… đây không phải là người đứng cạnh người đàn ông làm nghề bất động sản mà Lục Hải Dương nói ban nãy sao?
Mặt lạnh nhạt, cô mím môi, rồi nói: “Anh là…”
Từ Hướng đưa tay đẩy gọng kính đen, cười và bước về phía Sở Niệm.
“Tôi biết, hành động này có chút mạo muội, nhưng làm phiền Sở Tiểu Thư cho tôi cơ hội… tôi rất muốn làm quen với cô.”
Sở Niệm cúi nhìn đồng hồ trên tay, dạo đầu như vậy, cô có thể nhận định là vô cùng táo bạo không nhỉ?
Làn mi dài che đi cảm xúc không kiên nhẫn lóe lên trong mắt cô, Sở Niệm khẽ nhún vai, ý bảo hắn có thể tiếp tục nói.
Ban nãy trong sảnh, khi Từ Hướng đứng cạnh cha mình đã chú ý tới Sở Niệm. Cả buổi tối, biểu tình của cô thật lãnh đạm, trừ lúc bên cạnh Lục Hải Dương ngẫu nhiên cười khẽ, Từ Hướng không thấy cô có bất cứ biểu tình gì.
Khuôn mặt và thân hình xinh đẹp có thể sánh với các minh tinh, lễ phục đơn giản màu trắng khoác trên người, nụ cười hé nở còn đẹp hơn cả kim cương lấp lánh.
Hắn có thể thấy từ trên người Sở Niệm cảm giác về người giàu có sang trọng từ trong khí chất.
Qua hỏi han cha mình, hắn biết thân phận và tên của cô… Từ Hướng thừa nhận, khoảnh khắc này, hắn thật sự động tâm.
Nhưng chừa tìm được cơ hội nói chuyện với Sở Niệm thì cô đã rời đi. Lúc não hắn kịp nhận ra, thì hắn đã gọi tên cô rồi.
Cũng may, cô không có biểu hiện mất kiên nhẫn. Cũng may, cô còn cho hắn cơ hội nói chuyện cùng.
Lấy danh thiếp từ trong ngực ra đưa tới trước mặt Sở Niệm, Từ Hướng cong môi, tự cho là phong độ nhẹ nhàng. “Tôi xin phép tự giới thiệu, tôi tên Từ Hướng, năm nay 28 tuổi, là con trai của chủ tịch công ty bất động sản Từ Thị, Từ Mông Ngạn. Tôi mới trở về từ Mỹ năm ngoái sau khi tốt nghiệp Cambridge, văn bằng đôi, chuyên ngành kinh tế.”
Sở Niệm nhận danh thiếp khẽ chau mày, cô có chút rối rắm không hiểu, ngước mắt nhìn hắn.
Từ Hướng cười cười, một tay nhét vào túi quần. “Tôi hiện tại là giám đốc bộ phận thị trường ở công ty cuả ba tôi… không biết Lục tổng có từng nói với cô không, việc khai thác mảnh đất mới của quý công ty là do tập đoàn chúng tôi tiếp nhận.”
“Thì sao?” Cảm giác mất kiên nhẫn lớn dần, Sở Niệm thở dài trong lòng, lạnh lẽo nói.
Từ Hướng bị Sở Niệm lạnh nhạt đáp khiến cho sửng sốt, nhưng ngay lập tức dùng nụ cười che dấu sự xấu hổ, sờ sờ mũi mà nói: “Mấy hôm trước, tôi có nghe ba nói rằng cô vẫn đang độc thân, nên muốn… chúng ta thân nhau hơn, như vậy không những có thể để tôi chiếu cố cho cô, mà cũng giúp cho doanh nghiệp chúng ta có lợi.”
“Để anh chiếu cố tôi?” Sở Niệm nghe thấy, cảm giác như bị chọc cười.
Cô khoanh tay trước ngực, nghiêng đầu nhìn, hứng thủ hỏi: “Tôi muốn xem, anh muốn chiếu cố tôi thế nào?”
Từ Hướng nhướng mày, tự mình đa tình mà hiểu lầm ý Sở Niệm: “Nam nữ quan hệ, chiếu cố đương nhiên là kết hôn, sinh con. Cô cũng đừng trách tôi nói thẳng, chúng ta hai bên đều cũng là người bận rộn, hơn nữa cũng đã qua tuổi yêu đương.”
Truyền Nhân Trừ Ma: Bạn Trai Tôi Là Cương ThiTác giả: Trĩ ĐườngTruyện Hài Hước, Truyện Linh Dị, Truyện Ngôn TìnhSở Niệm không còn nhớ được đây là lần thứ mấy nằm mơ như vậy rồi, trong mộng mình không thể nói chuyện, lại nằm trong lòng một người đàn ông không rõ diện mạo. Trên người anh ta mặc khôi giáp chỉ có người cổ đại mới mặc, xung quanh lạnh như băng giống như mỗi giọt nước mắt của anh ta rơi trên mặt cô. Gió cát xung quanh gào thét điên cuồng, bão cát đã khiến người ta khó phân rõ ngày đêm. Người đàn ông quỳ một chân trên đất, vẫn ôm cô bất động. Thật lâu sau, anh ta mới dùng bàn tay thô ráp nhẹ nhàng lau sạch tro bụi trên mặt Sở Niệm giống như chạm vào đồ quý giá. Một lần, một lần, lại một lần, cho đến khi xác định đã lau sạch tro bụi dính trên mặt của người thương ở trong lòng, mới cúi đầu ghé sát tai cô. ”Niệm nhi, chờ ta.” Giọng nói trầm thấp rất êm tai, chỉ là trong giọng nói đó ẩn chứa nỗi tuyệt vọng và lưu luyến làm cho Sở Niệm vô thức muốn rơi lệ. Nhưng mỗi lần đều là cô chưa kịp nhìn rõ khuôn mặt kia liền tỉnh mộng. Chỉ để lại mình cô ngây ngốc ngồi ở trên giường, hồi lâu vẫn… Phía sau có tiếng gọi khiến Sở Niệm kinh ngạc cau mày. Giọng nói xa lạ, còn người đứng cách mình không xa kia, cô khẳng định không quen biết.Xoay người lại nhìn người đàn ông gọi mình, Sở Niệm đánh giá hắn… đây không phải là người đứng cạnh người đàn ông làm nghề bất động sản mà Lục Hải Dương nói ban nãy sao?Mặt lạnh nhạt, cô mím môi, rồi nói: “Anh là…”Từ Hướng đưa tay đẩy gọng kính đen, cười và bước về phía Sở Niệm.“Tôi biết, hành động này có chút mạo muội, nhưng làm phiền Sở Tiểu Thư cho tôi cơ hội… tôi rất muốn làm quen với cô.”Sở Niệm cúi nhìn đồng hồ trên tay, dạo đầu như vậy, cô có thể nhận định là vô cùng táo bạo không nhỉ?Làn mi dài che đi cảm xúc không kiên nhẫn lóe lên trong mắt cô, Sở Niệm khẽ nhún vai, ý bảo hắn có thể tiếp tục nói.Ban nãy trong sảnh, khi Từ Hướng đứng cạnh cha mình đã chú ý tới Sở Niệm. Cả buổi tối, biểu tình của cô thật lãnh đạm, trừ lúc bên cạnh Lục Hải Dương ngẫu nhiên cười khẽ, Từ Hướng không thấy cô có bất cứ biểu tình gì.Khuôn mặt và thân hình xinh đẹp có thể sánh với các minh tinh, lễ phục đơn giản màu trắng khoác trên người, nụ cười hé nở còn đẹp hơn cả kim cương lấp lánh.Hắn có thể thấy từ trên người Sở Niệm cảm giác về người giàu có sang trọng từ trong khí chất.Qua hỏi han cha mình, hắn biết thân phận và tên của cô… Từ Hướng thừa nhận, khoảnh khắc này, hắn thật sự động tâm.Nhưng chừa tìm được cơ hội nói chuyện với Sở Niệm thì cô đã rời đi. Lúc não hắn kịp nhận ra, thì hắn đã gọi tên cô rồi.Cũng may, cô không có biểu hiện mất kiên nhẫn. Cũng may, cô còn cho hắn cơ hội nói chuyện cùng.Lấy danh thiếp từ trong ngực ra đưa tới trước mặt Sở Niệm, Từ Hướng cong môi, tự cho là phong độ nhẹ nhàng. “Tôi xin phép tự giới thiệu, tôi tên Từ Hướng, năm nay 28 tuổi, là con trai của chủ tịch công ty bất động sản Từ Thị, Từ Mông Ngạn. Tôi mới trở về từ Mỹ năm ngoái sau khi tốt nghiệp Cambridge, văn bằng đôi, chuyên ngành kinh tế.”Sở Niệm nhận danh thiếp khẽ chau mày, cô có chút rối rắm không hiểu, ngước mắt nhìn hắn.Từ Hướng cười cười, một tay nhét vào túi quần. “Tôi hiện tại là giám đốc bộ phận thị trường ở công ty cuả ba tôi… không biết Lục tổng có từng nói với cô không, việc khai thác mảnh đất mới của quý công ty là do tập đoàn chúng tôi tiếp nhận.”“Thì sao?” Cảm giác mất kiên nhẫn lớn dần, Sở Niệm thở dài trong lòng, lạnh lẽo nói.Từ Hướng bị Sở Niệm lạnh nhạt đáp khiến cho sửng sốt, nhưng ngay lập tức dùng nụ cười che dấu sự xấu hổ, sờ sờ mũi mà nói: “Mấy hôm trước, tôi có nghe ba nói rằng cô vẫn đang độc thân, nên muốn… chúng ta thân nhau hơn, như vậy không những có thể để tôi chiếu cố cho cô, mà cũng giúp cho doanh nghiệp chúng ta có lợi.”“Để anh chiếu cố tôi?” Sở Niệm nghe thấy, cảm giác như bị chọc cười.Cô khoanh tay trước ngực, nghiêng đầu nhìn, hứng thủ hỏi: “Tôi muốn xem, anh muốn chiếu cố tôi thế nào?”Từ Hướng nhướng mày, tự mình đa tình mà hiểu lầm ý Sở Niệm: “Nam nữ quan hệ, chiếu cố đương nhiên là kết hôn, sinh con. Cô cũng đừng trách tôi nói thẳng, chúng ta hai bên đều cũng là người bận rộn, hơn nữa cũng đã qua tuổi yêu đương.”